Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 161

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 51

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

159 355

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4536

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1406

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 56

Korean Web Novel - 352. Kiếm sĩ Hoa Mai tái sinh trong gia tộc bá tước (113)

Hắn nhìn quanh, dò xét, rồi cuối cùng nở nụ cười nhạt, nói.

“Chuyện về dược thảo. Hiện tôi đang thúc đẩy kinh doanh trồng dược thảo.”

“Trồng dược thảo chắc khó kiếm được món lớn như kỳ vọng nhỉ.”

“Nếu nghĩ bình thường thì đúng vậy! Nhưng vùng đất trồng dược thảo tôi tìm được rất đặc biệt! Dù cùng loại dược thảo, hiệu quả của nó vượt trội hơn hẳn những nơi khác.”

“Có vùng đất như vậy sao?”

“Có chứ! Tôi không thể tiết lộ vị trí, nhưng nó chắc chắn tồn tại! Tôi đoán vùng đất đó có lẽ là nơi linh khí chảy qua. Đất của linh thảo ấy.”

“…Anh tìm được vùng đất ghê gớm thật. Sao không bán nó cho quý tộc đi?”

“Dĩ nhiên tôi cũng từng nghĩ vậy! Nhưng vị trí đất nằm sâu trong nơi hiểm trở, không dễ trồng trọt. Hơn nữa, tôi tính toán thấy tự trồng dược thảo rồi bán sẽ có lợi hơn.”

Meikelds nhiệt tình nói về việc kinh doanh dược thảo. Hắn kể sẽ trồng loại nào, thời gian bao lâu, bán thế nào, v.v., ra sức lừa đảo. Xung quanh là đám quý tộc đã đầu tư, hắn không thể không cố hết sức.

“Nhưng nhà Meikelds không phải gốc thợ săn sao?”

“Đ-Đúng là vậy. Nhưng anh biết về gia tộc tôi sao? Vừa nãy anh bảo chưa nghe tên tôi mà?”

“Tôi chỉ chưa nghe cái tên Basiv Meikelds thôi. Về gia tộc Meikelds thì tôi biết đôi chút.”

“C-Cảm ơn anh, Nam tước. Không ngờ anh còn nhớ đến gia tộc sa sút của chúng tôi…”

Meikelds nuốt nước bọt, giấu vẻ căng thẳng. Chắc hắn không ngờ gặp quý tộc biết về nhà Meikelds ở đây.

“Ông Ziold Meikelds khỏe không?”

“…Cha tôi mất cách đây 5 năm. Ông ngã chết khi leo núi.”

“Ôi. Xin chia buồn. Nhưng sao anh không liên lạc với quý tộc xung quanh?”

“Chuyện đó… phức tạp. Nhà Meikelds đã danh không còn thực từ lâu, cha tôi cũng ngại liên lạc. Gần đây tôi mới xuống thành phố hoạt động. Trước tiên, tôi dùng tiền có được lập thương đoàn… Tôi luôn nói mình làm được…”

Hắn căng thẳng ban đầu, nhưng càng nói càng lấy lại tự tin, giọng đanh thép. Đám quý tộc trẻ xung quanh nhìn hắn với mắt lấp lánh.

‘Ngoại hình đẹp, tài ăn nói. Câu chuyện thú vị gợi nhớ đến anh hùng.’

Tên này là kẻ lừa đảo trời sinh.

“Ấn tượng thật.”

“Haha. Được Nam tước Prucus, người thực chất đứng sau Thương đoàn Korea, khen ngợi… Hôm nay là ngày vui của tôi!”

“Nghe anh nói, tôi cũng muốn đầu tư. Anh có mang dược thảo từ vùng đất đó không?”

Nghe tôi hỏi, hắn khựng lại, nhưng rồi tự tin cười rạng rỡ.

“Haha. Có chứ. Nó quý giá lắm… Tôi luôn mang theo người. Để đâu đó lỡ mất thì tiếc lắm.”

“Anh bán cho tôi một cây được không? Tôi muốn xem. Nếu chất lượng tốt thật, tôi sẽ đầu tư 3 tỷ ner.”

“3 tỷ…?!”

Không chỉ Meikelds, đám quý tộc xung quanh cũng sững sờ. Với đám chưa chính thức thừa kế tước, 3 tỷ là số tiền khổng lồ.

“Đ-Đúng là Nam tước Prucus. Nói về số tiền lớn nhẹ nhàng thế này…”

Meikelds lúng túng lấy khăn tay từ túi ra. Trong chiếc khăn sang trọng là một cây dược thảo. Dược thảo màu đen, trông như cành cây cháy dở.

“Đây là Black Saint. Vì màu đen nên bị xa lánh, nhưng nó là dược thảo toàn năng, có hiệu quả tích cực với hầu hết bệnh tật. Thành phần chính của vạn năng dược là Black Saint đấy.”

“À… Ra vậy. Tôi cũng biết. Tôi trả 3 triệu ner, được không?”

“Anh không cần trả cũng được…”

“Trên đời không có gì miễn phí. Giờ tôi không mang tiền, nhưng tôi lấy danh dự đảm bảo sẽ trả sau khi tiệc kết thúc.”

Tôi nhận dược thảo từ Meikelds. Ngửi thử. Mùi dược thảo bình thường. Tôi cắn một miếng.

“…Ha.”

“Nam tước. Thấy sức mạnh chưa?”

“Sức mạnh? Sức mạnh cái gì. Dám đưa thứ này cho tôi ăn à, đồ lừa đảo!”

Lời tôi khiến mọi người giật mình. Nhưng Meikelds bình tĩnh. Không hoảng, hắn điềm tĩnh nhìn tôi, nói.

“Lừa đảo?! Đột nhiên anh nói gì vậy!”

“Không biết còn hỏi sao nổi?! Ngươi bôi ma túy lên dược thảo! Để khi tôi ăn sẽ tưởng nhầm là linh dược! Dược thảo từ vùng đất thần bí? Không phải không nói được vì kinh doanh, mà vì nó không tồn tại!”

“Nam tước Prucus! Đừng sỉ nhục tôi! Dược thảo đó lấy từ vùng đất trồng! Ma túy gì chứ…! Vớ vẩn! Tôi không biết ý đồ của anh sao? Anh muốn biến tôi thành tội phạm để cướp vùng đất của tôi chứ gì!”

“Ngay từ đầu tôi đã nghi ngươi có phải Basiv Meikelds không! Ngươi chẳng giống đặc điểm ghi trong hồ sơ nhà Meikelds chút nào!”

“Anh không thấy nhẫn trên tay tôi sao?! Chiếc nhẫn này là bằng chứng tôi là chủ nhân chính thống của nhà Meikelds!”

Tiếng hét qua lại.

Với Meikelds, không thể nhượng bộ ở đây. Nhượng là thừa nhận mình lừa đảo.

Giả danh quý tộc là trọng tội, nặng ngang tội phản nghịch.

Tiếng hét át cả âm nhạc, ngày càng nhiều quý tộc chú ý chúng tôi.

“Chuyện gì vậy?”

“Trước mặt Quốc vương mà làm trò gì thế này… Tsk tsk. Phẩm giá đáng nghi thật.”

“Khoan. Người kia không phải con thứ ba nhà Prucus sao?”

“Con thứ ba nhà Prucus… Là người của Thương đoàn Korea?”

“Ngạo mạn quá. Đây là đâu mà dám lớn tiếng… Tsk.”

“Kẻ hét lên trước mặt kia là ai, anh biết không?”

“Nghe nói là Nam tước Meikelds.”

“Nhà Meikelds…? Có gia tộc đó sao?”

“Nghe là quý tộc sa sút… Dù sao cũng khó coi. Đánh nhau thì ra ngoài mà đánh.”

“Haha. Tôi thấy vui. Tiệc lúc nào cũng thế, chán lắm, ai ngờ có sự kiện thế này… Còn thú vị hơn trò đùa của hề.”

Cuối cùng, tiếng ồn đến tai Quốc vương Corocalis Rapelli.

Cộp. Cộp.

Tể tướng Makellos đứng cạnh đập gậy xuống sàn. Dù âm thanh nhỏ, đám quý tộc nhạy với quyền lực đều nhìn Quốc vương.

Hội trường yên lặng, Quốc vương lên tiếng.

“Nam tước Yujin Prucus, Nam tước Basiv Meikelds. Hai người bước ra trước mặt ta.”

“Vâng, thưa Bệ hạ.”

“Vâng, thưa Bệ hạ.”

Tôi và Meikelds đáp.

Đám quý tộc chắn đường tách ra hai bên, mở lối đến Quốc vương. Cảnh khá thú vị.

Dưới ánh mắt hàng trăm quý tộc, tôi bước đi tự tin, còn Meikelds cố giấu mồ hôi lạnh.

Thình thịch thình thịch.

Tiếng tim hắn đập nhanh vang đến tai tôi.

Tôi quỳ một gối trước Quốc vương và Tể tướng, cúi đầu. Meikelds căng thẳng, chậm một nhịp làm theo tôi.

Tôi liếc nhìn Ention. Quốc vương đã ra mặt, ông sẽ không can thiệp. Dù tôi mang họ Prucus, tôi là quý tộc có tước vị riêng.

Ention nhìn tôi bình thản. Ellaine cố tỏ ra lạnh lùng, nhưng mắt bà đầy lo lắng. Zent cười thầm. Hắn mong tôi gặp rắc rối.

“Nam tước Prucus, Nam tước Meikelds. Các ngươi quên hôm nay là ngày gì sao?”

“Không, thưa Bệ hạ!”

“Bệ hạ! Đây là do Nam tước Prucus…”

Tiếng tôi và hắn chồng lên nhau.

“Yên lặng!”

Quốc vương nhíu mày, quát. Dù già yếu, khí thế vẫn khá. Tôi im lặng, Meikelds run rẩy.

“Cả hai giải thích rõ ràng. Nếu là chuyện vớ vẩn, cả hai sẽ phải trả giá. Nam tước Prucus! Ngươi nói trước!”

“Kính thưa Quốc vương Bệ hạ. Basiv Meikelds… không, kẻ vô danh này đang giả danh quý tộc. Hắn còn lan truyền lời dối về việc trồng dược thảo ở vùng đất thần bí để vay tiền.”

“…Giả danh quý tộc?”

Quốc vương hỏi lại.

Không phải không nghe, mà vì ngỡ ngàng. Đồng thời, không khí đám quý tộc theo dõi chúng tôi trở nên căng thẳng. Giả danh quý tộc chẳng khác gì cướp quyền lực của họ, như gây phản loạn.

“Nam tước Prucus, nói chi tiết. Ta hy vọng không phải lời vu khống vô căn cứ.”

“Dĩ nhiên có căn cứ. Đặc điểm nhà Meikelds là tóc nâu sẫm và mắt nâu sẫm. Nhưng kẻ này có tóc đen và mắt nâu sáng. Rõ ràng khác biệt. Hơn nữa, nhà Meikelds bắt đầu từ thợ săn, dù là quý tộc vẫn làm nghề săn qua các đời. Nhưng kẻ này không phải thợ săn. Cơ thể hắn không hề được rèn luyện.”

Vài quý tộc xuất thân hiệp sĩ gật đầu. Những người đạt cảnh giới nhất định có thể nhìn cơ thể mà phân biệt lính hay dân thường.

“Nam tước Meikelds.”

“Tôi oan, thưa Bệ hạ! Tóc và mắt tôi thừa hưởng từ mẹ! Còn việc không làm thợ săn là vì nghề gia đình đã chấm dứt từ đời cha tôi. Cha bảo tôi làm gì mình muốn! Tôi là gia chủ nhà Meikelds, được nhẫn và giấy tờ chứng nhận!”

Hắn đưa nhẫn và tờ giấy cũ. Giấy chắc từ thời được phong tước xa xưa.

“Có dấu hoàng gia. Giấy tờ này là thật. Nam tước Prucus. Nam tước Meikelds đã chứng minh danh tính.”

“Bệ hạ. Như vậy không chứng minh được. Nhẫn và giấy có thể bị hắn trộm từ nhà Meikelds. Hoặc giết người cướp lấy. Xin cử người đáng tin đến vùng đất nhà Meikelds điều tra.”

“Tốt. Giả danh quý tộc là chuyện lớn, ta sẽ lập tức phái người đi.”

Meikelds lặng lẽ nuốt khan. Hắn biết mạng mình đang ngàn cân treo sợi tóc. Nhưng mắt hắn không phải mắt kẻ tuyệt vọng. Hắn vẫn nghĩ mình có cơ hội.

“Nam tước Meikelds. Chuyện vùng đất thần bí và dược thảo là gì?”

“Đó là…”

Meikelds nuốt nước bọt, giải thích như khi nói với đám quý tộc trẻ. Nhưng khác với họ, Quốc vương lắng nghe với ánh mắt trầm ngâm.

“Hừ…”

“Tsk tsk.”

Vài quý tộc thông minh nhận ra hắn là lừa đảo. Quốc vương chắc cũng vậy. Nhưng ông không vội kết luận, nhìn tôi.

“Nam tước Prucus. Có bằng chứng lời Nam tước Meikelds là giả không?”

“Có, thưa Bệ hạ. Black Saint này là dược thảo từ vùng đất thần bí mà hắn nói. Nó bị bôi ma túy gây hưng phấn. Để người ăn tưởng mình khỏe lên.”

“…Tể tướng. Gọi ngự y.”

“Vâng, Bệ hạ.”

Meikelds đổ mồ hôi lạnh, run rẩy.

Ngự y đến, kiểm tra kỹ Black Saint, cắn một miếng, rồi phán.

“Là ma túy. Loại Orland mới phát hiện, dùng quá liều sẽ gây ảo giác.”

“…Kết luận đã rõ. Nam tước Meikelds… Không, giam kẻ lừa đảo này vào ngục! Xử tử sẽ tiến hành sau tiệc, điều tra thêm lần nữa!”

Hiệp sĩ hoàng gia giữ chặt Meikelds.

“Bệ hạ! Không phải! Bệ hạ! Đây là âm mưu của Nam tước Prucus! Hắn muốn cướp vùng đất của tôi! Ma túy trên dược thảo chắc chắn do hắn vừa bôi! Bệ hạ! Bệ hạ! Xin nghĩ lại! Bệ hạ!!”

Meikelds giãy giụa khi bị lôi đi.

“Bệ hạ. Cảm ơn phán quyết sáng suốt.”

“Không có gì. Một kẻ lừa đảo giả danh quý tộc ngang nhiên vào vương cung, ta không giận mà ngỡ ngàng.”

“Bệ hạ. Có người bị kẻ lừa đảo gây hại.”

“Đúng vậy… Tiền bị lừa phải trả lại chủ nhân. Ai bị kẻ lừa đảo hại, bước ra đây.”

Theo lệnh Quốc vương, 2 quý tộc trẻ rụt rè bước lên.

“…Chỉ có hai người thôi sao?”

Quốc vương nhíu mày, nhìn đám quý tộc. Dĩ nhiên không chỉ hai người bị hại. Theo Yuria, ít nhất 7 người trở lên là nạn nhân.

‘…Bibi Heolris cũng không ra.’

Tôi nhìn Bibi Heolris. Cô ta run rẩy nhìn tôi, rồi cúi gằm.

Tôi đoán được lý do quý tộc không ra. Xấu hổ. Chuyện này sẽ bị bàn tán trong giới thượng lưu, trở thành trò cười cả đời.

Hai người bước ra chắc vì cần tiền gấp nên bất đắc dĩ.

‘Tối nay ghé thăm cô ta một chuyến nhỉ.’

Ánh mắt tôi không dễ rời khỏi Bibi đang cúi đầu.