Lúc Nayuta và Itsuki bắt đầu chìm đắm vào hương vị của tình yêu cũng là lúc Miyako vừa về đến căn hộ của mình, quyết định sẽ ngâm bồn một lát. Trong lúc Miyako đang chìm trong dòng nước, người bạn cùng phòng Kaiko Mikuniyama cũng vào phòng tắm để giúp bản thân tỉnh táo hơn.
“Chào em, Kaiko. Vẫn còn thức hả?”
“A, chào chị, Myaa. Chị về rồi đấy à?”
Kaiko cũng có mặt ở buổi chiếu white box tại nhà Itsuki lúc chiều nhưng rồi lại về sớm vì còn việc phải làm – đồng nghĩa với việc cô không có ở đó khi Chihiro tiết lộ sự thật. Nhưng khi Miyako kể cô nghe chuyện…
“Aaaaiiiiiiieeeeeeee!! Khôngggggggggg!! Em sẽ không giờ bỏ qua nỗi nhục này đâuuuuu!! Aaaaaaahhhhhh! Gaaahhhhhhhhhhhh!!”
Kaiko như thể sắp khóc ra máu đến nơi, than trời trách đất vì bất mãn. Bản thân cô là một fan cứng của thể loại em gái, đến mức đủ để có thể bàn luận không kể ngày đêm với Itsuki về chủ đề này. Giờ cô mới nhận ra bản thân đã gần như có thể mục sở thị cảnh một cô em gái, người đã sống dưới tư cách một đứa em trai nhiều năm liền cuối cùng cũng tiết lộ sự thật cho anh trai mình biết – một sự kiện mang tính lịch sử - và cô đã bỏ lỡ nó chỉ trong vài giờ. Sự thất vọng tuyệt đối, không gì có thể mô tả.
“Tại sao tối nay em lại ưu tiên công việc hơn chứ? Ahhh, em đúng là một con đần mà!! Ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc!!”
Kaiko trần như nhộng lăn lộn trên sàn phòng tắm trong sự đau đớn (về mặt tinh thần), hai tay ôm đầu.
“Chị… Chị nghĩ như vậy thể hiện được sự chuyên nghiệp thực thụ của em mà. Nayu có thể noi gương em.” Những lời động viên của Miyako chằng thể dập tắt chút gì nỗi hối hận trong Kaiko.
“Em sẽ quay lại! Em cần phải thấy Chihiro dưới tư cách một người em gái!”
“Không, đừng có đi! Giờ này em ấy đã về tới nhà rồi!”
“Chỉ cần xin địa chỉ từ anh Hashima là được mà!”
“Em định xông vào nhà Chihiro luôn đấy à?! Em thật sự không nên làm vậy đâu!”
Miyako suýt soát kịp giữ Kaiko lại trước khi cô có thể nhảy ra khỏi căn hộ và phóng thẳng ra đường trong bộ dạng khỏa thân.
“Khônggggggggggggg!! Em muốn điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!”
“Em có còn là là nít nữa đâu?!”
Một Miyako trần truồng làm hết tất cả những gì có thể để kìm hãm một Kaiko trần truồng đang vẫy vùng la hét.
“Rồi nếu giờ gặp được Chihiro đi, thì em muốn làm gì với em ấy?”
“Em sẽ lột sạch đồ của con bé!”
“Em làm cái gì cơ?”
“Em sẽ lột hết quần áo trên người con bé và kiểm tra xem em ấy mặc loại đồ lót nào! Sau đó em sẽ nhờ Chihiro làm người mẫu cho em, và từ đó em có thể thoải mái lột đồ em ấy theo đủ mọi cách, vẽ em ấy từ mọi góc độ khác nhau, tặng cho em ấy vài bộ đồ lót mà em có, và sau đó chúng ta có thể tổ chức một buổi trình diễn thời trang ngay tại đây!”
Con bé mất trí rồi hả?
“Em mất trí rồi hả?”
“Đó là giấc mơ em đã ấp ủ suốt nhiều năm rồi đấy, em muốn cho em gái thấy những bộ đồ lót do em tự tay tuyển chọn!”
“Chi có phải em gái của em đâu!” Miyako tuyên bố một cách chính xác.
“Em gái là một thứ tài sản chung!” Kaiko bình tĩnh trả lời. “Em gái của anh Hashima cũng là em gái của em!”
“Không có!”
“Nnnngh, thật không bằng! Sao chỉ mỗi anh ấy là có em gái vậy hả?! Em cũng yêu em gái có thua kém gì anh ấy đâu, vậy mà sao có mỗi ảnh có em gái chứ?! Em sẽ kiện anh ấy vì tội độc chiếm em gái!”
“Rồi, chúc may mắn trên phiên tòa…”
“Uggghh, em muốn có em gái quá đi… Muốn quá điiiiiiii! Dù có là đồ thừa của anh Hashima thôi cũng được! Trời ơi, chỉ cần cho em ké đồ thừa thôi cũng được mà…” Trước khi khả năng suy nghĩ thông suốt suy giảm thêm nữa, Kaiko cuối cùng cũng bắt đầu mếu máo.
“Được rồi, được rồi… Sau khi em hoàn thành chương manga đang vẽ, chúng ta có thể cùng nhau đến nhà Itsuki vào lần tiếp theo Chihiro tới, được không…?”
“Được hả chị?!”
“Tất nhiên. Nên giờ cứ làm việc cho tốt đi nhé?”
“Vâng ạ!”
Miyako thở dài. Bằng cách nào đó cô đã có thể làm Kaiko bình tĩnh lại.
Tuy nhiên, lúc này, cô quyết tâm phải giữ Chihiro tránh xa khỏi Kaiko trong bán kính ít nhất hai mét.