I’ll Take Nanase-san, Who Is Small And Adorable, Away From Her Cheating And Clueless Ex And Make Her Happy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

33 84

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

28 140

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

41 176

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

5 13

Web Novel - Chương 08 - Hy vọng tâm trạng của Hiyori đã khá hơn

Trans: Định đi ngủ mà thôi ráng làm vội chương này cho ae đọc xong cừ ẻ thằng cờ hó này

-------------------------------------------------

Kouma’s pov:

Sáng hôm sau ngày chuyện ngoại tình của tôi bị bại lộ, tôi đứng đợi gần lớp học của Hiyori.

Đã một đêm trôi qua kể từ lúc đó, tôi tò mò không biết tâm trạng của cô ấy hiện giờ ra sao.

Hiyori, người đã hắt nước trái cây vào tôi rồi bỏ đi, có thể giờ đã nguôi giận rồi cũng nên. Tôi nghĩ có lẽ thời gian đã giúp cô ấy bình tĩnh lại, và chúng tôi có thể nói chuyện nghiêm túc với nhau. Khi thấy Hiyori đến trường, tôi bất giác mỉm cười.

“Hiyori, chào buổi sáng!”

Cứ như là số phận đã an bài vậy, chỉ có hai chúng tôi trong hành lang. Một khoảnh khắc lý tưởng để nói chuyện. Thế nên, như mọi khi, tôi gọi cô ấy.

Nhưng… cô đi lướt qua tôi, không nói một lời, rồi bước thẳng vào lớp.

“H-Hiyori…?”

“…”

Cô ấy thậm chí còn không nhìn tôi. Không một lời đáp. Hoàn toàn bị phớt lờ. Tôi hơi sốc trước sự lạnh lùng ấy, nhưng nghĩ lại thì, có lẽ một ngày là chưa đủ để cô nguôi giận. Thiết nghĩ việc nói chuyện sẽ không dễ dàng gì nên tôi quyết định ghé mắt nhìn vào lớp của cô ấy trước khi quay về lớp mình, tò mò muốn xem cô đang như thế nào.

Tôi nghĩ sẽ thấy cô ấy đang tám chuyện với bạn bè, hoặc ngồi thẫn thờ ở bàn, nhưng cảnh tượng trước mắt lại vượt ngoài sức tưởng tượng.

“Cái quái gì thế này…? Sao cô ấy lại bám lấy thằng đó như thế kia?!”

Từ chỗ tôi đứng, tôi thấy Hiyori đang ôm chặt một nam sinh cùng lớp từ phía sau. Cô ấy áp sát người vào lưng cậu ta, ghé sát mặt vào tai cậu ta thì thầm điều gì đó.

Cậu kia trông có vẻ hoảng hốt, quay đầu lại. Và khi tôi nhìn thấy mặt cậu ta, cảm giác như có chiếc búa tạ giáng vào đầu mình.

“Ogami… Y-Yuusuke…!? H-hắn ta… với Hiyori…?!”

Gương mặt vô hồn ấy, thân hình vạm vỡ ấy, tôi không thể nào quên được. Đó chính là kẻ đã chấm dứt sự nghiệp bóng rổ thời cấp hai của tôi… Ogami Yuusuke.

Hồi cấp hai, tôi là át chủ bài của đội mình, và trong giải mùa hè cuối cùng, chúng tôi đối đầu với đội của Ogami… và bị nghiền nát không thương tiếc.

Hắn cao hơn tôi cả cái đầu, dễ dàng chặn các cú ném của tôi, còn tôi thì không ngăn nổi cú nào của hắn. Dù tôi có cố gắng vượt qua, thì đồng đội hắn lại bọc lót quá tốt, khiến hàng công của tôi hoàn toàn tê liệt. Kết thúc hiệp một là trận đấu coi như đã định đoạt.

Vậy mà giờ đây, chính Ogami, kẻ từng khiến tôi bật khóc vì thua cuộc ê chề, lại đang thân mật trò chuyện cùng Hiyori. Nhìn hai người họ dính lấy nhau khiến lòng tự trọng của tôi bị tổn thương nghiêm trọng. Hai tay tôi siết chặt, cả cơ thể run lên vì giận dữ… cho đến khi một suy nghĩ chợt lóe lên như sét đánh ngang đầu.

(H-Không lẽ…!! Hiyori đang cố tình làm tôi ghen!?)

Ogami và Hiyori có thể là bạn cùng lớp, nhưng sao có thể thân thiết đến mức đó cơ chứ.

Vậy mà cô ấy lại bám lấy hắn. Tại sao chứ?

Câu trả lời rất rõ ràng. Cô biết tôi xem Ogami là đối thủ, nên cố tình làm vậy trước mặt tôi để khiến tôi ghen.

Cô ấy có thể đã phớt lờ tôi lúc nãy, nhưng trong lòng chắc chắn vẫn nghĩ về tôi. Cô thể hiện như vậy trước mặt đối thủ của tôi chỉ để thu hút sự chú ý, chứng tỏ cô ấy vẫn còn vương vấn tình cảm với tôi.

(Thật là, Hiyori vẫn còn trẻ con quá! Tưởng làm vậy là tôi sẽ cuống lên à?)

Giờ thì tôi đã hiểu rõ mưu kế của cô ấy, nên không cần phải bối rối nữa. Ngược lại, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, vì biết cô vẫn còn quan tâm đến tôi. Giờ tôi chỉ cần bình tĩnh chờ đợi. Cuối cùng thì cô sẽ nhận ra rằng bám lấy một người mà mình không yêu chỉ là vô nghĩa. 

Khi đó, tôi sẽ đến bên cô ấy, nói rằng tôi đã bỏ qua mọi chuyện, rồi ngỏ lời muốn quay lại. Hiyori chắc sẽ ra vẻ cứng đầu một chút, nhưng trong lòng sẽ vui và rồi sẽ đồng ý… hoàn hảo.

Không ai hiểu Hiyori hơn tôi, nên tôi biết chính xác chuyện này sẽ diễn ra thế nào.

Vì vậy, bước đi đúng đắn nhất lúc này là để cô ấy có không gian. Thay vì thể hiện rằng tôi quan tâm, tôi sẽ chủ động giữ khoảng cách, đó là con đường nhanh nhất dẫn đến hòa giải. Với kế hoạch mới trong đầu, tôi trở về lớp trong tâm trạng vô cùng phấn chấn.

(Nghĩ lại thì, chính nhờ Ogami mà tôi và Hiyori mới đến được với nhau. Vậy thì lần này, cứ dùng hắn thêm lần nữa vậy!)

Theo một cách nào đó, Ogami chính là ông tơ bà nguyệt của chúng tôi. Khi tôi thua trận và bật khóc vì cay đắng, Hiyori đã đến an ủi và tỏ tình với tôi. Tôi sẽ lại lợi dụng hắn lần nữa, để hắn góp phần giúp tôi và Hiyori hàn gắn.

Tất nhiên, Ogami sẽ sốc khi nhận ra cô gái mà hắn nghĩ là có cảm tình lại lạnh nhạt quay về bên tôi, nhưng hắn rồi cũng sẽ vượt qua thôi. Cứ để hắn tận hưởng ảo tưởng đó một thời gian.

Chỉ có một điều tôi không thể tha thứ, đó là chuyện hắn được chạm vào ngực Hiyori. Dù là diễn để tôi ghen đi chăng nữa, thì như thế là quá đáng rồi. Không cần thiết phải làm đến mức ấy.

Tôi sẽ bù lại sau khi chúng tôi quay về bên nhau, bằng cách tận hưởng bầu ngực ấy một cách trọn vẹn. Với những suy nghĩ đó trong đầu, tôi bước vào lớp, mường tượng đến ngày tất cả trở thành hiện thực, mong chờ giây phút ấy đến thật nhanh.

Đùa vui gần bằng Cyno rồi đó Mơ đẹp, mơ đẹp