I’ll Take Nanase-san, Who Is Small And Adorable, Away From Her Cheating And Clueless Ex And Make Her Happy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

33 84

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

28 140

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

41 176

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

5 13

Web Novel - Chương 09 - Trò chuyện cùng Hiyori-san trên đường đến trường

“Yuusuke-kun! Chào buổi sáng nha!!”

“Chào buổi sáng, Hiyori-san. Trông cậu năng động thật đấy.”

“Tất nhiên rồi! Phải bắt đầu ngày mới tràn đầy năng lượng chứ, đúng không?”

Sáng hôm sau, trên đường đến trường, Hiyori gọi tôi từ phía sau, tôi quay lại chào, thấy cô nàng chạy lúp xúp tới gần, tôi liền giảm tốc độ để đi cùng nhịp với cô. Hiyori mỉm cười rạng rỡ rồi bắt đầu trò chuyện.

“Cảm ơn cậu vì hôm qua nha. Món cà ri ngon lắm luôn ấy!”

“Tớ mừng là cậu thích. Cậu về nhà ổn chứ?”

“Ừm! Hoàn toàn ổn, nên hôm nay mới có thể đến trường đầy sức sống thế này nè! Cảm ơn vì đã đi cùng tớ một đoạn đường nha!”

“Tớ có làm gì to tát đâu. Chỉ là không thể để một cô gái đi một mình vào buổi tối thôi mà.”

“Aww~, cậu tốt bụng quá đi à! Mấy em trai cậu cũng dễ thương lắm. Nhìn qua là biết bác Marie là một người mẹ tuyệt vời.”

Dù chúng tôi chỉ mới quen nhau chưa lâu, nhưng khi nghe cô ấy nói về gia đình mình như vậy, tôi lại có cảm giác kỳ lạ, như là buồn buồn nhột nhột trong lòng. Thế nhưng thấy Hiyori mỉm cười tươi tắn khi khen gia đình tôi, tôi lại càng thấy vui hơn, bất giác cũng mỉm cười theo.

“À mà… hôm nay tụi mình có bài kiểm tra thể lực… thật sự chẳng muốn tí nào!”

“Ừ, tớ hiểu mà. Nếu là một môn thể thao thực sự thì còn đỡ, chứ mấy cái kiểu chỉ chạy nhảy thì chán thật.”

“Phải phải! Tớ không giỏi thể thao lắm nên cảm giác bị đuối ấy…”

“Thật á? Tớ lại không ngờ cậu lại kém thể thao đó, Hiyori-san.”

“Hmm… ờ thì…tớ nghĩ là mình chạy cũng nhanh á. Nhưng mà, cậu biết đó… người tớ thấp chủm, lại còn, chỗ này với chỗ này thì… phát triển quá mức…”

“Pfft_!?”

Vừa nói, Hiyori vừa vỗ nhẹ vào mông qua lớp váy, rồi dùng hai tay nâng ngực mình lên. Cảm giác ngượng ngùng lần này khác hẳn so với lúc cô ấy khen gia đình tôi. Tôi bối rối đến mức không biết phải phản ứng thế nào, rồi lắp bắp mấy câu vô nghĩa. Hiyori thấy vậy liền cười tinh nghịch.

“Yuusuke-kun ngây thơ thật đó, như thể chưa quen nói về mấy thứ kiểu này ấy. Cậu ngượng ngùng trông dễ thương quá đi!”

“Đừng có trêu tớ… Em trai tớ cũng nói rồi còn gì, chưa có bạn gái bao giờ nên thực sự tớ không biết phải phản ứng như nào với mấy chuyện kiểu này đâu.”

“Ổn mà, ổn mà~, Yuusuke-kun! Thật ra tớ cũng không tưởng tượng nổi cậu mà nói mấy chuyện nhạy cảm thì sẽ thế nào nữa. Nếu cậu mà là kiểu con trai hay nhìn trộm ngực hay mông con gái thì khó chịu lắm!”

“…Tự dưng thấy rợn người. Mới tưởng tượng thôi là đã thấy gớm rồi.”

Tôi vừa cười vừa xua đi hình ảnh một phiên bản hư hỏng của bản thân, trong khi Hiyori thì vẫn khoái chí với màn chọc ghẹo của mình. Thật lòng mà nói, tôi không ngờ cuộc trò chuyện lại rẽ theo hướng này, nhất là khi chính Hiyori là người dẫn dắt nó.

Khi tôi nói vậy, cô cười ngượng rồi đáp lại:

“Thì… cậu đã thấy tớ trông tình trạng như muốn chui lỗ trốn rồi còn gì, nên giờ tớ cũng thấy thoải mái hơn khi nói chuyện với cậu. Với lại, cuộc nói chuyện đầu tiên của tụi mình cũng khá là xấu hổ mà… Mà cũng nhờ vậy nên tớ thấy cậu đáng tin, lại thấy tò mò về cậu nữa!”

Tôi hiểu rằng tất cả những gì cô ấy nói đều là thật, nhưng lý do đầu tiên hẳn là lớn nhất. Dù sao thì, nếu đã từng chứng kiến cảnh một cô gái đối mặt với bạn trai cũ đang cắm sừng mình, rồi gã kia lại còn trơ trẽn đòi sờ ngực cô, cận cảnh luôn cơ… chẳng còn gì phải giấu nữa.

Tốt xấu gì tôi không biết… nhưng biết được rằng Hiyori thấy tôi là người dễ nói chuyện khiến tôi thấy vui.

“Mà nè… vậy là Yuusuke-kun chưa từng có bạn gái luôn à?”

“Có gì lạ đâu chứ, tớ mới học năm nhất mà.”

“X-xin lỗi, xin lỗi! Tớ không có ý chọc cậu đâu. Chỉ là… tớ thấy vui khi được từ từ tìm hiểu nhau như thế này…”

Hiyori cười nhẹ, có chút ngại ngùng. Câu nói của cô ấy khiến tôi mỉm cười, rồi tôi cũng chia sẻ suy nghĩ của mình để đáp lại.

“Tớ cũng vậy. Từng chút từng chút một được biết thêm về Hiyori-san, tớ cũng thấy vui lắm.”

“…Thật sao? Tớ mừng vì cậu cũng nghĩ như vậy.”

Hiyori nhìn tôi bằng ánh mắt ngạc nhiên một lúc, rồi má ửng đỏ. Cảm giác như tôi vừa nói gì đó lạc đề thì phải, nhưng phản ứng của cô nàng lại rất dễ thương, khiến tôi cũng bật cười.

“Nhưng cậu nên biết, vẫn còn nhiều điều về tớ mà cậu chưa biết đâu nha, Yuusuke-kun! Tớ vấn chưa kể cho cậu biết sở thích hay sở trường của mình nữa á!”

“Cũng đúng.Tớ còn chưa biết sinh nhật cậu là ngày nào, hay cậu cao bao nhiêu chẳng hạn.”

“Hảaa? Cậu đang nói xỉa tớ hả đồ đáng ghét!? Có được chiều cao đáng tự hào đó nên giờ cậu bắt đầu vênh mặt lên rồi đúng không…! Aaa, câu đó làm điểm tín nhiệm của cậu rớt cái bịch luôn! Cậu vừa lùi một bước khỏi mục việc hiểu thêm về tớ rồi đó!

“Hả? Sao gắt quá vậy? Nhẹ nhàng với tớ tí đi được không?”

Vừa cười đùa, tôi vẫn bước chậm để đi cùng nhịp với Hiyori, tiếp tục trò chuyện rôm rả trên đường đến trường.

Từng chút từng chút một… tôi nghĩ thầm, cảm nhận niềm vui được ở bên cô ấy, và mong muốn biết thêm về cô gái này.

Baka >_<!!