Trans: Tui muốn skip dịch pov của thằng này quá!!!!!!!!!! Ai làm hộ tui cái đơn để đệ lên liên hợp quốc đi!!!!
--------------------------------------------------------------------
Kouma'pov:
“Heyaa~ Hideee~~! CHÀO buổi sáng~!”
“Ồ…! Nina, chào buổi sáng!”
Khi tôi đang đi về phía lớp học của mình, bất ngờ có một cánh tay kéo tôi vào chỗ khuất. Giọng nói ngọt ngào của một cô gái xinh đẹp vang lên khiến tôi bất giác mỉm cười.
Người con gái trước mặt tôi, với mái tóc đen dài buông xõa cùng nụ cười tươi tắn, chính là Shibamura Nina, người vừa chính thức trở thành bạn gái của tôi.
Trước đây, em là “người thứ hai” của tôi khi vẫn giấu chuyện này với Hiyori, nhưng giờ thì Hiyori đã rời xa tôi, nên Nina đã "thăng chức" trở thành bạn gái chính thức.
Nina biết chuyện tôi chia tay với Hiyori, tức là biết luôn việc Hiyori phát hiện tôi lăng nhăng, nhưng em không có vẻ gì là lo lắng. Ngược lại, trông em còn có phần vui mừng, như thể vừa trút được một gánh nặng.
“Sáng nay có buổi kiểm tra thể lực đó. Anh giỏi thể thao lắm mà, chắc hẳn mấy bạn nữ trong lớp sẽ dòm ngó anh dữ lắm á~! Là bạn gái anh nên em sẽ ghen lắm đó!”
“Haha! Kiểm tra thể lực cũng chỉ là chạy nhảy chút thôi mà, chắc gì đã được ai để ý đâu.”
“Nhưng mà em vẫn lo chớ! Bạn trai em đẹp trai quá mà…!!”
Em nói khẽ như thì thầm rồi cười tươi đầy mê hoặc, tôi thấy trong người lâng lâng hạnh phúc.
Phải rồi… chính là cảm giác này đây. Cảm giác được một cô gái dễ thương yêu tha thiết. Được gọi nhau là “bạn trai - bạn gái”, được trò chuyện thân mật đúng nghĩa một cặp đôi. Sự bồi hồi ấy… chính là thứ mà tôi luôn khao khát.
Những cảm xúc mà tôi chưa từng có được khi yêu Hiyori, thì giờ Nina đã mang lại cho tôi hết lần này đến lần khác.
Tuy trước đây chúng tôi cũng từng đùa giỡn mập mờ với tư cách “người tình vụng trộm”, nhưng giờ khi em đã thành bạn gái chính thức, mức độ “tấn công” của em tăng vọt lên hẳn.
Với đà này, chắc chẳng bao lâu nữa tôi sẽ được tiến xa hơn với em…!? Nhớ lại câu em nói lần trước khi tôi lỡ tay động chạm: “Lên cấp ba rồi thì anh có thể làm nhiều thứ tuyệt vời hơn nữa đó”, tôi không kìm được mà mỉm cười.
Mà… nói thật, về kích cỡ ngực thì em hơi khiêm tốn, nhưng cũng không đến nỗi “phẳng lì”. Có điều, vì tôi đã quen với bộ ngực ngoại cỡ của Hiyori rồi, nên trông Nina nhỏ hơn nhiều cũng là điều dễ hiểu.
Thế nhưng, Nina có những điểm cuốn hút còn hơn cả ngực lớn.
Như thể đọc được suy nghĩ của tôi, Nina ghé sát lại thì thầm bằng giọng đủ nhỏ để những bạn học gần đó không nghe thấy.
“Anh nổi tiếng lắm đó, Hide~! Người ta đồn anh là át chủ bài của đội bóng rổ đó. Lí do mà mấy người quản lí năm nau quá trời nữ là vì muốn tiếp cận anh đó. Em cũng là một trong số đó đó nha!”
Không phải tôi muốn khoe khoang đâu, nhưng đúng là tôi nổi tiếng thật. Hồi cấp hai, tôi là át chủ bài đội bóng rổ, mà ngoại hình cũng đâu đến nỗi tệ.
Hồi đó có Hiyori, bạn thanh mai trúc mã của tôi ở bên, nên các cô gái khác không dám lại gần vì ngại. Nhưng lên cấp ba rồi, nhiều người không biết chuyện tôi với Hiyori, nên tôi như được giải thoát khỏi những ràng buộc.
Chiều cao lý tưởng, thể chất tốt, gương mặt điển trai, tính cách dễ gần, giao tiếp ổn, lại là ngôi sao bóng rổ, được các cô gái chú ý thì cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Đến giờ tôi đã được khoảng mười cô xin thông tin liên lạc rồi.
Trong số đó, tôi chỉ trao đổi với mấy người tôi thấy dễ thương, và cũng chẳng giấu Nina chuyện này làm gì.
“Người anh yêu nhất vẫn là em, Nina. Ít nhất là hiện tại. Nhưng mà nếu có cô nào khác làm tim anh rung động thì… anh không dám chắc đâu nha~!”
“Hehehe…! Không sao, em hiểu mà. Em không giống con nhỏ người yêu cũ thảm hại kia đâu, bị đá rồi còn chẳng biết vì sao! Em sẽ không lơ là như nhỏ đó. Dù có chuyện gì đi nữa… em cũng sẽ khiến anh mê mệt em, đến mức không thể rời xa được đâu nữa~ ♥”
(Ugh, tuyệt vời quá!! Đây chính xác là những gì tôi mong muốn!!)
Nina thì thầm ngọt ngào, nhưng lại thấp thoáng chút gì đó nguy hiểm.
Lời em nói đầy ám ảnh và tự tin, khiến tôi phấn khích tột độ. Khác với Hiyori, người đã quay đi và chửi tôi là “đồ tồi tệ”, Nina vẫn đứng vững, tự hào về tình cảm của mình. Em chấp nhận tất cả những gì thuộc về người con trai em yêu, cùng với cả sự ghen tuông mãnh liệt, đó chính là lý do lớn khiến tôi bị em cuốn hút.
“Thôi quên con nhỏ lùn xấu xí chỉ được mỗi cặp vếu to đi! Nếu anh thể hiện được điều gì đó đủ wow thì em sẽ cho anh sờ em bao nhiêu cũng được luôn…!!”
“Ooooooh…!?”
Nina ôm lấy tay phải của tôi, áp sát vào ngực mình và thì thầm bên tai.
Cảm giác kích thích này! Sự mềm mại truyền qua cánh tay! Đây là đặc quyền chỉ những cặp đôi đặc biệt mới được tận hưởng! Quá hoàn hảo!!
(Sao hả, Ogami? Cậu cứ sung sướng khi có bộ ngực to của Hiyori áp vào lưng đi, nhưng điều đó chẳng là gì cả!)
Tôi vừa nghĩ đầy đắc ý, vừa liếc nhìn cánh tay trái đang rảnh và nhếch môi cười.
Sớm muộn gì tôi cũng sẽ có Hiyori bám lấy tay kia, rồi tôi sẽ kẹp nó vào giữa bộ ngực đồ sộ đó… Không, tôi quyết rồi. Tôi sẽ cho Ogami thấy tôi là vua của một dàn harem toàn gái đẹp.
“…Mình về lớp nha anh? Giờ sinh hoạt sắp bắt đầu rồi, còn phải chuẩn bị cho buổi kiểm tra thể lực nữa.”
“Ồ…!!”
Nina buông tay phải tôi ra và nhẹ nhàng đẩy lưng tôi.
Tôi muốn được tận hưởng thêm chút nữa cái cảm giác mềm mại ấy, nhưng giờ cũng đành chịu. Tôi sẽ cố gắng thể hiện tốt trong bài kiểm tra thể lực để được "thưởng" tiếp.
(Khi Hiyori quay lại, chắc chắn sẽ phải giành giật nhau cho mà xem. Hehehe…)
Tưởng tượng ra viễn cảnh ngập tràn hạnh phúc đến mức chảy cả nước miếng, tôi thong thả cùng Nina bước về lớp học.
Nếu chuyện tôi hẹn hò với Nina bị lộ, chắc số lượng cô gái đến gần tôi sẽ giảm. Tôi cần cẩn thận để tránh một kịch bản lãng phí như thế.
Tôi đã quyết tâm tận hưởng trọn vẹn những tháng ngày trung học ngập tràn sự nổi tiếng và tình yêu ngọt ngào cùng Nina.
Khác với Ogami, kẻ còn chẳng dám chạm vào ngực con gái, tôi sẽ sống một cuộc đời học sinh tuyệt vời nhất… Quên sạch mấy kỷ niệm chán ngắt hồi mấy hôm trước, tôi vui vẻ bước vào lớp học.
Cho ai quên thì thằng này tên là Yoshihide, Nina gọi tắt hai chữ hide ở cuối tên ấy.