I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

278 1081

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

10 31

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

528 903

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

9 40

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

29 121

300 - 399 - Chương 358

Trong cỗ xe ngựa, tôi miên man suy nghĩ về những gì Ben vừa nói.

Cậu nhóc da nâu, người nhỏ hơn trong số những đứa trẻ đã trốn khỏi đấu trường, có vẻ đã xuất hiện triệu chứng ban đầu của Bệnh Ban Đốm... đó chẳng phải chính là hai đứa trẻ tôi gặp sáng nay sao?

Triệu chứng ban đầu của Bệnh Ban Đốm là... sốt nhẹ. Kèm theo đó là ngứa cổ, rồi những đốm ban sẽ bắt đầu nổi lên.

Lúc ấy, tôi chỉ lo chú ý đến người anh mà không quan sát kỹ người em.

“...Ben đã nói gì với cô thế?”

“Hả?”

Tôi quay mặt về phía Vivian. Anh ấy nhìn tôi với vẻ mặt hơi lo lắng.

“Sao cô lại trưng ra bộ mặt nghiêm trọng thế, đang bận tâm chuyện gì à?”

“...Vivian, tôi có chuyện muốn nhờ anh.”

Tôi hít một hơi, rồi cất giọng đầy nghiêm túc. Vivian nghiêng đầu nhẹ, vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Chuyện gì?”

“Tôi muốn quay về bên Victor một thời gian.”

Dù thế nào đi nữa, tôi vẫn phải đi đón Maddy về. Cho dù có nguy hiểm đến mức nào đi chăng nữa...

“Cô muốn đưa hắn lên ngôi vua sao?”

“Không phải. Chỉ là, tôi vẫn còn một chuyện chưa làm xong. Hơn nữa, tôi nghĩ ai làm vua của Lavar cũng được cả. Cả Vivian... à không, cả anh, và cả Victor đều có tố chất để làm vua mà.”

Nói những lời này trước mặt Victor chắc chắn sẽ bị anh ấy nổi giận.

Anh ấy luôn xem anh trai mình là kẻ thù mà. Sự chấp niệm ấy thật đáng kinh ngạc. Nhưng đây chỉ là tình cảm đơn phương từ phía Victor thôi nhỉ. Vivian thì, nói sao nhỉ, anh ấy luôn giữ được sự ung dung.

“Tôi đã nghĩ Alicia sẽ nói như vậy mà. ...Chuyện này đúng là không thể làm khác được. Dù sao thì, cô vốn dĩ cũng đã phụng sự Victor từ trước rồi.”

“Anh đồng ý sao?”

“Đồng ý chứ. Dù tôi có nói gì đi nữa, cô cũng có vẻ sẽ không nghe lời đâu.”

“Anh hiểu tôi thật đấy.”

Tôi bất giác nở nụ cười.

Tôi không ngờ anh ấy lại dễ dàng cho phép tôi trở về bên Victor đến thế.

“Chắc tôi sẽ thấy buồn lắm đây. Với lại, công việc có lẽ cũng sẽ không suôn sẻ như trước nữa.”

“Được anh nói như vậy thật là vinh dự cho tôi.”

“Này, đừng có tự dưng chuyển sang chế độ làm việc như thế chứ.”

Vivian hơi nhíu mày.

Được anh ấy công nhận đến mức này, tôi thực sự cảm thấy rất tự hào.

Khi còn ở Durkis, tôi từng sống mỗi ngày với suy nghĩ rằng mình nhất định phải trở thành Ác nữ, là đối thủ của nữ chính! Nhưng từ khi đến đây, tôi lại chẳng mấy khi nghĩ đến chuyện đó nữa.

Theo một nghĩa nào đó, có lẽ đây giống như một kỳ nghỉ vậy. ...Mà, gọi việc bị trục xuất khỏi đất nước là kỳ nghỉ thì cũng hơi kỳ lạ thật.

Dù ở Lavar thì khá thoải mái, nhưng thành thật mà nói, tôi cũng tò mò không biết Durkis đang ra sao. Lỡ như một nhân vật như tôi lại xuất hiện và cướ mất vị trí Ác nữ tiểu thư của tôi thì sao.

Phải quay về quê hương trước khi kỹ năng ác nữ của mình bị mai một mới được!

“Á!”

Đột nhiên, một cơn đau nhói chạy dọc mắt trái. Không phải là đau dữ dội, mà là một cảm giác như bị điện giật.

Mắt trái tôi đã không ổn từ trước đó một chút rồi. Hy vọng ông Will không sao cả...

“Cô sao thế?”

“À ừm, không sao đâu. Chỉ là mắt hơi đau một chút thôi.”

“...Mắt trái sao?”

Tôi gật đầu nhẹ.

“Chuyện này thường xuyên xảy ra à?”

“Không. Nhưng không sao đâu! Có lẽ tôi chỉ hơi mệt mỏi thôi.”

“Nếu cô đang lo lắng về những gì Ben nói, thì cứ kể tôi nghe nhé. Tôi sẽ cho hắn một đấm.”

Hả, cái gì cơ?!

Tôi bất giác thốt lên thành tiếng vì câu trả lời nằm ngoài sức tưởng tượng.

“Thật sự không sao đâu mà!”

“Thế à? Vậy thì được rồi.”

Vivian vẫn nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ nhưng không nói thêm gì nữa.

Tôi thích anh ấy ở điểm đó. Anh ấy không cố ép tôi nói ra những gì Ben đã nói với tôi...

Đây có phải là một tình bạn tốt không nhỉ? Có bạn bè cũng không tệ chút nào.