Tối hôm đó, tôi đến làng nghèo để gặp ông Will. Nhờ trời tối, tôi mới có thể đến nhà ông Will mà không gặp trở ngại gì.
“Chào ông.”
Vừa bước vào nhà và cất tiếng chào, tôi chợt nhận ra ngoài ông Will còn có một người nữa. Người đang nằm trên giường chính là cậu bé tôi gặp sáng nay. May quá, cậu bé không sao... Nhưng tôi thấy miếng vải rách nát quấn trên đầu cậu bé vẫn còn rỉ máu. Chẳng có nổi miếng băng gạc nào. Mà người cậu bé, toàn thân chi chít vết bầm tím... Trông cậu bé đau đớn vô cùng...
“Cậu bé còn đang sốt nữa.” Ông Will nói.
Tôi lại gần giường, đặt tay lên trán cậu bé. Nóng ran cả... Tôi xé toạc một mảnh từ bộ quần áo đang mặc trên người. Sau đó, tôi tháo miếng vải bẩn thỉu trên đầu cậu bé ra, thay vào đó là mảnh vải sạch từ quần áo của mình. Máu đã ngừng chảy, nhưng cứ để thế này vết thương sẽ bị mưng mủ mất. Thế nhưng, tôi cũng chẳng biết phải làm gì hơn.
“Alicia, lại đây con.” Ông Will dịu dàng nói.
Tôi ngồi xuống chiếc ghế đối diện ông Will như mọi khi.
“Ông Will đã cứu cậu bé sao ạ?”
Ông Will khẽ lắc đầu, vẻ mặt đượm buồn. “Sau khi gã đàn ông to lớn kia đi, ta mới đưa nó về nhà.”
“Không ai giúp cậu bé sao ạ?”
“Ở cái làng này, người ta còn đang chật vật lo cho miếng ăn ngày hôm nay hơn cả tính mạng ngày mai, nào có dư hơi sức mà lo cho người khác.”
Tính mạng ngày hôm nay hơn cả tính mạng ngày mai...
“Ai ai cũng đang bám víu vào sự sống thôi con ạ.” Ông Will cười buồn.
“Con không nghĩ đến việc cải thiện thế giới hay cứu giúp ai đó, nhưng con mong ông Will sẽ sống thật lâu, thật khỏe.”
Ông Will dùng bàn tay to lớn xoa đầu tôi. Bàn tay ông Will có một sức mạnh kỳ lạ, khiến tôi thấy lòng mình thật bình yên.
“Alicia, ta nhắc lại lần nữa, con tuyệt đối không được đến đây vào ban ngày nữa đâu đấy.”
“Cảnh tượng ban sáng... là chuyện thường ngày ở đây sao ạ?”
Ông Will gật đầu.
“Ở đây không có ai dùng được ma pháp sao ạ?”
“Từng có một quý tộc sa sút, nhưng ông ấy đã qua đời rồi.”
“À... ra vậy.”
“Thằng bé kia rất thông minh, là một thiên tài đấy con ạ.” Ông Will nói rồi nhìn về phía cậu bé đang mê man trên giường.
Ông Will đã nói vậy thì chắc chắn cậu bé rất thông minh. Tôi muốn nói chuyện với cậu bé. Mình phải cứu cậu bé... Đây không phải là việc giúp người đâu, mà chỉ là tôi muốn cứu cậu bé để được nói chuyện với cậu ấy thôi. Chỉ vì lợi ích của bản thân. Bởi tôi đâu phải Thánh nữ, tôi là Ác nữ mà.
Tôi rời khỏi nhà ông Will, vội vã chạy về dinh thự.