I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

154 360

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

114 309

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

406 2787

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

454 3158

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

(Đang ra)

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

Suzuki Ryuuichi

Thoát khỏi xiềng xích của những kỳ vọng nghiêm khắc từ gia đình, Bale quyết định sử dụng kiến thức từ kiếp trước để sống tự do như một nông dân. Cậu tận dụng sức mạnh của Dragon Tree Sword để tạo ra m

86 94

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

103 2317

1 - 199 - Chương 120

120

120

Ánh mắt của đám học sinh sắc lẻm. Chắc hẳn chúng nó không còn dám nói xấu tôi ngay trước mặt là vì sợ bị ăn đòn. Cơ mà, dù vậy mà vẫn dám nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ không chút kiêng dè thế này thì cũng "ghê" thật chứ. Cái băng che mắt này, với tôi thì trông thật ngầu, đúng chất phản diện, nhưng hình như người đời lại chẳng nghĩ thế.

"Vào đây thật hả?"

Jill đứng trước cửa nhà ăn, mặt hơi co rút lại, hỏi. Chắc giờ mặt tôi cũng y chang Jill. Mật độ dân số trong nhà ăn lại đông khủng khiếp thế này cơ à. Chẳng lẽ đây là nơi đông người nhất Học viện Ma pháp sao?

...Đến đây hùng hổ thế này thì hay đấy, nhưng không biết có đến được chỗ Công tước Duke an toàn không đây.

Tiếng ồn ào của đám học sinh vọng ra từ nhà ăn.

"Đi thôi!"

Tôi dõng dạc nói. Jill cũng kiên quyết gật đầu như đã hạ quyết tâm.

Khoảnh khắc chúng tôi bước vào nhà ăn, tất cả mọi người đều ngừng nói chuyện và quay sang nhìn chúng tôi. Ồ, không ngờ lại tĩnh lặng đến thế này. Khi tôi chậm rãi bước đi, những học sinh xung quanh tự động dạt ra, nhường lối cho tôi.

...Thật đáng kinh ngạc. Tôi cứ như một nữ hoàng vậy.

Tôi cố gắng không để lộ chút cảm xúc nào ra mặt, nhưng trong lòng thì gật đầu đầy mãn nguyện.

Ánh mắt họ nhìn chúng tôi có hai loại: kinh ngạc và chỉ trích. Thật là "ghê gớm" khi tôi lại bị những người chưa từng tiếp xúc nhìn bằng ánh mắt như thế này. Đáng lẽ họ cứ nói chuyện bình thường cũng được, đằng này tất cả đều im bặt, thậm chí ngừng ăn để nhìn tôi.

...Sao ấy nhỉ, bị chú ý đến mức này tự nhiên tôi thấy ngượng quá.

"Tôi cứ như người nổi tiếng ấy nhỉ."

Tôi thì thầm với Jill, đủ nhỏ để không ai nghe thấy. Jill nghe xong thì khẽ thở dài.

"Đâu có giống, rõ ràng cô là người nổi tiếng rồi còn gì."

Jill thì thầm đáp lại tôi.

"Sao tôi lại nổi tiếng được nhỉ?"

"Ai biết?"

"Ước gì là nổi tiếng với danh hiệu 'ác nữ' thì tốt..."

"...Chắc là nổi tiếng theo kiểu đó thật đấy."

Jill nhăn mặt nói. Có vẻ tôi bị Jill thất vọng lắm rồi. Mặc dù cậu ấy còn nhỏ tuổi hơn tôi nhiều.

"Công tước Duke ở đằng kia phải không?"

Jill khẽ kéo vạt váy tôi. Tôi từ từ nhìn theo hướng Jill chỉ.

...Tầng hai?

Mel bảo ở sân thượng mà, rõ ràng là đang ở tầng hai của nhà ăn còn gì. Chắc là tùy tâm trạng mà chọn chỗ ăn nhỉ? Đúng là giới quý tộc có khác. Mà nói mới nhớ, nhà ăn có cả tầng hai nữa cơ à.

Ghế sofa lớn sang trọng, đèn chùm lộng lẫy, âm nhạc du dương... Có vẻ chỉ những người được phép mới vào được. Đúng là sự phân cấp trong giới quý tộc đáng sợ thật, tôi lại càng thấm thía điều đó.

Việc có sự phân cấp vốn là chuyện đương nhiên nên cũng chẳng sao, nhưng lạ thật khi lại có một cô gái trông có vẻ sẽ phủ nhận sự phân cấp đó xen lẫn vào. Chẳng lẽ "tuyệt thế mỹ nhân" là nói những người như cô ta sao?

Dù sao thì, những gương mặt này thật quen thuộc. Hai năm mà họ đã trưởng thành đến vậy rồi.

...Nhưng ánh mắt họ nhìn tôi cũng thay đổi nhiều quá.

Thông thường, đâu có ai bị anh ruột của mình trừng mắt nhìn như thế đâu. Mà nói đúng hơn là họ không phải trừng mắt, mà là kinh ngạc khi nhìn thấy mặt tôi thì phải. Lâu lắm mới gặp lại mà lại còn đeo băng che mắt nữa, đương nhiên là phải bất ngờ rồi.

Riêng Công tước Duke thì lý do ngạc nhiên lại khác. Chắc ngài ấy không ngờ tôi lại đến nhà ăn.

Tôi ưỡn thẳng lưng, chậm rãi bước về phía cầu thang.