Tôi bước đến, tìm cách giải cứu Ria và Rose đã bất tỉnh.
“Chờ đã, Allen-kun!”
Hội trưởng bỗng nắm lấy tay tôi.
“Em không thể chiến đấu với cánh tay ấy. Chị hiểu cảm xúc của em, nhưng em phải bình tĩnh trước đã!”
Nghe thế, tôi cũng bình tĩnh trở lại.
Tay phải của tôi bị trọng thương đến mức chẳng cầm nổi chiếc thìa.
Tôi không thể chiến đấu trong tình huống thế này.
“Fuu…”
Tôi hít thở sâu để làm dịu đầu óc.
“...Cảm ơn chị, hội trưởng.”
“Đừng bận tâm.”
Chị ấy thì thầm với giọng nhẹ nhàng –– và lườm sắc lẻm vào gã khổng lồ trước mặt.
“...Ngươi là Zack Bomber đúng chứ? Ta nghe nói ngươi đã biến mất được vài năm, nhưng nào ngờ lại tham gia Tổ chức đen…”
“Ồ? Ngươi cũng biết ta sao, hạnh phúc thật đấy?”
“Hiển nhiên với một thành viên trong gia tộc Arcstria… Dù là vậy lại để một vụ nổ lớn đến thế xảy ra… mình tự hỏi lính canh đang làm gì…”
Hội trưởng thì thầm với vẻ mặt cay đắng, và chuyển đề tài.
“––––Thế mục đích của ngươi rốt cuộc là gì? Lại định đốt trụi chi nhánh khác của Hiệp sĩ thánh như thường lệ?”
“Zahahaha! Nghe không tồi, nhưng hôm nay ta có chút việc. Ta đến đây để bắt Ria Vesteria.”
Nói thế, Zack nhìn về phía Ria đang nằm dưới đất.
“Ria-san sao… và 『việc』 của ngươi nói dính dáng đến Tổ chức đen đúng chứ?”
“Đúng! Và nếu việc này gặt hái được kết quả, ta có thể trở nên 『lung linh』! Không còn là một bóng mờ như lúc này, mà trở nên sáng rực hơn!”
“...『Lung linh』?”
Và khi hội trưởng tiếp tục nói với Zack,
“Cấm di chuyển! Ngươi là tên vô lại được báo cáo!?”
“Bọn ta sẽ đưa ngươi đến Hội Hiệp sĩ thánh!"
“Mọi người! Hãy tránh xa nơi này, ở đây rất nguy hiểm!”
Hơn ba mươi Hiệp sĩ thánh lập tức bao vây lấy Zack.
“Fufu, nhanh nhảu đấy.”
Hội trưởng xác nhận lại sự xuất hiện của những Hiệp sĩ thánh, mỉm cười hài lòng.
Có vẻ đến tận lúc này, chị ấy đã tìm cách câu giờ bằng việc nói chuyện với hắn.
Quả là hội trưởng, đây là một quyết định sáng suốt.
“––––Hỡi các Hiệp sĩ thánh, tôi đã chờ các vị đến. Tôi sẽ lên trước, xin mọi người hãy theo sau.”
Chị ấy nói với họ khi giữ Zack trong tầm mắt.
“Cô đang nói cái quái gì đấy…!? Arcstria-sama!?”
Khoảnh khắc họ nhận ra cô ấy là một thành viên nặng kí của chính phủ – người con gái của gia tộc Arcstria.
“Tôi hiểu rồi! Quân lính, hỗ trợ Arcstria-sama!”
“ “ “TUÂN LỆNH!” ” ”
Toàn bộ Hiệp sĩ thánh cúi chào và nghe theo mệnh lệnh của hội trưởng.
“Cảm ơn mọi người. Với lại, liệu có thể cho tôi một thanh kiếm chứ?”
“Tất nhiên rồi ạ! Mời cô!”
Tay Hiệp sĩ thánh ấy lập tức rút thanh kiếm đeo ngay thắt lưng và trao nó cho hội trưởng.
Cứ thế, hội trưởng trong nháy mắt có một thanh kiếm trong tay và sẵn sàng vũ khí, đoạn chĩa mũi kiếm vào Zack.
“Đầu hàng đi, Zack Bomber. Các Hiệp sĩ thánh thượng cấp cùng hiệu trưởng của Ngũ học viện sẽ sớm đến đây. Khi đó ngươi sẽ chẳng có cơ may chiến thắng.”
Rồi,
“Hiệu trưởng, ý ngươi là có cả 『Hắc Quyền』...! Zahaha, ta tự hỏi giờ đây ả ta 『lung linh』 đến mức nào… Hấp dẫn thật đấy…!”
Chẳng biết tưởng tượng điều gì trong đầu, hắn vặn ra một nụ cười méo mó.
“Fuu… Có vẻ chẳng nói chuyện tử tế với ngươi được nhỉ.”
Khoảnh khắc hội trưởng nói thế,
“––––Nè, bọn bây cũng 『lung linh』 chứ hả?”
Zack bất thình lình xuất hiện phía sau hội trưởng, tay vung cao thanh đại đao.
“...Cái gì!?”
“Hội trưởng, mau tránh!”
Tôi lập tức cảnh báo nhưng đã quá muộn.
“––––<Kiếp Hỏa Viêm Hoàn>!”
Một vụ nổ lớn tàn phá xung quanh với Zack là trọng tâm.
Xung kích của vụ nổ phá hủy những tòa nhà ở quanh và nhiệt lượng dữ dội nung chảy con đường.
“Kyaa!”
Hội trưởng bị thổi bay bởi vụ nổ, đập đầu và bất tỉnh.
“Gu,Ga…”
“C–Cháy… Cháy...”
“Đ-Đồ quái vật..”
Các Hiệp sĩ thánh, những kẻ tự hào với số lượng đông đảo bị quét sạch chỉ với một đòn duy nhất.
“K-Không thể nào…?”
Hắn hoàn toàn áp đảo với sức mạnh phi thường.
“Zahahahahaha! Chẳng có lấy một kẻ trong lũ bọn bây đủ 『lung linh』!”
Tiếng cười của Zack vang vọng khắp đường Oriana, nơi đã bị ngọn lửa của hắn thiêu rụi,
“Còn giờ thì!”
Giữ chặt Ria dưới cánh tay, hắn rời đi.
Tôi cứ thế nhìn trân trân –––– mơ hồ như thể xảy ra ở một nơi xa xăm nào đó.
…Cớ sao mọi việc lại thành ra thế này?
Lẽ ra hôm nay phải là một ngày bận bịu nhưng vui vẻ, vì hội trưởng đã có nhã ý dẫn tôi đi chơi.
Mặt trời lúc này đã lặn, lẽ ra tôi phải tiễn hội trưởng về biệt thự của chị ấy, rồi trở về nhà cùng Ria ăn tối, rồi hai đứa cùng đi ngủ trên một chiếc giường.
Lẽ ra mình phải có một ngày bình thường đầy ắp niềm vui như bao ngày…
Sao lại thành ra thế này chứ?
“...Này, chờ đã.”
“Hả…?”
Như thể trả lời, Zack chậm rãi xoay người.
Nhìn kỹ, tôi thấy máu chảy từ vai của Ria, người bị hắn giữ bên tay.
“.....”
Cơn phẫn nộ bị kìm nén như trào ngược từ sâu thẳm bên trong.
“...Trả cô ấy lại đây.”
“Sao?”
“...Trả… Ria lại đây!”
Tôi nhặt lấy thanh kiếm từ một Hiệp sĩ thánh đang bất tỉnh và nắm chặt bằng cánh tay phải bị quấn đầy băng.
“.....”
Một cơn đau chợt ập đến, nhưng cũng nhanh chóng biến mất.
“––––UOOOOHHHHH!”
Tôi lao thẳng vào Zack và,
“BÁT KIẾM KỸ –– BÁT CHỈ Ô!”
Với toàn bộ sức mạnh hiện có, tôi tung một chiêu duy nhất.
Hai tay, hai chân, đầu, cổ, ngực, bụng – tám nhát chém đồng loạt cắt vào người.
“Haa… Thứ ánh sáng yếu ớt… <Kiếp Hỏa Thuẫn>
Hắn vung nhẹ thanh đại đao, một tấm khiên lửa nặng nề xuất hiện.
Tấm khiên đỏ rực đến nhức mắt lập tức nuốt chửng cả tám nhát chém.
“Cái gì!?”
Chiêu ấy mạnh hơn cả <Nguyên Sơ Long Vương> của Ria cơ mà.
Khi tôi choáng ngợp bởi sự chênh lệch,
“Đến ta!”
Zack tiến tới và tung cước.
“GA–HA…!?”
Một âm thanh đau đớn phát ra từ bụng và tôi bị thổi bay.
“...K-Khốn nạn.”
Phần xương gãy ắt đã ảnh hưởng đến các cơ quan nội tạng, còn miệng tôi thì ngập máu tươi.
Ngay cả khi mờ cả mắt, tôi vẫn xoay sở đứng dậy.
“Chờ… đã…”
“Ồ ồ, ngươi thì yếu thật đấy, nhưng cơ thể thì lại cường tráng! Zahahaha!”
Tôi chẳng màng đến lời chế giễu,
“Trả… Ria… lại đây…!”
Với cơ thể đầy vết thương, tôi lại lao vào hắn.
“Ngũ Kiếm Kỹ – Đoạn Thế!”
Nghiến răng chịu đau – khoảnh khắc tôi tung toàn lực vung kiếm.
“Quá chậm, quá chậm… Ta ngủ gật mất thôi… ―― <Kiếp Hỏa Tử Thương>
Tầm nhìn tràn ngập lửa.
“Không thể…!?”
Thanh kiếm lấy được từ vị Hiệp sĩ thánh đã gãy đôi ―― và ngọn lửa như thiêu đốt bao trùm lấy cơ thể.
“KA-HA…!?”
Nóng.
Đau đớn.
Tức giận.
Cơn đau không lời nào diễn tả được chạy khắp người.
Tuy nhiên,
“Vẫn… chưa xong… đâu…..”
Tôi không hề lùi bước.
Cứ tiếp tục tiến lên dù có bị ngọn lửa dồn dập thiêu đốt.
Mình chắc chắn… phải giữ Ria lại… Không được để tên điên này… bắt đi…!
Thanh kiếm đã gãy vụn.
Nhưng tôi vẫn không đầu hàng, tôi nắm chặt tay và bước thêm một bước.
“N-Này này… Ngươi có thật là con người không đấy…? Một người thường chắc chắn đã chết rồi…”
Tôi có thể lờ mờ nhìn thấy gương mặt của Zack qua ngọn lửa dồn dập không ngơi.
Đây là cơ hội cuối cùng…
Tôi tung một quyền thẳng vào mặt hắn.
“UOOOOOOOH!”
“Zahaha! Lòng dũng cảm và gan lì thì ngươi có đủ, nhưng đáng buồn, nó không đi kèm với thực lực! –––<Kiếp Hỏa Thuẫn>!”
Tấm khiên lớn xuất hiện ngay trước hắn,
“GU–GAAAA!?”
Ngọn lửa nóng rực thiêu đốt cánh tay phải của tôi.
Vẫn chưa… mình sẽ không để kết thúc tại đây…!
Tôi rút tay phải lại và tung một đòn nữa thẳng vào tấm khiên lửa.
“––UUUUUUUUUGAAAA!”
Khoảnh khắc đó, một 『vật đen』 với sức mạnh cực lớn hình thành ngay trong bàn tay phải,
Thứ bóng tối đen kịt túa ra từ tay phải –– dễ dàng nuốt chửng lấy tấm khiên.
“Cái gì?”
Hơn nữa, thứ bóng tối ấy vẫn cứ giữ lực lao vào như muốn nuốt chửng lấy Zack.
“Gu, <Kiếp Hỏa Tử Thương>!”
Hắn lập tức ném Ria sang một bên và tung ngọn lửa rực cháy,
『Đen』 nuốt chửng hết thảy và 『Đỏ』 thiêu rụi hết thảy xung đột dữ dội.
“UOOOOO゛O゛O゛O゛!”
“Không thể nào…!? Cái thứ sức mạnh ngớ ngẩn gì đây…!?”
Và rồi,
“Nu, Gu, OOOOOOOO!?”
Bóng tối đen kịt nuốt chửng lấy tấm khiên lửa –– Rồi đến lượt Zack bị nó nuốt chửng và thổi bay.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage