Buổi sáng hôm sau, sau Đại Chiến Năm Nhất.
“Thế nhé Ria, tớ ra ngoài có chút việc.”
Allen nói rồi thay đồng phục sang thường phục được tặng bởi Paula.
“...Ể? À… u…un… Cậu đi cẩn thận nhé.”
Ngạc nhiên trước sự đường đột, cô vẫy tay cười ngượng.
“Ừ, vậy tớ đi đây.”
Cậu nói rồi nhẹ nhàng đóng cửa,
Thế là chỉ còn mỗi Ria bị bỏ lại trong phòng.
“...Lạ thật.”
Cô cảm thấy vô cùng bất an và quặn lòng đến khó chịu.
“...Đúng là lạ thật.”
Cậu ấy luôn mang theo kiếm bên người, thế nhưng đặc biệt hôm nay cậu lại để ở nhà.
“Dù đi đâu, cậu ấy luôn nói rõ cho mình biết…”
Những điều 『bất thường』 ấy lớn thành nỗi lo đè nặng lên đôi vai cô.
Và rồi,
“...Lẽ nào, đi với gái?”
Cô đinh ninh như thế.
“...––K-Không, không, không! Đó là điều không thể với tên Allen chậm lớn ấy!”
Cô ấy phủi mạnh tay và chối bỏ suy nghĩ ấy.
Bản thân Ria biết rõ hơn ai khác rằng Allen là một tên chậm lớn.
Đã bốn tháng từ khi họ bắt đầu chung sống – thế mà cậu ấy chẳng có ý định gì với cô.
Tuy nhiên,
“... Với Allen… thì không thể nào đâu nhỉ?”
Cô không thể cứ thế phán chắc nịch là 『không』 cho câu hỏi ấy.
“Dù rằng Allen chậm lớn… Nhưng nếu những người con gái khác tiếp cận cậu ấy thì…”
Và kết quả của việc mô phỏng hàng đống tình huống trong đầu,
“...Tệ rồi đây.”
Tại một cuộc họp bàn bí mật với Rose, cô nghe được rằng Allen rất có tiếng với những bạn khác giới.
“Allen quả rất tốt bụng… Hay đúng hơn là cậu ấy tốt bụng với tất cả mọi người.”
Khả năng lòng tốt của cậu bị lợi dụng không hẳn là không.
…Nguy to rồi.
Cô quyết thế, và
“K-Không thể ở yên đây được.”
Cô liền thay đồng phục sang thường phục để tránh bị nổi bật và tức tốc chạy khỏi ký túc xá.
Sau đó,
“Mình xin lỗi, Allen… Mình không có ý nghi ngờ gì cậu… Không, việc này là để bảo vệ cậu.”
Ria bám theo Allen trong khi lẩm bẩm thanh minh.
“K-Không thể nào…”
Trước mắt cô, một tình huống tuyệt vọng vừa mở ra.
“Allen-kun! Bên này, bên này…!”
“...Xin lỗi, chị chờ có lâu không?”
“Không đâu, đừng lo, chị chỉ vừa đến thôi.”
Allen, người mà cô tin tưởng, lại đi gặp hội trưởng hội học sinh, Sie Arcstria.
Hơn nữa, chẳng hề có thành viên khác – như Lilim hay Ferris.
Một cuộc gặp mặt hoàn hảo.
Dù nhìn thế nào đi chăng nữa, đây chắc chắn là 『hẹn hò』.
“A-Alle…n?”
Cô ấy bị choáng nên đi loạng choạng.
Đúng lúc đó,
“...Cậu làm gì đấy, Ria?”
Rose, người tình cờ đi ngang, vỗ vào vai Ria.
“UHHYAA!?”
Quá đỗi bất ngờ, cô giật bắn người kèm một tiếng kêu thé.
Khi Ria lo lắng nhìn về phía sau, chính là Rose trong bộ thường phục.
“Đ-Đừng có hù mình chứ, Rose!”
“Đâu, tớ chỉ kêu cậu bình thường thôi mà…”
Rose có chút bối rối trước phản ứng bất ngờ của Ria,.
“M-Mà quan trọng hơn…! Cậu đang làm gì ở đây vậy!?” Ria hỏi.
Lẽ nào Rose cũng bí mật hẹn hò với Allen –– Cô ấy gắt gỏng hỏi, và hiểu lầm như thế.
“Cậu hỏi tớ 『làm gì』... Tớ chỉ đến đây ăn món kem đang nổi thôi.”
Nói đoạn, cô ấy chỉ vào tiệm kem với vẻ ngoài trông như một tòa lâu đài thu nhỏ.
“V-Vậy hả… Thế thì được.”
Ít nhất thì Rose không phải là kẻ địch của cô.
Xác nhận thế, Ria thở dài.
“Tớ cũng sẽ hỏi lại như thế đấy, cậu trốn ở đây làm gì vậy?”
Lần này thì đến Rose hỏi thẳng.
“...Cậu nhìn đi.”
Hướng mà Ria chỉ.
“Allen và… hội trưởng!?”
Là cảnh tượng Allen trò chuyện thân mật với Sie,
“K-Kia là… hẹn hò hả!?”
“M-Mình cũng chưa dám chắc.”
“T-Tớ hiểu rồi… tớ sẽ bám theo họ cùng cậu…!”
Cứ thế, cả hai quyết định theo dõi hành động của Allen và Sie.
■
Allen và Sie đi vào tiệm kem ngay trước mặt hai người họ.
Trong khi cẩn thận để không bị phát hiện, họ xếp vào hàng dài phía trước.
“Xin lỗi. Cho tôi một phần kem dâu, kem vani, kem sô-cô-la chuối, kem chanh, kem matcha, kem cà phê sữa, kem caramel, kem quả hạch… và kem quýt mùa hè… Tất cả đều lấy size lớn.”
“...Không hổ danh Ria. À, tôi lấy một phần kem quýt mùa hè.”
“Tôi hiểu rồi ạ.”
Người nhân viên niềm nở nhanh chóng đưa chọ họ những viên kem tròn trĩnh nằm trong chiếc ly đáng yêu.
Sau đó, họ chậm rãi lui về chiếc bàn đôi bên trong cửa hàng và tiếp tục quan sát.
“Trời ạ, sao cậu trông vui vẻ quá thế…! …Ồ, thứ này ngon thật đấy!”
“Ku, không hiểu sao lại thấy nôn nao …! …Ồ, đúng như lời đồn, nó khá ngon đấy chứ!”
Sau đó, khi Allen và Sie tận hưởng ở những cửa hàng khác, Ria và Rose bám theo trong cay đắng.
Đến khi nhận ra, mặt trời đã khuất dạng.
Khi ánh hoàng hôn chiếu xuống mặt đường Oriana, Allen và Sie chậm rãnh sánh bước.
“Uu… Vui vẻ quá nhỉ…”
“...Tệ thật.”
Khi Ria và Rose ẩn mình đằng sau thùng rác và nghiến răng ken két, Allen và Sie dừng bước ngay trước một đài phun nước tuyệt đẹp.
Khi Sie nói gì đó với vẻ nghiêm túc, Allen trông có vẻ kích động.
“ “ …T-Tỏ tình hả trời!?” ”
Khoảnh khắc Ria và Rose tái mét mặt mày.
“Cô là Công chúa của Vương quốc Vesteria, Ria Vesteria?”
Một kẻ mặc áo choàng đen bỗng dưng xuất hiện.
“ “!?” ”
Ria và Rose bị bất ngờ rồi lập tức giữ khoảng cách.
“...Chẳng phải ngươi nên tự giới thiệu bản thân trước khi hỏi tên người khác sao?”
Ria quan sát kẻ trước mặt trong khi sẵn sàng tung <Nguyên Sơ Long Vương>
Tóc ngắn, đỏ thẫm.
Cao khoảng hai mét, cơ thể cường tráng.
Có lẽ trạc tuổi ba mươi.
Vẻ mặt đầy hung tàn .
Giọng nói trầm đầy tự mãn,
Tên này… mạnh khủng khiếp…!
Cô nhìn thấu sức mạnh của kẻ dịch nhờ bản năng, kèm một ánh mắt sắc lạnh mà không hề lơ là cảnh giác.
“Zahahahahaha! Quả là––một cô nàng mạnh mẽ! Không tồi! Ta là Zack Bomber! Giờ thì đến lượt ngươi––”
Và khi Zack cố dò hỏi tên của Ria,
“––Dùng Hồn Trang đi Ria!”
Rose nói, giọng lo lắng.
“C-Chinh phạt nào –– <Nguyên Sơ Long Vương>!”
Đáp lại, Ria lập tức gọi Hồn Trang.
“Cậu biết kẻ này sao, Rose!?”
“Zack Bomber… Hay còn được gọi là 『Zack Hỏa Chích』…! Hắn là kẻ đã tấn công các chi nhánh của Hiệp sĩ thánh ở nhiều quốc gia và đốt trụi mọi thứ mà chẳng vì mục đích gì. Hắn đang bị truy nã quốc tế, và người ta treo một số tiền lớn cho cái đầu của hắn.”
“Zahaha! Vậy chúng đã biết danh ta rồi sao? Vậy ắt là ta đã trở nên có tiếng tăm rồi đấy nhỉ?”
Đôi vai của hắn run bần bật khi hắn bật cười khoái trá.
“Mấy năm qua, chẳng còn ai nghe ngóng được tin tức gì về gã này. Nhưng nghĩ đến việc hắn lại tham gia Tổ chức đen thì…”
Dựa vào bộ hắc phục, Rose lập tức nhận ra hắn có dính dáng đến Tổ chức đen.
“À–...., Thì cũng vài điều đã xảy ra. Còn giờ thì ta có nhiều việc phải làm đây…”
Zack gãi đầu,
“Dù sao thì… Ta cũng không lấy mạng các ngươi đâu, yên tâm đi!”
“.....!?”
“...Hắn đến đấy, đừng lơ là!”
Đoạn,
“Gào thét lên – 〈Kiếp Hỏa Trách〉!”
“Cái gì!?”
“Không thể nào…!?”
Khoảnh khắc sau khi Hồn Trang của Zack xuất hiện, một vụ nổ lớn nhấn chìm Ria và Rose.
■
Hội trưởng đột ngột hỏi “Em có hứng thú trở thành người của 『chính phủ』 chứ?”. Tôi đã kịch liệt phản đối.
“C-『Chính phủ』... Ý chị là sao?”
“Nói thẳng thì––là săn đầu người. Nếu em đồng ý, hãy đến gặp cha của chị…”
Khi hội trưởng nói rõ chi tiết vấn đề với vẻ nghiêm túc,
Một cột lửa lớn bất ngờ nổ ra.
“ “ Cái gì!?” ”
Tình huống bất ngờ ấy khiến người dân hoảng loạn.
“S-Sao chứ!? Lửa!?”
“Có tên vô lại đang phát cuồng! Gọi Hiệp sĩ thánh ngay đi!”
“Này này, ít nhất thì cho tôi một kỳ nghỉ yên ổn đi chứ…!”
Nơi cột lửa bốc lên khá gần, chỉ tầm chục mét cách nơi chúng tôi đang đứng.
“Allen-kun!”
“Đi thôi!”
Khi chúng tôi chạy đến hiện trường, có một gã với thanh kiếm rực lửa vắt trên vai.
“Zahahahahaha! <Nguyên Sơ Long Vương> được đồn đại mà chỉ bấy nhiêu đây thôi sao!? Thất vọng quá thể!”
Dưới chân hắn––là bóng dáng của Ria và Rose đang bò trên mặt đất.
“R-Ria-san!? Cả Rose-san nữa!?”
“Đồ khốn… Ngươi đã làm gì họ…!”
Tôi siết chặt tay phải chằng chịt vết thương và trừng mắt vào gã đàn ông phía trước.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage