Hundred

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

23 185

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

131 1299

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

88 1517

Mayoi Neko Overrun!

(Đang ra)

Mayoi Neko Overrun!

Matsu Tomohiro

Câu chuyện xoay quanh Takumi Tsuzuki, một chàng trai trẻ dành thời gian bên người bạn thuở nhỏ Fumino Serizawa tại quán cà phê Mèo Đi Lạc, và cùng bạn bè tại Học viện Umenomori. Một ngày nọ, chị gái c

93 3

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

(Đang ra)

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

Zecil

Ma Vương Silvia và những người bạn đồng hành của cô sẽ gián tiếp cứu các thế giới khác để ngăn chặn điều đó, nhưng mà—.

28 3

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1743 22472

Tập 01: Variant Awakening - Chương 3

Trận đấu / Claire / Lời tỏ tình

Kisaragi Hayato tỉnh giấc khi cảm nhận được một luồng sáng và hơi ấm mờ ảo xuyên qua mí mắt, theo sau là tiếng động khẽ khàng.

「Ư, ưm ưm...」

Cậu ngồi dậy khỏi chăn trên giường và vươn vai một cái thật dài.

Khi nhìn sang bên cạnh, cậu thấy bóng lưng Emile đang ngồi trên mép giường. Cậu ấy đã thay xong bộ pijama và mặc áo sơ mi đồng phục. Xem ra cậu ấy đã dậy từ khá lâu rồi.

(Hay là do mình dậy quá muộn?)

Nhìn đồng hồ, đã sắp đến giờ ăn sáng theo quy định của ký túc xá. Dường như cậu đã ngủ hơi lố một chút. Hayato lại đưa mắt nhìn về phía Emile.

(Cậu ấy đang làm gì vậy nhỉ?)

Emile vẫn quay mặt ra cửa sổ nên chỉ thấy được lưng cậu ấy. Trông cậu ấy không có vẻ gì là đã nhận ra Hayato tỉnh giấc. Ngoài ra, chỉ có thể biết rằng cậu ấy đang nhìn chằm chằm vào tay mình với vẻ mặt nghiêm túc.

「Chào buổi sáng, Emile.」

「Oái, Hayato! Sao tự dưng lại gọi tớ thế!!」

Nghe tiếng gọi, Emile giật nảy mình quay lại.

「X-Xin lỗi... mà sao cậu lại giật mình thế!」

「Tại vì... tớ đang tập trung mà...」

Trên đùi của Emile, người đang nhíu mày, là bộ đồng phục. Trên tay cậu ấy còn có thể thấy kim và chỉ. Dường như cậu ấy đang khâu huy hiệu lên đồng phục.

「Cái đó phải dùng kim chỉ để khâu à...」

「Dùng ghim cài cũng được, nhưng nghe nói làm thế này sẽ khó bị tuột hơn. Nếu làm mất là phải viết bản tường trình, lần sau còn phải tốn tiền mua lại nữa, nên trong sách hướng dẫn có ghi là nên dùng kim chỉ để khâu đấy. Tớ đã gắn xong cái của Hayato rồi.」

Nói rồi, Emile chìa chiếc áo khoác ra.

「Cậu gắn cả phần của tớ luôn à, cảm ơn nhé.」

Hayato cầm lấy chiếc áo khoác Emile đưa để kiểm tra. Trên cổ áo, quả thật huy hiệu đã được gắn rất chắc chắn.

「Của tớ thì đang gắn dở, nên Hayato đi rửa mặt rồi đợi một chút nhé... A, đau!!」

「Sao thế, cậu có sao không?」

Emile đột nhiên hét lên, co người lại và ôm lấy ngón tay.

「Aha ha, tại tớ lơ đễnh nhìn đi chỗ khác nên đâm vào tay mất rồi...」

「Đưa tay đây tớ xem nào.」

Hayato lại gần, cầm lấy cánh tay Emile và kiểm tra vết thương, máu đang rỉ ra, tụ lại thành một giọt như hạt đậu.

「Xem ra bị đâm khá sâu rồi đấy. Đứng yên nào. Giờ tớ sẽ xử lý cho.」

「Xử lý ư, khoan đã, Hayato!?」

Nói rồi Hayato ngậm lấy ngón tay bị thương của Emile, khiến Emile giật nảy người. Cậu ấy lắp bắp, miệng mấp máy hoảng hốt.

「Này, Hayato... Sao tự dưng lại làm thế... Ưm, a...」

Mỗi khi Hayato di chuyển lưỡi và má như đang mút, một hơi thở nhỏ lại thoát ra từ khóe miệng Emile.

「Làm thế này thế kia gì chứ. Phải khử trùng chứ sao nữa. Mà này, đừng có phát ra tiếng kỳ lạ thế. Bên này cũng thấy kỳ cục theo đấy...」

「K-Kỳ cục là sao—」

「Đ-Đừng bắt tớ nói ra chứ!」

「Xin lỗi...」

「Thế này là được rồi.」

Khi Hayato, với gương mặt hơi ửng đỏ, rời miệng khỏi đầu ngón tay của Emile, người đang đỏ bừng cả mặt, giọt máu tụ đã không còn thấy nữa.

「Giờ tớ sẽ đi hỏi Fritz xem hộp sơ cứu ở đâu.」

「Chờ một chút! Hộp sơ cứu thì chắc là có ở kia đấy. Tớ nhớ là ở ngăn thứ ba thì phải. Tớ thấy nó lúc tìm bộ dụng cụ may vá.」

Ánh mắt của Emile hướng về phía ngăn kéo của chiếc tủ đặt sát tường trong phòng.

「Ồ, có rồi có rồi.」

Mở ngăn thứ ba ra đúng như lời cậu ấy nói, quả thật có một hộp sơ cứu bên trong. Nào là băng gạc, dung dịch khử trùng, tất cả những thứ cần thiết lúc này đều có đủ.

「Nào, đưa tay ra đây lần nữa xem.」

Hayato dùng nhíp, bắt đầu bôi dung dịch khử trùng thấm trên bông gòn lên ngón tay mà Emile rụt rè đưa ra.

「...Cũng không có gì to tát đâu mà. Từ nãy đến giờ Hayato cứ làm quá lên.」

「Cậu còn nhớ chuyện tớ kể tối qua không? Từ sau vụ đó, cứ thấy vết thương là tớ lại hơi mất bình tĩnh.」

「À, ra là vậy... Thảo nào cậu lại có vẻ quen tay đến thế.」

「Ở cơ sở tớ từng sống, tớ cũng hay chữa trị cho mấy đứa trẻ bị thương mà. Với lại, mấy chuyện thế này dù không nghiêm trọng cũng phải xử lý cẩn thận. Ai biết được vi khuẩn lạ sẽ xâm nhập từ đâu chứ— rồi, xong rồi đó.」

「Cảm ơn...」

Emile, với ngón tay được quấn băng gạc, cất lời cảm ơn.

「À, huy hiệu của cậu cứ để tớ gắn cho. Tay thế kia thì khó làm lắm.」

「Không được đâu! Hôm nay Hayato có một trận Quyết đấu mà. Giờ mà bị thương thì phiền lắm...」

「Không sao đâu, tớ quen làm mấy việc này rồi.」

Nói rồi, Hayato cầm lấy kim chỉ, nhặt bộ đồng phục đặt trên giường Emile lên và bắt đầu khâu huy hiệu vào cổ áo.

Thao tác của cậu quả thật rất thành thạo.

「Đúng thật này, Hayato giỏi mấy việc này ghê.」

「Cái này tớ cũng học được ở cơ sở. Dù gì thì cũng đâu có tiền. Sửa lại quần áo cũ là chuyện thường ngày ở huyện ấy mà— xong, được rồi này.」

「A, cảm ơn cậu. Tớ sẽ giữ gìn cẩn thận.」

「Gì vậy chứ.」

Emile bắt đầu xỏ tay vào chiếc áo khoác mà Hayato đưa cho.

「Thôi, tớ cũng phải thay đồ đây. Sắp đến giờ đi ăn rồi.」

「Oái, Hayato! Sao tự dưng lại cởi đồ ra thế!」

Khi Hayato đặt tay lên áo sơ mi, Emile hét lên và nhảy dựng. Trông cậu ấy vô cùng bối rối, mặt đỏ bừng.

「Sao lại cởi à, không cởi thì sao thay đồ được.」

「Dù vậy cũng đừng cởi ngay trước mặt tớ chứ!!」

「Không giống cậu, tớ chẳng ngại bị người khác thấy mình trần truồng đâu.」

「Nhưng tớ ngại! Tớ ra ngoài đợi!」

Nói rồi, Emile lao ra khỏi phòng.

(Đúng là, dù cho là quý ông Britannia thì cũng thái quá quá rồi...)

Vừa nghĩ vậy vừa thở dài, Hayato lại đặt tay lên chiếc áo sơ mi đang cởi dở của mình.

「Cậu cứ đi ăn trước cũng được mà.」

Khi Hayato thay đồ xong và ra khỏi phòng thì thấy Emile đang đứng đợi ở hành lang.

「Đó là câu cậu nói với người đã đợi mình sao? Hayato tệ thật đấy...」

Emile phồng má lên, trông có vẻ hờn dỗi.

「Xin lỗi, xin lỗi mà, vậy đi thôi.」

Hayato vừa nói xong và bắt đầu cất bước.

*Ting ting,* chiếc PDA vang lên.

「Hình như là email. Chắc không phải của tớ đâu.」

Hayato kiểm tra PDA thì thấy một email từ Hội trưởng Hội học sinh. Trong đó ghi rõ hai điều:

【Thời gian bắt đầu trận Quyết đấu là hai tiếng nữa.】

【Có mặt trước cổng khu nhà Khoa Võ thuật trước đó một tiếng.】

Đương nhiên, hai điểm đó đã được ghi rõ ràng.

(Hôm nay mình thật sự phải đấu với vị Hội trưởng đó sao...)

Hayato thở dài một hơi nặng trĩu.

Tất nhiên là tâm trạng rất nặng nề, nhưng có lẽ đã đến lúc phải chuẩn bị tinh thần rồi.

Tuy thời gian không có nhiều nhưng cậu đã làm những gì cần làm.

(Cứ như vậy, từ giờ về sau mình cũng sẽ cố gắng hết sức làm những gì có thể.)

Làm vậy, chắc chắn sẽ có kết quả tốt thôi. Hayato tự nhủ với bản thân như vậy và lại cùng Emile bước về phía sảnh chính.

Sau đó, ăn sáng xong và đã thay đồng phục, Hayato và Emile đến trước cổng khu nhà Khoa Võ thuật vào đúng thời gian được chỉ định trong email.

Người đang khoanh tay chờ ở đó là một trong hai Phó Hội trưởng Hội học sinh, Lidy Steinberg. Ngay khi thấy Hayato và Emile, đôi mắt sắc lẻm của cô lại càng nheo lại.

「Bây giờ, tôi sẽ dẫn hai người đến Đấu trường (Colosseum).」

「Hai người có nghĩa là tôi cũng được đi cùng đúng không?」

「Không sao. Nhưng tất nhiên là chỉ đến phòng chờ thôi.」

Trả lời xong, Lidy bắt đầu bước đi.

Sau đó, họ được dẫn đến một phòng chờ bên trong Đấu trường (Colosseum), nằm cách khu nhà Khoa Võ thuật một quãng ngắn.

Căn phòng rộng chừng mười tấm chiếu, ngoài một chiếc ghế dài và vài chiếc ghế đẩu đặt sát tường ra thì chẳng có gì khác.

「Phòng thay đồ bên cạnh cứ tự nhiên sử dụng. Variable Suit của cậu đã được chuẩn bị sẵn ở đó, nên hãy thay và kiểm tra (maintenance) trước khi trận đấu bắt đầu. Cậu biết cách làm chứ?」

「Ừm, tớ biết.」

「Vậy thì không có vấn đề gì. Trước khi trận đấu bắt đầu, Erika sẽ đến đón. Chỉ cần thay đồ xong, các cậu muốn làm gì cũng được. Vậy, tôi xin phép.」

Nói xong, Lidy rời khỏi phòng.

「Làm sao đây, Hayato? Thay đồ luôn nhé?」

「Ừm, chắc vậy.」

*Binh boong...*

「Gì thế?」

Trong lúc đang phân vân, chiếc chuông cửa lắp trong phòng chờ đột nhiên vang lên.

「Ai vậy nhỉ?」

Vừa nghiêng đầu thắc mắc, Emile vừa thao tác chiếc chuông cửa có màn hình gắn cạnh cửa, và trên đó hiện ra hình ảnh hai nữ sinh viên năm nhất bị Hội trưởng yêu cầu rời đi trong buổi lễ khai giảng.

「Mở cửa được chứ?」

「Ừ.」

Thấy Hayato gật đầu, Emile mở cửa ra, hai nữ sinh viên vừa bước vào phòng vừa đồng thanh nói, 「Xin làm phiền ạ」.

Sau đó, cả hai tiến lại gần Hayato.

「Không cần phải để ý đến bọn tớ đâu, nên xin cậu đừng cố quá sức!」

「Rõ ràng là lỗi của bọn tớ, vậy mà để Kisaragi-san phải chịu khổ thế này, bọn tớ thấy áy náy lắm... nên là, bọn tớ nghĩ bây giờ vẫn còn có thể hủy trận Quyết đấu được!」

Dường như họ đã nghe về sức mạnh của Hội trưởng và đến để ngăn chặn trận Quyết đấu. Điều đó cũng có nghĩa là họ đã sẵn sàng rời khỏi Little Garden.

「Hai cậu bình tĩnh lại đi. Giờ này làm sao mà hủy trận Quyết đấu được nữa, với lại tớ cũng không nghĩ Hội trưởng sẽ cho phép chuyện đó đâu.」

Hayato nói, cố gắng trấn an cả hai.

Dù sao đi nữa, với giọng điệu của Hội trưởng, sớm muộn gì cậu cũng sẽ phải tham gia một trận Quyết đấu thôi, và vốn dĩ, người gây ra nguyên nhân trực tiếp là Emile.

Thế mà, Emile lại còn nói những câu như, 「Hai cậu bình tĩnh đi. Hayato sẽ lo được mà」.

「Đã bảo là cậu đừng nói câu đó nữa mà!」

Hayato ngắt lời giống như sau buổi lễ khai giảng, và căn phòng chờ tràn ngập tiếng cười vui vẻ.

Có lẽ nhờ vậy mà vẻ u ám trên khuôn mặt hai nữ sinh viên đã tan biến, và sự căng thẳng của Hayato cũng dịu đi đôi chút. Emile tuy đôi khi không biết đọc tình huống, nhưng cậu ấy lại có khả năng tạo ra một bầu không khí đặc biệt như vậy. Hayato nghĩ rằng đó có thể là điểm tốt của Emile, nhưng,

(Hiện tại thì số lần bị cậu ấy gây phiền phức vẫn nhiều hơn...)

Haizz, cậu thở dài.

「Vậy thì, để không làm phiền, chúng em xin phép đi trước.」

「Kisaragi-san, xin cậu, hãy cố gắng đừng để bị thương nhé. Bọn em sẽ ở trên khán đài cổ vũ cho cậu!」

Kể từ lúc hai người họ rời khỏi phòng, đã hơn ba mươi phút trôi qua. Chỉ còn chưa đầy mười phút nữa là đến mười một giờ, thời điểm dự kiến bắt đầu trận Quyết đấu.

Hayato, sau khi thay xong Variable Suit, đang cùng Emile khởi động thì cánh cửa ở bức tường đối diện với hành lang đột nhiên mở ra. Người xuất hiện là một trong hai Phó Hội trưởng, Erika Candle.

「Đến giờ rồi, anh đã chuẩn bị xong chưa ạ?」

「À, xong cả rồi.」

Hayato vừa đứng dậy vừa trả lời thì một tiếng reo hò lớn như sấm rền vọng lại từ xa.

「Gì thế này...?」

「Chắc là Claire-sama đã vào sân rồi ạ.」

「...Chỉ thế thôi mà đã có tiếng reo hò này sao?」

「Không chỉ sinh viên Khoa Võ thuật, mà cả sinh viên các khoa khác và những người sống ở Little Garden này đều ngưỡng mộ Claire-sama và dành cho ngài ấy sự yêu mến cuồng nhiệt.」

Erika nói như thể đó là điều hiển nhiên.

「Vị Hội trưởng đó không chỉ là một kẻ khó ưa thôi nhỉ.」

「Anh lại nói những lời như vậy nữa rồi—」

Erika lườm Emile một cách sắc lẹm.

「Thì ai xem buổi lễ khai giảng đó mà chẳng nghĩ vậy.」

「Đó là vì ngài ấy muốn quở trách và giáo dục các sinh viên năm nhất, để trong tương lai khi ra chiến trường sẽ không có ai phải hy sinh cả. Claire-sama là một người rất nhân hậu đấy ạ.」

「Phó Hội trưởng thật sự rất thích Hội trưởng nhỉ.」

Trước câu trả lời nghiêm túc của Erika, Emile lại buông lời trêu chọc. Khuôn mặt Erika lập tức đỏ bừng lên.

「Đ-Đó là chuyện đương nhiên ạ! Vì ngài ấy là một người đáng tin cậy đến thế...」

Cô hắng giọng một tiếng rồi hướng mũi chân về phía cánh cửa mà mình vừa bước vào.

「...Vậy thì, Kisaragi Hayato. Đến lượt anh vào sân rồi, chúng ta đi thôi.」

「Phó Hội trưởng cũng đi cùng đến chiến trường sao?」

「Hôm nay, tôi sẽ là người làm trọng tài...」

「Đừng chỉ vì thích mà toàn đưa ra phán quyết có lợi cho Hội trưởng đấy nhé.」

Emile lại nói với giọng trêu chọc.

「Đ-Đó là chuyện đương nhiên ạ! Tôi xin thề trước vị thần của mình rằng sẽ không có chuyện đó! Claire-sama sẽ không vui đâu, và vốn dĩ, cũng chẳng cần phải làm vậy. Dù sao thì, chiến thắng của Claire-sama gần như đã được định sẵn rồi—」

Erika mở cánh cửa trước mặt.

Phía sau đó là một hành lang trần thấp dài khoảng một trăm mét.

「Hayato, cố lên nhé.」

Được những lời đó khích lệ, Hayato bước chân về phía chiến trường (battlefield).

(Đông khán giả hơn mình tưởng...)

Nhìn một vòng quanh khán đài, cậu thấy gần như tất cả các ghế đều đã có người ngồi.

Dựa vào tiếng reo hò lúc nãy, phần lớn khán giả ở đây có lẽ đang mong chờ được xem màn trình diễn của 『Nữ hoàng Bất bại (Perfect Queen)』. Bởi vì, ở khắp mọi nơi, đều có thể thấy những biểu ngữ ghi tên Claire.

(Còn lại chắc là do tò mò muốn xem cậu sinh viên năm nhất trong lời đồn...)

Người cổ vũ cho mình chắc chỉ có nhóm sinh viên năm nhất như Fritz và Latia— cùng với hai cô gái đã bị Hội trưởng tuyên bố đuổi học mà thôi.

Giữa khung cảnh đó, Hayato tiến bước về phía trung tâm chiến trường.

「...Anh đã chuẩn bị tâm lý xong chưa?」

Claire lên tiếng khi khoảng cách giữa hai người còn chừng năm mét.

Tất nhiên, cô cũng đang mặc Variable Suit. Bộ đồ có tông màu chủ đạo là màu đỏ, giống như bộ đồng phục của cô.

「Quả thật tôi khá bất ngờ trước sự sôi động này.」

Hayato vừa cười gượng vừa trả lời câu hỏi của Claire.

「Những chuyện như thế, một khi trận Quyết đấu bắt đầu, anh sẽ chẳng còn tâm trí mà để ý nữa đâu.」

Claire mỉm cười và nói tiếp.

「Với lại, anh đang nhìn chằm chằm vào đâu vậy?」

「...Hả?」

「Vừa rồi, anh nhìn tôi với ánh mắt dâm đãng đấy.」

「K-Không có chuyện đó...」

Cũng không hẳn là không có.

Bởi vì Variable Suit ôm sát vào cơ thể, làm nổi bật những đường cong đầy đặn của người phụ nữ. Thêm vào đó, bộ của cô có lẽ để lộ nhiều da thịt hơn so với của Emile hay Hayato. Không chỉ phần nách, mà cả vai cũng để trần.

Dáng vẻ ấy, bao gồm cả hai khối phồng lớn trên ngực, khiến người ta nhận thức mạnh mẽ rằng cô là một người phụ nữ, quyến rũ đến mức làm tim cậu đập loạn nhịp.

「...Chỉ là đùa thôi, nhưng nhìn anh bối rối thế kia, xem ra anh vẫn chưa đủ quyết tâm để đứng trên chiến trường rồi.」

Bị nói vậy, cậu không thể nào phủ nhận được. Vì sự thật là cậu đã ngắm nhìn cô say đắm.

「Vậy thì, tôi xin phép triển khai Hundred trước.」

Không cần chờ câu trả lời của Hayato, Claire dùng đầu ngón tay tung chiếc Hundred đang nắm trong tay lên không trung.

「Bách Vũ trang, Triển khai (Hundred, On)!」

Cùng với tiếng hét đó, chiếc Hundred phát ra ánh sáng màu xanh lục rồi biến thành sáu khẩu pháo màu đỏ.

(Đó là Hundred của Hội trưởng, 《Chiến Cơ Cao Quý (Aristerion)》 sao...)

Nó lơ lửng quanh người Claire, số lượng nhiều hơn hẳn so với 《Màn Sương Che Đậy Vạn Vật (Arms Shroud)》 của Emile, và trông có vẻ có thể bắn ra tia sáng (beam) ngay cả khi không biến đổi. Bởi vì trên đó được trang bị những thứ trông như nòng pháo.

Họng pháo khá lớn, nên tia sáng bắn ra chắc hẳn sẽ rất mạnh mẽ.

「Tiếp theo là đến lượt anh triển khai Hundred đấy.」

「Tôi biết rồi.」

Giọng cậu trả lời run lên vì căng thẳng.

Nhưng dĩ nhiên, cậu không thể thất bại ở đây được.

Nếu triển khai thất bại thì sẽ vô cùng mất mặt, và còn làm cho bầu không khí chùng xuống.

—Chắc chắn sẽ ổn thôi.

Vừa tự nhủ như vậy, Hayato vừa nắm chặt chiếc mặt dây chuyền có gắn Hundred mà cậu vừa tháo ra từ cổ.

「Bách Vũ trang, Triển khai (Hundred, On)!」

Cùng với tiếng hô đó, chiếc Hundred tỏa sáng màu đỏ thẫm trong lòng bàn tay và bắt đầu biến hình theo tiếng hét của Hayato.

(Xem ra đã triển khai thành công rồi...)

Nhìn thấy 《Phi Yến (Hien)》 xuất hiện trong tay phải, Hayato thở phào nhẹ nhõm. Lớp giáp (protector) bao bọc cánh tay phải cũng đã được triển khai giống như hôm qua.

「Vậy thì, trận Quyết đấu giữa Hội trưởng Hội học sinh Claire Harvey và sinh viên năm nhất Kisaragi Hayato xin được phép bắt đầu.」

Erika đứng giữa Hayato và Claire, tuyên bố. Giọng cô cũng được phát qua loa phóng thanh của Đấu trường (Colosseum).

「Trước đó, vì hôm nay có khá nhiều sinh viên năm nhất ở đây, xin lỗi những ai đã biết rồi, nhưng trước hết, tôi xin được giải thích luật của trận Quyết đấu. Thời gian giới hạn của trận Quyết đấu là mười lăm phút. Kết quả thắng thua sẽ được quyết định khi một bên bất tỉnh, tuyên bố đầu hàng, thể lực (vital) hoặc năng lượng (energy) về không.」

Cùng với lời giải thích của Erika, trên bảng điện tử lắp đặt phía trên khán đài cũng hiển thị các quy tắc dưới dạng gạch đầu dòng. Nếu hết thời gian giới hạn, người có lượng thể lực còn lại nhiều hơn sẽ thắng.

「Về thời gian giới hạn, thể lực và lượng năng lượng còn lại, các chỉ số thu được từ bốn vòng Vital Ring gắn trên tay chân của các Võ sĩ (Slayer) sẽ được hiển thị trên bảng điện tử, vì vậy quý vị khán giả có thể theo dõi bất cứ lúc nào— Phần giải thích đến đây là hết, Hayato-sama, anh có thắc mắc gì không ạ?」

「Không, không có gì đặc biệt. Nói đơn giản thì, gục ngã hoặc vũ trang bị giải trừ thì sẽ thua, đúng không?」

Khi Hayato trả lời như vậy, Claire liền giơ tay lên.

「Vậy thì, tôi có thể đưa ra một đề nghị được không?」

「...Claire-sama, là gì vậy ạ?」

「Thực ra, tôi đã nghĩ ra vào tối hôm qua. Dù cho chỉ số phản ứng trong kỳ thi đầu vào của cậu ta có đứng đầu lịch sử đi chăng nữa, thì Kisaragi Hayato cũng mới chỉ sử dụng Hundred một cách tử tế từ hôm qua mà thôi, đúng không? Nếu tôi dùng toàn lực để đấu với một đối thủ như vậy, thì kết quả đã rõ như ban ngày rồi. Vì vậy, tôi nghĩ mình sẽ cho cậu ta một chút chấp handicap.」

「Chấp handicap à...」

Điều đó tất nhiên là rất đáng mừng.

Tăng được xác suất chiến thắng dù chỉ một chút cũng tốt hơn rồi.

「Cái handicap đó cụ thể là gì?」

「Là tôi sẽ không sử dụng Toàn thân Vũ trang.」

「...Toàn thân Vũ trang...」

「Anh đừng nói là không biết về Toàn thân Vũ trang nhé. Nó đã được viết trong tài liệu chuẩn bị mà anh được phát trước khi nhập học rồi đấy.」

「Ừm, hình như cái mà tôi đang triển khai bây giờ là Đơn giản Vũ trang, đúng không?」

Hayato trả lời trong khi cố nhớ lại nội dung trong sách.

「Đúng vậy.」

Claire gật đầu hài lòng.

「Thứ mà anh đang triển khai là Đơn giản Vũ trang, sử dụng một phần năng lượng. Khác với nó, Toàn thân Vũ trang là giải phóng toàn bộ năng lượng trong một lúc để tạo ra vũ khí và vũ trang.」

Sức mạnh của nó rất lớn, nhưng tiêu hao năng lượng cũng rất nhiều và không thể sử dụng trong thời gian dài. Thêm vào đó, gánh nặng lên cơ thể cũng lớn và rất khó kiểm soát.

Vì vậy, trong số các sinh viên, người có thể sử dụng Toàn thân Vũ trang một cách thành thạo chỉ có Claire và đội Hội học sinh mà thôi.

「Nghĩa là, vốn dĩ Hội trưởng có thể sử dụng Toàn thân Vũ trang trong trận Quyết đấu, nhưng hôm nay thì sẽ không dùng, đúng không?」

「Đúng vậy. Dùng Toàn thân Vũ trang để chiến thắng một đối thủ không thể sử dụng nó thì chỉ làm mất hứng thôi.」

「Nhưng mà, đừng có lấy lý do đó để nói rằng nếu thua thì lời hứa sẽ bị hủy đấy nhé.」

「Tất nhiên rồi.」

Erika không hề có ý kiến gì về cuộc trao đổi đó.

「Vậy thì, trận Quyết đấu sẽ bắt đầu. Hai bên, xin hãy lùi lại và đối mặt với nhau.」

Erika vừa nói vừa di chuyển đến một góc của sân đấu. Hayato và Claire lùi lại, đối mặt với nhau ở khoảng cách chừng mười mét.

「Từ bây giờ, trận Quyết đấu xin được phép bắt đầu!」

Cùng với tiếng hét của Erika, trên bảng điện tử bắt đầu hiển thị đồng hồ đếm ngược đến lúc bắt đầu.

Con số đầu tiên hiện ra là 『⑩』. Nó nhanh chóng đổi thành 『⑨』.

Đã đến nước này thì không thể quay lại được nữa. Chỉ còn cách hành động theo kế hoạch của Emile mà thôi.

Đó là, ngay khi trận Quyết đấu bắt đầu, cậu sẽ tận dụng tốc độ vốn có của mình để dồn dập tấn công và kết thúc trận đấu trong chớp nhoáng.

Đối thủ là một người sử dụng Hundred điêu luyện, nên nếu kéo dài trận đấu thì cậu chắc chắn sẽ bất lợi, và khi đó gần như không có cửa thắng. Vì vậy, chỉ còn cách kết thúc sớm mà thôi.

Đó là kế hoạch của Emile.

Ngay trước khi con số 『⑤』 hiện ra, Hayato đã truyền năng lượng vào 《Phi Yến (Hien)》 và bắt đầu dồn nén nó dưới chân.

(Tập trung, tập trung nào...)

Tiếng reo hò xa dần.

Thứ duy nhất cậu nghe được là tiếng tim mình đập thình thịch.

『③』, 『②』, 『①』, những con số dần tiến về không.

Và rồi—

Ngay khi con số về không, tiếng còi báo hiệu trận Quyết đấu bắt đầu vang lên.

「Nào, Kisaragi Hayato! Hãy cho ta thấy sức mạnh của ngươi đi!」

Claire vừa hét lên, vừa bất ngờ bắn 《Chiến Cơ Cao Quý (Aristerion)》 về phía Hayato.

(Không sao, mình làm được!)

Hayato tự nhủ.

Cách đối phó với Hundred loại Dragoon cậu đã được học trong buổi huấn luyện đặc biệt hôm qua rồi, nên chắc chắn sẽ ổn thôi.

「Haaaaaaaaaaaaaーーーーー!」

Giải phóng năng lượng từ dưới chân, Hayato tăng tốc (accelerate) và lao về phía trước.

Đúng như kế hoạch, một đòn tấn công phủ đầu.

Vừa né tránh sáu tia sáng (beam) bắn ra từ 《Chiến Cơ Cao Quý (Aristerion)》, cậu vừa nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Claire.

Tất nhiên, cậu đã truyền năng lượng vào 《Phi Yến (Hien)》. Lưỡi kiếm của nó bắt đầu phát ra ánh sáng xanh trắng.

「Cái gì...!」

Trước hành động đó của Hayato, Claire có lẽ đã bị bất ngờ. Cô mở to mắt, lộ rõ vẻ ngạc nhiên. Kế hoạch tấn công phủ đầu của Emile dường như đã có hiệu quả, nhưng vấn đề lại nằm ở kỹ năng của Hayato,

(...Chết rồi!)

Vì quá hăng hái, cậu đã thất bại trong việc kiểm soát (control) năng lượng.

Hậu quả là, cậu đã giảm tốc quá muộn.

「Á!」

Ngay sau đó, một tiếng hét thất thanh vang lên từ miệng Claire.

「Oái!?」

Và rồi, một tiếng hét cũng phát ra từ miệng Hayato.

*Rầm!*

Vì lao đi quá nhanh, Hayato đã đâm sầm vào Claire. Kết quả là, cậu ngã nhào xuống đất trong tư thế đè lên người Claire.

(Đau quá... Ai ngờ lại thất bại chứ...)

Thế này chẳng khác gì tấu hài ngay từ đầu.

Đúng như vậy, cả khán đài tràn ngập tiếng cười.

Thật tình, xấu hổ chết đi được.

「N-Này, Kisaragi Hayato! Anh đang chạm vào đâu thế hả!」

「...Hả?」

Câu nói đó làm Hayato nhận ra hơi ấm trong tay mình.

(Không lẽ, cái này là...)

Khi cậu cử động ngón tay, một cảm giác mềm mại, đàn hồi truyền đến.

「H-Hiya!」

Tiếp đó, một âm thanh ngọt ngào thoát ra từ khóe miệng Claire.

Lúc này Hayato mới nhận ra tay mình đang đặt ở đâu. Đó là bộ ngực căng tròn của Nữ hoàng (Queen) Claire Harvey.

「Ơ, ừm...」

「A-Anh... đ-đang làm cái gì thế...」

Claire đỏ bừng mặt, nhíu mày.

「C-Cái đó, Variable Suit đáng lẽ phải dùng để giảm nhẹ đòn tấn công, thế mà lại mỏng đến vậy nhỉ. Cảm giác của bộ ngực truyền thẳng đến tay luôn này...」

「Hyan!」

Khi Hayato cử động các ngón tay một lần nữa, một cảm giác mềm mại truyền đến, kèm theo đó là tiếng kêu ngọt ngào thoát ra từ miệng Claire, và cơ thể cô mất hết sức lực. Nhưng đó chỉ là một thoáng chốc.

「…!」

Claire lại ném cho Hayato một cái nhìn sắc lẻm.

(T-tiêu rồi…)

Hayato vội vàng rút tay khỏi ngực cô.

「Ừm, xin lỗi. Thật sự xin lỗi. Nên là, coi như tình cờ mà tha cho tôi đượ… chắc là không được rồi ha?」

Hayato cười trừ như để lấp liếm. Ngược lại, vẻ mặt của Claire vô cùng đáng sợ. Toàn thân cô toát ra một áp lực khiến người khác phải dựng tóc gáy.

「L-làm sao mà tha thứ được chứ!!」

Nước mắt lưng tròng, Claire Harvey dùng hai tay đẩy mạnh Hayato ra rồi đứng bật dậy.

「Từ trước đến nay, t-tôi chưa từng bị người khác chạm vào ngực, vậy mà trong một trận đấu, lại bị sờ mó như thế này! Hơn nữa, không chỉ một lần, mà còn bị x-xoa nắn đến hai lần!」

Dù cố gắng giữ gìn phẩm giá của một nữ hoàng, Claire vẫn khoanh hai tay trước ngực như đang ôm lấy thứ gì đó, bờ vai run lên bần bật.

「Cậu cũng to gan thật đấy, Kisaragi Hayato. Từ giờ trở đi, tôi sẽ không nương tay nữa đâu!」

Claire duỗi thẳng ngón trỏ chỉ về phía Hayato.

Đúng như lời tuyên bố, cô điều khiển 《Chiến Cơ Cao Quý - Aristerion》 một cách điêu luyện, tung ra sáu luồng tia sáng ở tốc độ tối đa.

「O-oa!」

Hayato vừa kịp né tránh tất cả. Hành động của Claire không hề có lấy một chút khoan nhượng. Cô chính là một chiến cơ thực thụ trên chiến trường.

「Chỉ biết chạy trốn thôi sao, Kisaragi Hayato! Thực lực của cậu chỉ có đến thế thôi à!」

「Cái g…」

Claire lao thẳng đến chỗ Hayato vừa né tia sáng, rút ngắn khoảng cách rồi tung một cú đấm.

(Chết rồi…!)

Dù đã vào thế phòng thủ, nhưng uy lực từ cú đấm đó không hề tầm thường. Nó đánh bật lớp giáp bảo vệ ở cánh tay, rồi thụi một cú đau điếng vào vùng thượng vị của Hayato.

「Ự…」

Hayato mất thăng bằng. Ngay lập tức, Claire tung đòn tấn công tiếp theo. Cô xoay người, tung một cú đá vòng cầu.

Lĩnh trọn cú đá, Hayato trượt dài trên mặt đất, cuốn theo một đám bụi mù.

「Trông cậu ngạc nhiên nhỉ. Cậu không nghĩ tôi sẽ tấn công cận chiến sao?」

Claire hỏi, trong lúc Hayato đang cố gắng đứng dậy.

「Tuy có sử dụng Hundred, nhưng tôi vẫn học các kỹ năng tự vệ để bảo vệ bản thân đấy. Võ thuật là nền tảng của mọi nền tảng trong chiến đấu. Tôi cũng có thể truyền Năng lượng vào nắm đấm hay chân nữa.」

Trên môi cô là một nụ cười đầy tự tin.

「Vậy thì, đã đến lúc kết thúc rồi nhỉ.」

「Kh…」

Dù đã cố gắng đứng dậy, cơ thể Hayato vẫn loạng choạng. Claire bố trí 《Chiến Cơ Cao Quý - Aristerion》 xung quanh cậu, rồi liên tục bắn ra các tia sáng.

「Hayato, mau dựng Rào chắn E lên đỡ đi!」

「…Hả?」

Dù ngạc nhiên trước giọng nói đột ngột vang lên, Hayato vẫn ngay lập tức giải phóng Năng lượng từ cơ thể, tạo ra một Rào chắn E trước mặt.

Cậu đã chặn được tất cả các tia sáng. Rồi giọng của Emile lại vang lên.

「Cậu không sao chứ, Hayato?」

「À, ừm… Nhờ có lời khuyên của cậu nên không sao cả… mà, giọng nói này phát ra từ đâu vậy?」

「Cậu đang đeo Vòng Vital trên tay phải không? Tớ đang nói chuyện qua nó đấy.」

Quả đúng như lời cậu ta nói, giọng của Emile đang phát ra từ chiếc vòng trên cổ tay phải của cậu.

「Cái vòng này có thể làm được việc đó sao…」

Cậu đã rất ngạc nhiên, vì lúc được Meimei đưa cho, cậu chỉ nghe nói nó dùng để đo lường Sinh lực và lượng Năng lượng còn lại, rồi gửi dữ liệu về máy tính chủ 《LiZA》 qua sóng vô tuyến.

「Đây là chức năng được chuẩn bị để đồng đội có thể liên lạc với nhau trong trận chiến. Tớ đang tận dụng nó đấy.」

Trong lúc Emile đang nói, những tiếng như tiếng bước chân và tiếng cửa mở phát ra từ chiếc vòng.

「Emile Crossford, cậu đang nghĩ cái quái gì vậy!」

Tiếp theo là giọng của Erika.

「Nghĩ gì là sao, Hayato là người mới trong việc chiến đấu bằng Hundred mà. Cậu cũng thấy cậu ấy lỡ điều khiển sai Năng lượng rồi va vào Hội trưởng ngay từ đầu còn gì. Nên tớ nghĩ, cho tớ khuyên cậu ấy một chút cũng được mà.」

「Chuyện này chưa từng có tiền lệ, và tôi không thể cho phép. Sau chuyện này, cậu sẽ phải nhận hình phạt nào đó…」

「Tôi không phiền đâu.」

Claire chen vào cuộc trò chuyện của hai người họ.

「Nhưng mà, Claire-sama…」

「Nếu điều đó giúp Kisaragi Hayato phát huy được thực lực của mình, thì tôi không bận tâm.」

Claire dứt khoát khẳng định.

「Với lại, người đang liên lạc là Emile Crossford phải không? Dù có chút kinh nghiệm chiến đấu bằng Hundred, nhưng xét cho cùng, cậu ta cũng chỉ là học sinh mới. Chẳng phải là một sự chấp trước gì to tát cả. Vậy nên, chúng ta hãy bắt đầu lại trận đấu đi.」

「Tôi hiểu rồi.」

Dù có vẻ miễn cưỡng, nhưng Erika đã đồng ý, và Hayato thầm thở phào nhẹ nhõm.

Kế hoạch tấn công chớp nhoáng đã thất bại, nhưng nếu có Emile chỉ dẫn, cậu vẫn có thể chiến đấu tiếp.

Cậu đã có thể nghĩ như vậy.

「Xin lỗi nhé.」

Hayato nói lời cảm ơn với Claire.

「Không cần bận tâm đâu. Vậy thì, tôi tấn công đây!」

Claire lại dùng 《Chiến Cơ Cao Quý - Aristerion》 để tấn công.

「Hayato, dựng Rào chắn E lên!」

「Được!」

Theo chỉ dẫn của Emile, Hayato dựng Rào chắn E và đỡ lấy những tia sáng đang lao tới.

「Emile, tiếp theo là gì!」

「Như Hội trưởng đã nói lúc nãy, cứ chạy mãi thì sớm muộn gì cũng kiệt sức và trở thành mồi ngon cho mấy cái pháo đài đó thôi. Cho nên, dù kế hoạch đã thất bại, chúng ta hãy thử tấn công theo cách tương tự xem sao.」

Dù có kiến thức về tự vệ, nhưng về cơ bản, vũ trang trên người Hội trưởng khá nhẹ.

Theo suy nghĩ của Emile, nếu dùng 《Phi Yến》 được truyền Năng lượng, có lẽ sẽ xuyên thủng được Rào chắn E và gây sát thương.

「Hơn nữa, những pháo đài bay (Aristerion) mà Hội trưởng đang điều khiển không phải tự động, mà được điều khiển bằng Năng lượng phát ra từ não bộ. Nếu làm cô ấy mất tập trung, chúng sẽ ngừng hoạt động ngay.」

「Nói cách khác, gây sát thương lên cơ thể là cách tốt nhất, phải không?」

「Ừ, đúng vậy đó.」

「Vậy thì, để tớ thử xem!」

Hayato lại Tăng tốc, vừa dùng rào chắn đỡ đòn, vừa né tránh những tia sáng đang lao tới, rồi chém về phía Claire.

「—Thế này thì sao!」

Khác với lúc đầu trận, lần này cậu đã có thể vung thanh 《Phi Yến》 được truyền Năng lượng một cách thành thục, đúng như đã luyện tập.

「…Hự!!」

Nhưng, Claire đã dùng một tay đỡ lấy nó.

「Hayato, tung đòn thứ hai đi!」

「Không cần cậu nói, tớ cũng định thế!」

Hayato lại vung kiếm lên và tung ra đòn thứ hai.

Nhưng đối phương đã nhảy lùi lại và né được.

Ngay lúc đó, như thể đã nhắm sẵn, Claire dùng 《Chiến Cơ Cao Quý - Aristerion》 để tấn công.

Để né đòn, Hayato cho Năng lượng phát nổ dưới chân rồi nhảy lên cao.

「Đúng lúc lắm, Hayato, lần này thử chiêu đó đi! Tung một khối Năng lượng về phía Claire!」

「Hiểu rồi!」

Dù mới thành công một lần, nhưng mọi điều kiện đều đã có đủ.

Rất đáng để thử.

「Uooooooooo!」

Vừa hét lên, Hayato vừa truyền Năng lượng vào thanh 《Phi Yến》 đang được giơ lên cao trên không trung.

Nó biến thành một vòng xoáy ánh sáng xanh, quấn quanh lưỡi kiếm như một con rắn.

「Hayato, lên đi!」

Theo tiếng hét của Emile, Hayato vung 《Phi Yến》 xuống, và Năng lượng biến thành một viên đạn màu đỏ khổng lồ, bắn thẳng về phía Claire.

Tuyệt kỹ đã thành công!

Thế nhưng, ngay trước khi chạm vào người Claire, nó đã phát nổ tan tành.

Thứ hiện ra trong mắt Hayato là những chiếc 《Chiến Cơ Cao Quý - Aristerion》 được sắp xếp thành hình một nụ hoa.

Khi chúng chuyển động như thể một bông hoa đang nở, Claire hiện ra từ bên trong mà không hề có một vết xước.

「Vượt ngoài dự đoán của tôi đấy, Kisaragi Hayato! Thật lòng mà nói, tôi rất ngạc nhiên, nhưng chính vì được thấy thực lực đó của cậu, nên trận chiến này mới có giá trị!」

Ngay khi cô dứt lời, sáu pháo đài bay bắt đầu chuyển động.

「—Tuy nhiên, cậu sẽ phải trả giá vì đã đùa giỡn với ngực của tôi!」

「Đã bảo là tôi xin lỗi rồi mà!」

「Ngực của tôi không hề rẻ mạt đến mức có thể được tha thứ chỉ bằng một lời xin lỗi cỏn con như thế đâu!」

Chẳng biết từ lúc nào, những chiếc 《Chiến Cơ Cao Quý - Aristerion》 đã bao vây lấy cơ thể Hayato đang rơi xuống.

「Với một người mới chạm vào Hundred ngày hôm qua như cậu, chắc chắn không thể né được trên không đâu!」

(Chết rồi—)

Quả đúng như lời Claire nói. Hayato hiện tại không thể chuyển hướng sang phải hay trái, cũng không thể lùi lại phía sau.

「Màn kết đây!」

「Hayato!」

Cùng với tiếng hét đau đớn của Emile, vô số tia sáng lao về phía Hayato.

「Kh…」

Cậu đã dùng Rào chắn E đỡ được vài phát đầu tiên, nhưng nó cũng có giới hạn. Chẳng bao lâu sau, Rào chắn E bị phá hủy, và các tia sáng bắn trúng cơ thể Hayato.

Sau khi bị hất văng nhiều lần trên không, cơ thể Hayato cuối cùng cũng đập mạnh xuống đất.

「Sao nào? Cậu có chịu thua không?」

Claire đứng nhìn xuống Hayato đang nằm sấp và hỏi.

Cậu vẫn còn ý thức.

Nhưng cú va chạm với mặt đất cũng rất mạnh.

Cơ thể đau kinh khủng, nhưng—

「Không, vẫn chưa.」

Hayato cố gắng đứng dậy.

Cậu không muốn đầu hàng.

Nếu đằng nào cũng thua, thì cậu muốn chiến đấu đến cùng rồi mới thua.

Nếu không làm vậy, cậu sẽ không còn mặt mũi nào để đối diện với Emile, người đã giúp cậu luyện tập ngày hôm qua, hay hai cô gái đã quan tâm đến cậu.

Cho nên—

「Hayato…」

Giọng nói có vẻ bối rối của Emile vang lên từ chiếc vòng.

Giọng điệu như thể muốn nói cậu có thể bỏ cuộc được rồi.

Nhưng, Hayato không nói ra điều đó, mà cắn răng chịu đau đứng dậy.

Nhìn thấy cảnh đó, Claire thở dài một cách chán nản.

「Nếu vậy, hãy để tôi kết thúc chuyện này—」

Sáu pháo đài bay tụ lại trên tay Claire, biến thành một khẩu súng trường khổng lồ.

(Cái gì thế kia… Còn có thể làm được cả chuyện đó nữa sao…)

Hayato bất giác lẩm bẩm trong đầu.

Nếu nghĩ kỹ lại, Emile cũng đã biến đổi vũ khí của mình. Lúc đó, cậu ta cũng có nói rằng các Võ nghệ sĩ khác cũng có thể làm được điều tương tự.

Việc Claire làm được cũng không có gì là lạ.

「Đây là Buster Cannon. Nếu bị bắn trúng trực diện, ngay cả một con Savage cũng sẽ không thể cử động bình thường được đâu đấy.」

Nụ cười khiêu khích của cô đủ để chứng minh điều đó. Nòng của khẩu Buster Cannon vừa dài, họng súng lại cực kỳ lớn.

Đó là một thứ vũ khí mà nếu không dùng cả hai tay ôm lấy thì không thể giữ nổi.

「Thật đáng tiếc, nhưng trận đấu đến đây là kết thúc.」

Ngay lúc ánh sáng bắt đầu tụ lại ở họng súng của Buster Cannon,

Thịch!

Tim cậu đập mạnh một cái.

(…Cái gì… thế này…?)

Thịch! Thịch!

Lần này không phải một, mà là hai lần.

(Cái gì thế này…?)

Cơ thể… nóng quá…

Cảm giác như toàn bộ máu trong người đang sôi lên và chạy loạn xạ.

「Hayato, cậu có nghe thấy không, Haya, to…!」

Giọng của Emile vang lên qua Vòng Vital dần trở nên chậm lại.

Thịch, thịch, thịch.

Tiếng tim đập, và cả ý thức, dần dần xa vời—

…Và cùng lúc đó,

Màu mắt của Kisaragi Hayato chuyển thành màu hoàng kim.

※※※

「Cái gì—!?」

Không ngờ cậu ta có thể né được phát bắn từ trạng thái đó, Claire không thể tin vào mắt mình.

Nhưng, Kisaragi Hayato chắc chắn đã né được phát bắn và lao đến tấn công với một tốc độ áp đảo.

「…Kh!」

Thanh kiếm của Kisaragi Hayato chém ngang, sượt qua hông cô.

Cô lùi lại để né, thì lần này thanh kiếm lại bổ từ trên đầu xuống.

Claire lại một lần nữa né được trong gang tấc.

Thanh kiếm đập xuống đất tạo ra một đám bụi mù dữ dội và một cái hố lớn.

(Cái gì thế này, uy lực này— Thêm vào đó, tốc độ này nữa…)

Hoàn toàn khác so với lúc đầu.

Nếu bị đánh trúng, chắc chắn cô sẽ bị thương nặng.

(Không ngờ lại có một đối thủ khiến mình thoáng nghĩ đến hai chữ ‘Thất bại’—)

Đối với Little Garden…

Không, đối với thế giới này, đây có lẽ là một điều đáng mừng.

Nhưng dù nói vậy,

「Tôi không thể thua được!」

Thua một học sinh mới chỉ vừa nhận được Hundred chuyên dụng ngày hôm qua là điều mà với tư cách Hội trưởng Hội học sinh, với tư cách Nữ hoàng, và trên hết là với tư cách chính bản thân mình, cô không thể nào chấp nhận được. Đây là vấn đề liên quan đến uy tín để lãnh đạo các học sinh của Khoa Võ nghệ.

(Tuy nhiên, có vẻ không dễ dàng gì rồi)

Các đòn tấn công của Kisaragi Hayato vừa nặng, lại vừa nhanh. Thể lực của cô đang bị bào mòn không ngừng. Cứ phòng thủ mãi thế này không phải là cách.

「Nếu cậu đã nghiêm túc, thì tôi cũng sẽ nghiêm túc đáp lại!」

Claire dùng Năng lượng để Tăng tốc và giữ khoảng cách với Kisaragi Hayato.

Lúc đó, Hayato cầm kiếm đuổi theo sau.

Thấy vậy, Claire nhếch miệng cười như một con mèo, rồi lại bắt đầu nạp Năng lượng vào Buster Cannon.

「Lần này, tôi nhất định sẽ bắn trúng cậu!」

Mục tiêu là bắn ở khoảng cách gần như bằng không.

Từ trước đến nay, chưa một ai có thể đứng vững sau khi nhận đòn tấn công này ở khoảng cách đó. Đây là tuyệt kỹ mà cô tự tin tuyệt đối, đã từng tiêu diệt không biết bao nhiêu con Savage.

「Claire-sama, ở khoảng cách đó Kisaragi Hayato sẽ gặp nguy hiểm đấy ạ!」

Lidy hét lên từ xa. Claire cũng nghĩ vậy.

(Nhưng, với Kisaragi Hayato của hiện tại—)

Nếu không làm đến mức này, sẽ không thể đánh bại cậu ta được.

Nếu chỉ bắn bình thường, cậu ta cũng sẽ lại né được mà thôi.

Chính vì nghĩ vậy—

Chính vì công nhận cậu ta là người có sức mạnh ngang bằng với mình, cô mới dùng đến chiêu này.

「Nhận lấy đi, Kisaragi Hayato!」

Ngay khi Kisaragi Hayato định vung kiếm xuống trước mặt, Claire liền giải phóng toàn bộ Năng lượng tích tụ trong họng súng Buster Cannon.

Ánh sáng chói lòa đó trong nháy mắt bao trùm lấy cơ thể Kisaragi Hayato.

「Hộc, hộc… Sao… rồi?」

Claire thở dốc, cố gắng điều hòa lại nhịp thở.

(Như vậy, trận đấu đáng lẽ phải kết thúc rồi chứ…)

Cô đã tin chắc rằng, sau khi khói tan đi, thứ hiện ra trước mắt sẽ là hình ảnh Kisaragi Hayato gục ngã—

「Không thể… nào…?」

Khi làn khói tan dần, Claire không tin vào mắt mình.

Không chỉ vì Kisaragi Hayato vẫn đang đứng đó.

Mà còn vì hình dạng vũ trang của cậu ta đã thay đổi.

Lớp giáp xù xì vốn chỉ bao bọc tay phải, giờ đã bao bọc cả tay trái, hai chân và toàn bộ cơ thể. Vì thế, trông cậu ta như thể lớn hơn đến hơn một vòng.

「…Toàn thân… vũ trang…?」

Nhìn thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể nghĩ như vậy.

Nhưng, ngay cả bản thân cô, người được mệnh danh là thiên tài, cũng phải mất đến một tháng sau khi nhận được Hundred chuyên dụng mới có thể tự do triển khai toàn thân vũ trang.

Nghĩ đến điều đó, cảnh tượng đang diễn ra trước mắt quả thực khó có thể tin được.

Hơn nữa, việc cậu ta không bị thương sau khi trúng đòn Buster Cannon trực diện là điều không thể xảy ra. Phát bắn đó không phải là thứ có thể đỡ bằng Rào chắn E, và vốn dĩ, trông cũng không giống như bị Năng lượng đánh bật ra. Có vẻ như Kisaragi Hayato đã hóa giải luôn cả phát bắn từ Buster Cannon.

Khi nghĩ đến đó, một khả năng lóe lên trong đầu cô.

(Chẳng lẽ là, Rào chắn N…?)

Rào chắn được chia thành hai loại chính.

Một là rào chắn được tạo ra bởi Năng lượng, dùng để chặn và phân tán các đòn tấn công bằng Năng lượng của đối phương. Rào chắn Năng lượng—thường được gọi là Rào chắn E.

Ngược lại, có một loại được gọi là Rào chắn Trung hòa—Rào chắn N. Nó có tác dụng trung hòa và vô hiệu hóa Năng lượng. Có vẻ như thứ mà Kisaragi Hayato đã triển khai chính là nó.

Tuy nhiên, Claire không hề có thông tin nào cho thấy Kisaragi Hayato có thể sử dụng Rào chắn N. Nhưng chuyện toàn thân vũ trang cũng vậy.

(—Chết rồi!)

Đây không phải lúc để chết lặng.

Khi cô nhận ra, một thanh kiếm bao bọc bởi Năng lượng màu đỏ đã áp sát ngay trước mặt.

Trong tình trạng này, cô không thể né được, cũng không thể vào thế phòng thủ.

Hơn nữa, dù vũ trang toàn thân đã trở nên dày dặn hơn, tốc độ của Kisaragi Hayato lại còn tăng lên. Kích thước của thanh kiếm cũng vậy, và Năng lượng bao bọc quanh nó cũng mạnh mẽ hơn. Việc phòng thủ một đòn tấn công như vậy bằng Rào chắn E gần như là không thể.

(Mình, sẽ thua sao…?)

Bị dồn vào thế khó đến mức này trong một trận đấu với người, chứ không phải trong cuộc chiến chống lại Savage…

Vương miện của 『Nữ hoàng Bất bại』 lần đầu tiên lung lay.

「…Kh, Nữ hoàng như ta đây, sao có thể thua một học sinh mới được chứ!!」

Khi Claire hét lên, một luồng ánh sáng chói lòa phát ra từ cơ thể cô.

Chuyện chấp trước đã bị cô ném ra khỏi đầu từ lâu.

Để chống lại toàn thân vũ trang, chỉ có thể dùng toàn thân vũ trang.

Khi ánh sáng tan đi, trên cả hai tay và hai chân của Claire, dù không bằng của Hayato, đã xuất hiện một lớp giáp dày màu đỏ, màu sắc cá nhân của cô—và sau lưng là một thiết bị đẩy nhỏ.

「Đi đi, Petal!」

Sau khi hoàn tất toàn thân vũ trang, Claire Tăng tốc nhanh chóng, né đòn tấn công của Hayato và hét lớn.

Ngay lập tức, phần trên của thiết bị đẩy mở ra, và từ bên trong, những pháo đài bay cỡ nhỏ (Petal) bay ra, bao vây lấy cơ thể Hayato.

Số lượng chắc cũng phải có đến mười chiếc.

「Kết thúc rồi, Kisaragi Hayato!」

Theo hiệu lệnh đó, tất cả các pháo đài bay cỡ nhỏ đồng loạt bắn ra các tia sáng. Một cơn bão tia sáng từ bốn phương tám hướng.

Trước cảnh tượng này, ngay cả Kisaragi Hayato cũng không thể làm gì được.

(Dù là Rào chắn N, nhưng nếu bắn nhiều đến vậy, chắc chắn có thể xuyên thủng!)

Vài phát đầu tiên đã bị Rào chắn N hóa giải.

Nhưng, đúng như suy nghĩ của Claire, loạt đạn tập trung cuối cùng cũng đã xuyên thủng và phá hủy Rào chắn N.

Mục tiêu nhắm đến lúc này chính là khẩu Buster Cannon khổng lồ xuất hiện trên tay phải của Claire.

Đó là thứ được tạo ra bằng cách kết hợp 《Chiến Cơ Cao Quý - Aristerion》, hay nói cách khác là sáu pháo đài bay.

Vì đang ở trạng thái toàn thân vũ trang, nên nó lớn hơn rất nhiều so với khẩu mà cô đã bắn về phía Hayato lúc nãy. Uy lực chắc chắn cũng mạnh hơn.

「Đòn kết liễu!」

Claire giải phóng toàn bộ Năng lượng tích tụ về phía Kisaragi Hayato.

Rào chắn N đã không còn hoạt động. Có vẻ như cậu ta cũng không có thời gian để triển khai Rào chắn E.

(Thành công rồi!)

Luồng sáng dày đặc từ Buster Cannon bắn trúng Kisaragi Hayato.

Giữa một vụ nổ dữ dội, Hayato khuỵu xuống và ngã gục trên mặt đất.

Ngay khi Claire thở phào nhẹ nhõm, tiếng còi báo hiệu thể lực của Kisaragi Hayato đã về không vang lên khắp Đấu trường.

Đồng thời, dòng chữ thông báo chiến thắng của Claire Harvey hiện lên trên bảng điện tử.

※※※

「Hayato!」

Giữa lúc khán đài đang xôn xao, Emile Crossford lao ra sàn đấu.

Kisaragi Hayato đang nằm bất động gần trung tâm sàn đấu. Vũ trang của cậu cũng đã được giải trừ. Vì thế nên cậu ta rất lo lắng cho tình trạng của Hayato, nhưng khi đến gần, cậu có thể thấy lồng ngực cậu ấy đang phập phồng nhẹ.

「May quá…」

Emile thở phào nhẹ nhõm.

Chứng kiến cảnh đó bên cạnh là Erika Candle, người đã cùng Emile ra sàn đấu. Vẻ mặt cô không được tốt cho lắm, có vẻ như đang bối rối. Với tư cách là trọng tài, cô cũng không tuyên bố chiến thắng của Claire.

Lidy Steinberg, người đang đứng chờ ở bên cánh gà, cũng vậy. Với vẻ mặt đăm chiêu, cô chăm chú nhìn Claire đang thở dốc trên sàn đấu.

「Nè, tôi có vài điều muốn nói đấy!」

Emile lườm Claire một cách gay gắt và định gây sự, đó là sau khi Hayato đã được đội cứu hộ đưa ra khỏi Đấu trường bằng cáng.

「Emile, bình tĩnh nào. Chắc chắn cô ấy cũng hiểu điều cậu muốn nói mà.」

Người nói vậy và ngăn Emile lại là một phụ nữ mặc áo blouse trắng—Charlotte Dimandius. Cô đã cùng đội cứu hộ ra sàn đấu.

Tiếp theo, Charlotte nhìn về phía Erika.

「Sao nào, giao kết quả trận đấu này cho tôi được không?」

「…Tôi hiểu rồi.」

Sau vài giây im lặng, xác nhận Erika đã gật đầu, Charlotte cất giọng lớn tiếng về phía khán đài.

「Hỡi các vị khán giả, xin lỗi vì đã làm gián đoạn lúc mọi người đang hào hứng, nhưng tôi, Charlotte Dimandius, Trưởng bộ phận kỹ thuật của Little Garden, xin phép được đưa ra ý kiến về trận đấu này.」

Giọng của Charlotte vang vọng khắp Đấu trường. Các khán giả im phăng phắc như tờ.

「Điểm cần xem xét trong trận đấu này là một. Đó là việc Claire Harvey đã sử dụng toàn thân vũ trang. Trước trận đấu, cô ấy đã tự tuyên bố sẽ chỉ chiến đấu với vũ trang đơn giản. Điều đó có nghĩa là cô ấy đã tự phá vỡ quy tắc của mình.」

Khán đài lại bắt đầu xôn xao, và Charlotte tiếp tục nói.

「…Tuy nhiên, đó là điều kiện được đặt ra với tiền đề rằng Kisaragi Hayato không thể sử dụng toàn thân vũ trang. Vốn dĩ, chính cậu ấy là người sử dụng toàn thân vũ trang trước, và việc Kisaragi Hayato và Emile Crossford liên lạc với nhau bằng Vòng Vital trong trận đấu, dù không vi phạm luật, nhưng chắc chắn là một hành vi rất gần với ranh giới xám.」

Nói cách khác, cả hai bên đều có lỗi.

「Vốn dĩ trong một trận đấu, việc đặt ra những quy tắc như vậy không có ý nghĩa gì cả. Theo luật lệ chính thức, thắng bại mới là tất cả… Do đó, trận đấu này, Claire Harvey th—」

「Khoan đã, Charlotte Dimandius.」

Ngay khi Charlotte định tuyên bố chiến thắng của Nữ hoàng, người chen vào chính là Claire, một trong hai đương sự của trận đấu.

「Trận đấu này, là tôi thua.」

Cả hội trường vang lên một tiếng ồ lớn. Việc 『Nữ hoàng Bất bại』 tự nhận thua là điều đương nhiên sẽ gây ra phản ứng như vậy.

「Ý cô là sao, Claire Harvey?」

「Đúng như những gì cô nói, theo luật lệ của một trận đấu thông thường, có lẽ tôi đã thắng. Nhưng, tôi đã tự phá vỡ quy tắc do chính mình đặt ra—dù thắng trong trận đấu, nhưng tôi đã thua chính bản thân mình. Chỉ đơn giản là vậy thôi.」

「Nhưng đó là vấn đề cá nhân của cô mà. Nếu vẫn không vừa lòng, thì trên hồ sơ chính thức, trận đấu này sẽ được ghi là hòa, được không?」

「Tùy cô thôi.」

Claire rời mắt khỏi Charlotte và rút lui khỏi sàn đấu.

「Trong số những trận đấu của cô mà tôi từng xem, đây là trận thú vị nhất đấy.」

Charlotte nói với một nụ cười nhếch mép.

「…Ồn ào quá đấy, Charlotte Dimandius.」

Claire lẩm bẩm với vẻ mặt nghiêm nghị mà không quay đầu lại.

Cứ như vậy, trận đấu giữa Claire Harvey và Kisaragi Hayato, dù Kisaragi Hayato đã phải nhập viện ngay lập tức sau khi bất tỉnh, đã kết thúc với kết quả hòa.

※※※

(…Ủa…?)

Đây là đâu?

Mùi thuốc khử trùng xộc vào mũi, giống hệt mùi mà mình đã ngửi thấy khi đến thăm Karen sau khi đặt chân đến Little Garden.

(Đây là… bệnh viện, sao?)

Mình cố gắng cử động nhưng không được, ý thức và tầm nhìn đều mơ hồ.

Giữa lúc đó, tôi cứ ngỡ đã thấy gương mặt ai đó ngay trước mắt.

Chầm chậm, gương mặt ấy tiến lại gần tôi──

「Hayato, xin lỗi...」

Tôi cảm nhận được một sự mềm mại trên môi mình.

(Vừa rồi, chẳng lẽ là...)

Cơ thể tôi dần mất đi sức lực.

Đồng thời, cảm giác như thể được giải thoát khỏi một thứ gì đó nóng rực.

Tôi đã cảm thấy như vậy...

(Cậu ta, đã làm gì với mình...)

Đó là thực hay là mơ.

Vẫn chưa thể phân định rõ ràng, Hayato lại một lần nữa mất đi ý thức.

※※※

「Ư, ưm...」

Hayato hoàn toàn tỉnh lại là vài giờ sau đó.

Cậu khẽ rên rỉ, từ từ mở mắt ra.

(Đây là bệnh viện, đúng không...)

Nhưng, sao lại tối tăm thế này.

「...Rốt cuộc, mình đã ngủ bao lâu rồi?」

「Khoảng sáu tiếng ạ.」

Đáp lại là giọng của một người phụ nữ.

Giật mình ngồi bật dậy, cậu nhận ra Nữ hoàng, Claire Harvey, đang ngồi trên chiếc ghế đặt cạnh đầu giường.

「H-Hội trưởng?」

Vừa nhìn thấy gương mặt ấy, ký ức về trận quyết đấu liền ùa về.

「Mình, đã thua Hội trưởng...」

Đầu cậu nặng trịch, mông lung, và ký ức về trận quyết đấu cũng trở nên mơ hồ từ giữa chừng. Nhìn kỹ lại cơ thể mình, cậu đã được thay từ bộ Variable Suit sang áo sơ mi và một chiếc quần lạ lẫm.

「Không, là hòa ạ.」

Câu trả lời bất ngờ khiến cậu bối rối.

「Như vậy, nghĩa là sao...」

Những gì được nghe sau đó là một sự thật gây sốc.

Rằng cậu đã toàn thân vũ trang, và bằng một thứ gọi là N-Barrier, cậu đã chặn được phát bắn từ Buster Cannon của Nữ hoàng bất bại, Claire Harvey.

「N-Barrier rồi còn toàn thân vũ trang, thật sự là do tôi làm sao?」

Dù được nói vậy, cậu hoàn toàn không có cảm giác gì.

「Cậu không nhớ gì sao?」

Hayato gật đầu.

Ký ức rõ ràng nhất của cậu chỉ dừng lại ở lúc bị Hội trưởng chĩa họng pháo vào và bị dồn vào chân tường.

「Vậy nghĩa là, tôi đã làm điều đó trong vô thức...」

「Thật khó tin, nhưng có lẽ là vậy.」

「Kisaragi Hayato, rốt cuộc cậu là ai? Chỉ số cao thôi thì không thể làm được chuyện như vậy đâu.」

「Chuyện đó, tôi mới là người muốn hỏi đây...」

Ngay sau khi nói vậy, có một điều chợt lóe lên trong đầu cậu.

Đó là sau khi bị Claire dồn ép, tim cậu đã đập rất mạnh, và cơ thể có cảm giác như không phải của mình nữa.

(...Lúc đó, rốt cuộc là chuyện gì vậy?)

Ngay khi Hayato định nói ra điều đó, cánh cửa bật mở một cách mạnh mẽ.

「Tại sao Hội trưởng lại ở đây?」

Người bước vào phòng là Emile. Với những bước chân thình thịch, cậu ta tiến đến gây sự với Claire.

「Phá vỡ quy tắc do chính mình đặt ra rồi đẩy Hayato vào bệnh viện, chị không định làm gì thêm nữa đấy chứ?」

「Không, tôi chỉ đến để xin lỗi...」

「Nếu vậy thì để lần sau đi. Sức khỏe của Hayato vẫn chưa tốt đâu...」

Emile buồn bã cụp mắt xuống.

Có lẽ cậu ta thật sự lo lắng cho sức khỏe của Hayato.

「...Tôi hiểu rồi. Vẫn còn điều muốn hỏi, nhưng đành để dịp khác vậy.」

Claire thở dài một tiếng chán nản rồi đứng dậy khỏi ghế.

「Xin lỗi nhé.」

Hayato cất tiếng gọi theo bóng lưng Claire đang bước ra hành lang.

「Không, người có lỗi là tôi mới phải.」

Claire dừng bước trước cửa, quay lại đáp lời, rồi nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.

「...Thế, cậu đến đây làm gì?」

Hayato quay sang hỏi Emile.

「Làm gì á, từ lúc Hayato được đưa vào bệnh viện này là tớ đã ở đó quan sát tình hình rồi.」

Emile hướng ánh mắt về chiếc ghế mà Claire vừa ngồi.

「Rồi cứ một tiếng tớ lại đi báo cáo tình hình cho Sharo, và bây giờ vừa đúng lúc đó đấy. Hội trưởng đến trong lúc này đúng là ngoài dự đoán. ...Mà, sức khỏe cậu thế nào rồi? Ổn chưa?」

「À, không sao rồi. Người cũng không còn đau chỗ nào cả.」

「Vậy thì tốt quá. Não cũng không có gì bất thường, nên Sharo nói cậu có thể về ký túc xá rồi, cậu định thế nào? Nếu thấy không khỏe thì tối nay ngủ lại đây cũng được. Nếu vậy, tớ sẽ ở lại cùng cậu.」

「Ở lại cùng á, cậu ngủ ở đâu?」

Đây là phòng đơn. Chỉ có một chiếc giường duy nhất.

「Ừm nhỉ... Ngủ chung giường thì không được à?」

「Tất nhiên là không được rồi! Nếu được thì tớ cũng muốn đi tắm, nên về ký túc xá thôi. Nhưng trước đó, cho tớ hỏi một chuyện được không?」

「...Chuyện gì?」

Đó là chuyện cậu định nói với Hội trưởng lúc nãy.

Chức năng không dây của Vital Ring vẫn đang kết nối, nên chắc hẳn cậu ta đã nhận ra sự thay đổi của mình, và Emile cũng rất am hiểu về Hundred, nên biết đâu cậu ta lại biết điều gì đó.

Mang theo hy vọng đó, Hayato tiếp tục hỏi.

「Lúc tớ bị Hội trưởng chĩa súng vào và gặp nguy hiểm ấy. Lúc đó, tim tớ đập rất mạnh, và người nóng lên...」

Vừa kể, Hayato vừa nhớ lại chuyện xảy ra trong trận quyết đấu.

「Sau đó, tớ có cảm giác cơ thể không phải là của mình nữa. Mà hình như, lúc đó, cậu có gọi tên tớ đúng không?」

「Cậu nhớ chuyện đó sao...」

「Vậy nghĩa là, cậu đã nhận ra sự thay đổi của tớ rồi, đúng không?」

「...Ừm.」

Emile gật đầu rồi nói tiếp.

「Chuyện này, cậu chưa nói với Hội trưởng đúng không?」

「Đang định nói thì cậu vào, nên tớ chưa nói rõ được.」

「Vậy thì tốt rồi, suýt chút nữa.」

Phù, Emile thở phào nhẹ nhõm.

「Tốt cái gì chứ. Cậu biết gì à?」

「Có chứ.」

「Thật á!?」

「Này, Hayato... đột nhiên thế... á, oaa!?」

Hayato đặt hai tay lên vai Emile đang gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc, rồi áp sát người lại. Vì thế, Emile, với khuôn mặt đỏ bừng, mất thăng bằng.

Rầm!

Cứ thế, Hayato ngã nhào khỏi giường như thể đang đè lên Emile, rồi ngã xuống sàn.

「Đau đau đau, xin lỗi... lại nữa rồi...」

Vừa nói, Hayato vừa chống tay xuống đất để ngồi dậy.

「Này, Hayato... cậu, đang chạm vào đâu thế...」

「Ể?」

「Tay ấy! Cậu đang chạm vào đâu đấy!」

Nghe vậy, Hayato mới nhận ra tay phải của mình đang chạm vào ngực Emile.

「À, xin lỗi... mà, chuyện này con trai với nhau thì có gì mà phải bận tâm chứ. Lại chẳng phải Hội trưởng.」

Hayato nắm lấy bắp tay Emile định đứng lên.

「Á!」

Emile hét lên một tiếng.

「Đã bảo đừng có kêu lạ thế mà...」

Hayato nói với vẻ chán nản.

「Mà công nhận, người cậu mềm như Hội trưởng ấy nhỉ. Có tập luyện tử tế không đấy?」

「──Ư, á!」

Hayato bóp bóp bắp tay mềm mại của cậu ta.

Thế rồi, từ miệng Emile phát ra một âm thanh đầy quyến rũ.

「Bởi vậy mới nói, sao cậu lại phát ra mấy tiếng lạ thế chứ...」

「HAYATO LÀ ĐỒ NGỐCCCCCCCCCCCCCCCCCCC!!」

Chát...

Cái tát của Emile giáng xuống má Hayato.

「Hayato là, đồ ngốc...」

「...Ể?」

Ở khóe mắt cậu ta, có thể thấy những giọt lệ long lanh.

「Cậu sao thế...」

「Giá như cậu nhận ra sớm hơn một chút.」

「Nhận ra cái gì...」

「Xin lỗi, chuyện đó chắc là không thể nhỉ.」

「Ừm thì, tớ không hiểu cậu đang nói gì cả...」

「Đợi chút, đây là chuyện không thể để người khác nghe thấy, nên tớ sẽ khóa cửa lại đã.」

「Thì tớ không phiền đâu nhưng mà...」

Sau khi Hayato trả lời, Emile đi khóa cửa phòng bệnh.

Emile, người lúc nào cũng tưng tửng, giờ lại mang một vẻ mặt nghiêm túc. Điều đó khiến Hayato không khỏi bận tâm.

「Đầu tiên, Hayato. Cậu có thể hứa là sẽ không bao giờ kể những gì tớ sắp nói cho bất kỳ ai không? Nếu không, tớ cũng không thể trả lời câu hỏi của cậu được.」

「Gì chứ, bày đặt bí mật thế...」

「Thế nào, cậu có hứa không?」

「Thì, có chứ.」

「...Thật không?」

「Dù gì chúng ta cũng là bạn cùng phòng mà. Nên tớ tuyệt đối sẽ không nói đâu. Tớ hứa.」

Hơn nữa, cậu rất muốn biết câu trả lời cho hiện tượng bí ẩn đã xảy ra với mình.

「Vậy thì, cậu có thể quay lưng lại một chút được không?」

Dù thắc mắc không biết để làm gì, Hayato vẫn làm theo lời cậu ta, ngồi trên giường và quay lưng về phía Emile.

「Tuyệt đối đừng quay lại nhé.」

「Biết rồi mà.」

Một lúc sau khi cậu trả lời, tiếng vải sột soạt truyền đến tai.

「Cậu, rốt cuộc đang làm gì thế...」

「Tớ đã bảo là đừng quay lại rồi mà. Cứ ngồi yên đó cho đến khi tớ bảo được.」

「Biết rồi.」

Sau khi trả lời như vậy, khoảng một phút đã trôi qua...

「Thật ra, tớ đã nói dối Hayato.」

Giọng nói vang lên từ phía sau lưng nghiêm túc hơn cậu tưởng.

「Tớ nghĩ đáng lẽ mình nên nói sớm hơn, nhưng tớ không đủ can đảm. Vì Hayato có vẻ không nhớ gì cả.」

「Cậu đang nói gì thế...?」

「Cậu có thể quay lại rồi đấy.」

Cuối cùng cũng được cho phép, Hayato quay lại và không thể tin vào mắt mình.

Không chỉ vì mái tóc được búi sau gáy giờ đã được thả ra. Nếu chỉ có vậy, cậu đã không ngạc nhiên đến thế. Cậu đã từng thấy dáng vẻ đó rồi, và từ trước đến nay, cũng đã có vài lần cậu nghĩ Emile giống con gái. Cậu đã biết rõ cậu ta có một khuôn mặt xinh xắn đến mức đó.

Thế nhưng, bây giờ, dù nhìn thế nào đi nữa, cậu ta cũng chỉ có thể là một cô gái thật sự, không thể nhầm lẫn được.

「Rốt cuộc, chuyện này là sao...」

Hayato lẩm bẩm, ánh mắt vẫn dán chặt vào phần ngực được ánh trăng chiếu rọi từ cửa sổ phòng bệnh.

Tất nhiên, cậu nói vậy là có lý do.

Bởi vì trên ngực Emile, có hai khối tròn đầy đặn như trái cây mà trước đây vốn không hề có.

「Dù thấy dáng vẻ này rồi, cậu vẫn không hiểu sao...」

「Không hiểu cái gì chứ, đó là...」

「Hayato ngốc hơn tớ nghĩ đấy. Vậy thì, thế này thì sao?」

Dù có vẻ ngại ngùng, Emile vẫn vén áo lên, để lộ phần bụng──và cả phần ngực của mình. Làn da trắng ngần và cái rốn xinh xắn.

Phần dưới ngực cũng lấp ló hiện ra.

Điều đó đủ để kích thích phần dưới của cậu...

Hayato, mặt đỏ bừng, vội vàng quay đi chỗ khác.

Nếu không làm vậy, lý trí của cậu có thể sẽ không giữ vững được.

Nhưng──

Nhận ra một điều, cậu không thể làm vậy được nữa.

Đó là vết sẹo trải dài từ ngực xuống bụng.

Nó ở cùng một vị trí với vết thương mà cô gái trong mơ đã phải nhận từ chiếc kéo của Savage.

「Chẳng lẽ, cậu──」

Hayato bất giác đứng dậy.

Thật sự, đây là cô gái trong giấc mơ đó sao?

Khi cậu định nói ra, ký ức ở Gudenburg lại ùa về.

(Đúng rồi, ở Gudenburg mình đã gặp cậu ta, gặp Emile...)

Không. Không phải vậy. Hayato phủ nhận suy nghĩ của mình.

Tên cô ấy chắc chắn không phải là Emile.

Phải rồi, hình như cô ấy tên là──

「...Emilia, phải không?」

Emilia Hermit.

Đó phải là tên của cô ấy.

「Cậu nhớ ra rồi nhỉ.」

Giọng của Emilia, cô gái trong ký ức ấy, run rẩy.

「Hayato, ngày hôm đó, cảm ơn cậu rất nhiều vì đã cứu tớ.」

「Tốt quá rồi...」

Lời nói tự nhiên bật ra khỏi miệng. Cậu có thể cảm nhận được những giọt nước mắt tuôn ra từ khóe mắt, lăn dài trên má.

「Cuối cùng cũng có thể nhớ ra. Emilia vẫn còn sống, và chúng ta lại được gặp nhau──」

Hayato dùng ngón tay nhẹ nhàng lướt theo vết sẹo, rồi ôm chầm lấy Emilia.

「Tớ cũng vậy, tớ mừng vì Hayato còn sống. Mừng vì cậu đã nhớ ra tớ, thật sự rất mừng──」

Vừa nói, Emilia vừa ôm lại Hayato.

「Tớ đã tin rằng nếu Hayato còn sống, thì sẽ được Hundred dẫn lối, và một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp lại nhau.」

「Được Hundred dẫn lối, nghĩa là──」

「Tất nhiên là Hayato cũng biết chi tiết về Cuộc chạm trán đầu tiên rồi đúng không?」

「Là vụ một thiên thạch khổng lồ rơi xuống Nam Cực chứ gì. Cùng với đó, Savage đã đến Trái Đất...」

「Ừm, nói đơn giản là vậy. Từ đó, những người có thể sử dụng Hundred như chúng ta đã xuất hiện.」

Emilia giải thích rằng có một mối quan hệ nhân quả rất lớn trong chuyện này.

Virus bám trên Savage và thiên thạch đã bay đến từ vũ trụ và lan rộng khắp thế giới.

Hundred sẽ biến đổi khi phản ứng với virus trong cơ thể của những người mang virus đó.

「Trong số đó, tớ và Hayato là những người đặc biệt. Khi tớ bị Savage tấn công và bị thương, Hayato đã hút chất độc của Savage ra, đúng không? Lúc đó, tớ đã bị lây nhiễm trực tiếp từ đòn tấn công của Savage──còn Hayato, cùng với máu của tớ, đã đưa virus mà Savage mang trong người vào cơ thể...」

「Vậy nên chúng ta mới có thể điều khiển được Hundred sao?」

「Chắc chắn là vì lý do đó nên chỉ số phản ứng của chúng ta mới cao hơn người thường, Charlotte đã nói vậy. Nếu bị lây nhiễm trực tiếp chứ không phải qua không khí, có vẻ nhiều người sẽ bị virus đánh bại và tử vong, nhưng chúng ta đã may mắn sống sót. Nhờ vậy, chúng ta đã có được sức mạnh to lớn. Những người như vậy được gọi là <<Variant>>──người nhiễm bệnh, và nghe nói trên thế giới chỉ có khoảng mười người thôi. Chính vì thế, tớ đã tin rằng một ngày nào đó sẽ tìm được Hayato.」

Nói cách khác, nếu Kisaragi Hayato còn sống, thì định mệnh sẽ đưa cậu đến với Hundred.

Emilia có lẽ đã sống với suy nghĩ đó và tiếp tục tìm kiếm Hayato.

「Vì vậy, tớ đã nhờ Sharo kiểm tra kết quả các bài kiểm tra phản ứng Hundred được thực hiện ở khắp mọi nơi và mọi tổ chức trên thế giới. Kết quả là, tớ đã tìm thấy Hayato. Hơn nữa, cậu lại vướng vào bài kiểm tra năng khiếu của công ty Warslan, nơi Sharo đang làm việc, tớ cứ ngỡ như một giấc mơ. Nhưng, đó chắc chắn là Hayato mà tớ đang tìm kiếm.」

「Chẳng lẽ, cậu đến trường này là vì──」

「Là vì Hayato sẽ nhập học ở đây. Tớ đã nhờ Sharo đi cửa sau giúp. Nếu không thì không thể giả trai được đâu.」

「...Khoan đã. Sao lại phải giả trai làm gì chứ!!」

Theo diễn biến hiện tại thì không cần thiết phải làm vậy, và nếu không giả trai, thì có lẽ họ đã có thể nói chuyện với nhau sớm hơn.

「Chuyện đó, có hơi chút... là do hoàn cảnh gia đình.」

Giọng điệu của cô có vẻ đầy ẩn ý.

À phải rồi, Hayato nhớ ra.

Hồi nhỏ, Emilia đã lẻn ra khỏi nhà để chơi cùng Hayato. Cậu từng nghe nói nhà cô ấy rất nghiêm khắc, không được tự do.

「Cậu không phải là giấu gia đình đến Little Garden đấy chứ?」

「A ha ha, Hayato thông minh ở những điểm này ghê. Đúng vậy, chính xác. Tớ đã trốn khỏi nhà để đến đây.」

Vì vậy, cô ấy đã chuẩn bị một cái tên và lý lịch giả, và nhờ người xóa dấu vết để không bị phát hiện.

「Sau khi nhiễm virus của Savage trong Cuộc chạm trán thứ hai đó, tớ còn mất tự do hơn cả hồi nhỏ nữa. Thật ra, chuyện tớ học Hundred từ Charlotte cũng là bí mật với gia đình.」

「Cậu đó nha...」

Hayato nói với vẻ chán nản.

Cậu có ấn tượng rằng ngày xưa cô ấy là một người ngoan ngoãn và đáng yêu hơn, nhưng Emilia hoạt bát như bây giờ cũng không tệ, Hayato nghĩ vậy.

「Nhưng mà, cứ phải giả trai mãi, không vất vả sao?」

「Đúng là có vất vả thật. Nhưng, cũng có những điều khiến tớ thấy vui vì đã giả trai và đến Little Garden. Dù là ngẫu nhiên, nhưng tớ có thể sống chung phòng với Hayato như thế này mà.」

Tim cậu đập thình thịch.

Bởi vì Emilia vừa mỉm cười "ehehe", vừa đưa ngón tay lên miệng.

「Chuyện này và cả chuyện Variant, tuyệt đối là bí mật nhé. Bí mật của riêng hai chúng ta trên thế giới này. Em gái cậu cũng phải giữ bí mật đấy.」

「À, tớ biết rồi.」

Giữa lúc tim đập loạn xạ, Hayato gật đầu.

「...Khoan đã, nói là chỉ có hai người, nhưng nghĩ kỹ lại thì Charlotte cũng biết mà.」

「À, đúng nhỉ. Vậy thì, coi như là bí mật của ba người đi.」

A ha ha, Emilia cười lớn rồi gãi đầu.

「Thế nên, đây mới là vấn đề chính. Chuyện Hayato bị mất trí nhớ có lẽ là do một trong những đặc tính của Variant.」

「Đặc tính của Variant, đó là gì...」

「Khi đối mặt với nguy hiểm tính mạng, virus sẽ được kích hoạt, và chức năng phòng vệ sẽ hoạt động. Kiểu như, có cái gọi là sức mạnh bột phát khi hỏa hoạn ấy. Nghe nói là nó sẽ ở trạng thái còn mạnh hơn thế nữa.」

「Sức mạnh bột phát khi hỏa hoạn, à...」

Nghĩ lại những gì đã nghe, quả thật có cảm giác như vậy.

「Nhưng, cái giá phải trả là tính hung bạo sẽ tăng lên, mất đi bản ngã và có thể sẽ mất kiểm soát. Chỉ cần chuyện là Variant bị lộ ra ngoài thôi cũng có thể gây ra rắc rối rồi. Thật ra tớ cũng từng ở trong trạng thái đó. Nhưng bây giờ tớ đã có thể kiểm soát được, nên không còn vấn đề gì nữa.」

「Nói cách khác, nếu quen rồi thì có thể kiểm soát được, đúng không?」

「Để làm được điều đó, cậu phải học cách kiểm soát năng lượng cho tốt đã. Cả hai đều là tự mình kiểm soát năng lực tiềm ẩn trong bản thân, nên chúng khá giống nhau đấy. Vì vậy, cố gắng lên nhé.」

「Ờ, ừm...」

Ngay khi Hayato gật đầu, cơ thể cậu đột nhiên xảy ra biến đổi.

(A, này...?)

Chân cậu loạng choạng, và tầm nhìn trở nên mờ ảo.

Xem ra, cơ thể cậu vẫn còn bị tổn thương nhiều hơn cậu nghĩ.

Hayato ngã vào lòng Emilia.

「Này, Hayato, đột nhiên làm gì vậy...! Mấy chuyện này, phải đợi tớ chuẩn bị tâm lý xong đã chứ...」

Emilia đỏ bừng mặt. Tuy nhiên, dường như cô ấy đã nhanh chóng nhận ra đây không phải là một hành động tán tỉnh hay một cử chỉ thể hiện tình bạn.

「Chẳng lẽ Hayato──cơ thể cậu vẫn...」

「Xin lỗi, tớ không đứng vững được.」

「Vậy thì, đợi chút.」

「Ể...」

Emilia đưa tay lên má Hayato,

「Gì thế, cậu định làm gì ở đây...」

「Không sao đâu, im lặng đi. Chỉ có cách này thôi.」

Vừa nói, Emilia vừa ghé sát mặt lại gần Hayato.

Và──

「Cá...」

「Ưm ưm... phù...」

Cô ấy dùng môi mình khóa chặt môi Hayato lại.

「Ưm, phư... chu, chu, ưm... chu...」

Một nụ hôn ướt át như trao đổi nước bọt kéo dài.

Một giây... năm giây... mười giây...

「Ưm, phù...」

Ngay khi môi họ rời ra, một ngụm nước bọt của Emilia trôi tuột xuống cổ họng Hayato.

「Cậu, đột nhiên làm gì thế...」

Mặt đỏ bừng, Hayato đưa tay lên sờ môi.

「Này nhé, Hayato mệt là do sau khi virus được kích hoạt, cậu đã tiêu thụ một lượng lớn năng lượng, dẫn đến cơ thể bị biến đổi đấy.」

「V-Vậy nó có liên quan gì đến việc hôn nhau chứ.」

「Có đấy.」

「...Ể?」

「Khi năng lực của Variant được phát huy, lượng tiêu thụ năng lượng sẽ tăng lên rất nhiều, và trong một thời gian, cơ thể sẽ bị biến đổi. Lúc đó, cách đối phó hiệu quả nhất chỉ có một──đó là tiêm vào cơ thể virus chưa được kích hoạt.」

「Chuyện đó, chẳng lẽ...」

「Đúng vậy, tớ đã truyền virus trong cơ thể mình cho Hayato qua nước bọt. Thuốc do Charlotte phát triển cũng có tác dụng, nhưng cách này hiệu quả hơn.」

Lúc đó, cậu chợt nhớ lại ký ức khi tỉnh lại trong giây lát trên giường.

「Chẳng lẽ, lúc tớ đang ngủ, cậu cũng đã, h-hôn tớ sao?」

「Ể...? Chẳng lẽ lúc đó, cậu đã tỉnh rồi à?」

「Ký ức thì mơ hồ thôi. Nhưng mà có cảm giác như vậy...」

「Ừm thì, lúc đó là trường hợp khẩn cấp, nên là, tớ đã tự ý hôn cậu, xin, xin lỗi...」

「Không, nói là tự ý, lúc nãy cũng chẳng khác gì tự ý còn gì...」

「A ha ha, nói cũng đúng nhỉ.」

「Mà này, cậu có sao không? Dù có lý do đi nữa, hôn một người như tớ...」

「T-Tớ thì không sao đâu! Nếu là người khác thì còn nói, nhưng nếu là Hayato thì...」

「Ể...」

「Hayato, không thích hôn tớ à?」

「Không, chuyện đó, tất nhiên là không phải vậy nhưng...」

Phòng bệnh chìm vào im lặng.

Không khí trôi qua thật kỳ lạ.

「Ừm, Hayato. Cơ thể cậu ổn hơn chưa? Tự đứng được không?」

「À, chắc được.」

「Vậy thì, về thôi.」

Sau đó, Hayato thay đồng phục, rồi cùng Emile rời bệnh viện.

Bình thường, từ bệnh viện về ký túc xá chỉ mất khoảng mười phút đi bộ. Nhưng, dù đã đi được tám phút, họ vẫn chưa đi được nửa quãng đường.

「Cậu bảo không sao, mà trông có vẻ mệt mỏi đấy...」

Emile nói vậy là vì bước chân của Hayato nặng nề hơn bình thường rất nhiều.

「Lúc đi mới thấy, mệt hơn mình nghĩ...」

「...Quay lại bệnh viện nhé?」

「Không, đã đến đây rồi thì cố gắng thôi.」

Mất thêm khoảng mười phút nữa, nhưng cuối cùng họ cũng về đến ký túc xá an toàn.

Tuy nhiên,

「──Ấy.」

Ngay khi về đến phòng, Hayato mất thăng bằng. Emile vội vàng đỡ lấy cậu.

「...Cậu ổn không?」

「Hơi, mệt...」

Cậu lại bắt đầu chóng mặt. Tầm nhìn cũng hơi mờ đi.

「Lẽ ra không nên cố quá, ở lại bệnh viện nghỉ ngơi có lẽ đã tốt hơn. Xin lỗi, tại tớ hỏi cậu có muốn về ký túc xá không...」

「Bây giờ nói vậy cũng có ích gì đâu. Đằng nào cũng về rồi mà.」

Sau đó, Hayato vịn vai Emile để di chuyển đến giường.

「Vậy thì, nghỉ ngơi đi nhé. Hy vọng khi tỉnh dậy, cơ thể cậu sẽ trở lại bình thường.」

「...Ừ, mong là vậy.」

Vừa nằm xuống giường, ý thức cậu bắt đầu xa dần.

Lắng nghe những lời nói dịu dàng của Emile, Hayato chìm vào giấc ngủ.

※※※

Đêm khuya hôm đó, Hội trưởng Hội học sinh Claire Harvey đang làm việc tại phòng Hội học sinh ở một góc của khu nhà Khoa Võ nghệ.

Trước mặt cô là một chồng tài liệu cần phải xem xét và ký tên trong ngày hôm nay. Dù cầm một tờ lên, nội dung cũng không lọt vào đầu được. Bởi vì dù làm gì, cô cũng không thể ngừng suy nghĩ về Kisaragi Hayato.

(Kisaragi Hayato, rốt cuộc cậu là ai...)

Chỉ số phản ứng Hundred trong bài kiểm tra năng khiếu đã phá vỡ mọi kỷ lục trước đây và đứng đầu lịch sử──thế nhưng, các chỉ số khác trong bài kiểm tra trước khi nhập học lại không có gì nổi bật.

Cậu ta cũng chưa từng có kinh nghiệm sử dụng Hundred.

Chính vì vậy, Claire đã muốn thử xem tố chất của một Võ sĩ (Slayer) ở cậu ta đến mức nào.

Vì thế, cô đã lợi dụng việc các nữ sinh đến muộn và việc Emile Crossford gây sự để đẩy Kisaragi Hayato vào tình thế không thể từ chối, không thể thua, và có thể thực hiện một trận quyết đấu mà không nương tay.

Kết quả là, niềm kiêu hãnh của cô, người đã ngự trị trên ngai vàng Nữ hoàng suốt hai năm kể từ khi Little Garden được thành lập, đã suýt chút nữa bị nghiền nát.

(Hơn nữa, thứ mà cậu ta triển khai khi toàn thân vũ trang, chắc chắn là N-Barrier...)

Nghe nói trong số các Savage cũng có loại sở hữu N-Barrier, nhưng đó là một dạng thể chất, không phải thứ có thể triển khai bằng kỹ thuật điều khiển năng lượng. Nếu một Võ sĩ (Slayer) muốn sử dụng N-Barrier, thì khi tạo ra Hundred từ Variable Stone, họ sẽ phải lập trình và cài đặt nó vào bên trong vũ trang.

Tuy nhiên, trong dữ liệu của Kisaragi Hayato, không hề có ghi chép về việc cậu ta từng toàn thân vũ trang, và tất nhiên cũng không có thông tin gì về N-Barrier. Thông tin về việc Hundred của cậu ta được lập trình như vậy cũng không được Charlotte Dimandius báo cáo.

「Claire-sama, Claire-sama...」

Bị gọi tên, cô giật mình.

Khi nhận ra, Erika đã đứng trước mặt cô.

「...Cô, đã ở đây từ lúc nào?」

「Từ một lúc trước ạ. Tôi đã gọi một lần nhưng không thấy cô phản ứng, nên tôi đã gọi lại lần nữa.」

「Xin lỗi, tôi đang có chút suy nghĩ.」

Đáp lời, Claire đưa mắt nhìn tay Erika. Trên đó là một ấm trà và một chiếc tách.

「Cô mang trà đến cho ta à, cảm ơn nhé.」

「Hôm nay cũng có trận quyết đấu, tôi nghĩ có lẽ tiểu thư đã đến lúc mệt rồi ạ.」

Vừa nói, Erika vừa đặt tách trà lên bàn Claire rồi tiếp lời.

「Tiểu thư có vẻ đang phiền não chuyện gì đó ạ?」

「Là chuyện của Kisaragi Hayato.」

Vẻ mặt Erika thoáng chốc u ám.

「...Xin người đừng quá bận tâm. Nếu đấu một trận bình thường, chiến thắng của Claire-sama là điều không phải bàn cãi.」

「Ta không bận tâm về chuyện đó.」

「V-Vậy thì, l-là chuyện bị sờ ngực ạ...」

「Cá...!?」

Mặt Claire đỏ bừng lên.

「C-Chuyện như vậy, có hề gì đâu chứ...」

Cô ra vẻ điềm tĩnh đưa tay cầm tách trà, nhưng bàn tay ấy lại run lên bần bật.

Trong đầu cô, ký ức lúc bị xoa ngực chợt ùa về.

(Thiệt tình, tại Erika mà mình lại nhớ đến những chuyện không đâu)

Bị người khác giới xoa ngực, dĩ nhiên, là chuyện chưa từng xảy ra trong suốt cuộc đời cô từ trước đến nay. Bị làm một việc trơ trẽn như vậy trước mặt bao nhiêu người, lẽ ra phải là một sự sỉ nhục tột cùng, vậy mà—

(Tại sao, mình lại có cảm giác thế này chứ...)

Lý do vì sao trái tim mình lại đập lên một tiếng "thịch" như thế.

Ý nghĩa của cảm xúc ấy là gì.

Claire vẫn chưa thực sự hiểu rõ.

「Hơn thế nữa, Erika, ta có chuyện muốn bàn với cô về Kisaragi Hayato đó...」

Sau đó, đề nghị mà Claire đưa ra chính là thứ sẽ càng làm đảo lộn vận mệnh của Kisaragi Hayato hơn nữa.