Hundred

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

23 185

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

131 1299

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

88 1517

Mayoi Neko Overrun!

(Đang ra)

Mayoi Neko Overrun!

Matsu Tomohiro

Câu chuyện xoay quanh Takumi Tsuzuki, một chàng trai trẻ dành thời gian bên người bạn thuở nhỏ Fumino Serizawa tại quán cà phê Mèo Đi Lạc, và cùng bạn bè tại Học viện Umenomori. Một ngày nọ, chị gái c

93 3

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

(Đang ra)

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

Zecil

Ma Vương Silvia và những người bạn đồng hành của cô sẽ gián tiếp cứu các thế giới khác để ngăn chặn điều đó, nhưng mà—.

28 3

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1743 22473

Tập 03: Red Queen and Thorn Princess - Chương 1

Biển/Judal/Nàng công chúa gai bị giam cầm

「Biển ơi là biểnnnnnnn!」

Bên cạnh Hayato, Fritz và Emile, những người đang mở dù và trải thảm trên bãi cát đã được chuẩn bị sẵn, một cô gái lao vút qua, chạy thẳng vào làn nước biển trong xanh tuyệt đẹp đang chuyển dần từ màu lục sang lam. Đó chính là Latia Santemilion, một trong những Slayer thuộc Little Garden.

Tất nhiên là cô ấy đang mặc đồ bơi trên bãi cát. Đó là một bộ đồ hai mảnh màu cam, như thể để thể hiện sự năng nổ của cô.

Hôm nay là một ngày Chủ nhật đầu tháng Bảy.

Little Garden đang di chuyển gần Ryukyu, cực nam của Hoàng quốc Yamato, nơi có khí hậu gần với nhiệt đới.

Và vì thời tiết hôm nay trong xanh không một gợn mây, là một ngày đi biển tuyệt vời, nên Hayato đã cùng những người bạn cùng lớp Khoa Võ thuật sống chung ký túc xá là Fritz Glanz và Emile Crossford, em gái Kisaragi Karen, y tá riêng của em ấy là Kashiwagi Miharu, và cả Kirishima Sakura, người đang đến thăm Little Garden trong kỳ nghỉ, ghé qua bãi biển dành riêng cho học sinh Khoa Võ thuật nằm phía sau tòa nhà học xá.

「Để cậu phải chờ rồi, Hayato-kun♪」

Người vừa lên tiếng gọi Hayato, khi cậu vừa mới dựng xong chiếc dù, chính là Kirishima Sakura, cô vừa mới thay xong bộ bikini màu hồng trong phòng thay đồ.

Kể từ sự kiện ở quần đảo Zwei khi Hayato làm vệ sĩ cho cô, dù là một thần tượng nổi tiếng thế giới, cô vẫn đến thăm Little-Garden trong những kỳ nghỉ của mình và dành thời gian cùng Hayato và những người khác như thế này.

「Nè, Hayato-kun, cậu thấy bộ đồ bơi này thế nào?」

Sakura đặt một tay lên hông, tay còn lại đặt sau đầu, tạo dáng khiêu khích như một người mẫu áo tắm.

Mái tóc hai bím dài của cô khẽ đung đưa.

Thực ra, trông cô rất chuyên nghiệp vì cũng có làm công việc người mẫu, và vóc dáng của cô cũng rất đẹp.

Tuy không thể nói là lớn, nhưng bộ ngực đầy đặn vừa phải vẫn khẳng định sự tồn tại của nó, cùng với vòng eo thon gọn. Đường cong của vòng ba từ đó nảy nở ra cũng đầy sức quyến rũ tiểu yêu, vô cùng khêu gợi.

Hay nói đúng hơn là quá hở hang.

「...Ừm, tớ nghĩ nó hợp với cậu lắm đấy.」

「Yeah♪」

Sakura vui vẻ nói rồi giơ hai ngón tay tạo thành dấu V.

Nhân tiện, Hayato đã dặn dò Sakura rất kỹ rằng khi ở nơi công cộng, đừng gọi trống không tên cậu mà hãy thêm "-kun" vào.

Cậu nghĩ rằng việc gọi trống không tên sẽ không chỉ gây ra những tin đồn kỳ lạ, mà còn có khả năng cao bị hiểu lầm và bị soi mói. Nếu thêm "-kun" thì vẫn còn đỡ hơn.

「Anh hai, anh thấy đồ bơi của Karen thế nào ạ?」

Người tiếp theo lên tiếng là em gái của Hayato, Kisaragi Karen, một cô gái da trắng với mái tóc đen dài, đang ngồi trên chiếc xe lăn do y tá riêng Kashiwagi Miharu đẩy.

Miharu mặc một bộ đồ bơi liền mảnh màu trắng sạch sẽ với họa tiết hoa nhã nhặn, còn Karen thì mặc đồ bơi học sinh.

「Rất hợp với em đấy. Trông đúng chuẩn Yamato Nadeshiko luôn.」

「Ehehe, vậy ạ? Hôm qua em đã đi mua cùng Miharu-san đấy ạ. Thật đáng công dành thời gian cùng nhau lựa chọn.」

Karen vui vẻ nói, nhưng Hayato nghĩ chắc hẳn cô đã làm phiền Miharu-san lắm. Vì việc mua sắm không nằm trong phạm vi công việc của một y tá.

「Xin lỗi chị, Miharu-san, có vẻ như Karen đã làm phiền chị rồi.」

Hayato, với tư cách là một người anh, đã xin lỗi.

Nghe vậy, Miharu mỉm cười.

「Không đâu, phiền phức gì chứ. Không có chuyện đó đâu ạ. Tôi cũng đang định đi mua đồ bơi cho năm nay mà.」

「A, em nghĩ bộ đồ bơi đó cũng rất hợp với chị đấy, Miharu-san.」

「Ara, cảm ơn cậu nhé♪ Nhưng tôi không thể mặc những bộ hở hang như của Sakura-san được.」

Cô nói một cách khiêm tốn, nhưng chắc là không phải vậy đâu.

Làn da cô cũng căng bóng, và vòng một căng tròn như quả dưa hấu của cô khiến người ta không thể rời mắt.

Dù sao thì, mỗi khi Miharu di chuyển, chúng lại rung rinh, thể hiện một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ.

「Gì chứ, cứ nhìn chằm chằm vào ngực người ta rồi cười tủm tỉm...」

Chắc hẳn Sakura đã nhận ra ánh mắt của Hayato đang dán vào ngực của Miharu. Cô lườm Hayato rồi bĩu môi.

「Ara, cậu có hứng thú với ngực của một bà cô thế này sao?」

Miharu nở một nụ cười rạng rỡ, tay trái nắm lấy tay phải, nhấn mạnh thêm vòng một của mình. Bộ ngực biến dạng một cách mềm mại trên cánh tay. Trông chúng rất mềm mại. Dĩ nhiên là cậu có hứng thú và cũng muốn thử chạm vào, nhưng tất nhiên đây không phải là hoàn cảnh có thể nói ra những điều như vậy.

「Không, không phải vậy đâu...」

Dù cảm thấy có lỗi với Miharu-san, Hayato vẫn cố gắng phủ nhận bằng lời, nhưng...

「Anh hai không trong sạch gì cả.」「Hayato là đồ dê xồm.」

Không chỉ Karen, mà cả Emile Crossford, bạn cùng lớp và cũng là bạn thuở nhỏ của cậu ở Khoa Võ thuật Little Garden, cũng ném cho cậu những cái nhìn như dao găm, cắt ngang lời cậu.

Nhìn thấy cảnh đó, Miharu tủm tỉm cười một cách thích thú.

(Chẳng lẽ mình cũng bị Miharu-san trêu chọc sao?)

Hayato rũ vai xuống.

Nhân tiện, trong số năm cô gái có mặt ở đây, Emile Crossford hay Emilia Hermit, Kirishima Sakura, Kisaragi Karen, Kashiwagi Miharu và Latia Santemilion, thì ngực của Kashiwagi Miharu là lớn nhất. Người lớn thứ hai là Emilia. Tuy nhiên, vì một lý do nào đó mà bây giờ cô đang trong hình dạng của một cậu con trai - Emile Crossford, nên không thể cảm nhận được sự đầy đặn đó. Đồ bơi của cô tất nhiên cũng là đồ nam, và phần thân trên thì mặc áo phông. Chắc chắn bên dưới còn có một lớp vải quấn ngực.

「Này, Hayato, Fritz! Mau ra đây! Dưới nước có cá đẹp lắm! Giống như cá nhiệt đới vậy!」

Giữa biển, Latia vẫy tay lia lịa. Không biết từ lúc nào cô đã đeo cả kính bơi, ống thở, và chân thì mang chân vịt.

Nhìn thấy cảnh đó, Karen lộ vẻ ghen tị.

「Chị Latia năng nổ thật đấy. Karen cũng muốn ra biển.」

「Vậy thì đi thử xem sao? Miharu-san, được chứ ạ?」

Sakura nói rồi tìm kiếm sự đồng ý từ Miharu.

「Vâng, được chứ ạ. Nhưng tất nhiên là đừng cố quá sức. Nếu cảm thấy không ổn, hãy gọi tôi ngay lập tức. Đừng vì muốn ngắm cá đẹp hay san hô mà đi ra chỗ nước sâu hay sóng mạnh nhé.」

「Vâng, em biết rồi ạ, không sao đâu.」

Karen trả lời rồi cố gắng đứng dậy khỏi xe lăn.

「Chờ đã, để tớ đỡ cậu.」

Kể từ lần tái ngộ ở quần đảo Zwei, mối quan hệ giữa Sakura và Karen đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều. Gần đây, thời gian Karen và Sakura ở bên nhau còn nhiều hơn cả thời gian Hayato ở bên Sakura hay Karen.

「Có Sakura-san ở đây thật là yên tâm. Có lẽ tôi không cần phải đến đây cũng được.」

Miharu mỉm cười nhìn cảnh tượng thân thiết của Karen và Sakura.

「Không có chuyện đó đâu ạ. Lỡ có chuyện gì xảy ra, không có Miharu-san thì phiền lắm.」

Hayato bênh vực Miharu.

Việc được thấy Miharu trong bộ đồ bơi, một điều mà cậu không ngờ tới, cũng là một niềm vui đối với Hayato.

「Không có chuyện gì là tốt nhất rồi.」

Miharu dịu dàng mỉm cười.

Ngay lúc đó, có tiếng gọi.

「Này, Hayato-kun, nhanh lên!」

「Anh hai, mau ra đây đi! Nước trong vắt, thấy nhiều cá lắm ạ!」

Karen và Sakura, những người đã ngâm mình trong nước biển đến đầu gối, gọi cậu.

「Anh biết rồi, anh ra ngay đây.」

Cậu lớn tiếng trả lời, rồi quay sang nhìn Miharu.

「Vậy, em đi đây.」

Tiếp theo, Hayato nhìn sang Emile.

「Emile thì sao?」

「Tớ ở đây thôi. Tớ ghét biển mà.」

Emile bĩu môi vẻ hờn dỗi.

Nhân tiện, Hayato biết rằng việc Emile ghét biển là một lời nói dối. Cậu cũng biết rằng thực ra cô ấy rất muốn xuống biển và bơi thỏa thích.

Tuy nhiên, Emile đã nói tối hôm qua rằng cô sẽ cố nhịn, vì rất khó để bơi mà vẫn che giấu được đường nét cơ thể trong bộ đồ bơi. Hayato nghĩ nếu vậy thì không đến có phải tốt hơn không, nhưng...

「Không chịu đâu. Tớ nhất định sẽ đi. Vì Kirishima Sakura cũng đến mà, phải không?」

Thế nên, cô ấy đã có mặt ở bãi biển như thế này.

「Tớ hiểu rồi, vậy tớ đi đây.」

Cậu cởi áo khoác ngoài, chỉ mặc độc một chiếc quần bơi và đi về phía Karen và Sakura.

「Xin lỗi vì đã để hai người phải chờ.」

Cậu đến gần và lên tiếng.

「Đã bao nhiêu năm rồi chúng ta mới cùng nhau ra biển thế này nhỉ, anh hai.」

Karen thì thầm trong khi ngắm nhìn ánh sáng lấp lánh phản chiếu trên mặt biển.

「Là ngay sau khi chúng ta trở về Yamato, nên chắc cũng gần mười năm rồi nhỉ...」

Sau đó, vì bệnh của Karen trở nặng, nên việc đi biển là điều khó có thể thực hiện được.

「Này, anh hai.」

Karen vốc hai tay đầy nước rồi tạt vào mặt Hayato.

「Oái, em làm gì vậy, tự dưng!」

Hayato cũng tạt nước lại.

「Oáp!」

Nước bắn trúng mặt Karen một cách ngoạn mục, nhưng cô không hề tỏ ra khó chịu. Ngược lại, cô còn nở một nụ cười rạng rỡ.

「Ehehe, nước ở đây trong thật đấy, nhưng vẫn mặn như vậy nhỉ.」

Karen lè lưỡi liếm.

Nhìn thấy cảnh đó, Hayato từ tận đáy lòng cảm thấy thật tốt khi đã đưa Karen đến nơi này.

「Anh hai, trả lại cho anh này.」

「Oái!」

Lần này đến lượt Karen tạt nước lại.

「Tớ cũng giúp Karen-chan một tay nhé.」

Có vẻ như Sakura cũng về phe Karen.

「Nào nào, Hayato-kun!」

「Anh hai, bên này nữa này... Ặc, á!」

Karen, người đang cố đến gần Hayato để vốc nước, đã bị một con sóng mạnh làm mất thăng bằng.

「Karen-chan!」

Sakura thét lên một tiếng như tiếng hét.

Hayato vội vàng lao tới, đưa tay về phía Karen đang ở bên cạnh.

(May quá, vẫn kịp...)

Cậu đã nắm được tay Karen trong gang tấc và ôm lấy thân hình mảnh mai của cô vào lòng.

「Em không sao chứ? Anh đã bảo đừng liều lĩnh mà.」

「A, vâng, em xin lỗi... Karen hơi quá trớn rồi... Em sẽ kiểm điểm ạ.」

Tựa trán vào lồng ngực vững chãi của Hayato, Karen nói lời xin lỗi.

「Karen-chan không sao là tốt rồi, nhưng Hayato-kun, cậu định ôm Karen-chan đến bao giờ nữa? Trông cứ như một cặp tình nhân vậy.」

「Ể...」

Bị nói vậy, cậu mới nhận ra. Đúng là như thế thật. Chắc Karen cũng nhận ra khi nghe thấy vậy.

「Á!」

Cô khẽ kêu lên một tiếng rồi rời khỏi Hayato.

Mặt cô đỏ bừng, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

「...Karen, em không sao chứ?」

「A, vâng... Không phải như thế đâu ạ.」

「Như thế là thế nào...?」

「Không liên quan đến anh hai!」

Dù không hiểu lắm, nhưng có lẽ cậu nên nghĩ rằng em ấy không sao là tốt rồi.

Sau đó, Karen vẫn tiếp tục chơi đùa cùng Sakura, họ té nước vào nhau, nhặt vỏ sò và những mảnh san hô đã vôi hóa.

Còn Latia thì không biết đã lấy đâu ra một cây lao và đang bắt cá dưới nước.

Bên cạnh đó, Fritz đang nằm ngửa trên mặt biển, ngước nhìn lên trời và thì thầm.

「Bình yên thật đấy.」

Hayato cũng nghĩ vậy.

Giá như khoảng thời gian này có thể kéo dài mãi mãi.

「Mọi người chắc cũng đói rồi nhỉ?」

Khoảng một giờ sau khi bắt đầu chơi ở biển, Sakura lên tiếng.

「Đúng vậy ạ, lâu lắm rồi mới vận động nhiều thế này, Karen cũng đói meo rồi.」

Nói rồi, Karen ôm bụng.

「Hayato-kun, cậu đói chưa?」

Không chỉ bơi, mà ngay cả đi bộ dưới biển cũng tốn rất nhiều calo.

「Tớ cũng khá đói rồi.」

「Vậy à, thế thì tớ đi chuẩn bị bữa trưa đây.」

Nói rồi Sakura định quay lại chỗ tấm thảm.

「Tôi cũng giúp một tay nhé?」

Ngay sau đó, Miharu định đi theo Sakura thì,

「Ưm, một mình tớ là được rồi. Khoảng năm phút nữa, mọi người hãy quay lại chỗ tấm thảm nhé. Hayato-kun, cậu có thể báo cho Latia-san và Fritz-san biết chuyện này được không?」

「Ồ, ừ, tớ biết rồi.」

※※※

「Cậu quay lại làm gì thế?」

Khi Sakura quay trở lại tấm thảm trải trên bãi biển, Emile, người đang nằm ngửa trên ghế xếp, ngồi dậy và hỏi.

「Chuẩn bị bữa trưa chứ sao,」 Sakura trả lời. 「Tớ có làm sandwich cho Hayato từ sáng nay. Dĩ nhiên là có cả phần của các cậu nữa.」

「Sandwich?」

「Đúng vậy, sandwich. Nhà bếp trong phòng khách sạn ở Little Garden nhỏ lắm, nên tớ không thể làm món gì cầu kỳ được, nhưng món này thì được.」

「Hừm, là thần tượng mà cũng nấu ăn à.」

「...Gì hả? Cậu nghĩ thần tượng nấu ăn thì có gì lạ sao?」

「Tại tớ cứ nghĩ mấy chuyện đó thường do người giúp việc làm cơ.」

「Gì thế chứ. Tớ có phải công chúa đâu. Bình thường tớ hay ăn ngoài, nhưng cũng có lúc tự nấu chứ. Hơn nữa, một người bạn cũ từng nói với tớ. Nếu không muốn để mất một người đàn ông, hãy tấn công bằng những món ăn tự làm. Dĩ nhiên là tớ đã cho rất nhiều TÌNH YÊU vào đó rồi.」

「Tình yêu, hử...」

Nhìn Sakura dùng hai tay tạo thành hình trái tim, Emile lộ vẻ chán ngán.

「...Gì đây, cái thái độ đó là sao.」

「Không, không có gì.」

Emile quay mặt đi khỏi Sakura đang lườm mình một cái "Hứ".

「Mà, cũng đúng lúc lắm. Hayato có vẻ chưa quay lại được, tớ có chuyện muốn hỏi cậu.」

「Chuyện muốn hỏi? Chuyện gì chứ?」

Một bầu không khí không mấy tốt lành bao trùm lấy hai người.

Hayato đang gặp khó khăn trong việc gọi Fritz và Latia, những người đang ở khá xa bờ.

「Mối quan hệ giữa cậu và Hayato.」

Nghe thấy những lời đó, tim của Emile đập thịch một tiếng.

「M-mối quan hệ giữa tớ và Hayato là sao...?」

Gần đây cô đã quá quen với việc không bị phát hiện ngay cả trong hình dạng con trai, nên có lẽ đã hơi lơi là cảnh giác.

Có lẽ do đã sống sót trong giới giải trí đầy sóng gió, nên Sakura có vẻ khá nhạy bén.

Chẳng lẽ cô ấy đã nhìn thấy *cái đó* sao?

Hay là, cô ấy đã nhận ra *chuyện đó*...

Có quá nhiều thứ hiện lên trong đầu cô.

「Này nhé, cậu và Hayato là con trai với nhau mà cứ tí tởn với nhau trông đáng ngờ lắm, nên đang có tin đồn lan truyền trong một bộ phận nữ sinh đấy.」

「À, ra là chuyện đó...」

Emile thở phào nhẹ nhõm.

Đã có nhiều tin đồn tương tự như vậy trước đây.

Mỗi lần như vậy, cô đều bị hỏi những câu tương tự, nên đã quá quen với việc trả lời.

「Tớ và Hayato thân nhau là vì bọn tớ đã từng gặp nhau ở Gudenburg ngày xưa. Hơn nữa, bọn tớ còn ở chung phòng cho đến khi tớ gia nhập Selections nữa.」

Hiểu rằng Sakura nghĩ mình là kẻ ngáng đường để có thời gian riêng với Hayato, Emile tự hào vỗ ngực trả lời.

Tuy cả hai đều chỉ là những khoảng thời gian ngắn, nhưng đó đều là sự thật.

「...Ể, cậu cũng là bạn thuở nhỏ của Hayato à?」

Nhìn thấy vẻ mặt đầy kinh ngạc của Sakura, Emile cảm thấy vô cùng đắc ý.

「Cậu cũng vậy mà, tớ nghe Hayato kể rồi. Nhưng chỉ gặp nhau đúng một ngày thôi đúng không? Nhân tiện, tớ đã ở bên Hayato mỗi ngày trong khoảng một tháng, nên thân nhau là chuyện đương nhiên. Tớ mới là bạn thuở nhỏ thực sự.」

「Nhưng mà, chuyện đó không phải là vấn đề thời gian...」

「Karen đã ở bên anh hai từ lúc mới sinh ra cơ. Cho nên, có lẽ Karen mới là người bạn thuở nhỏ thân thiết nhất.」

Người xen vào giữa Emile và Sakura chính là Karen với nụ cười thiên thần, hoàn toàn không có ác ý.

Phía sau cô là Miharu, Hayato, Latia và Fritz.

「Không...」「Ừm thì...」

Emile và Sakura quả nhiên không thể phản bác được, đành phải lúng túng nói lảng đi và rút lui.

※※※

Sau bữa trưa, khi mặt trời lên cao, các bạn cùng lớp của Hayato và các đàn anh đàn chị Khoa Võ thuật cũng tập trung đông đủ trên bãi biển.

Dĩ nhiên là Sakura đã thu hút mọi sự chú ý, nhưng so với ở Central thì không đáng là bao.

Vì họ đã biết bản chất thật của Sakura – không phải là Kirishima Sakura, một thần tượng trong sáng và đoan trang như trên TV hay Internet, mà là một cô gái, nói một cách tích cực thì năng nổ và hứng thú với mọi thứ, còn nói một cách tiêu cực thì ích kỷ và phiền phức, rất người – hay đúng hơn là rất giống một Slayer.

Chính vì vậy mà không những không có騒 động gì lớn, mà Sakura còn hòa nhập hoàn toàn. Cô đang cùng các nữ Slayer khác, được các nam sinh vây quanh, chơi trò đập dưa hấu.

「Này, Hayato. Lần tới chúng ta chơi trò đó đi?」

「Trò đó là đập dưa hấu à?」

「Không, trò kia kìa, trò kia.」

Nhìn theo hướng mắt của Latia, ở đó các học sinh Khoa Võ thuật đang hào hứng chơi bóng chuyền bãi biển 2 chọi 2.

「Dù đã phục thù được trận đấu tập ở Giải Đấu Kỹ lần trước, nhưng tớ vẫn thua Emile. Vậy nên đây là trận tái đấu 2 chọi 2.」

「Được thôi, tớ rất sẵn lòng.」

Người trả lời một cách hiên ngang và chấp nhận trận đấu không phải là Hayato, mà là Emile.

Cô hăng hái đứng dậy khỏi tấm thảm.

Có lẽ cô định dùng bóng chuyền để giải tỏa sự bực bội vì không thể xuống biển từ nãy đến giờ.

「Hayato cũng chơi chứ?」

「Được rồi, tớ sẽ chơi cùng các cậu.」

Đã đến nước này thì đành chịu. Hayato quyết định chấp nhận trận đấu để giúp họ giải tỏa căng thẳng.

「Anh hai, Emile-san, cố lên ạ.」

「Hayato-kun, cố lên nhé!」

Nhận được sự cổ vũ của Sakura và Karen đang cầm dưa hấu, Hayato bước vào sân đấu đã trống.

Phía bên kia tấm lưới giăng ở giữa, Latia và Fritz đã vào sân và đang khởi động.

「Luật chơi là đội nào ghi được mười điểm trước sẽ thắng, được chứ? Nhưng nếu hòa chín điểm, đội nào ghi được hai điểm liên tiếp sẽ thắng.」

Latia tiến đến gần lưới và bắt đầu giải thích, đó là luật deuce như trong tennis.

Các quy tắc khác bao gồm việc đội ghi điểm sẽ có quyền giao bóng tiếp theo, nghĩa là nếu tiếp tục ghi điểm, họ có thể giữ quyền giao bóng mãi mãi.

Tất nhiên đây không phải là luật bóng chuyền bãi biển chính thức.

Mà là luật đặc biệt chỉ có ở đây.

「Tớ không có vấn đề gì với luật đó... Hayato thì sao? Không sao chứ?」

「Được thôi, tớ cũng không nhớ luật chính thức đâu.」

「Còn nữa... để xem nào. Làm sao để quyết định bên nào giao bóng trước, bên nào sau?」

Emile hỏi, Latia trả lời ngay lập tức.

「Oẳn tù tì là được chứ gì?」

「Vậy thì làm thế đi. Hayato, để tớ oẳn tù tì được không?」

「Ừ, tớ không phiền đâu.」

「Vậy thì, bên này để tớ được chứ?」

Latia nhìn Fritz, và anh ta trả lời.

「Tùy cậu.」

「Vậy thì, oẳn tù tì...」

Theo sau tiếng hô của Latia, tiếng 「Xì!」 của hai người vang lên cùng lúc.

Latia ra búa, còn Emile ra kéo.

Đội của Latia và Fritz đã giành được quyền giao bóng.

「...Xin lỗi, Hayato.」

「Đừng bận tâm. Oẳn tù tì chỉ là may rủi thôi mà.」

Hayato lên tiếng an ủi Emile đang tiu nghỉu quay về bên cạnh.

「Cậu nói vậy tớ cũng đỡ áy náy. Cố gắng lên nào.」

「Ừ.」

Ngay sau khi Hayato trả lời.

「Vậy thì, trận đấu bắt đầu. Lên nào!」

Latia di chuyển ra sau vạch cuối sân, tung cao quả bóng lên trời và thực hiện một cú nhảy giao bóng.

Cùng với một tiếng động mạnh, quả bóng cắm thẳng xuống sân.

「Chị Latia, tuyệt quá...!」

Nhìn quả bóng lún sâu trong cát, Karen chớp mắt ngạc nhiên. Bên cạnh cô, Sakura lẩm bẩm với vẻ kinh ngạc.

「Tuyệt thì tuyệt thật, nhưng có cần phải làm quá vậy không...」

「Chẳng lẽ cậu có kinh nghiệm chơi bóng chuyền à?」

「Không, tớ không có kinh nghiệm,」 Latia trả lời câu hỏi của Hayato. 「Vì chiều cao này mà tớ chưa từng có duyên với bóng rổ hay bóng chuyền. Đây là lần đầu tiên tớ chơi nghiêm túc đấy. Chỉ là bắt chước thôi, nhưng có vẻ cũng ra gì phết nhỉ.」

「Nói đúng hơn là, vừa rồi Latia đã dùng Sense Energy phải không. Không dùng thì làm sao có thể nhảy cao và giao bóng mạnh như vậy được chứ.」

Emile nói với vẻ bất mãn.

「Đúng vậy, nhưng có gì sai à? Đâu có luật nào cấm sử dụng Energy đâu.」

Trong các môn thể thao ở lớp thể dục, việc sử dụng Energy bị cấm. Nhưng Latia muốn nói rằng bây giờ thì khác.

「Nhưng mà, trong Little Garden không phải là cấm sử dụng Energy ở những nơi không được quy định sao?」

「Đây là nơi được quy định mà.」

Hayato chen vào vì sợ sẽ bị hội trưởng mắng, nhưng Latia lại nhìn cậu với vẻ mặt kinh ngạc như thể đang hỏi "cậu đang nói gì vậy" rồi trả lời. Nhờ đó, Hayato mới nhớ ra. Các buổi huấn luyện ngoài trời đôi khi cũng được tổ chức tại bãi biển dành riêng cho Slayer này. Điều đó có nghĩa là bãi biển này được phép sử dụng cả Energy và Hundred.

Tuy nhiên, dĩ nhiên là việc sử dụng Energy một cách bừa bãi vẫn bị cấm...

「Nếu vậy, bên này cũng sẽ dùng Energy, được chứ?」

「Tớ rất sẵn lòng.」

Có vẻ như cả Latia và Emile đều rất hăng hái chơi với việc sử dụng Energy.

「Làm sao đây?」

Khi Hayato nhìn sang, Fritz giơ hai tay lên trời với vẻ "biết sao giờ". Đã đến nước này thì đành chịu. Đó là một cử chỉ cho thấy cứ để họ tự do làm gì thì làm.

Hayato thở dài một hơi.

Có vẻ như không còn cách nào khác ngoài việc phải thi đấu có sử dụng Energy.

「Vậy thì, tiếp tục nào!」

Trận đấu được tiếp tục bằng cú giao bóng của Latia.

Nhảy lên về phía quả bóng được tung cao lên trời một lần nữa, Latia dùng Energy và vung mạnh cánh tay xuống.

「...Hự!」

Quả bóng lao tới Hayato, người đang vội vàng vào tư thế đỡ bóng, với tốc độ như một mũi tên.

(Cái quái gì thế này...)

Quả bóng nặng hơn cậu tưởng tượng. Cảm giác như chì vậy. Nó còn xoay tít trên hai tay đang chắp lại của cậu.

「Hayato, dùng Energy để đánh bật nó đi!」

「Tớ biết rồi!」

Theo lời Emile, Hayato dùng Energy để đánh bật quả bóng, nhưng nó đã bay qua lưới và sang sân đối phương. Điểm rơi ngay trên đầu Fritz.

「Fritz, chuyền bóng lên!」

「OK!」

Theo chỉ thị của Latia, Fritz chuyền quả bóng đang rơi xuống.

「Quả là Fritz, hoàn hảo!」

Latia lao đến chỗ quả bóng được chuyền cao gần lưới, nhảy lên và định dùng cánh tay bao bọc bởi Sense Energy để tấn công.

Mục tiêu là Hayato.

「Hayato, hãy kiểm soát Energy một cách khéo léo để trung hòa lực của quả bóng. Làm vậy thì cậu có thể đỡ được đấy.」

「...Tớ hiểu rồi, tớ sẽ thử.」

Nghĩ rằng chỉ cần dùng Energy như một tấm đệm là được, cậu vào tư thế đỡ bóng.

Tuy nhiên,

BÙMMMMMM!

Ngay khoảnh khắc bàn tay phải bao bọc bởi Energy chạm vào quả bóng, một tiếng nổ lớn vang dội khắp bãi biển.

「Hự!!」

Có lẽ do lực truyền từ cánh tay quá mạnh. Khi Latia tấn công, quả bóng đã nổ tung.

Bất ngờ trước âm thanh và cú sốc mạnh không lường trước được, Latia rơi thẳng xuống cát, đập đầu và quay cuồng chóng mặt.

「Này, cậu có sao không?」

Ngay sau khi Fritz lên tiếng hỏi Latia, một giọng nói kinh ngạc vang lên khắp bờ biển.

「...Các người đang làm gì vậy hả?」

Nhìn về phía giọng nói, cậu thấy được hình bóng của thuyền trưởng và cũng là hội trưởng hội học sinh Little Garden – Claire Harvey.

Phía sau cô là hai phó hội trưởng Liddy Steinberg và Erica Candle, cùng với Chris Steinbelt, người tuy thuộc khối trung học nhưng lại là Nhà phân tích chiến lược trưởng của Little Garden.

Claire dẫn theo ba người họ tiến lại gần chỗ Hayato.

Bộ đồ bơi của cả bốn người đều giống hệt bộ mà cậu đã thấy ở biệt thự của Claire tại quần đảo Zwei.

Claire mặc bộ đồ bơi hai mảnh màu đỏ, Lidy mặc áo tắm liền thân màu trắng, Erika mặc áo tắm liền thân màu xanh nước biển, còn Chris thì mặc một chiếc quần bơi nam màu trắng, bên trên khoác thêm một chiếc áo thun.

「Hội trưởng cũng đến bãi biển ạ…」

Giọng của Fritz run lên như thể đang kinh hãi trước cơn sấm sét sắp giáng xuống, mặt cậu nhăn lại như vừa bị bắt gặp chuyện chẳng hay ho gì.

「Cũng có lúc chúng tôi muốn nghỉ ngơi ở biển chứ. Vả lại đây cũng là nhà của tôi mà.」

Nói rồi, Claire hướng ánh mắt về phía tòa nhà hai tầng to lớn có thể nhìn thấy từ bãi biển.

(Mình cứ nghĩ gần trường lại có một căn nhà to đến thế, hóa ra là nhà của Hội trưởng sao…)

Từ trước đến giờ Hayato không hề biết chuyện này.

「Có điều, kết quả thì lại có vẻ giống như đi tuần tra thì phải.」

Ánh mắt Claire bỗng trở nên sắc lẹm, hướng về phía Reitia đang nằm dài trên bãi cát.

「Các cô cậu, tôi đã nói là không được sử dụng Hundred và Sense Energy một cách bừa bãi trong khuôn viên học viện rồi mà.」

Lidy cất lời, lườm từng thành viên của đội Selections đang đứng dàn hàng ngang trước mặt cô.

「Ấy dà, xung quanh đây toàn là Võ sĩ (Slayer), cũng không có thứ gì dễ vỡ cả, nên em nghĩ chắc không sao đâu ạ.」

Emile cười ha hả, cố gắng đánh trống lảng, nhưng dĩ nhiên các vị hội trưởng không phải là người sẽ bỏ qua cho cậu chỉ với bấy nhiêu đó.

「Sao lại không sao được chứ! Các thành viên của Selections phải là tấm gương cho những học viên khác noi theo. Lần sau mà còn tái phạm thì sẽ bị cấm túc――tùy vào trường hợp, còn có thể bị tịch thu cả Hundred chuyên dụng nữa đấy.」

「C-Chuyện đó thì phiền lắm! Em vừa mới làm quen được với nó thôi mà!」

Như phản ứng lại lời của Lidy, Reitia bật dậy.

「Nếu thấy phiền thì từ nay về sau hãy cố gắng làm tấm gương cho các học viên khác đi.」

「Mà này, Kisaragi Hayato――. Tình hình luyện tập sau Đại hội võ đài (Concours) của cậu thế nào rồi?」

「Dạ, chuyện đó thì…」

Tháng trước, một đại hội võ thuật đã được tổ chức với sự tham gia của toàn bộ học viên năm nhất khối Võ sĩ, ngoại trừ Sakura. Sự chú ý đổ dồn vào Kisaragi Hayato, người có chỉ số phản ứng cao nhất trước khi nhập học và đã gia nhập đội đặc nhiệm do hội học sinh chỉ huy――Selections, là điều đương nhiên, nhưng kết quả lại không thể nói là đã đáp ứng được kỳ vọng.

Bởi vì cậu chỉ đứng thứ tư trong số các học viên năm nhất, sau Emile, Reitia và Fritz.

Nguyên nhân thành tích không tốt đã được làm rõ.

Đó là do cậu đã kiểm soát năng lực (sức mạnh) Variant của mình quá tốt.

Vì từ trước đến giờ cậu chỉ toàn luyện tập để kiềm chế sự bộc phát của năng lực (sức mạnh), nên nó đã không còn mất kiểm soát nữa. Nhưng kéo theo đó, trong những lúc nguy cấp, những thứ như Toàn thân vũ trang hay kích hoạt N-Barrier cũng không còn xảy ra nữa.

Giờ đây, ngoại trừ trận chiến với Savage ở tiền tuyến, trong những trận đấu không liều mạng như trận quyết đấu (duel) với Hội trưởng hay trận đấu tập với Fritz và Reitia, năng lực (sức mạnh) Variant của cậu có lẽ sẽ không còn tự động kích hoạt nữa.

「Từ giờ trở đi, cậu phải học cách tự mình kích hoạt năng lực (sức mạnh) Variant và Toàn thân vũ trang trong bất kỳ tình huống nào, hiểu chưa.」

Sau Đại hội võ đài (Concours), Claire đã chỉ thị cho Hayato như vậy.

Lúc đó, cậu lại nhớ đến một trong ba kẻ săn trộm (hunter) da ngăm mà cậu đã gặp ở quần đảo Zwei, cô gái đeo băng bịt mắt.

Cô ta đã tạo ra một thanh Hundred có hình dạng y hệt thanh 《Phi Yến (Hien)》 của Hayato và vung xuống Lõi (Core) của con Savage.

Dù không thể phá hủy được Lõi (Core) bằng cách đó, nhưng khi cô ta lẩm bẩm 「Giải phóng Năng lực (Limit Out)」, đôi mắt cô ta liền tỏa sáng màu vàng kim, thanh kiếm được bao bọc bởi một luồng năng lượng màu đen cuộn trào, và phá hủy Lõi (Core).

Đó hẳn là sự kích hoạt của năng lực (sức mạnh) Variant.

Hayato đang cùng Emile luyện tập để có thể làm được những điều như thế, tất nhiên bao gồm cả Toàn thân vũ trang, nhưng cả hai đều không tiến triển tốt.

「Xem phản ứng đó thì có vẻ vẫn còn kém cỏi lắm nhỉ.」

Ngay sau khi Claire nhận ra tình hình qua phản ứng của Hayato.

Ánh mặt trời bị che khuất, một bóng đen khổng lồ hiện ra trên bầu trời.

「Cái gì kia…?」

Giọng nói của Fritz và tiếng cánh quạt đập vào tai khiến Hayato nhận ra một chiếc trực thăng đã xuất hiện trên bầu trời Little Garden. Nó trông giống chiếc chuyên dụng của Claire ở Little Garden, nhưng có một điểm khác biệt.

「Kia là huy hiệu của công ty Wahrslan mà, phải không?」

Đúng như lời Fritz nói, trên thân máy bay quả thật được sơn huy hiệu hình con đại bàng, biểu tượng của công ty Wahrslan chứ không phải của Little Garden.

「Kia là WL-02 sao? Không lẽ là Judal… onii-sama?」

「Onii-sama có nghĩa là, chủ tịch của Wahrslan đã đến Little Garden sao!?」

Người thốt lên kinh ngạc là Reitia.

Hayato và những người khác cũng hiểu rõ lý do.

Kể từ khi nhập học đến nay, chưa một lần nào chủ tịch của công ty Wahrslan đến thăm Little Garden.

「Chắc chắn là vậy rồi. Chiếc máy bay đó thực chất là chuyên cơ của Judal-sama mà…」

Erika trả lời Reitia.

「Nhưng mà, anh ấy xuống mặt đất từ Căn cứ Lunaltia từ lúc nào vậy…」

Claire lẩm bẩm, rõ ràng đang bối rối.

「…Căn cứ Lunaltia?」

Hayato nghiêng đầu.

「Căn cứ Lunaltia là một căn cứ trên mặt trăng được công ty Wahrslan phát triển chung với chính phủ Liberia từ trước cả 《Chạm trán lần đầu (First Attack)》.」

Erika giải thích.

Sau đó, do các cuộc tấn công của Savage, việc phát triển không gian của chính phủ Hợp chúng quốc Liberia và công ty Wahrslan đã bị đình chỉ.

Tuy nhiên, vài năm trước, khi cha của Claire, người sáng lập công ty Wahrslan là Bill Harvey, lui về làm chủ tịch hội đồng quản trị do sức khỏe suy yếu, và anh trai cô là Judal nhậm chức chủ tịch công ty, việc phát triển đã được tái khởi động.

「Hayato-kun không biết cả về Căn cứ Lunaltia sao? Ngay cả Karen-chan cũng biết mà, phải không?」

Lúc này, Sakura nói với vẻ chán nản.

「Vâng, không gian vũ trụ khác với trên Trái Đất, nó có thể tạo ra những tinh thể đẹp mà không bị ảnh hưởng bởi trọng lực, nên nghe nói có khả năng tạo ra được thuốc đặc trị cho căn bệnh mà Karen đang mắc phải ạ.」

Nói cách khác, đối với Karen, việc phát triển Căn cứ Lunaltia không phải là chuyện của người khác.

「Tôi nghĩ ngày đó sẽ không còn xa nữa đâu. Tương lai còn có cả kế hoạch Terraform mặt trăng và sao Hỏa nữa mà.」

「Terraform sao…」

「Tức là tạo ra một không gian sống giống như Trái Đất cho loài người. Little Garden này theo một nghĩa nào đó cũng là một trong những thí nghiệm cho việc đó.」

Trong lúc Chris đang giải thích, PDA của Claire đột nhiên vang lên.

「Có vẻ là cuộc gọi từ onii-sama…」

Claire lẩm bẩm với vẻ không mấy hào hứng rồi lấy PDA ra.

「Bỗng dưng đến thăm, anh có việc gì vậy, onii-sama?」

Ngay khi bắt đầu cuộc gọi, một bên lông mày của Claire đã nhíu lại.

「Anh hỏi em đang ở đâu và làm gì à, em đang ở bãi biển gần nhà, cùng với các thành viên mới của Selections…」

「Này, kia…!」

Chiếc trực thăng mà Reitia vừa hét lên vừa chỉ tay vào đang dần hạ độ cao và đáp xuống bãi biển nơi Hayato và mọi người đang đứng.

Một luồng gió mạnh đột ngột nổi lên từ chiếc trực thăng khiến các cô gái phải giữ tóc lại.

Cửa sập mở ra, và một cầu thang hiện ra.

Tiếp theo, xuất hiện từ bên trong trực thăng là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh, mặc bộ vest đỏ giống hệt bộ đồng phục của Claire, và một người phụ nữ tóc bob với đôi mắt sắc sảo, trên người mang chứng nhận Võ sĩ (Slayer) của công ty Wahrslan. Có vẻ cô ấy là vệ sĩ của anh trai Claire.

Cả người đàn ông và người phụ nữ đều trông lớn hơn Hayato và những người khác khoảng năm, sáu tuổi.

Hai người họ bước lên một cái bục nhô ra từ cửa sập và từ từ đáp xuống bãi cát.

「Onii-sama, màn ra mắt thật hoành tráng nhỉ.」

「Lâu rồi không gặp, anh muốn đến xem các em gái của mình một chút. Quả nhiên là em gái của anh. Bộ đồ bơi đó hợp với em lắm.」

「…Dù là lời khen sáo rỗng, em cũng không vui chút nào. Vậy, rốt cuộc anh có việc gì?」

Giọng điệu của Claire như thể đang thể hiện sự thù địch ra mặt. Vẻ mặt cô cũng rất nghiêm nghị.

「Nhân tiện, anh nghĩ mình nên ra mắt những tân binh, những người sẽ trở thành những chiến binh dũng cảm của Wahrslan trong tương lai.」

Nói rồi, người đàn ông hướng ánh mắt về phía Hayato.

「Em là Kisaragi Hayato-kun, phải không?」

「A, vâng…」

「Một tân binh đầy hứa hẹn của Little Garden, người đã vượt qua chỉ số phản ứng của em gái ta ngay cả trước khi nhập học. Và là người mang trong mình 《Dòng máu của Thần》――」

「…《Dòng máu của Thần》 ạ?」

「À, đó là chuyện của bên này. Em không cần bận tâm đâu.」

Judal lại gần Hayato, người vừa lên tiếng thắc mắc, rồi vỗ nhẹ vào vai cậu.

「Anh rất trông đợi vào những gì em sẽ làm được sau này. Còn em bên kia, là Emily… à không, Emile Crossford-kun thì phải.」

Tiếp theo, Judal hướng ánh mắt về phía Emile.

「Nghe nói em là người quen của tiến sĩ Charlotte. Anh cũng rất trông đợi vào những gì em sẽ làm được.」

「…Xin chân thành cảm ơn.」

Emile trả lời bằng một giọng nói vô cảm.

Có vẻ như Judal đã cố tình dằn mặt Emile.

Như thể muốn nói――*Tôi biết danh tính thực sự của cậu rồi đấy.*

「Dĩ nhiên, anh cũng trông đợi vào những thành viên khác của Selections. Cuối cùng, Claire――」

「Có chuyện gì?」

「Lát nữa anh có chuyện riêng muốn nói với em. Khi nào có thời gian thì liên lạc cho anh.」

「…Em hiểu rồi.」

「Vậy thì, hẹn gặp lại sau. Công chúa nhỏ đáng yêu của anh.」

Nói xong, người đàn ông cùng nữ Võ sĩ (Slayer) quay trở lại bên trong trực thăng. Họ tiến vào khu Quân sự của Little Garden.

Sau đó, chiếc trực thăng nhanh chóng cất cánh và di chuyển về phía khu Trung chuyển của Little Garden.

「…Xin lỗi mọi người vì sự đường đột của anh trai tôi.」

Ngay khi bóng dáng của anh trai khuất đi, Claire thở ra một hơi dài như thể trút bỏ hết sức lực.

Vẻ mặt cô cứng đờ, trông có vẻ rất mệt mỏi.

「…Vậy thì, tôi xin phép đi trước. Chris, Erika, Lidy. Các cậu từ bây giờ có thể tự do hoạt động.」

「Chị định đến chỗ onii-sama sao?」

「Đúng vậy.」

Trả lời câu hỏi của Lidy, Claire đi vào khu Quân sự như để đuổi theo anh trai mình. Chuyện riêng của hai người họ rốt cuộc là gì nhỉ, cậu tự hỏi.

※※※

Thứ hai ngày hôm sau. Ngay sau khi tiết Lịch sử thế giới kết thúc và đến giờ nghỉ trưa, chiếc PDA được đặt ở chế độ im lặng trong túi Hayato bắt đầu rung lên bần bật.

Đó là tín hiệu có email đến.

Gần như cùng lúc, Emile ngồi ở bàn trước lẩm bẩm, 「Hử, cái gì thế nhỉ?」 rồi lấy PDA ra khỏi túi.

「Cậu cũng nhận được email à?」

「Hayato cũng nhận được sao?」

Emile hỏi lại với vẻ ngạc nhiên.

Hayato gật đầu, lấy PDA ra khỏi túi và nhìn vào màn hình.

「Là từ Hội trưởng.」

「Của mình cũng từ Hội trưởng. Bảo mình đến phòng hội học sinh ngay lập tức.」

Hayato kiểm tra nội dung email. Giống như của Emile, nó cũng ghi 『Hãy đến phòng hội học sinh ngay lập tức』.

「Chúng tôi cũng nhận được cái đó đấy.」

Người vừa nói vừa lại gần là Fritz và Reitia. Cả hai đều đang giơ PDA trong tay.

「Tôi cũng nhận được, xem ra đây là lệnh triệu tập cho các thành viên của Selections.」

Vì không phải là 《Emergency Call》 báo hiệu tình huống khẩn cấp, nên có lẽ không phải là lệnh xuất kích do Savage tấn công. Cũng không có thông báo nào được phát trên toàn hạm.

「Rốt cuộc là chuyện gì nhỉ…」

「Có thể là yêu cầu làm vệ sĩ hoặc bảo vệ. Hoặc nếu là chiến đấu với Savage thì tôi lại vui mừng quá.」

Reitia nói với vẻ phấn khích.

Kể từ khi trở thành thành viên của Selections và nhận được Hundred chuyên dụng, cô mới chỉ xuất kích đúng một lần.

Dù đã tiêu diệt được một con Savage, nhưng việc hơn một tháng qua không được xuất kích có lẽ cũng là một yếu tố.

Trông cô có vẻ bồn chồn, nóng lòng muốn thực hiện nhiệm vụ ngay lập tức.

「Cậu nghĩ sao?」

Fritz hỏi Hayato.

「Dù có hỏi tôi nghĩ sao đi nữa, thì trước mắt chúng ta chỉ có thể đến đó nghe thử xem sao thôi, đúng không?」

「Vậy thì đến phòng hội học sinh ngay thôi!」

Ngay khi Reitia định hăng hái bước về phía phòng hội học sinh, một giọng nói vang lên.

「Ừm…」

Đó là một cô gái tóc đen có tàn nhang, chân tay thon dài, tóc buộc sau lưng, bạn cùng lớp của họ, Lưu Tuyết Mai.

Cô là một trong những người đã đến muộn trong buổi lễ nhập học của khối Võ sĩ và bị Hội trưởng ra lệnh đuổi học. Lệnh đó được hủy bỏ là nhờ Hayato đã cầm hòa trong trận quyết đấu (duel) với Hội trưởng. Chính vì thế, Hayato nhận được rất nhiều thiện cảm từ cô. Do đó, cô cùng với Noah Sheldon, người cũng bị Hội trưởng ra lệnh đuổi học, thường xuyên đến bắt chuyện hoặc nhờ cậu chỉ dẫn luyện tập Hundred.

Tuy nhiên, hôm nay Noah không có ở đây. Chỉ có một mình Tuyết Mai.

「Chẳng lẽ, Tuyết Mai-san cũng nhận được email sao?」

Hayato hỏi Tuyết Mai đang lại gần.

「Thật ra đúng là như vậy.」

Nghe câu trả lời của Tuyết Mai, Hayato và những người khác nhìn nhau.

「…Thế có nghĩa là không liên quan đến Selections à.」

Reitia buông thõng vai, lộ vẻ thất vọng.

「Chuyện đó phải đến chỗ Hội trưởng mới biết được. Tạm thời, năm chúng ta cứ đi thử xem sao. Nếu không có ai khác được gọi nữa.」

Fritz nói xong liền quay sang hỏi các bạn cùng lớp xem có ai khác được Hội trưởng gọi không.

Kết quả là, không có ai khác trong lớp được gọi, nên Hayato cùng Emile, Reitia, Fritz――và bạn cùng lớp Tuyết Mai rời khỏi phòng học, năm người cùng nhau đến phòng hội học sinh.

「Mời vào.」

Khi họ đứng trước phòng hội học sinh và gõ cửa, giọng của Hội trưởng vang lên.

Hayato mở cửa và nhìn thấy Claire đang ngồi trên ghế. Cô mặc bộ đồng phục màu đỏ, biểu tượng của hội trưởng hội học sinh. Đứng hai bên cô là hai phó hội trưởng mặc đồng phục màu xanh.

「Chào mừng mọi người. Chúng tôi đã đợi các bạn.」

Chris, người đang nghịch chiếc laptop mở trên bàn, đứng dậy và giữ cửa cho họ. Anh vẫn mặc đồng phục của khối trung học cơ sở như thường lệ.

Nhìn thấy năm người Hayato bước vào phòng, Claire bắt đầu nói.

「Tôi gọi các bạn đến đây là vì các bạn, với tư cách là thành viên của Selections, phải tham gia vào một chiến dịch.」

「Quả nhiên là việc của Selections! Rốt cuộc là nhiệm vụ gì vậy?」

「Là chiến dịch càn quét hang ổ của Savage.」

「Cái gì!」

Reitia sáng mắt lên trước diễn biến bất ngờ. Trái lại, Tuyết Mai lại tỏ ra bối rối.

「…Ừm, tại sao một chiến dịch quan trọng như vậy lại gọi cả em ạ?」

Mới nhập học được ba tháng. Dù đã có thể triển khai Hundred và kiểm soát Sense Energy ở một mức độ nào đó, nhưng chính bản thân cô là người hiểu rõ nhất mình chưa đủ trình độ để chiến đấu với Savage. Trong Đại hội võ đài (Concours) dành cho năm nhất, cô cũng chỉ xếp thứ hai mươi mốt, một thứ hạng mà đếm từ dưới lên còn nhanh hơn.

「Chúng tôi không định để Lưu Tuyết Mai tham gia vào chính chiến dịch càn quét đó. Thật ra, chiến dịch lần này sẽ được tiến hành ở Đế quốc Tần, và trại căn cứ sẽ được thiết lập tại quê hương của bạn, thành phố Thiên Toàn. Vì vậy, tôi gọi bạn đến với mong muốn bạn sẽ đi cùng chúng tôi và dẫn đường.」

「A, ra là vậy ạ.」

Tuyết Mai thở phào nhẹ nhõm.

Một tia sáng nhỏ lóe lên trên khuôn mặt u ám của cô.

「Nhưng mà, Hội trưởng ơi. Đế quốc Tần về cơ bản là một quốc gia có nhiều đồng bằng mà phải không. Có nơi nào để bọn Savage có thể ẩn náu sao?」

「Quả thực đúng như lời Emile Crossford nói, nhưng có đấy. Chris, hãy chiếu bản đồ lên màn hình nổi.」

「Rõ.」

Chris tắt đèn phòng bằng công tắc trên tường, di chuyển đến chỗ chiếc laptop mà anh vừa nghịch ngợm, rồi nhấn một phím.

Ngay lập tức, một bản đồ thế giới màu trắng hiện lên trên bức tường trắng gần đó.

Đồng thời, Claire đứng dậy.

「Đây là ảnh chụp Trái Đất từ vệ tinh quân sự.」

Chris nhấc chiếc laptop lên và đứng bên cạnh màn hình nổi đang chiếu một bức ảnh khá rõ nét.

Bức ảnh được phóng to (zoom) vào khu vực Đế quốc Tần.

Đúng như Emile nói, quả thực có rất nhiều đồng bằng. Phần lớn trong số đó còn là sa mạc. Tuy nhiên, khi bản đồ di chuyển về phía tây của Đế quốc Tần, người ta có thể thấy một khu vực có nhiều dãy núi liên tiếp.

Bản đồ dừng lại ở đó.

「Nơi này nằm dọc theo biên giới với Đế quốc Lasiya, Đế quốc Mongolia và Cộng hòa Ural, là một khu vực có các dãy núi cao trên sáu nghìn mét, cũng là nơi rất nhiều mảnh vỡ của thiên thạch phát nổ trên không trung rơi xuống trong 《Chạm trán lần đầu (First Attack)》.」

Chris tiếp tục phóng to bản đồ.

「Nhìn vào ảnh vệ tinh này, các bạn có thể thấy ở khắp nơi trong khu vực núi cao này có rất nhiều hồ nhỏ. Phần lớn trong số đó là dấu vết va chạm của các mảnh thiên thạch.」

Người ta cho rằng rất nhiều Savage cũng đã bay đến vào thời điểm đó, nhưng chúng vẫn chưa thể bị tiêu diệt. Đó là do lượng virus và tia hạt có hại cho cơ thể con người được giải phóng vào khí quyển từ các thiên thạch rơi xuống quá lớn, khiến con người không thể đi vào trong núi. Tuy nhiên, trong vài năm gần đây, lượng đó đã giảm đi đáng kể, cộng với việc hoạt động của Savage trở nên sôi nổi hơn, những con Savage từ trên núi xuống đã gây thiệt hại cho các thành phố và làng mạc lân cận, nên người ta đã quyết định tiến hành chiến dịch càn quét.

「――Và, phạm vi của chiến dịch đó sẽ nằm quanh vòng tròn này.」

Chris chạm vào màn hình laptop của mình, vẽ một vòng tròn lên bản đồ đang được chiếu trên màn hình nổi.

「Rộng thật đấy.」

Người buột miệng nhận xét là Reitia.

「Phạm vi chiến dịch được thiết lập bao quanh hai ngọn núi lớn, trải dài năm mươi cây số từ đông sang tây, và hai mươi cây số từ bắc xuống nam. Người ta cũng ước tính có gần năm mươi con Savage.」

「Năm mươi con ạ…」

Sau Hayato, cả năm tân binh đều thốt lên kinh ngạc.

「Đó chỉ là ước tính mà thôi, và có lẽ họ đã tính toán dư ra, nhưng một con số gần như vậy đã được xác nhận từ vệ tinh.」

「Nhưng mà, phải làm gì với số lượng Savage lớn như vậy chứ. Dù cho Hayato và Emile――à không, cả Hội trưởng nữa xuất kích, thì cũng không có cửa thắng đâu, đúng không?」

「Quả thực, lời của Fritz Grantz cũng có lý. Nếu năm mươi con Savage tấn công cùng một lúc, thì dù cho tất cả những người ở đây cùng chiến đấu, chúng ta cũng sẽ cạn kiệt năng lượng trước khi tiêu diệt được hết chúng. Tuy nhiên, trong chiến dịch lần này, khả năng cao là có chừng đó Savage trong phạm vi này. Chúng ta không phải đối đầu với tất cả chúng cùng một lúc. Hơn nữa, chiến dịch càn quét lần này không chỉ do một mình Little Garden chúng ta thực hiện.」

Người bổ sung lời giải thích là Erika.

「Ể, vậy sao?」

「Chiến dịch sẽ được tiến hành dưới sự quản lý của Lực lượng tác chiến chung do Liên Hợp Quốc lãnh đạo, tức Lực lượng Gìn giữ Hòa bình.」

Người trả lời câu hỏi của Reitia là Claire.

Chris lại lên tiếng.

「Như tôi vừa giải thích, nơi này là nơi rất nhiều mảnh vỡ của thiên thạch bay đến từ vũ trụ xa xôi trong 《Chạm trán lần đầu (First Attack)》――tức là Variable Stone, đã rơi xuống, có nghĩa là khả năng cao chúng vẫn còn sót lại. Vì vậy, chiến dịch càn quét do Liên Hợp Quốc lãnh đạo, và ngoài Little Garden, quân đội của một số quốc gia và các công ty quân sự tư nhân (Private Military Company) cũng sẽ tham gia.」

「Nói cách khác là chúng ta sẽ chiến đấu với Savage cùng với các Võ sĩ (Slayer) từ các quốc gia và tổ chức khác sao, thế thì thú vị đấy!」

Đôi mắt Reitia lại sáng lên rạng rỡ.

「Nhưng tại sao một chiến dịch quy mô lớn như vậy lại để bọn em, những học viên năm nhất tham gia ạ? Những việc như thế này chẳng phải nên dành cho các anh chị năm ba hoặc năm hai sao…」

Hayato nghĩ, Hội trưởng hiếm khi lập ra một chiến dịch như thế này.

Dù là thành viên của Selections, bà ấy vốn không muốn để học viên năm nhất ra chiến trường.

「Chuyện đó, có uẩn khúc đằng sau.」

「Uẩn khúc ạ…?」

Claire gật đầu với vẻ mặt nghiêm trang rồi tiếp tục.

「Nếu có Variable Stone, thì cũng có khả năng những kẻ săn trộm (hunter) nghe tin sẽ xuất hiện. Thông tin về chiến dịch lần này sẽ được chia sẻ rộng rãi, bao gồm cả dân thường. Chắc chắn nó cũng sẽ đến tai họ.」

「Vậy có nghĩa là, khả năng cao bộ ba kia sẽ xuất hiện ạ?」

「Đúng vậy, Fritz Grantz. Chính vì thế, các cậu, những người đã từng chiến đấu với họ, đã được chọn. Khi đã hiểu rõ đối phương thì cũng dễ đối phó hơn.」

「Đó cũng là lựa chọn của 《LIZA》 sao ạ?」

「…Không phải vậy.」

Người trả lời là Erika.

「Ngay từ đầu, người đề xuất chiến dịch càn quét này cho Lực lượng Gìn giữ Hòa bình của Liên Hợp Quốc chính là Judal-sama, một trong những cố vấn của Hội đồng Tối cao Liên Hợp Quốc.」

「Nói cách khác, trong kế hoạch chiến dịch của Little Garden cũng có ý định của chủ tịch công ty sao ạ?」

「Đúng là như vậy. Tuy nhiên, có một điểm do Claire-sama bổ sung.」

「Đó là chúng tôi, các thành viên hội học sinh, cũng sẽ tham gia chiến dịch.」

Nói rồi, Claire tiếp tục.

「Phần của tôi đến đây là hết. Để chuẩn bị cho chiến dịch chung của Lực lượng Gìn giữ Hòa bình Liên Hợp Quốc, ba người Emile Crossford, Reitia Saint-Émilion, và Fritz Grantz, kể từ đầu tuần sau sẽ bị cấm sử dụng năng lượng, triển khai Hundred để quyết đấu (duel), hay đấu tập. Các bạn rõ chưa?」

Đó có lẽ là để họ bước vào chiến dịch với trạng thái tốt nhất.

Cả ba người đồng thanh trả lời vâng.

「…Ừm, còn em thì sao ạ?」

Hayato thắc mắc vì không có tên mình, liền hỏi Claire.

「Chỉ riêng cậu được phép luyện tập kiểm soát năng lượng cho đến ba ngày trước chiến dịch. Tuy nhiên, hãy cẩn thận đừng để nó mất kiểm soát và sử dụng một cách lãng phí.」

※※※

Buổi chiều sau giờ học ngày hôm sau khi được Claire thông báo về việc xuất kích.

Trong lúc Hayato, sau khi thay Variable Suit và bảo trì nó xong, đang trên đường đến chỗ Emile, người đã thay đồ xong và đang đợi ở sân tập.

「Em là Kisaragi Hayato-kun, phải không?」

Hayato đột nhiên bị gọi từ phía sau.

Cậu nhận ra ngay đó là giọng của ai.

Đó là của Judal Harvey, anh trai của Claire và cũng là chủ tịch của công ty Wahrslan, người đã đột ngột xuất hiện ở bãi biển hôm trước.

「…Ngài có việc gì ạ?」

Khi quay lại, cậu nhìn thấy Judal đang mặc bộ vest đỏ giống như lúc nói chuyện ở biển. Hôm nay, nữ Võ sĩ (Slayer) đi bên cạnh ông ta không có ở đó.

「Anh có nơi muốn dẫn em đến. Em có thể dành cho anh một chút thời gian được không?」

「Ừm, xin lỗi ngài. Bạn tôi đang đợi ở sân tập…」

Nói rồi, Hayato cố gắng từ chối lời mời.

(Không hiểu sao, nhưng mình không ưa người này…)

Không rõ là do thái độ suồng sã hay là do cách nói chuyện mập mờ, nhưng cậu cảm thấy tốt nhất là không nên nói chuyện nhiều với người này.

Tuy nhiên, Judal hoàn toàn không để tâm,

「Sẽ không tốn nhiều thời gian của em đâu. Sẽ xong ngay thôi. Hơn nữa, với lời nhờ vả của anh, chủ tịch công ty Wahrslan, chắc chắn sẽ không ai phàn nàn gì cả. Dĩ nhiên, kể cả Claire, hội trưởng hội học sinh.」

Đúng là như vậy.

Bị nói như thế, có vẻ như cậu không thể từ chối được.

Nói một cách vòng vo, thì đây chẳng khác nào một mệnh lệnh từ chủ tịch.

「…Em hiểu rồi.」

Hayato vừa cảnh giác vừa gật đầu.

「Em nói vậy làm anh vui lắm. Đi thôi, Hayato-kun.」

Judal quay gót, bắt đầu đi ngược lại con đường vừa tới.

Hayato gọi với theo bóng lưng của ông ta.

「Em hỏi một câu được không ạ?」

「…Chuyện gì?」

Judal quay lại hỏi.

「Sau đây, xin ngài hãy cho phép em gửi một email cho người bạn đang có hẹn.」

「Được thôi. Nhưng đừng ghi tên anh vào đó nhé.」

「Tại sao ạ?」

「Cũng có một chút lý do riêng ấy mà.」

Vừa mới nói rằng chỉ cần nêu tên mình ra là ai cũng sẽ đồng ý, giờ lại nói thế này.

Quả nhiên người này thật khó hiểu và khó ưa, Hayato nghĩ.

Tạm thời, Hayato quyết định làm theo lời dặn, không viết lý do mà chỉ gửi mail cho Emile báo rằng mình sẽ đến trễ một chút.

Chắc chắn lát nữa cậu sẽ bị tra hỏi phiền phức cho xem.

「Tôi gửi mail xong rồi ạ.」

「Vậy thì đi thôi.」

Judal mỉm cười, rồi lại cất bước như thể dẫn đường cho Hayato.

(Bảo là có lý do, nhưng mà sẽ bị dẫn đi đâu đây...)

Họ đi xuống cầu thang, tới tầng hầm thứ hai của tòa nhà Khoa Võ thuật.

Đi ngang qua phòng Hội học sinh, Judal tiếp tục tiến vào sâu hơn.

Đây là lần đầu tiên Hayato đến nơi này.

Cuối cùng, nơi họ đến là một cánh cửa hai cánh có dán tấm biển ghi dòng chữ 《KHÔNG PHẬN SỰ MIỄN VÀO (KEEP OUT)》.

Judal lấy PDA từ trong túi ra giơ lên trước cảm biến gắn trên tường, cánh cửa liền mở ra.

「Cậu đang ngẩn ra làm gì thế? Không mau vào đây là cửa đóng lại bây giờ.」

Judal đã bước chân vào khu vực cấm, còn Hayato thì vẫn đứng sững trước cửa.

「Nhưng mà... trên đó có ghi là 《KHÔNG PHẬN SỰ MIỄN VÀO (KEEP OUT)》...」

「Tôi là chủ tịch của công ty Warslarn đấy. Một người có phận sự đường hoàng nhé. Và cậu, người đang được tôi dẫn đường, cũng là người có phận sự.」

Judal chỉ vào Hayato rồi lại tiếp tục cất bước.

Dù còn do dự, Hayato vẫn bước theo sau anh ta.

Phía trước là một thang máy.

Khi Judal đưa PDA lên cảm biến đặt cạnh cửa, thang máy mở ra.

Đó là một thang máy nhỏ, chỉ vừa đủ cho hai người.

「Cậu vào trước đi.」

Nghe lời, Hayato bước vào thang máy, Judal cũng bước vào theo rồi đóng cửa lại.

Thang máy bắt đầu từ từ đi xuống tầng thấp hơn nữa của Little Garden.

「Hayato-kun này, cậu có tin vào tôn giáo nào không?」

「Ể...」

「Tôi đang hỏi cậu có theo tôn giáo nào không đấy.」

「Dạ không, đặc biệt thì không ạ...」

Bị hỏi đột ngột, Hayato bối rối đáp.

Cậu không theo một tôn giáo cụ thể nào. Đó là sự thật.

「Vậy thì đổi câu hỏi nhé. Hayato-kun nghĩ ai là người đã tạo ra thế giới này?」

「Ờm...」

Cậu lúng túng, không biết trả lời thế nào.

Trông như thể đang vô cùng mong chờ câu trả lời, Judal trưng ra vẻ mặt của một đứa trẻ đang đợi món tráng miệng sau bữa ăn và nhìn chằm chằm vào Hayato.

「...Là Thượng Đế, phải không ạ?」

Sau một hồi suy nghĩ, đó là câu trả lời cậu đưa ra.

「Ra vậy, là Thượng Đế à. Hahaha!」

Anh ta có vẻ hài lòng với câu trả lời của Hayato, khoé miệng nhếch lên thành một nụ cười toe toét.

「Tốt lắm, một câu trả lời phù hợp với người Liberia, nơi có nhiều tín đồ của 《Thánh Giáo Hội (Puritan)》. Xem ra cậu thông minh hơn tôi tưởng đấy.」

Nói với vẻ thán phục, Judal tiếp lời.

「Vậy thì tiếp tục câu hỏi nhé. Thượng Đế đã tạo ra thế giới này. Ngài toàn tri toàn năng, có thể kiểm soát mọi thứ trên thế gian này. Vậy thì tại sao, dù đã có loài người được tách ra từ chính bản thể của mình, Ngài lại gửi Savage đến Trái Đất này? Hoặc là, tại sao Ngài không ngăn chặn vô số thiên thạch bay đến Trái Đất? Hayato-kun nghĩ sao?」

Lại một câu hỏi khó.

Sau vài giây im lặng, Hayato trả lời.

「...Cái đó, tôi không biết ạ.」

Đó là một câu hỏi mà cậu chưa từng nghĩ tới, và cũng không phải là vấn đề có thể trả lời ngay lập tức, nên cậu chỉ có thể đáp như vậy.

「Đó cũng là một trong những câu trả lời thích hợp. Bởi vì ngay cả tôi cũng không biết câu trả lời. Chỉ là, có rất nhiều giả thuyết.」

Cánh cửa thang máy mở ra, một hành lang hẹp trải dài hiện ra trước mắt.

Ở cuối hành lang là một cánh cửa bê tông trông dày hơn nhiều so với những cánh cửa trước đó.

Judal vừa đi về phía cánh cửa đó vừa tiếp tục câu chuyện.

「Có người gọi cuộc tấn công của thiên thạch là 《Búa Tạ của Thần Linh》. Cái gọi là sự phán xét của Chúa Trời – Judgement. Thiên thạch và sự tấn công của Savage là lời cảnh báo và sự phẫn nộ của Thượng Đế dành cho chúng ta. Loài người đã tiến hóa quá mức, đã đến quá gần Thượng Đế. Không chỉ lặp đi lặp lại những cuộc chiến tranh, mà việc cố gắng tiến ra vũ trụ cũng là một sai lầm. Chính vì vậy, Ngài đã gửi Savage, 《Sứ giả của Thượng Đế》, đến để trừng phạt chúng ta.」

「Nghe cứ như câu chuyện về 《Tháp Babel》 vậy nhỉ.」

「Ồ, cậu đã từng đọc 《Thánh Điển (Apocrypha)》 à?」

「Hồi xưa, lúc còn ở Gudenburg, tôi có đọc qua rồi ạ. Tôi cũng đã đến nhà thờ của 《Thánh Giáo Hội (Puritan)》 vài lần.」

Đó là lúc cậu cùng cha mẹ đến cầu nguyện cho em gái khỏi bệnh và được tặng cuốn 《Thánh Điển (Apocrypha)》.

「À phải rồi, cậu đã ở Gudenburg vào thời điểm 《Cuộc Chạm Trán Thứ Hai (Second Attack)》 nhỉ. Nếu đã đọc 《Thánh Điển (Apocrypha)》 thì biết cũng là điều đương nhiên. Tôi chỉ thấy lạ vì cậu là người gốc Yamato thôi.」

Cười khẽ, Judal nói tiếp.

「Vậy thì, tiếp theo hãy nói về thuyết đối lập với giả thuyết vừa rồi. Rằng Thượng Đế đang thúc đẩy sự tiến hóa của loài người thông qua việc thiên thạch rơi và sự tấn công của Savage.」

Cánh cửa mà họ vừa đến có gắn một cảm biến.

Judal dừng chân, đưa PDA lên cảm biến, nhưng không giống như những lần trước, có vẻ như chỉ vậy thôi thì cửa không mở.

Phía trên cảm biến, các nút số từ 0 đến 9 cùng với 『NÚT XÓA』 và 『NÚT OK』 hiện lên.

「Nhân tiện, ý kiến của tôi không thuộc về hai giả thuyết vừa rồi. Cho dù Thượng Đế có giáng búa tạ xuống loài người, tôi nghĩ rằng chỉ cần loài người vượt qua được nó và đến gần hơn với Thượng Đế là được. Bởi vì chúng ta, loài người, đã có đủ trí tuệ cho việc đó rồi.」

Anh ta vừa tiếp tục nói vừa nhấn các nút số bằng đầu ngón tay mà không chút do dự.

「Loài người đã có trong tay 《Trái Cấm》 mang tên Variable Stone, đập tan cả Savage là sứ giả từ Thượng Đế, thậm chí còn lợi dụng cả Lõi (Core), nguồn sống của 《Sứ giả của Thượng Đế》. Loài người hiện nay thậm chí còn có thể vượt qua cả những quy luật tự nhiên và vật lý do Thượng Đế tạo ra, và có lẽ còn có thể vượt qua cả Thượng Đế nữa... Xin lỗi nhé. Chắc tôi đã nói chuyện nhàm chán với Hayato-kun rồi phải không?」

「Dạ không, không có chuyện đó đâu ạ...」

Không phải nhàm chán, mà là đáng sợ.

Bởi vì cậu có thể hiểu, nhưng lại không thể hiểu được con người này đang nghĩ gì.

「Vậy thì, cho phép tôi hỏi thêm một câu nữa thôi. Hayato-kun, cậu có biết nguồn năng lượng của Little Garden này là gì không?」

「Là... năng lượng hạt nhân, phải không ạ?」

「Chính xác. Nguồn năng lượng của Little Garden này được cung cấp bởi nhà máy điện hạt nhân sử dụng lò phản ứng tổng hợp hạt nhân. Tuy nhiên, đó chỉ là một phần mà thôi.」

「Một phần, ạ?」

「Cậu hãy suy nghĩ kỹ mà xem. Năng lượng cho một chiến hạm đô thị học viện khổng lồ thế này, cộng với điện năng cho cư dân sống trên đó, rồi còn phát triển kỹ thuật nghiên cứu trong lĩnh vực quân sự và y tế, phát triển Hundred và đào tạo Võ sĩ (Slayer) – duy trì và quản lý siêu máy tính lượng tử, vân vân. Lượng điện năng cần thiết cho những công nghệ tối tân như vậy, vốn dĩ không thể chỉ dựa vào một lò phản ứng tổng hợp hạt nhân nhỏ mà cung cấp đủ được. Vậy thì, làm cách nào để bù đắp phần thiếu hụt đó? Câu trả lời chính là đây.」

Judal nhấn 『NÚT OK』, và hệ thống an ninh được vô hiệu hóa.

Cánh cửa tự động mở ra.

「Cái đó là...」

Ở trung tâm của căn phòng hình tròn, mờ tối, một cái kén có thiết kế giống như nụ hoa, chứa đầy chất lỏng màu huỳnh quang, đang tỏa ra ánh sáng mờ ảo.

Bên trong cái kén đó, có thể thấy hình ảnh một cô gái tóc vàng dài, trong bộ dạng nguyên thủy khi mới chào đời, với những đóa hồng xanh biếc phủ khắp người và những sợi dây trông như dây leo quấn quanh cơ thể.

Trên đầu cô trông như thể đang đội một chiếc vương miện gai.

──Công chúa gai bị giam cầm.

Trong đầu Hayato chợt nảy ra những từ đó.

「Thứ đó được gọi là 《LiZA》.」

Cùng lúc cánh cửa sau lưng đóng lại, Judal nhếch miệng cười đáp.

「Không thể nào, 《LiZA》 lại là con người...」

Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Hayato.

Dù đôi khi 《LiZA》 có trả lời bằng văn bản như một con người, nhưng tất nhiên, cậu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này.

「Xem ra cậu ngạc nhiên lắm nhỉ. Đây là cơ quan quyết sách tối cao của Little Garden (Little Garden Zenith Agency). Lấy các chữ cái đầu mà tạo thành 《LiZA》 đấy.」

「...tạo thành?」

「《Little Garden Zenith Agency》 thực ra chỉ là một cái tên giả được Charlotte Dimandius nghĩ ra cho hợp vần thôi. Bởi vì 《LiZA》 thực chất được lấy từ tên của cô ấy – Liza Harvey.」

Nghe vậy, Hayato lại một lần nữa nhìn về phía 《LiZA》, tức Liza Harvey.

Dù chỉ thoáng nhìn, nhưng cậu đã thấy giống.

Giống với hội trưởng Hội học sinh Little Garden, Claire Harvey.

「Đúng như Hayato-kun đang nghĩ đấy, Liza Harvey là em gái của tôi và Claire.」

Như đọc được suy nghĩ của Hayato, Judal nói.

「Và cũng là Thể lây nhiễm (Variant) đầu tiên do con người tạo ra, đồng thời cũng là một Võ sĩ (Slayer).」

Đúng lúc đó, có tiếng bước chân vang lên.

Cửa mở ra, Hayato quay lại.

「...Hội, trưởng?」

Trên tay Claire Harvey vừa xuất hiện là một khẩu súng gây mê dành cho Võ sĩ (Slayer), 《N-Tranquilizer》.

Họng súng đang chĩa thẳng vào người anh trai mình, Judal.

「Anh hai, tại sao anh lại đưa Kisaragi Hayato đến đây? Trả lời em đi.」

「Chà chà, chĩa cái thứ nguy hiểm đó vào anh sao. Nếu Liza tỉnh dậy chắc sẽ ngạc nhiên lắm đây. Rằng Claire đã trở nên bướng bỉnh đến thế này rồi – cơ đấy.」

Anh ta giơ hai lòng bàn tay lên trời một cách bông đùa.

Đối lại, Claire không hề chau mày. Cô cũng không hạ họng súng xuống.

「Em hỏi lại một lần nữa. Tại sao anh lại đưa Kisaragi Hayato đến nơi này?」

「Cậu ta trong tương lai chắc chắn sẽ trở thành một Võ sĩ (Slayer) đại diện cho Warslarn. Chính vì vậy, anh nghĩ tốt hơn là nên cho cậu ta biết trước rằng Little Garden này có những thứ tuyệt đối phải bảo vệ – rằng có tồn tại những thứ đủ sức làm thay đổi cán cân quyền lực của thế giới.」

「...!!」

Gò má Claire co giật, cô tức giận nói.

「Judal, chị có thể đừng coi em gái của tôi như một món đồ được không? Hơn nữa, chỉ vì chuyện đó mà anh đã đưa Kisaragi Hayato đến nơi này sao?」

「Dĩ nhiên là còn có những lý do khác.」

「Đó là gì?」

「Vì cậu ta là một Thể lây nhiễm (Variant), nên có khả năng đánh thức được Liza.」

「Cái...」

Nhìn thấy vẻ bối rối của Claire, Judal nở một nụ cười nhạt.

「Đánh thức Liza... Rốt cuộc, bằng cách nào chứ...」

「Hayato-kun, đã đến lúc đánh thức nàng công chúa gai đã ăn phải quả táo độc của mụ phù thủy và chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng rồi đấy. Ngay bây giờ, hãy hôn Liza đi.」

「Hôn ư, dù anh có nói vậy thì...」

Cậu ngước nhìn Liza.

Nàng công chúa gai trong bộ dạng nguyên thủy, đang nhắm mắt ngủ say.

Hayato lại đảo mắt đi chỗ khác.

「Đúng vậy, anh đang nói gì thế, anh hai! Làm sao có thể hôn Liza đang ở trong kén được chứ...」

「Đùa thôi.」

「Đùa ư!」

「Hôn là biện pháp cuối cùng. Bây giờ, trước hết chỉ cần dùng tay chạm vào cái kén và giải phóng năng lượng là được. Cậu thử làm đi.」

Bị Judal thúc giục, Hayato quay sang nhìn Claire.

Đó là để xác nhận xem cậu có được phép chạm vào hay không.

Claire vốn đang cúi gằm mặt, nhưng một lúc sau, cô ngẩng đầu lên, với vẻ mặt đầy quyết tâm như thể đã giác ngộ điều gì đó, rồi gật đầu một cái.

Đó là thái độ cho phép Hayato chạm vào.

Nhưng điều đó không có nghĩa là Liza sẽ mặc quần áo.

Phải nhìn thấy cơ thể trần trụi của cô gái khiến người ta liên tưởng đến hội trưởng thời thơ ấu ngay bên cạnh, Hayato cảm thấy như mình đang làm một việc rất xấu xa.

Vì vậy, Hayato vẫn cúi gằm mặt, di chuyển đến bên cạnh cái kén rồi vươn tay ra.

Và giải phóng năng lượng.

「A...」

Hayato bất giác há miệng, ngước nhìn Liza.

Chất lỏng màu huỳnh quang trong kén bắt đầu phát ra ánh sáng mờ ảo.

「Liza đang, phản ứng...」

Đúng như lời Claire nói, cơ thể Liza cũng đang tỏa sáng mờ ảo.

Tuy nhiên, Liza không tỉnh dậy ngay lập tức, ánh sáng từ từ mờ đi trong khoảng mười giây, và bên trong cái kén lại trở về trạng thái ban đầu.

「Thật đáng tiếc, có vẻ như vẫn chưa đến lúc tỉnh giấc. Tuy nhiên, cũng có thu hoạch. Khi Kirishima Sakura đang biểu diễn live ở quần đảo Zwei, nghe nói Liza cũng có phản ứng tương tự như bây giờ, nên anh đã nghĩ biết đâu được và thử xem, quả là không uổng công.」

「Anh hai, tại sao anh lại biết chuyện đó...」

Claire tỏ ra vô cùng kinh ngạc.

Tất nhiên Hayato không biết chuyện này, nhưng theo diễn biến câu chuyện, có lẽ là trong lúc Sakura biểu diễn live ở quần đảo Zwei, Liza đã có phản ứng.

Lúc đó, Hayato nhớ lại con Savage loại tự phục hồi (Regenerate) mà cậu đã chiến đấu ở quần đảo Zwei. Con Savage đó đã phản ứng với giọng hát của Sakura và ngừng di chuyển.

Đồng thời, cậu cũng nhớ lại câu chuyện mà Sakura đã kể ở hẻm núi.

(Thì ra người bạn của Sakura, người cũng bị biến thành Variant nhân tạo như Sakura, cũng đã nói rằng giọng hát của Sakura giúp cô ấy bình tĩnh lại...)

...Cả hai chuyện này có liên quan đến phản ứng của Liza không?

Cậu tự hỏi, nhưng không thể nói ra trước mặt Judal.

Bởi vì cậu đã hứa với Sakura là sẽ không nói cho ai biết.

「Tất nhiên là anh đã nghe từ Charlotte Dimandius rồi.」

「...!!」

Khi Judal trả lời, Claire nghiến răng đầy cay đắng.

「Tại sao em lại làm vẻ mặt đó? Cô ấy chỉ ở một vị trí công bằng mà thôi. Chỉ là cung cấp thông tin một cách công bằng cho cả hai bên. Vốn dĩ, cô ấy thuộc biên chế của trụ sở chính công ty Warslarn, chứ không phải của Little Garden.」

「...Em biết rồi, anh hai. Chuyện của anh xong rồi phải không? Anh có thể đi khỏi đây nhanh được không?」

「Chà chà, được rồi. Anh sẽ lui vậy. Tuy nhiên, cho phép anh nói một điều.」

「...Là gì?」

「Nếu cô ta còn sống, có khả năng sẽ nhắm vào Liza. Chính vì vậy, anh mới đang sốt ruột. Chờ đợi Liza tỉnh giấc đấy.」

「Đó là, về Vitaly Tynyanov phải không ạ.」

「Chính xác.」

Vitaly Tynyanov.

Tên của nữ tiến sĩ đã biến Kirishima Sakura thành một Variant nhân tạo.

Khi Judal nói "cô ta", cái tên đó cũng đã hiện lên trong đầu Hayato.

Sau vụ của Sakura, bộ phận tình báo của Little Garden đã điều tra về Vitaly và phát hiện ra rằng ngay sau khi cô ta bị kết án tù, nhà tù đó đã xảy ra một vụ nổ.

Sau đó, Vương quốc Rasiya đã không công bố việc Vitaly mất tích.

Có lẽ là để che giấu vụ tai nạn trong nhà tù.

Hiện tại, không có thông tin nào về sự sống chết của Vitaly trong vụ tai nạn đó.

Nhưng, một khi bộ ba kia đã nhắc đến tên cô ta, thì tốt hơn hết là nên cho rằng cô ta vẫn còn sống.

「Chính vì vậy, nếu Vitaly còn sống, anh muốn nhanh chóng bắt được cô ta. Bởi vì có khả năng cô ta đang căm hận chúng ta, những người đã trục xuất mình. Vì thế, anh rất mong chờ chiến dịch lần này. Có thể sẽ bắt được ba tên săn trộm đang là tay chân của cô ta.」

「Chuyện đó, anh cũng nghe từ Charlotte sao...」

「Dĩ nhiên rồi. Cô ấy và anh giống như đồng nghiệp thời đại học vậy mà.」

Ngay sau khi Judal trả lời, Claire đột nhiên mở to mắt.

「Không lẽ anh hai, chiến dịch của Lực lượng Gìn giữ Hòa bình Liên Hợp Quốc là để nhử Vitaly ra... ?」

Judal nhếch mép cười, như thể trả lời rằng đó là đáp án chính xác.

「Tất cả là để giành chiến thắng trong cuộc chiến với Thượng Đế.」

「Thứ anh hai muốn không phải là chiếc ghế Tổng thống Liberia sao?」

「Đó không phải là mục đích cuối cùng. Nếu cần thiết cho mục đích của anh, anh sẽ làm thôi. Thôi thì, câu chuyện của anh đến đây là hết. Từ giờ, hai đứa em hãy ở lại đây, trước mặt em gái mình, từ từ trò chuyện với nhau đi nhé?」

「...Anh hai à, anh đang nói cái gì thế!」

「Nếu một Võ sĩ (Slayer) ưu tú trở thành thành viên của gia đình Harvey, anh rất hoan nghênh đấy, Hayato-kun thấy sao?」

「Ể...?」

「Thôi đi, Judal!」

Claire hét lên, mặt đỏ bừng.

Có lẽ cảm xúc của cô đang dâng trào.

Bằng chứng là, cô đã gọi thẳng tên Judal thay vì "anh hai".

「Hahaha, anh chỉ định đùa thôi, nhưng xem ra em còn bối rối hơn anh tưởng. Thôi, anh xin phép đi trước đây.」

Nói rồi, Judal rời khỏi chỗ của Liza và đi thang máy trở lên mặt đất.

「Ờm...」

Trong lúc Hayato đang bối rối không biết phải làm gì,

「...Chúng ta cũng về thôi.」

Tiếp bước Claire đang đi về phía thang máy, Hayato cũng rời khỏi chỗ của Liza.

Sự im lặng bao trùm không gian trong thang máy.

「Cậu không hỏi gì cả nhỉ.」

「...Bởi vì vẻ mặt của hội trưởng cho thấy cô không muốn bị hỏi.」

Khi Hayato trả lời như vậy, hội trưởng mỉm cười và nói:

「Khi nào đến lúc, tôi sẽ kể cho cậu nghe.」

"Ting", một tiếng chuông vang lên, và cánh cửa mở ra.

Bước ra khỏi thang máy, Claire quay gót lại nhìn Hayato và nói tiếp.

「Những gì cậu thấy, những gì cậu nghe ở đây, tuyệt đối phải giữ bí mật. Đây là mệnh lệnh ưu tiên hàng đầu. Rõ chưa?」

Không nói một lời, Hayato gật đầu.

***

Charlotte Dimandius, một người phụ nữ mặc áo blouse trắng với mái tóc rối bù, đang ngồi trên chiếc ghế trong phòng nghiên cứu do chính mình phụ trách, như thường lệ, vừa ngậm một cây kẹo mút để bổ sung đường, vừa gõ bàn phím quang học.

Trên màn hình nổi trước mặt cô là dữ liệu theo dõi tình hình của 《LiZA》.

「Xem ra Judal đã hành động rồi nhỉ.」

Cô biết ngay rằng anh ta đã để Kisaragi Hayato tiếp xúc với 《LiZA》.

Bởi vì trong nhật ký có lưu lại cảm tưởng của 《LiZA》.

《Lâu rồi không gặp, Kisaragi Hayato.》

《À không, đây có phải là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt trực tiếp không nhỉ?》

Chính là những dòng đó.

Charlotte gõ bàn phím quang học và hỏi Liza.

『Cảm tưởng khi gặp mặt trực tiếp Kisaragi Hayato thế nào?』

《Bị người khác ngoài gia đình nhìn thấy bộ dạng nguyên thủy thật là xấu hổ quá.》

《Nếu được thì có thể mặc cho em bộ quần áo nào đó được không?》

「Wahahahaha!」

Charlotte bật cười sảng khoái khi đọc bình luận do 《LiZA》 gửi đến.

「Phản ứng thật là nữ tính quá nhỉ.」

Người vừa cười vừa nói là trợ lý của Charlotte, Meimei, một cô gái mặc trang phục hầu gái có tai mèo.

「Nếu phát triển bình thường, Liza bây giờ đang bước vào giai đoạn dậy thì thứ hai đấy. Con người ở giai đoạn dậy thì thứ hai sẽ bắt đầu biết xấu hổ. Dù vậy, việc Liza có thể nói chuyện trôi chảy đến mức này, thật lòng mà nói, tôi cũng ngạc nhiên lắm.」

Nhật ký khi phản ứng với giọng hát của Sakura chỉ có một câu duy nhất.

《Bài hát hay quá nhỉ.》

「Xem ra, có lẽ cô bé thực sự sắp tỉnh giấc rồi. Hay là, giống như Claire, cô bé cũng khá thích Kisaragi Hayato nhỉ?」

Charlotte mỉm cười nhìn hình ảnh Liza Harvey trên màn hình giám sát.

「Thật sự, có lẽ sắp đến lúc cần quần áo rồi. Meimei, em chuẩn bị sẵn vài bộ được không?」

「Vâng, em hiểu rồi ạ! Em sẽ chuẩn bị những bộ quần áo đáng yêu nhất ạ!」