Phong cách ăn mặc của Franz thật quá tệ hại. Calian có thể thấy rõ làn da trần bên dưới chiếc áo khoác hờ của anh. Một thành viên hoàng tộc sao có thể để mình như vậy cơ chứ.
Dù Calian có ngạc nhiên trước hành vi thô tục của Franz thì anh cũng không quên kề dao vào cổ người anh trai mình.
Anh thoáng thở dài, cẩn thận không để lộ nó ra ngoài.
Randall cau mày trước sự xuất hiện của Franz và ngoảnh mặt đi như thể không nhìn thấy gì. Tuy nhiên, Calian đã không bỏ lỡ nó.
'Đại hoàng tử không thể làm gì người em thứ nhất của mình.'
Lí do là như thế này.
Cả ba hoàng tử đều là anh em cùng cha khác mẹ, mà nữ hoàng Silica là mẫu hậu của nhị hoàng tử Franz. Chẳng cần biết Randall có phải người kế thừa ngai vàng hay không, nhưng trước mặt Franz thì anh chả có chút quyền hành gì.
'Quyền lực gia đình nữ hoàng tuyệt vời thật đấy.'
Với sự thật đó, mọi người trong phòng chỉ biết lặng im thầm nghĩ. Chẳng bao lâu sau, những món ăn được chuẩn bị kĩ lưỡng đã bắt đầu được bày từng món từng món một.
Có bánh mì nướng với nước súp thơm đậm đà, cùng với trứng bác và giăm bông cắt lát. Những món sa lát chứa đầy rau tươi cùng nhiều loại trái cây mát mắt. Đối với Calian, kẻ từng trải qua chiến tranh thì đây là một bữa ăn hấp dẫn. Nếu chỉ có một mình, anh đã ăn sạch cả rồi. Nhưng thực tế, anh không hề động đến đồ ăn.
Lí do đầu tiên là anh lo lắng cho Chase, lí do thứ hai là kẻ thù truyền kiếp của anh, Franz, đang ở trước mặt. Bầu không khí lạnh lẽo trong phòng cũng góp phần làm nên tình cảnh này.
'Tình cảnh này giống như đi qua lớp băng mỏng vậy.'
Ba vị hoàng tử của Kailis rõ ràng là anh em đấy, thế nhưng không có lấy một cuộc trò chuyện nào giữa họ. Dù có là anh em cùng cha khác mẹ đi nữa thì đó không phải lí do cho sự im lặng tuyệt đối này.
Anh biết điều này cũng bởi anh và Chase cũng là anh em cùng cha khác mẹ.
Trong khi đầu bếp hâm nóng thức ăn, hai anh em sẽ cùng nhau vui vẻ trò chuyện. Chase luôn quan tâm đến anh, giọng nói của Chase dường như vẫn còn vang vọng trong tâm trí Bern.
– Không thể tin được em muốn trở thành kỵ sĩ. Em sẽ là chỗ dựa vững chắc cho tất cả mọi người.
– Bern, em đừng lo lắng về nó. Đừng lo lắng gì hết.
Anh nhớ Chase, vua của Secretia, anh trai anh, người không màng mạng sống của mình vì dân vì nước. Nhưng anh không thể hỏi han tin tức Chase tại cái chốn này, và nó khiến anh càng thêm chờ mong trong lo lắng. Nó thôi thúc anh tìm gặp người anh trai ấy.
Trước suy nghĩ đó, cơn giận của anh đối với Franz lại bùng cháy lên, anh cầm cốc nước ngửa cổ uống cạn một hơi. Một điệu cười giễu cợt vang lên.
“Ấu trĩ.”
Là giọng Franz.
Bất kể anh ta có mặc đồ gì thì nét mặt cũng chẳng thay đổi. Franz bĩu môi buông lời chế nhạo.
“Ngươi cũng giống mẹ ngươi mà thôi, chẳng có lấy một chút phẩm hạnh.”
Đó là một lời nhạo báng đầy cay đắng về mẹ Calian, một người thường dân rất đỗi bình thường. Cảm thấy như thể mẹ ruột của mình bị xúc phạm thật, ánh mắt sắc lạnh của Calian bắn thẳng về phía Franz.
Franz nhìn đôi mắt đỏ rực lửa hận thù qua khóe mắt. Anh ta trừng mắt đáp trả.
Randall đang tập trung vào bữa ăn của mình, anh chẳng thèm liếc họ một cái, đúng là một tên bên lề hoàn hảo.
Ánh mắt Calian lại bắn sang Randall.
Thấy thế, Franz gào lên đầy đe dọa.
“Mày dám-.”
Calian hất mặt liếc Franz một lần nữa. Mắt họ khóa chặt với nhau không rời một li cho đến khi Randall mở miệng.
“Dừng lại ngay.”
Franz vẫn trừng mắt lên khi Randall nói.
“Chẳng còn ngon miệng với cái cặp mắt đẫm máu bị nguyền rủa đó nữa. Ta đi.”
Franz chẳng thèm xin phép Randall mà đã đứng dậy và đi ra ngoài.
Như vậy cũng tốt bởi Calian đã không còn đủ kiên nhẫn để nhìn anh ta lâu hơn được nữa.
“Cậu nên chăm sóc mình đi. Sắp đến lễ mừng sinh thần đức vua rồi đấy.”
Nghe thấy giọng này càng khiến Calian mất kiên nhẫn hơn nữa.
Randall nói với vẻ mặt vô hồn không thèm liếc nhìn Calian một cái.
'Là tôi gây sự? Thế còn tên khốn vừa chạy ra ngoài thì sao?'
Những lời lẽ đầy trách móc khiến cho Calian kinh ngạc.
Nếu không phải vì chuyện vô lý khi thức dậy trong một cơ thể hoàn toàn khác vào ngày mình chết, anh chắc chắn không thể chịu được chuyện này.
Randall hoàn toàn làm ngơ ý định giết người của em trai mình, anh đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, bỏ đi không thèm để ý phản ứng của Calian.
“Còn chưa được một ngày nữa…”
Anh nghe thấy Yan đang độc thoại từ phía sau.
Calian dựa lưng vào ghế và xả cơn tức giận. Cái tiếng thở dài của kẻ thấp cổ bé họng sao nghe thê lương đến thế. Yan nhìn hoàng tử trong nỗi hối hận giày vò.
Một lúc sau, Calian lặng lẽ đứng dậy ra khỏi chỗ ngồi. Yan đến gần anh kéo chiếc ghế ra, vuốt phẳng bộ quần áo xộc xệch một cách tỉ mẩn. Calian nhìn thấy những người tổng quản của hai tên kia không chu đáo đến mức độ này.
Có dấu móng tay hằn sâu trong lòng tay Yan. Mắt Yan trông còn đáng sợ hơn cả mắt Calian nữa. Nhìn thấy điều đó, cơn giận của Calian dần dần lắng xuống. Anh nói với Yan bằng một tông giọng trầm lắng.
“Cảm ơn.”
Yan mở to mắt quay lại nhìn Calian. Hoàng tử hôm nay không hề khóc lóc cũng như tỏ vẻ hung tợn. Không những thế, người còn cười mỉm nữa. Không để Yan tìm những từ bày tỏ biết ơn, anh tiếp tục.
“Lịch trình tiếp theo là gì thế?”
“Một giờ nữa, người có một buổi học về Cuộc chiến giữa các vị thần.”
“Vậy thì ta muốn được ở một mình cho đến lúc đó.”
Nghe thấy thế, Yan nhìn anh với vẻ lo lắng.
Nhưng kinh nghiệm của Yan cho thấy anh phải tuân theo mệnh lệnh hoàng tử, vì vậy, Calian được thả tự do ra khỏi tòa tháp và anh dạo quanh bên hồ nhân tạo.
Không có ai ở đây, ngoại trừ Yan bước sau ở một quãng khá dài.
“Hộc hộc.”
Calian dừng lại bên hồ và thở hồng hộc. Anh thấy một bức tượng nhỏ ở giữa mặt hồ.
Đó là một con rồng đen sải cánh hướng lên bầu trời, đính trên mắt nó là viên ngọc đỏ.
'Sispanian?'
Bức tượng đó là rồng Sispanian, nữ hoàng đầu tiên của Kailis.
Anh nhớ có một câu chuyện kể rằng cô ấy có mái tóc đen như màn đêm tĩnh lặng và cặp mắt đỏ rực cháy lên ngọn lửa rồng thiêng.
Tóc đen, mắt đỏ. Thật giống Calian.
'Đôi mắt đẫm máu bị nguyền rủa.'
Lời của Franz lại hiện lên trong đầu anh.
'Phải chăng ý chí ta đã trở nên mềm yếu vì cái cơ thể trẻ trung này?' Calian tự cười nhạo chính mình sau cái suy nghĩ đó.
Bern là một kỵ sĩ và cũng là hoàng tử, người đã chiến đấu hết mình và hi sinh đơn độc tại cổng vương quốc của mình. Mới hôm qua thôi, cánh tay của anh đã bị đứt lìa với vô số mũi tên xuyên qua chỉ vì anh dùng kiếm.
Giờ không phải lúc giết tên Franz đáng ghét đó. Anh cần tìm ra lí do vì sao anh rơi vào tình cảnh này.
Calian thầm điểm lại những sự kiện xảy ra trong đầu.
'…Trục.'
Trục thời gian.
Một ngày nọ, nó bất ngờ xuất hiện tại cung điện Secretia với hình dạng một chiếc đồng hồ cát khá lớn. Nó có khả năng đảo ngược thời gian một lần duy nhất.
Trục thời gian đó hẳn là nguyên nhân của mớ lộn xộn này. Nó cũng là nguyên nhân dẫn đến cuộc chiến giữa Secretia và Kailis.
Trước khi chiến tranh nổ ra, Vương quốc Kailis đã yêu cầu có được trục thời gian. Secretia đã từ chối họ. Rõ ràng điện hạ Chase biết rõ sự nguy hiểm của nó, nên anh đã kiên cường đứng lên chống lại. Còn cách mà tên Cuồng vương Franz đáp trả?
Khi điện hạ Chase lập tức từ chối, một đội quân khổng lồ đã dàn trận khắp thành phố.
Tên Franz đó thậm chí còn bỏ qua luôn việc tuyên chiến chứ đừng nói gì đến việc đàm phán. Hắn nghĩ hắn quá tuyệt vời trong vấn đề này. Vì cuộc chiến đó, vương quốc Secreatia cuối cùng đã bị đánh bại và hoàn toàn sụp đổ.
'Anh ấy hẳn đã nhìn thấy cái chết của mình.'
Chase chắc chắn đã thấy, Bern, kỵ sĩ duy nhất còn sống, cuối cùng cũng đã hi sinh và vì thế, anh đã dùng nó quay ngược thời gian. Anh không hề biết kết quả sẽ thành ra thế này nhưng anh đã cố gắng cứu Bern.
Calian thở dài.
“Nếu trục thời gian là nguyên nhân mọi chuyện…thì có nghĩa là không thể quay lại được nữa.”
Nếu chỉ có thể sử dụng một lần, nếu thời gian đã bị đảo ngược, thì không còn cách trở về ngày xưa được nữa.
Mình nên làm gì đây? Calian tự hỏi.
Chắc chắn anh nên tận dụng cuộc sống thứ hai của mình. Anh không thể lãng phí cơ hội mà Chase đã trao cho anh. Và vì vậy, anh quyết định không quay trở lại, anh sẽ sống. Anh sẽ sống và tìm con đường khác. Calian chìm trong mớ suy nghĩ của mình.
***
Calian, 14 tuổi, đang đợi chờ cái chết.
Cậu ta bị buộc tội âm mưu đầu độc Nữ hoàng Silica nhưng bất thành, cuối cùng treo cổ tự vẫn vì sợ bị trừng phạt.
Tất nhiên không ai tin câu chuyện đó.
Khi tin tức về “vụ tự sát” của cậu ta được công bố, mọi lời bàn tán xung quan “vụ ám sát” đều bị kiểm soát gắt gao. Người ta đồn rằng kẻ giết Calian chắc chắn là người vô cùng quyền lực.
Và người đó cũng có mối liên hệ nhất định với người mẹ ruột của Calian, Freya.
Thứ phi Freya nổi tiếng với vẻ ngoài xinh đẹp nhưng lại là một thường dân. Cô ấy chiếm được tình cảm nhà vua và hạ sinh Calian, nhưng đã sớm qua đời vì di chứng sau sinh.
Di chứng sau sinh ở đây chính là việc nôn ra máu đen sau khi uống trà do nữ hoàng gửi đến.
Do đó, Calian mất đi người mẹ của mình.
Thật khó tưởng tượng việc Calian lại có được sự trợ giúp. Thật vô lý khi một hoàng tử không tầm ảnh hưởng lại có độc dược và cố gắng giết hại nữ hoàng, người còn nắm giữ quyền lực lớn hơn cả nhà vua.
Hơn nữa, Calian đã bị Nữ hoàng và Franz coi thường ngay từ khi sinh ra. Dưới hoàn cảnh đó, cậu ta sẽ thấy vô cùng ngột ngạt.
Không quan trọng con quái vật có đáng sợ đến đâu, nó cũng sẽ trở nên yếu đuối khi được huấn luyện để liếm chân chủ từ khi mới ra đời. Đó là lí do tại sao Calian lớn lên trông thật thảm hại, thảm hại đến mức không thể tưởng tượng mình có thể giết một ai đó.
Calian cười trong đau khổ.
“Mình chỉ có thể dọn dẹp tàn dư của cậu ta vì chẳng thể đứng nhìn cái mớ hỗn độn này.”
Cậu ta cũng từng nghe kể mình rất giống Freya, ngoại trừ màu tóc.
Nữ hoàng ghét gặp Calian, vì nó khiến bà nhớ đến mẹ cậu ấy. Thế nên bà đã giết Calian và bịa ra câu chuyện, còn nhà vua thì tảng lờ mọi thứ.
Nữ hoàng nắm quyền cả 3 nhánh vệ sĩ hoàng gia, ngoại trừ một nhánh kỵ sĩ dưới quyền nhà vua.
Calian mất hai hoặc ba tháng trước khi tròn 15 tuổi, và Yan đã nói sinh nhật lần thứ 15 của anh chỉ còn 4 tháng nữa.
“Mình dễ bị giết sớm thôi.”
Thời gian còn lại cho đến lúc Calian tự tử còn 1 hoặc 2 tháng.
Cặp mắt đỏ ngọc của anh phản chiếu mặt hồ một cách sắc lạnh. Anh không hề có ý định chết dưới tay bọn họ.