Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

(Đang ra)

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

礼存羊

Bí ẩn lớn nhất Thế Giới ở thế kỉ 21 trên Trái đất: Công Chúa Diệt Thần Luo KeKe đang che giấu điều gì, để mà khiến cả những Thợ săn lẫn Anh Hùng cũng phải khuất phục?Luo Keke:"Em chỉ là 1 cô bé nhỏ nh

13 98

Về Chuyện Sau Khi Tôi Cứu Cô Gái Tóc Đen Xinh Đẹp Lạnh Lùng, Cô Ấy Đã Trở Nên Nũng Nịu Dễ Thương Chỉ Khi Ở Riêng Cùng Tôi

(Đang ra)

Về Chuyện Sau Khi Tôi Cứu Cô Gái Tóc Đen Xinh Đẹp Lạnh Lùng, Cô Ấy Đã Trở Nên Nũng Nịu Dễ Thương Chỉ Khi Ở Riêng Cùng Tôi

Purapura

Dù ban đầu Minato còn bối rối trước diễn biến chóng vánh này, nhưng chẳng bao lâu sau, cậu nhận ra rằng chương mới trong cuộc đời mình có lẽ cũng không tệ chút nào — và dần dần, cậu bắt đầu cảm nhận đ

2 4

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

(Đang ra)

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

皐月陽龍

Tuy nhiên, Souta không thể ngờ được rằng bản thân sẽ bị cô ấy đùa giỡn hết lần này tới lần khác.

71 7548

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

87 11329

WN - Chương 07: Không phải tsundere

“Sao mày lại đi làm bạn với nhỏ Nao Kisaragi thế? Nó là đứa xinh nhất nhưng cũng lập dị nhất trường mình thì phải.”

Mikinori Hatano bước tới hỏi. Chà, cũng lâu lắm rồi cậu ấy không tới lớp tôi nhỉ? Cậu ta mượn ghế, tới bàn tôi ngồi ăn trưa. Cậu cẩn thận mở nắp hộp cơm.

Tôi đang khá thắc mắc xem gọi Nao là ‘bạn’ có hợp lí không. Nghĩ đi nghĩ lại thì tôi thấy mình cũng khá thân thiết với nhỏ đó chứ.

Mà, Mikinori nghĩ thế nào cũng không phải việc của tôi. Tôi cũng mở hộp cơm trưa của mình ra và bắt đầu ăn.

“Mày lại mua thêm sách hả?” - tôi hỏi khi thấy hộp cơm của cậu ấy toàn mấy món rẻ bèo.

“”Lại” là lại thế nào? Tao có mấy khi mua sách đâu, mà lần nào mua cũng phải dùng tiền làm thêm mới đau cơ chứ.” - Mikinori đáp.

Cũng chẳng có gì đáng tự hào khi không mua được sách. Tôi thở dài, gắp miếng kinpira gobo bỏ vào miệng.

“Thế ý mày là tao nên dùng hết tiền làm thêm để mua sách sao?”

“Không, tuỳ mày thôi, nhưng tao nghĩ mày có thể dùng số tiền đó để ăn trưa cho no bụng đấy.”

Nghe vậy, Mikinori buồn bã dựng đôi đũa vào góc hộp.

“Cái đó thì tao biết, tao biết mà. Nhưng tao không thể cưỡng lại được sự cám dỗ của mấy quyển sách.”

“Mày thích làm thế nào thì làm. Miễn mày thấy vui là được.”

“Cái này thì tao đồng tình.”

Mikinori cầm đũa lên, tiếp tục dùng bữa. Rồi, bọn tôi tiếp tục tán gẫu mấy chuyện vặt vãnh. Tôi chợt nghĩ mình nên bớt nói lại để Mikinori tập trung ăn.

Đột nhiên, cậu dừng đũa, cứ như đang bận tâm gì đó vậy.

“Có phải… mày để ý tới Nao-san vì nhỏ là tsundere không?”

Tôi giật mình, đánh rơi đôi đũa.

Sao tự dưng mày lại nghĩ ra được cái đó thế hả Mikinori?

Không ổn rồi, tôi thấy cuộc trò chuyện này đang đi quá xa.

Tôi đang loay hoay tìm cách đánh trống lảng thì…

“Tao nghe nói là Nao-san có khả năng đọc suy nghĩ của người khác? Có phải mày thích nhỏ là vì cái khả năng dị thường đó không thế? Ngoài ra thì nhỏ cũng đáng yêu mà, nhỉ?” - Mikinori hỏi với giọng tỉnh bơ.

Bị tra hỏi dồn dập mà đầu tôi chợt đau nhói. Tôi chẳng buồn ăn nữa rồi. Giống như Mikinori hồi nãy, tôi dựng đôi đũa vào góc hộp.

Nhưng mà… vẻ đáng yêu của Nao-san là không thể phủ nhận.

“Tao cũng chả biết nữa.”

“Ước gì tao đọc được suy nghĩ của mày nhỉ? Mày làm tao tò mò muốn chết đây này.”

Tôi dám khẳng định rằng cậu ấy không hiểu chút gì về cách tôi nhìn nhận Nao-san. Cậu ta nói đúng - nhưng chỉ đúng ở đoạn cô ấy đáng yêu mà thôi.

“Mày đừng có lảm nhảm vớ vẩn nữa.”

“Hiểu rồi, hiểu rồi. Xin lỗi mày!”

Nhìn Mikinori nghiêm túc nhận lỗi khiến tôi hơi áy náy vì đã nổi khùng lên, dù cậu ta là người có lỗi.

“...không, tao cũng có lỗi trong chuyện này. Chỉ mới nhiêu đó thôi mà tao đã nổi cáu rồi.”

“Tao thấy thích cái cách mà mày tự kiểm điểm bản thân rồi đấy Hokuto à.”

“Thế hở?”

“Ờ, tao thấy tự kiểm điểm là tốt mà.”

“Tao cũng thích cái cách mà mày tận hưởng cuộc sống đấy. Thôi, hết giờ ăn rồi. Mà chúc mày may mắn trong event sắp tới nhé!”

“Ờ, cảm ơn nha. Tao sẽ cố hết sức.”

Cách Mikinori đáp lại trẻ trâu đến mức tôi không nhịn được cười. Hình như cậu ta cũng không nín nổi, cứ tủm tỉm suốt đường quay về lớp.

Theo những gì trans được biết thì “event” ở đây có lẽ là các hội chợ buôn bán doujinshi, tiêu biểu nhất là comiket. Trong các chương tiếp theo nếu có nội dung làm rõ hơn nghĩa của từ “event” trong chương này thì trans sẽ cập nhật nha! Rễ cây ngưu bàng om