HIROTA no kanojo ga ore no motteru EROGE ni kyomi shinshin nandaga

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

184 2018

Zombie này dễ thương

(Đang ra)

Zombie này dễ thương

Bánh Bao Đậu Nành

"Đây là em gái tôi, 13 tuổi, là một loli. Tôi không phải là em gái cuồng, ừm, không phải.

50 79

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

281 1374

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

352 11723

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

470 13549

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

37 448

Tập 04 - Chương 5

Lời bạt

「……Lễ hội văn hoá cũng sắp kết thúc rồi nhỉ.」

Tầng ba, khu nhà cũ của các câu lạc bộ văn hoá, phòng sinh hoạt Câu lạc bộ Subculture. Vừa ngắm nhìn khung cảnh trong trường qua ô cửa sổ, Honoka vừa cất lời.

Sau khi gặp Honoka ở phòng y tế, Kazuma và mọi người quay trở lại phòng sinh hoạt của Câu lạc bộ Subculture sau khi tạm chia tay Suzuka.

Thời gian đã gần đến giờ đóng cổng. Loa phát thanh trong sân trường đang phát thông báo mời khách tham quan ra về. Dù vẫn còn vài người nán lại, nhưng con số đó chẳng đáng kể. Hầu hết các lớp và câu lạc bộ đã kết thúc phần trưng bày và bắt đầu dọn dẹp sớm.

Lễ hội văn hoá đầu tiên của Kazuma và Honoka sắp sửa hạ màn.

「Xin lỗi…… Tại tớ ngủ suốt nên……」

「Đành chịu thôi. Cậu mệt mà. ……Mà này, cậu thấy trong người sao rồi?」

「Ừm…… Cảm ơn cậu, Misaki-san…… Tớ ổn rồi……」

「Vì mình đã ngủ một giấc đẫy đời rồi mà!」, Kazuma gào thét trong lòng với những giọt nước mắt máu.

(Không, vẫn chưa…… Vẫn chưa xong đâu……! Mình vẫn còn lễ hội bế mạc nữa mà……!)

Dưới sân trong, công tác chuẩn bị cho lễ hội bế mạc, sự kiện cuối cùng của lễ hội văn hoá chỉ dành riêng cho học sinh trong trường, đang được tiến hành.

Tất nhiên, vì là lễ hội bế mạc nên cũng sẽ có tiết mục khiêu vũ dân gian quen thuộc. 「Hay là mình thử mời Misaki-san xem sao……」, đó là điều Kazuma đã trăn trở suốt một tháng qua, nhưng buồn thay, cậu vẫn chẳng thể mở lời cho đến tận hôm nay.

Thế nhưng, cậu không còn thời gian để do dự nữa rồi. Nếu không mời Honoka ngay bây giờ, lễ hội văn hoá quý giá này sẽ kết thúc mà không để lại kỷ niệm nào ra hồn. Cậu nhất quyết phải tránh viễn cảnh chẳng có gì xảy ra cho đến Giáng sinh tháng sau.

「À, ừm! Misaki-san!」

「Sao thế?」

Honoka, người đang nhìn ra ngoài, ngước lên nhìn cậu và nghiêng đầu.

Nhìn thẳng vào mắt cô, Kazuma hít một hơi thật sâu.

「C-Chuyện là……! Nếu được, cậu có thể cùng tớ──」

Đúng lúc đó.

Cậu chợt nhận ra có tiếng bước chân từ đâu đó vọng lại.

「────Ara. May quá. Con ở đây à, Honoka.」

「Ể……!?」

Giật mình vì giọng nói đột ngột, cậu quay lại.

Không biết từ lúc nào, một người phụ nữ cao ráo trong bộ vest đã đứng ở cửa phòng sinh hoạt. Một mỹ nhân có vẻ sắc sảo, toát lên phong thái của một 『người phụ nữ thành đạt』.

Honoka quay lại sau, và khi nhìn thấy người phụ nữ đó, cô buột miệng kêu lên một tiếng 「A」.

「Mẹ……!」

「────Ể!?」

Mẹ…… ư……

「Sao mẹ lại……? Mẹ bảo hôm nay bận việc không đến được mà……」

「Đáng lẽ là vậy, nhưng cuộc hẹn tiếp theo bị dời lại một chút do bên kia có việc đột xuất, nên mẹ có chút thời gian. Mẹ cũng đang định nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm của con, nên nghĩ đây là cơ hội tốt.」

Người phụ nữ mỉm cười đáp lại Honoka đang chạy tới.

Nhìn kỹ lại thì nụ cười ấy quả thật có nét giống với Honoka và Suzuka.

「Ừm…… Vậy, cậu bạn trai kia là?」

「Ớ!? À, x-xin chào bác, cháu, không phải, em là……!!」

Diễn biến bất ngờ không chút báo trước khiến Kazuma giật nảy mình một cách lộ liễu.

……Và rồi, tệ hại hơn nữa, cú giật mình đó đã khiến Kazuma làm rơi thùng các-tông đặt trên chiếc bàn gần đó.

Trong thùng chứa đầy những eroge mà cậu đã đóng gói khi dọn dẹp phòng câu lạc bộ lần này.

「……Chà.」

Mẹ của Honoka, người vẫn đang mỉm cười, chợt nở một nụ cười gượng gạo.

(Hiiiiiiiii!?)

Cậu vội vàng nhét lại đống eroge vương vãi vào thùng.

Nhưng đã quá muộn. Bị thấy rồi. Hoàn toàn bị thấy rồi.

(Lúc gặp Suzuka-chan cũng thế, sao toàn mấy chuyện thế này vậy……!! Chết tiệt, mình đã làm gì sai chứ!? Chỉ là một thằng học sinh cao trung lén chơi eroge thôi mà!!)

……Chắc là do cái đó rồi.

「Để xem nào…… Vì là con trai nên ở một mức độ nào đó thì cũng đành chịu thôi…… Nhưng bác nghĩ cháu nên tuân thủ quy tắc. Dù là rượu, thuốc lá, hay những thứ như thế này, nhé.」

「C-Cháu xin lỗi ạ……!」

Không thể nói gì hơn, Kazuma chỉ biết cúi gằm mặt.

「Không sao đâu. Bác sẽ không nói với nhà trường đâu. Vậy…… cháu là bạn của Honoka à?」

Ngay khoảnh khắc câu hỏi được đặt ra, sự bối rối của cậu lên đến đỉnh điểm.

Trong chớp mắt, vô vàn suy nghĩ đan xen trong đầu cậu. Chuyện vừa rồi. Chuyện của Honoka.

Và cả những lời của Suzuka ngày nào.

『Trong sáng ở chỗ nào chứ!? Anh để chị ấy cầm mấy cái thứ 『hư hỏng』 đó mà!』

Lẽ ra, Kazuma phải nói thế này: 『Dạ không. Không phải bạn mà là bạn trai ạ』.

Nhưng.

Nếu nói điều đó với người phụ nữ này, với mẹ của Honoka, thì rõ ràng là Honoka sẽ gặp bất lợi.

Và rồi khi nhận ra, Kazuma đã thốt lên.

『Vâng ạ』.

Ngay lập tức, Honoka giật mình nhìn Kazuma.

Kazuma cũng ngay lập tức nhận ra mình vừa nói gì. Một sự hối hận tột độ ập đến, nhưng trước khi cậu kịp đính chính, mẹ của Honoka đã kết thúc cuộc trò chuyện.

「Ara, đã muộn thế này rồi sao? ……Xin lỗi nhé. Bác phải đi rồi. Vậy nhé, Honoka. Vui chơi lễ hội văn hoá cũng tốt, nhưng đừng về muộn quá đấy.」

「……Vâng. Thưa mẹ.」

Giọng nói của Honoka khi trả lời nghe thật vô cảm, liệu có phải do cảm giác tội lỗi của cậu không?

Nhưng có lẽ mẹ Honoka đang vội nên không để ý đến sự khác thường của con gái, bà nhanh chóng rời khỏi phòng sinh hoạt.

Ngay lập tức, sự im lặng bao trùm căn phòng.

「M-Misaki-sa──」

「……Odagiri-kun.」

Phải xin lỗi thôi. Vừa định mở miệng trong sự bối rối, Kazuma đã bị Honoka cắt lời một cách dứt khoát.

「Odagiri-kun…… ghét việc làm〝bạn trai〟của tớ à?」

「K-Không phải thế!!」

「Nhưng lúc nãy, cậu đã không nói sự thật với mẹ tớ. ……Hơn nữa, cậu vẫn giữ bí mật với mọi người trong lớp.」

「Chuyện đó……! Không phải vì tớ ghét cậu hay gì đâu, chỉ là, tớ và cậu hoàn toàn khác biệt, nếu mọi người biết chúng ta hẹn hò, chắc chắn cậu cũng sẽ bị người ta bàn tán……!」

Nếu vậy, chắc chắn sẽ gây phiền phức cho Honoka. Cậu tuyệt đối muốn tránh điều đó.

Thế nhưng, Kazuma càng cố gắng giải thích, vẻ mặt của Honoka càng trở nên bất mãn.

「……Tớ về lớp đây.」

「A…… v-vậy thì tớ cũng──」

「……Không được. Odagiri-kun, đừng đi theo.」

Honoka nhìn chằm chằm vào Kazuma với vẻ mặt rõ ràng là đang mất hứng… không phải là nhìn, mà là lườm.

Vẻ mặt hờn dỗi đó không hề đáng sợ hay lạnh lùng, mà đúng hơn là có phần đáng yêu…… nhưng trong tình huống này, thần kinh của Kazuma không đủ vững hay chai sạn để có thể thản nhiên nghĩ 『Dễ thương quá』.

「Vậy thì…… hẹn mai gặp ở lớp. Tạm biệt, Odagiri-kun.」

Phụt một tiếng, cô quay mặt đi. Ngầm tuyên bố rằng 『Sáng mai sẽ không đi học cùng nhau nữa』. Rồi Honoka rời khỏi phòng sinh hoạt.

…………

………………

…………………………………………………………

(Toang…… Toang thật rồi!!)

──Sau đó, Kazuma tất nhiên đã vội vàng đuổi theo Honoka. Cậu nghĩ mình phải xin lỗi cho bằng được.

Nhưng khi Kazuma đến lớp, Honoka đã không còn ở đó. Cậu cố gắng liên lạc nhưng điện thoại không gọi được, tin nhắn và LINE cũng không có hồi âm, thậm chí còn chưa được đọc.

……Rốt cuộc, dù sau đó đã tìm khắp trường, cậu vẫn không thể tìm thấy Honoka. Có lẽ cô đã về nhà ngay sau đó.

Có lẽ── để không phải chạm mặt Kazuma.

(……………………Muốn chết quá.)

Toàn thân bao trùm một bầu không khí ảm đạm, Kazuma lê bước như một thây ma, chậm rãi rời khỏi lớp học.

Trớ trêu thay, trong trường đang là lúc lễ hội bế mạc diễn ra sôi nổi nhất. Vì là hoạt động tự do tham gia nên không phải tất cả học sinh đều có mặt, nhưng những ai có người đi cùng đều ở lại và vui vẻ.

Lẽ ra Kazuma cũng phải là một thành viên của không gian dành cho những kẻ có đôi có cặp này. Mới hôm qua, khi nhìn thấy nụ cười của Honoka trong phòng sinh hoạt, cả thế giới như bừng sáng sắc hồng, vậy mà cảm giác về một cái kết có hậu lúc đó đã biến đi đâu mất rồi.

(Aaaa, biết thế này mình đã nói thẳng là 『Bạn trai ạ』 cho xong……!)

Làm sao bây giờ. Nếu cứ thế này mà bị Honoka đá thì sao.

Không, nói đúng hơn là── có khi nào mình đã bị đá rồi không?

Phải chăng chỉ vì Kazuma quá ngốc nghếch nên không nhận ra, lời 『tạm biệt』 của Honoka lúc nãy thực chất mang ý nghĩa 『Chúng ta chia tay đi』……

(Không, không thể nào có chuyện đó được đúng không!? Đúng không!? C-Có nên xác nhận lại không đây……!? Nhưng mà nói thế nào bây giờ!? Hỏi là 『Tớ vẫn chưa bị đá đúng không?』 à!? Không thể nào!?)

Giả sử chưa bị đá đi nữa, nghe câu đó xong chắc cô ấy cũng cắt đứt luôn mất.

Nhưng nếu vậy thì, phải làm thế nào mới đúng đây.

Kể cả nếu lúc đó cậu có thể nói 『Là bạn trai ạ』, thì kết cục chờ đợi cũng chỉ là một diễn biến tồi tệ nhất: 『Bị mẹ của bạn gái khinh miệt』 mà thôi.

Cố tình đưa ra các lựa chọn, nhưng thực chất chọn cái nào cũng là Bad End. Ngay từ lúc bị bắt gặp đang cầm eroge, vận mệnh của Kazuma đã được định đoạt.

(Sao lại có cái kịch bản khốn nạn thế này chứ!)

Tất cả lựa chọn đều dẫn đến kết cục tồi tệ, nếu là eroge thì đây là độ khó ở mức bị nghi ngờ là lỗi game. Ấy vậy mà độ khó này lại là mặc định, đủ thấy vị Thần-nhân-viên-game đã tạo ra thế giới này là một kẻ S-cấp-độ-thượng-thừa.

(Nói thì nói vậy…… nhưng rốt cuộc tất cả là do mình đã không xử lý tốt tình hình……)

Thực tế, chắc chắn không có chuyện tất cả các lựa chọn đều là sai.

Chỉ là, Kazuma không biết 『lựa chọn đúng』 nằm ở đâu. Nói theo kiểu eroge, thì đó là do chỉ số không đủ điều kiện nên lựa chọn không hiện ra. Có lẽ là do thiếu chỉ số giao tiếp, chỉ số tình yêu, hay chỉ số đẹp trai. Chắc chắn là thiếu rất nhiều.

Và── cho đến tận bây giờ, Kazuma vẫn chưa tìm thấy 『lựa chọn đúng』 chắc chắn tồn tại ở đâu đó.

Nếu đây là eroge, thì việc quay lại file save trước đó, hoặc chơi lại từ đầu để nâng chỉ số là chuyện đương nhiên── nhưng tất nhiên, ngoài đời thực không thể làm vậy được.

「Haizz……」

「……Anh ơi.」

「Haizzzz…………」

「Anh ơi! Anh có nghe không vậy!?」

「──Hả?」

Nhận ra có người gọi mình, ý thức đang hấp hối của cậu mới trở lại bình thường một chút.

Không biết từ lúc nào, Suzuka đã đứng ngay bên cạnh Kazuma.

「Muộn rồi đó! Người rủ em về chung lúc đầu là anh mà! Nếu có trễ thì ít nhất cũng phải báo một tiếng chứ── mà…… anh ơi, có chuyện gì vậy ạ?」

「──Xin lỗi em, Suzuka-chan! Anh…! Anh không còn tư cách để được em gọi là anh trai nữa rồi……!!」

「Ể!? À, này, khoan đã……!?」

……Dù hoảng hốt trước một Kazuma đột ngột suy sụp, nhưng phản ứng sau đó của Suzuka lại rất bình tĩnh.

Nói rằng gây ồn ào ở cổng trường sẽ bị chú ý, Suzuka đỡ Kazuma đang gục ngã đứng dậy và đưa cậu đến một quán cà phê gần trường.

Tên quán là 『Chùm Nho Bạc』. Thật trớ trêu, đó chính là nơi Kazuma đã đến trong buổi hẹn hò thứ hai với Honoka hai tháng trước.

「……Anh ơi. Anh có sao không ạ……?」

「Ừm………… Cảm ơn em, Suzuka-chan……」

Vừa ngồi xuống ghế, cậu chỉ có thể đáp lại được bấy nhiêu.

Nhưng thực ra, cậu chẳng ổn chút nào. Đầu óc ngập tràn hối hận và dằn vặt, chỉ cần lơ là một chút là cậu có thể gục xuống mặt bàn ngay lập tức.

……Mà nói đúng hơn, ngay cả bây giờ, trán cậu cũng đã gần chạm mặt bàn rồi, nên có gục xuống thật thì cũng chẳng khác là bao.

Và, lời nói dối vụng về của Kazuma, tất nhiên là Suzuka cũng nhìn thấu.

「Miệng thì nói vậy chứ anh chẳng ổn chút nào! ……Rốt cuộc đã có chuyện gì vậy ạ?」

「Thôi, không sao đâu…… Em không cần phải bận tâm đến anh làm gì…… Mọi chuyện đều là lỗi của anh…… Do anh là một thằng trai tân nhát gan……」

Nói vậy thôi, nhưng Suzuka là em gái của Honoka. Nếu chính mình đã làm Honoka giận, cậu không thể cứ im lặng được. Dù sao thì, chuyện lần này hoàn toàn là lỗi của Kazuma.

Với ý nghĩa sám hối, Kazuma bắt đầu kể lại mọi chuyện cho Suzuka nghe một cách rời rạc.

「Thì ra là vậy, là do mẹ em……」

「Ừm…… Anh nghĩ mình đúng là đồ ngốc…… Suzuka-chan có giận cũng là phải──」

「Không phải thế ạ!!」

Giọng Suzuka vang lớn trong không gian yên tĩnh của quán.

Kazuma ngẩng đầu lên kinh ngạc, Suzuka nhìn lại cậu với ánh mắt vô cùng nghiêm túc── và chân thành.

「S-Suzuka-chan……?」

「Đột nhiên mẹ của bạn gái xuất hiện thì ai cũng sẽ hoang mang, và đôi khi sẽ nói những điều mình không hề nghĩ đến! Huống chi…… sau khi bị thấy cái đó, eroge… thì lại càng thế. Em hiểu cảm giác của chị, nhưng anh nói dối là vì lo cho chị mà, phải không? Vậy mà chị lại nói đến mức đó thì có hơi quá đáng. Em nghĩ anh không có lỗi nhiều đến thế đâu!」

「Tại vì……」, giọng Suzuka đột nhiên nhỏ lại.

「N-Nếu, nếu như em có bạn trai, và mẹ anh ấy thấy được tiểu thuyết em viết…… em chắc chắn cũng sẽ nói những điều giống như anh thôi……」

「Suzuka-chan……」

Thật bất ngờ. Cứ nghĩ với một người ngưỡng mộ Honoka đến thế, khi nghe chuyện Kazuma gây ra, cô bé sẽ nổi trận lôi đình mà mắng rằng, 「Sao anh dám phản bội chị tôi!!」.

Nhưng, chính vì bất ngờ, nên sự thông cảm mà Suzuka dành cho cậu đã dịu dàng bao bọc lấy trái tim đang tan nát của Kazuma.

「Cảm ơn em, Suzuka-chan…… Nhưng, chuyện đó vẫn là lỗi của anh. Anh phải xin lỗi Misaki-san cho đàng hoàng………… Dù cậu ấy không nghe máy, tin nhắn cũng không trả lời……」

Lời động viên của Suzuka cũng vô ích, Kazuma lại nhanh chóng chìm vào u tối khi nghĩ về thực tại.

Suzuka ngồi đối diện, lo lắng nhìn Kazuma, nhưng rồi──

「──Em hiểu rồi!」

Rầm! Suzuka đứng bật dậy, đập mạnh tay xuống bàn.

「……Anh cũng đã giúp đỡ em rất nhiều. Nghe chuyện rồi thì em không thể không làm gì được. Em sẽ giúp anh và chị làm lành!」

「Ể……?」

「Chị ấy thật ra cũng không muốn cãi nhau với anh đâu. Chỉ cần chị ấy biết anh đã thật sự hối lỗi, chắc chắn mọi chuyện sẽ trở lại như cũ ngay thôi! Em bảo đảm!」

「S-Suzuka-chan……!」

Kazuma bất giác chắp tay, cúi đầu lạy Suzuka đang đứng trước mặt. Thân hình nhỏ bé của cô giờ đây trông thật đáng tin cậy, như thể có hào quang tỏa ra phía sau.

Và, có lẽ là do phấn khích trước phản ứng của Kazuma, Suzuka càng thêm đắc ý nói.

「Cứ giao cho em! Làm lành sau một trận cãi vã lớn rồi làm tình là một kịch bản kinh điển nhất! Là một tình huống quen thuộc! Em cũng đã dùng nó trong tiểu thuyết của mình không biết bao nhiêu lần rồi!」

「V-Vậy à……」

「Vâng! Anh cứ yên tâm như ngồi trên một con thuyền lớn, cứ vững tâm đi ạ!」

……Sao nhỉ. Có mùi của tử kỳ. Hoặc là mùi của mìn.

Thế nhưng, mặc kệ Kazuma đang âm thầm đổ mồ hôi lạnh, Suzuka vẫn tiếp tục.

「Không sao đâu. Dù cho vạn nhất không làm lành được…… thì lúc đó em sẽ an ủi anh.」

……cô bé đã nói những lời dễ gây hiểu lầm như vậy với một nụ cười rạng rỡ.

Vẫn chưa thể nhìn thấy lựa chọn nào dẫn đến cái kết có hậu, nhưng tháng ngày (câu chuyện) của hai người vẫn tiếp tục trôi đi.

Tháng mười hai── đêm thánh mà những cặp tình nhân mong chờ, đã đến rất gần rồi.