Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trò chơi chữa lành của tôi

(Đang ra)

Trò chơi chữa lành của tôi

Ngã hội tu không điều

Đồng chí cảnh sát , nếu tôi nói đây là một trò chơi thư giãn chữa lành, các anh tin không?

50 49

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

39 78

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

39 165

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

224 1724

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

26 66

Full - Chương 21: Cô chơi… tình chị em á?

Chương 21: Cô chơi… tình chị em á?

Đường Thi liếc cô một cái, trong đôi mắt phượng ánh lên tia ranh mãnh, môi đỏ khẽ cong:

“Tôi mười tám, là học sinh.”

Thư Tiểu Tiểu lập tức hóa đá.

Hai giây sau, cô hét toáng lên:

“Học sinh?! Cô chơi tình chị em á!!”

Đường Lâm năm nay mười chín, cao mét tám lăm, còn Đường Thi thì cao mét bảy tám, bề ngoài trông như một chị đẹp hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Từ lần đầu tiên Đường Lâm thức tỉnh năng lực lúc tám tuổi rồi biến thành Đường Thi, dáng vẻ của Đường Thi đã là chị đại tuổi băm ấy rồi, đến giờ vẫn không hề thay đổi.

Đường Thi biết Thư Tiểu Tiểu hiểu lầm, hoặc cũng có thể là cố tình hiểu lầm.

Thư Tiểu Tiểu chỉ tay vào Đường Lâm:

“Cô cô cô , cô lại thích kiểu đó á. Một thằng nhóc mười tám tuổi non choẹt, Cô cũng ra tay được hả? Nó học trường nào? Cấp ba hay đại học?”

Thư Tiểu Tiểu còn định moi thêm thông tin, nhưng người đẹp tuyệt trần ngồi trên ghế đã biến mất ngay tại chỗ.

Đường Thi vừa đi, Thư Tiểu Tiểu lập tức bấm gọi điện thoại.

[Cục Dị Năng]

Trong văn phòng giám đốc tại một phòng của Cục Dị Năng, một người đàn ông trung niên cao to vạm vỡ, vai u thịt bắp, mặt mũi thô kệch đang cầm gậy golf chơi mini golf. Bên cạnh là một trợ lý robot nữ xinh đẹp mặc đồ hầu gái, đang theo đúng lập trình, ngước mắt nhìn ông ta đầy sùng bái, thỉnh thoảng còn thốt lên:

“Wow, chủ nhân giỏi quá đi!”

“Chủ nhân oách quá! Tiểu Tiểu ngưỡng mộ ghê á!”

Mỗi lần nghe lời tán thưởng như vậy, lưng ông ta liền thẳng tắp hơn, khóe môi cũng bất giác nhếch lên, ngay cả mái tóc đỏ rực kia cũng như bốc cháy rực rỡ hơn.

Bỗng dưng, hai con mắt máy đủ màu của robot Tiểu Tiểu xoay một vòng rồi lên tiếng:

“Chủ nhân, có điện thoại gọi tới.”

“Ai gọi vậy?” Tần Cuồng Mãnh hỏi.

Tiểu Tiểu nói: “Là Thư Tiểu Tiểu.”

Nghe đến trợ lý của Đường Thi gọi đến, Tần Cuồng Mãnh lập tức nói:

“Kết nối ngay.”

“Vâng ạ.”

Một hình chiếu nhỏ màu xanh lam lập tức xuất hiện giữa không trung, hiện lên gương mặt của Thư Tiểu Tiểu. Cô nói:

“Có tin hot về Đường Thi nè.”

Tần Cuồng Mãnh hỏi ngay: “Tin tốt hay tin xấu?”

“Với anh là tin xấu.”

Tần Cuồng Mãnh liền bảo: “Đợi chút, cho anh hai giây chuẩn bị tâm lý.”

“Được.”

Hai giây sau.

“Rồi, nói đi.”

Thư Tiểu Tiểu hét lớn: “Đường Thi có bạn trai rồi!”

Tần Cuồng Mãnh như bị sét đánh giữa trời quang, ba giây sau thì gào lên thảm thiết:

“Cái gì?! Đường Thi có bạn trai rồi á? Là thằng nào? Là ai? Ông phải giết nó ngay! Thằng mặt trắng nào to gan dám ve vãn Đường Thi? Nói mau!”

“Tôi không biết, Đường Thi không nói. Tôi chỉ biết bạn trai cô ấy còn nhỏ tuổi lắm, mới mười tám thôi. Xem ra Đường Thi thích mấy cậu trai trẻ cơ. Anh ấy à, thôi bỏ đi, anh ba tám rồi, thịt kho khô queo như anh, cô ấy không ngó đâu.”

Tần Cuồng Mãnh tức đến đỏ mặt tía tai, hét vào hình chiếu:

“Cô nói đi! Rốt cuộc là ai?!”

“Tôi không biết.”

“Thì đi điều tra chứ!”

“Dù có tra ra tôi cũng không nói cho anh biết đâu. Lỡ Đường Thi biết anh đi quấy rầy bạn trai người ta mà còn do tôi mách, chắc tôi bị lột da mất. Tôi cúp đây!”

Thư Tiểu Tiểu dứt khoát cúp máy.

Tần Cuồng Mãnh liền bảo Tiểu Tiểu gọi lại, nhưng Tiểu Tiểu báo:

“Chủ nhân, cô ấy chặn số rồi.”

Tần Cuồng Mãnh ngây người nhìn trần nhà, trong đầu tưởng tượng ra cảnh Đường Thi mặc váy đen gợi cảm, bị một thằng mặt trắng ôm vào lòng, hai người ngã lên giường…

Tim đau như dao cắt.

“AAAAAA——!!!”

Ông đấm một phát làm cái bàn nát bét thành từng mảnh.

Mười phút sau, nữ điều tra viên trẻ tuổi Từ Diễm tóc tết bím gõ cửa bước vào, thấy cảnh tượng trước mặt mà hoảng hốt. Vị giám đốc to cao hơn hai mét đang ngồi co ro ở góc tường, ôm hộp khăn giấy mà khóc.

Cảnh tượng này thật sự quá kinh dị.

Từ Diễm hoảng hốt hét lên: “Sếp sao vậy ạ?!”

Tần Cuồng Mãnh vừa thút thít vừa rút khăn, mặt mũi đầy nếp nhăn run rẩy nói:

“Đường Thi… cô ấy có bạn trai rồi…”

“Cái gì?!! Nữ thần Đường Thi có bạn trai rồi á?!!” Từ Diễm hét toáng lên.

Giọng cô lớn đến nỗi cả văn phòng bên ngoài đều nghe thấy, ai nấy đều giật mình không tin nổi.

Ở Cục Dị Năng, tám phần người đều là fan ruột của Đường Thi.

Nữ thần Đường Thi có bạn trai, tin này chẳng khác gì bom nguyên tử dội xuống Cục Dị Năng! Cả đám bắt đầu đoán già đoán non, rốt cuộc là cái thể loại cáo già, hồ ly tinh nào mà có bản lĩnh giữ chân được nữ thần.

“Hắt xì——”

Trong căn biệt thự xa hoa, thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc bạc và đôi mắt tím bất chợt hắt hơi một cái. Cô thấy kỳ lạ, rõ ràng không bị cảm mà lại hắt xì.

Lúc này Minh Hi đang đứng trong bếp, đeo tạp dề, bên cạnh là Anna tóc vàng đang dạy cô làm bánh quy.

“Bơ 75 gram, đường bột 55 gram, trứng gà 15 gram, cho từ từ vào rồi trộn đều.”

“Vâng.”

“Bột mì số 8 – 115 gram, nam việt quất khô 40 gram, trộn tất cả lại.”

“Vâng.”

“Đừng trộn bột quá kỹ, tiểu thư trộn nhanh quá rồi. Trộn mạnh sẽ khiến bột bị dai.” Anna nói.

Minh Hi nói: “Trộn nhiều chút không phải sẽ đều hơn sao?”

“Không tin thì làm theo cô đi!” Anna đáp.

Kết quả không ngoài dự đoán: bánh quy nướng ra cứng ngắc như đá.

Minh Hi chu môi nhìn đống bánh mình nướng ra, còn Anna thì mặt đầy biểu cảm kiểu “ai bảo cô không nghe lời tôi”.

Thế là hai người làm lại.

Lần này lại thất bại, bánh quy khô quá, giòn đến mức vừa đụng vào là nát vụn.

Minh Hi nhìn đống vụn bánh đầy thất vọng, hỏi:

“Sao lại ra nông nỗi này?”

Anna nói: “Tại cô không nghe lời tôi. Tôi nói nướng 20 phút, cô đòi nướng 25.”

Minh Hi đập tay xuống bàn, hậm hực nói: “Thế sao cô không mạnh tay ngăn tôi lại?”

Anna trả lời: “Tôi sợ cô trừ tiền thưởng.”

Minh Hi: “…”

Anna hỏi: “Làm tiếp không?”

Minh Hi mím môi, hai tay siết thành nắm đấm, đập lên bàn:

“Làm tiếp!”

Một tiếng rưỡi sau.

Thiếu nữ tóc bạc mắt tím cụp tai ủ rũ, ụp đầu lên bàn, phát cáu như con nít:

“Tại sao lại hỏng nữa rồi? Rõ ràng lần này tôi làm đúng lời cô mà.”

Anna liếc đống bánh quy rồi hỏi:

“Lúc tôi đi rót nước, cô có mở lò không?”

Minh Hi né tránh ánh mắt, lí nhí: “Không có đâu.”

Anna: “Xạo.”

Minh Hi lí nhí: “Chỉ mở ra xem một chút xíu thôi, vậy cũng hỏng được à?”