Giả kim thuật sư, yandere elf và nghệ thuật giả kim

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi sẽ không đưa con trai mình cho một con đàn bà ngoại tình như cô đâu

(Đang ra)

Tôi sẽ không đưa con trai mình cho một con đàn bà ngoại tình như cô đâu

無尾猫

TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ THA THỨ CHO ĐỨA CON GÁI ĐÃ PHẢN BỘI CON TÔI

3 15

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

445 19216

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

121 1989

A Family of Yandere Witches Living in Modern Day Won't Let Me Go

(Đang ra)

A Family of Yandere Witches Living in Modern Day Won't Let Me Go

みょん|Myon

Cô trông giống hệt những cô gái trong giấc mơ của anh ấy... và Touya dần quan tầm và để ý đến cô.Đó cũng là cách mà mọi thứ bắt đầu, thời điểm mà vần mệnh của cậu bắt đầu chuyển đổi

15 127

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

30 496

Web Novel [01 - 30] - Chương 04: Renacer

Tôi gặng hỏi tên của con bé, nhưng em ấy lại sốt nặng trở lại nên không thể nói hay làm gì nữa cả. Tuy trí nhớ vẫn còn mơ hồ, nhưng các dấu hiệu cho thấy có vẻ em ấy đang hồi phục, các cơ quan nội tạng cũng dần được tái thiết. Sang ngày hôm sau, kỳ diệu thay con bé đã có thể ăn được một chút bánh mì, khổ nỗi dạ dày vẫn không thể tiếp nhận thức ăn nên khiến em ấy nôn ngược trở ra.

Vì muốn làm một chút cháo, tôi đã đi mua một loại gạo giống với gạo Sasarika ở tiền kiếp, sau đó đun sôi với nước, thêm chút trứng và muối làm gia vị.

Khi được tôi mớm cho, em ấy khẽ rơi lệ.

“...Em cảm ơn.”

“Không cần phải cảm ơn anh. Suy cho cùng thì anh là chủ nhân của em. Kiểu gì em cũng sẽ phải làm việc khi đã hồi phục hoàn toàn mà thôi.”

“...Tất nhiên rồi ạ.”

Dù nói như thế, biết đâu khi hồi phục xong thì con bé lao tới xé tôi ra thành trăm mảnh cũng nên, có thể lắm chứ. Tôi cũng đã kiểm tra qua ấn nô lệ, nhưng vẫn còn đó những trường hợp nó bị mất tác dụng nếu lượng ma lực của đối tượng phong ấn quá mạnh.

Sang ngày thứ ba, bệnh tình ngày càng tiến triển tốt, em ấy giờ đã có thể nhìn tôi làm việc từ trên giường. Khi bản thân đang giã thuốc, em ấy cất lời.

“Em có thể… giúp anh không?”

“À, tuy chỉ cần giã mà thôi, nhưng cần khá nhiều sức đấy.”

“Nếu làm trên giường được thì để em thử ạ.”

Thực ra thì tôi cũng chẳng cần giúp cho lắm, nhưng ở một chỗ mà chẳng làm gì hẳn sẽ phải rất khó chịu.

“Chờ một chút.”

Sau khi nhận được một chiếc cối nhỏ từ tôi, em ấy cẩn thận giã nguyên liệu. Một khoảng lặng trôi qua, tôi nhận ra rằng mình đã quên một điều rất quan trọng. 

Tôi vẫn chưa hỏi tên của em ấy.

“Này.”

“A… ngài gọi em ạ?”

“Tên em là gì?”

Nhìn qua thì em ấy không hề muốn nhớ và kể với ai về quá khứ tăm tối của mình. Tuy có thể dùng ma thuật ép ký ức em ấy trở về, nhưng tôi không muốn nặng tay với con bé.

“Em muốn từ bỏ thân phận cũ. Ngài có thể cho em một cái tên được không ạ?”

Chỉ yêu cầu thế thôi, tôi cũng phải suy nghĩ cẩn trọng, không thể đặt bừa cho em ấy một cái tên, để rồi sau này hối hận thì đã muộn. Và rồi một từ xuất hiện trong tâm trí tôi, trong tiếng Tây Ban Nha nó có nghĩa là tái sinh.

“Renacer thì sao?”

Cô bé mỉm cười cứ như một đứa trẻ lâu lắm rồi mới được nhận một món quà.

“Cảm ơn ngài. Em rất hạnh phúc vì được ngài đặt cho cái tên đẹp đến vậy.”

“Tốt, anh cũng đang định đi mua vài thứ. Có muốn cái gì không? Em cũng chưa thể ăn trở lại được mà.”

“Không ạ, nhưng em xin phép được hỏi ngài một câu được không?”

“Tất nhiên là được.”

“Sao ngài lại tốt với một nô lệ như em đến thế ạ?”

Tôi không đào quá sâu về quá khứ của Renacer để làm gì, bản thân cũng chẳng có điên mà muốn nghe câu chuyện đau thương của em ấy, cộng thêm việc biết được một kẻ đáng sợ như vậy vẫn còn ở đâu đó trong thành thì càng khiến tôi cảm thấy rùng mình. Về phần lý do tôi quyết định dang tay cứu giúp, thì đơn giản bản thân chỉ nghĩ em ấy có thể giúp ích được cho mình.

Khi nói như vậy với Renacer, em ấy đáp lại

“Em hiểu rồi. Cảm ơn ngài vì đã kể rõ với em ạ.”

“Thế nhé.”

Một nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành như em ấy lại phải trở thành một nô lệ, đúng là phí phạm của trời. Chẹp, tôi có lẽ phải mua thêm một vài bộ đồ thôi, bộ nào dễ thương thì càng tốt.

===

Sau khi Belc rời đi, Renacer gắng gượng hết sức với lấy quần áo của anh vắt ở trên ghế. Cô ôm chầm và lặng lẽ vùi chiếc mũi của mình vào bộ đồ.

“Belc-sama…”

Trong khi được đắm chìm trong mùi hương của chủ nhân, Renacer dần dần ngủ thiếp đi.