Gia đình tôi đã vứt bỏ một thứ quan trọng đối với tôi và tôi…

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 13

Khi bước vào lớp, bầu không khí im lặng đến đáng sợ. 

Và giờ ăn trưa cũng vậy.

Tiếng chuông tan học vang lên, lúc ấy sau giờ học. Khi tôi đang vội vã đến chỗ làm thêm thì bất ngờ bị Kouyama và đám bạn của hắn chặn lại.

Rồi Fuyuka tiến về phía tôi.

“Yuu…”

“Fuyuka, em thực sự phải nhanh chóng đến chỗ làm thêm ngay bây giờ.”

“Ah, đúng rồi. Xin lỗi nhé. Em phải đi làm thêm sau giờ học, đúng không?”

Xin lỗi ư?

“Yuu, chỉ một chút thôi. Chúng ta nói chuyện đi.”

Một mặt, bất kể tôi có cố gắng làm gì tôi vẫn sẽ bị chặn lại. Mặt khác, Fuyuka có vẻ như đã trở lại con người cũ của chị ấy, ít áp bức hơn, nên tôi…

“Được thôi. Chúng ta có thể nói chuyện một lát.”

“Cảm ơn em nhiều lắm, Yuu.”

Cảm ơn ư?

“Yuu, chị xin lỗi vì tất cả những gì mà chị đã gây ra cho em!”

????

“Chị đang nói gì vậy?”

“Sau khi em bỏ đi, cuối cùng chị cũng hiểu được em quan trọng với chị như thế nào và rồi chị cũng đã đọc những lá thư đó.”

Đó là những lá thư tôi viết cho Mana-chan.

“Hả? Sao chị lại có chúng?”

“Chị đã đọc những lá thư này và nhận ra mức độ nghiêm trọng trong hành động của mình, những gì mà chị đã gây ra cho em.”

“Em hỏi lại lần nữa, thế đ** nào chị lại có những lá thư này?” 

“Chị đã bí mật theo dõi em.”

Này, đừng nói điều gì đó như thế một cách hời hợt như vậy chứ. Tôi cảm thấy quyền riêng tư của mình đang bị xâm phạm.

“Yuu, cái dây đeo đó thực sự là một thứ quan trọng đối với em, phải không? Đó là một kỷ vật, đúng không?”

!!!!

“Chị không biết em nghĩ về bọn chị như vậy. Chị thực sự là một người chị thất bại mà.”

“Chị cũng đã làm tổn thương Yuu rất nhiều. Chị không vô tội. Chị thực sự không tốt đẹp gì.”

“Từ giờ trở đi, chị sẽ cố gắng trở thành một người chị tốt và trân trọng em, Yuu. Chị sẽ vượt qua Mana-san và cho em thấy rằng chị sẽ luôn dõi theo em. Vì vậy, hãy để chị ở bên cạnh em, như một người chị gái.”

“Tôi xin lỗi. Tôi không biết gì cả và tôi nghĩ mình đã nói quá nhiều.” “Tôi xin lỗi vì đã nói xấu cậu.” “Tôi xin lỗi vì đã trêu chọc cậu.” “Vậy ra đó là lý do tại sao cậu lại tìm kiếm chiếc dây đeo đó một cách tuyệt vọng như vậy. Tôi rất xin lỗi.”

Tôi, người đã bị đánh đập dã man vào ngày hôm trước, giờ đây lại đang chìm trong làn sóng của lời xin lỗi.

Lúc đó, tôi nhớ lại nhiều chuyện.

Tôi đã từng cố gắng hòa đồng với họ vô số lần.

Tôi đã cố gắng hết sức để hiểu môi trường lớp học và cẩn thận lắng nghe những tin đồn. Trước khi Fuyuka hủy hoại đời sống học đường của tôi, tôi thực sự đã cố gắng hết sức để kết bạn. Tôi đã cố gắng hòa hợp với sở thích của họ. Ngay cả trước khi bắt đầu bị bắt nạt, mặc dù họ chế giễu tôi, miễn là chúng tôi có thể gần gũi nhau hơn một chút, tôi nghĩ điều đó sẽ ổn.

Sau khi bắt đầu bị bắt nạt, thành thật mà nói, tôi không thể làm gì được. Tôi không biết phải làm gì. Tôi thậm chí còn hỏi họ xem tôi đã làm sai điều gì, dù biết rõ rằng họ sẽ lợi dụng cơ hội đó để xúc phạm tôi thêm.

Bọn họ xúc phạm tôi, giấu sách giáo khoa của tôi, ăn trộm đồ của tôi, làm ướt đồng phục thể dục của tôi và còn nhiều thứ khác nữa.

Đối với tôi, ngay lúc này, các bạn cùng lớp trông thật ghê tởm. Thật sự ghê tởm.

Tôi hiểu rồi. Vì vậy, tôi đã đến mức độ mà ngay cả khi họ cầu xin tôi tha thứ, tôi cũng không thể tha thứ cho bọn họ. Có vẻ như đây là giới hạn của tôi .

Rốt cuộc, hầu hết những kẻ này chỉ hành động theo đám đông, làm điều đó vì mọi người khác đều làm vậy. Họ thực sự là những kẻ côn đồ theo đúng nghĩa đen.

Nếu họ là người tử tế, họ đã xin lỗi ngay từ lúc nhận ra mình sai. Có lẽ chúng chỉ đang xin lỗi vì trông thấy thái độ xin lỗi của Fuyuka. Chúng có lẽ nghĩ rằng tôi sẽ tha thứ cho chúng vì đó là điều nên làm trong một "màn kịch" như thế này.

"Onee-chan sẽ cố gắng hết sức vì Yuu!"

"Onee-chan thực sự hối hận vì đã vứt bỏ dây đeo của em! Vì vậy, hãy tha thứ cho mọi người!"

Người mà tôi thực sự không thể tha thứ chính là Fuyuka. Chị ta lợi dụng những ký ức quý giá của tôi với Mana-chan để "làm lành" với tôi trong khi cố tỏ vẻ anh hùng trước cả lớp.

"Được rồi."

Tôi sẽ không tha thứ cho một người chị như vậy và cũng không tha thứ cho lớp học này.

Yuu, người đã trải qua rất nhiều bất hạnh trong suốt cuộc đời, đã bị tổn thương từ rất lâu rồi. Việc đánh mất đi lý do sống cuối cùng thực sự là kết thúc đối với cậu. Cậu ấy đã tan vỡ.

Điều trớ trêu là Fuyuka thực sự đang cố gắng sửa chữa lỗi lầm và lời xin lỗi của cô ấy xuất phát từ tận đáy lòng. Nhưng những cảm xúc đó sẽ không bao giờ đến được Yuu.