"Cha, mẹ,... Con về rồi đây".
Sau khi trả thù Garou xong. Cậu ấy rời khỏi 'Naraku'. Nơi đầu tiên Raito đến thăm là mộ của cha mẹ cậu ấy ở quê nhà.
Ngôi làng đã bị phá hủy, và tôi không biết nguyên nhân do đâu. Có lẽ là do bọn cướp hoặc do các chủng tộc khác.
Khi tôi ra khỏi 'Naraku', tôi liền đến kiểm tra ngôi làng của mình. Nhưng rồi quê hương của tôi đã bị tàn phá. Cha mẹ tôi và những người dân trong làng đều bị giết, và xác của họ vẫn còn nguyên. Các ngôi nhà, cánh đồng, chuồng gia súc đều bị thiêu rụi.
Do thời gian trôi qua quá lâu nên tôi không thể biết được thủ phạm là ai dù đã cố gắng tìm kiếm.
Tôi đã tìm kiếm khắp khôi làng và may mắn thay là tôi không tìm thấy thi thể của anh trai và em gái của tôi.
(Có lẽ 2 người họ đã trốn thoát an toàn và vẫn còn sống...).
Với hy vọng trong lòng, tôi ra lệnh cho người của mình để tìm ra thủ phạm và tung tích của 2 người họ.
Cách đây khoảng nửa năm, tôi đã thấy xác của cha mẹ, dân làng trôi dạt nên tôi đã vớt lên và làm mộ cho họ.
"......"
Tôi đặt hoa trước mộ và cầu mong cha mẹ, dân làng yên nghỉ.
Sau khi cầu nguyện xong, tôi đứng dậy lau bụi bẩn trên đầu gối.
"... Ngài xong chưa?".
Một trong những hiệp sĩ của tôi 'UR, Golden Knight, Gold, cấp 5000', người đã đi cùng tôi trong chuyến đi này hỏi tôi.
Đúng như tên gọi 'Golden Knight', bộ giáp và khiên của anh ấy đều bằng vàng, khiến anh ấy trông rất chói lóa.
Anh ấy là một hiệp sĩ với khả năng phòng thủ cao. Đó là lý do tôi chọn anh ấy để đi cùng tôi trong lần này.
"Tôi chào cha mẹ và nói với họ những gì tôi đang làm".
"Chúng ta nên sớm đi và tìm nhà trọ trước khi trời tối. Tôi không muốn buổi phiêu lưu đầu tiên của chúng ta phải ở ngoài trời đâu".
"Gold! Sao anh dám nói chuyện như vậy với Raito-sama khi ngài ấy vẫn đang buồn! Và anh phải nói một cách tôn trọng chứ!".
Cô gái đứng cạnh Gold tức giận vì lời nói của anh ấy.
Cô ấy cũng là người của tôi 'UR, Assasin Blade, Nemumu, cấp 5000'.
Cô ấy rất xinh đẹp với mái tóc ngắn bạch kim, làn da nâu và một chiếc khăn che quanh miệng.
Cô ấy nhìn tôi với vẻ lo lắng.
Lời nói của Gold khiến cô ấy tức giận.
Tuy nhiên, Gold không thèm để ý mà nói.
"Thật ngượng nghịu khi phải dùng kính ngữ và nó cũng không tạo cảm giác thân thiện. Ngoài ra, Nemumu, cô cũng không muốn ở ngoài trời, đúng không?".
"Tôi không như anh! Tôi sẽ luôn luôn đồng hành cùng Raito-sama dù có phải ngủ trên cây hay ngủ trong đống rác".
"Tôi cũng vậy, tôi sẽ luôn đồng hành với chủ nhân dù có ở vùng núi lạnh lẽo hay vùng dung nham nóng. Đó là sự trung thành và tinh thần hào hiệp của 'Hiệp sĩ vàng' dành cho chủ nhân. Tuy nhiên, nếu muốn đảm bảo ngài ấy có một giấc ngủ ngon và tốt cho sức khỏe thì chúng ta không nên ngủ ở ngoài trời".
"Hả!? Nếu xét về chất lượng giấc ngủ và sức khỏe của Raito-sama, thì đúng là chúng ta nên tránh cắm trại...".
"Tôi khuyên Nemumu-dono đừng thể hiện lòng trung thành quá mức. Làm như vậy, chủ nhân có thể ghét cô đấy".
"Điều, điều, điều đó là không đúng! Raito-sama sẽ không bao giờ ghét tôi! Ngay cả khi nếu ngài ấy ghét tôi thì tôi vẫn sẽ trung thành với ngài ấy! Dù tôi có chết đi trở thành 1 linh hồn, tôi cũng sẽ chúc phúc cho ngài ấy!".
Nemumu hét lên và cô ấy đang rưng rưng nước mắt.
Bầu không khí đã thay đổi từ vui thành buồn.
Tôi nở một nụ cười.
"Không sao đâu, Nemumu. Ta không ghét cô đâu. Gold, đừng trêu cô ấy nữa".
"Raito-sama!".
"Ngài thật tốt bụng và nhân hậu. Đôi khi ngài nên nói ra điều đó để các người hầu khác hiểu ngài hơn...".
Khuôn mặt của Nemumu vui vẻ trở lại. Gold nhún vai trong khi nói "Yare yare".
"Đi thôi. Ta cũng không thích ý tưởng cắm trại ở bên ngoài vào ngày đầu tiên".
Tôi không muốn quay lại 'Naraku' trong ngày đầu tiên tôi ra ngoài.
Khi quay lưng lại với ngôi mộ của cha mẹ mình, tôi đội mũ trùm đầu lên, đeo cây quyền trượng ra sau lưng và tôi cũng đeo thêm vật phẩm 'SSR, Mặt Nạ Hề' từ 'Infinite Gacha của mình.
"......"
Tôi nhìn lại ngôi mộ cha mẹ mình một lần nữa trước khi đi.
(Mình không phải là 'Master' nên 'Liên Minh Đa Chủng Tộc' đã suýt giết mình chỉ để giữ bí mật. Và lý do tại sao ngôi làng nơi mình đã từng sinh sống lại bị phá hủy và mọi người trong làng đều bị tàn sát?).
Nếu nghĩ theo một cách bình thường là điều không thể.
Dù có bao nhiêu ma thú hay kẻ cướp tấn công ngôi làng, thì nó cũng không thể nào bị phá hủy như thế này.
(Vương quốc đã cố giết mình để đề phòng bí mật. Ngôi làng nầ cũng là nơi mình sinh sống nên rất có thể bọn chúng là lũ đá phá hủy ngôi làng).
Tôi không biết tại sao họ lại đi xa đến như vậy, nhưng tôi không thể bỏ qua khả năng vương quốc thực sự phá hủy ngôi làng của tôi chỉ để giữ kín bí mật.
"Cha, mẹ, mọi người trong làng - Con sẽ tìm ra sự thật. Con sẽ tìm hiểu 'Master' là quái gì, tại sao con lại phải bị giết và thủ phạm đã phá hủy đi ngôi làng và lấy đi sinh mạng của mọi người. Con sẽ trả thù những tên đã phản bội con".
"Nếu sự thật về vương quốc này chỉ là sự bi thảm, xấu xa. Ta sẽ không ngần ngại mà gieo rắc sự chết chóc, sự hủy diệt, sự tàn sát cho thế giới này, ta sẽ là kẻ mang lại sự tuyệt vọng và thiêu rụi thế giới này".
"Tsuu!?".
Nemumu và Gold có vẻ sợ hãi khi tôi nói.
Tôi có thể cảm thấy những con chim và những con ma thú trong khu rừng đang sợ hãi chạy trốn khỏi tôi.
"......"
Tôi phải bình tĩnh lại để vào thành phố.
Trong vòng vài giây, tôi đã bình tĩnh lại.
"Cha, mẹ và mọi người - Con đi đây".
Sau khi chào tạm biệt, tôi quay lưng lại với ngôi mộ.
"... Vậy giờ chúng ta đi chứ?".
"Vâ, vâng, em sẽ đi cùng ngài đến bất cứ đâu!", Nemumu nói.
"Raito-sama, ngài không nên để lộ sát khí của mình như vậy trong thành phố đâu. Người dân sẽ hoảng sợ nếu tiếp xúc với ngài mất".
Khi tôi bắt đầu bước đi, Nemumu theo sau tôi, hét lên vui vẻ để che đi sự sợ hãi.
Gold cũng không nói nhiều và bước đi.
Câu chuyện trả thù và tìm kiếm sự thật của tôi bắt đầu.
==========================================
*Lời thì thầm của trans: Hết tuần này mình sẽ rất bận, nên nếu ra chap trễ thì mong ae thông cảm nha.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Hầm ngục