Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Ladies vs Butlers!

(Đang ra)

Ladies vs Butlers!

Kohduki Tsukasa

Akiharu Hino mất cha mẹ và được gia đình chú nhận nuôi. Cậu vào học tại trường nội trú Hakureiryō vì không muốn làm gánh nặng cho người thân.

65 778

Shurabara (tập EXTRA)

(Đang ra)

Shurabara (tập EXTRA)

Kishi Haiya

Học sinh cao trung năm 2 - lớp 3, Kazuhiro được mọi người mệnh danh là một người tốt bụng. Đó là do cậu đã giúp thành công 13 cặp, hay nói đúng hơn là 26 con người thoát khỏi kiếp F.

9 21

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

(Hoàn thành)

Kamen Rider Ghost ~ Ký Ức Về Tương Lai

Takuro Fukuda

Tác phẩm này là một câu chuyện hoàn toàn mới do biên kịch chính của series, Fukuda Takuro, chấp bút. Đây là phần bổ sung cho series truyền hình và phim điện ảnh, đồng thời là hậu truyện của bản điện ả

7 12

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

(Đang ra)

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

Sau Trận chiến giành Priestella , vô số nạn nhân đã bị bỏ lại bởi các Tổng giám mục Tội lỗi của Dục vọng và Ham ăn. Trên hết, Anastasia Hoshin , người đã hoán đổi vị trí với linh hồn nhân tạo Eridna c

32 106

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

5 20

Tập 02 - Chương 27 Buổi Tập Luyện

Bên trong trường ma thuật của học viện, giữa sân tập và nhà thi đấu, có một khoảng sân trống.

Buổi tập huấn hôm nay sẽ diễn ra tại đó. Khi chúng tôi đến, vài người bạn cùng lớp đã có mặt và đang tán gẫu với nhau.

Akagi, Pinky và Tachigi là huấn luyện viên của buổi hôm nay. Kaoru cũng góp mặt, cô ấy đang bước đến chỗ ba người họ để bắt đầu thảo luận. Cả lớp đều đặt nhiều kỳ vọng vào bộ tứ này; họ đã gặt hái được một số thành công trong các đợt đi hầm ngục, và level của họ cũng cao hơn mặt bằng chung của Lớp E. Tôi mong họ sẽ tiếp tục tiến bộ mà không bị sự can thiệp từ các lớp khác làm cho chùn bước.

Nén một cái ngáp, tôi quẳng ba lô xuống đất rồi đưa mắt quan sát Akagi và nhóm bạn.

Bất chợt, một giọng nữ trong trẻo cất lên từ phía sau.

“Chào cậu.”

Tôi quay lại, nhận ra Risa trong bộ đồ thể thao đang mỉm cười vẫy tay. Mái tóc được buộc hờ hững khiến cô trông chững chạc hơn, và nó rất hợp với cô. Risa cẩn thận đặt đồ đạc xuống rồi ngồi cạnh tôi.

Có người để trò chuyện làm tôi nhẹ nhõm hẳn. Cảm giác bị lạc lõng thật khó xử.

“Cậu nghĩ buổi này có giống tiết đấu kiếm không?” Risa hỏi.

“Nghe Kaoru nói thì có vẻ họ sẽ dạy chúng ta kỹ càng hơn thế,” tôi đáp.

“Uầy, phiền phức thật. Tớ chẳng muốn tham gia chút nào.”

Mục tiêu chính của chúng tôi là thu thập thông tin, nên chỉ cần tỏ ra nghiêm túc thì có lơ là một chút cũng không sao. Tôi hỏi cô ấy tối qua ngủ có ngon không, và trong lúc chúng tôi trò chuyện thì những người còn lại cũng dần đến đủ.

Một trong số đó là Kotone Kuga. Cô nàng lặng lẽ bước vào, như thể cố tình để không ai chú ý. Trông Kuga có vẻ lơ mơ, mái tóc bob ngắn của cô khẽ nảy lên theo từng bước chân. Cô là một mật vụ của cơ quan tình báo Mỹ trà trộn vào trường. Ban tổ chức đã ép cô tham gia vì trên terminal của chúng tôi, level của cô là 2, nhưng thực tế phải ít nhất là 20. Cô nàng trông cau có và ngáp không thèm che miệng, cho cả thế giới biết rằng mình chẳng hề muốn ở đây.

Theo sau cô là một cậu trai tóc vàng dài, hai tay đút trong túi quần thể thao. Người mà Risa bảo là một player—Tsukijima—đang tiến về phía chúng tôi.

“Ồ, xem ai chịu tham gia này!” cậu ta nói với Risa rồi ngồi xuống cạnh cô. “Không ngờ cậu lại đến một buổi tập mà họ chẳng có gì để dạy cậu cả.”

Không có ai trong nhóm bạn thường ngày của cậu ta ở đây, nghĩa là hôm nay cậu ta đi một mình.

“Chào buổi sáng,” Risa đáp. “Tớ cũng ngạc nhiên là cậu lại chịu khó đến đây đấy.”

“Tachigi lải nhải bên tai mãi tớ mới chịu đi đấy,” Tsukijima nói. “Đúng là phí thời gian…”

Terminal của tôi báo cậu ta level 3, nhưng tôi tự hỏi level thực sự là bao nhiêu. Player biết hằng hà sa số cách để lên level, nên việc cậu ta thấy buổi tập này vô nghĩa cũng là điều dễ hiểu.

“Mà này,” cậu ta nói tiếp, “dạo này tớ thấy cậu hay nói chuyện với Piggy thế. Có chuyện gì à?”

Tsukijima nhìn tôi dò xét.

“Ch-Chào,” tôi lắp bắp, cố nặn ra một nụ cười xã giao để tránh bầu không khí khó xử. Mấy kiểu người trông thân thiện lại hay hỏi những câu xoáy vào trọng tâm thế này. Nhưng việc tôi đi cùng Risa, người mà cậu ta biết là một player khác, thì bị nghi ngờ cũng là lẽ thường tình. Tôi cần phải bịa ra một lý do nào đó đủ thuyết phục để xua tan sự hoài nghi của cậu ta.

Risa đã đỡ lời giúp tôi, “Bọn tớ đi raid hầm ngục cùng nhau. Nên có thể nói là bạn raid, chắc vậy.”

Chúng tôi đã thống nhất sẽ giữ bí mật về thân phận player của tôi.

“Với hắn á? Cậu có nhớ kết cục của hắn không đấy? Chà, chắc cuối cùng hắn cũng cày được lên một cái level tàm tạm. Có lẽ cũng hữu dụng…”

Piggy là một trong những nhân vật phản diện của game, kẻ sẽ gây ra hết bê bối này đến bê bối khác trước khi bị đuổi học trong route của Kaoru. Việc các player khác muốn giữ khoảng cách với tôi cũng là điều dễ hiểu. Ngay cả chính tôi cũng đã mất một thời gian dài mới thôi dằn vặt về việc phải trở thành Piggy. Dù vậy, giờ đây tôi lại thực sự thích thân phận này, bởi vì cậu ta có một gia đình rất ấm áp.

“Cậu ấy cũng tốt tính lắm một khi đã quen thân,” Risa nói thêm. “Phải không, Souta?”

“Hả? À, ừm, chắc vậy.”

“Tại sao cậu lại gọi hắn bằng tên, trong khi vẫn gọi tôi là Tsukijima?”

Tôi có cảm giác cậu ta đã phải lòng Risa. Chắc cậu ta không nhận ra nhân vật trong game của cô là ai. Risa đúng là rất quyến rũ, nhưng bên trong, cô là thủ lĩnh tàn khốc của một clan PKK khét tiếng.

“À, tớ định hỏi,” Tsukijima bắt đầu, “có phải cậu là người nói cho Akagi về thanh kiếm đó không, Risa?”

Risa im lặng vài giây. “Chúng ta có nên nói chuyện đó ở đây không?”

“Sao lại không?” Tsukijima đáp. “Piggy thì biết gì mà hiểu. Vậy, có phải cậu không?”

Cậu ta đang hỏi liệu có phải Risa đã dạy cho Akagi về Tĩnh Kiếm để cậu ta chiếm thế thượng phong trong trận quyết đấu với Kariya hay không.

“Tớ hỏi ngược lại cậu đây,” Risa vặn lại. “Có phải cậu là người đã dạy Kariya cách chống lại Tĩnh Kiếm không?”

“Đúng thế,” Tsukijima vừa cười khúc khích vừa trả lời. “Nhìn Akagi bị dần cho tơi tả cũng vui phết, nhỉ?”

Risa ngừng lại một chút rồi nói, “Nhưng Akagi mà mạnh lên thì sẽ có lợi cho chúng ta.”

Vậy ra Tsukijima chính là kẻ đã hại Akagi thua cuộc, đẩy Lớp E vào tình cảnh u ám và mất hết vị thế. Kariya đã biết trước năng lực của Tĩnh Kiếm và cách khắc chế nó. Nếu không, Akagi đã thắng.

Nhưng tại sao lại làm vậy? Nếu Akagi tự tin và mạnh mẽ hơn, cậu ta đã có thể một mình xử lý hầu hết các sự kiện nguy hiểm trong game, giúp chúng tôi đỡ phải nhọc công. Bằng cách kìm hãm sự phát triển của nhân vật đó, chẳng biết cậu ta sẽ dập tắt được bao nhiêu sự kiện, và những player như chúng tôi sẽ phải đi dọn dẹp mớ hỗn độn.

“Tớ cũng muốn Akagi xử lý các sự kiện giúp chúng ta,” Tsukijima thừa nhận, “nhưng cậu ta sắp lập hậu cung đến nơi rồi, nên tớ ngứa tay phá đám một chút.”

Thì ra Tsukijima từng rất yêu Kaoru trong game. Thấy Akagi thân thiết với Kaoru, cậu ta đã muốn dìm hàng Akagi một phen. Mục đích của cậu ta có lẽ là lợi dụng trận thua của Akagi trước Kariya để làm giảm điểm thiện cảm của các nữ chính dành cho cậu ta.

Ối chà, một fanboy của Kaoru đây rồi! tôi thầm nghĩ. Thật can đảm khi dám thừa nhận điều đó ngay trước mặt vị hôn phu kiêm bạn thời thơ ấu của cô ấy. Tâm trí của Piggy lại có thêm một đối thủ đáng gờm mới.

Hầu hết các nữ chính trong game đều dễ chinh phục, và Kaoru cũng không ngoại lệ. Chỉ cần bạn tiếp cận một cách áp đảo, cô ấy sẽ hết lòng tận tụy. Cô có một sự ngưỡng mộ gần như tôn sùng đối với sức mạnh, thứ mà bất kỳ player nào cũng có thể dễ dàng đạt được. Tsukijima biết hết những điều này, nên cậu ta hoàn toàn có thể chiếm được trái tim cô bằng cách hành động thật quyết đoán và phô diễn sức mạnh.

Nhưng cách đó sẽ không hiệu quả với tôi, bất kể tôi có mạnh mẽ hay quyết đoán đến đâu. Ấn tượng của cô về tôi đã ở mức thấp thậm tệ sau nhiều năm bị quấy rối tình dục. Mình phải lùi lại, cho cô ấy không gian để quên đi mọi chuyện thì mới chinh phục được cô ấy... Khoan, đây là suy nghĩ của Piggy, không phải của mình!

Bớt bực lại đi, Piggy!

“Vậy giờ cậu sẽ hợp tác với Akagi hơn chứ?” Risa hỏi.

Trong khi tôi còn đang bận rộn đấu tranh tư tưởng với tâm trí của Piggy, Risa đã chớp lấy thời cơ để thăm dò kế hoạch của Tsukijima. Đây là một câu hỏi quan trọng để đánh giá lập trường của cậu ta.

“Tùy hứng thôi,” cậu ta đáp. “Vả lại, dù có sự kiện game nào xảy ra cũng chẳng ảnh hưởng đến tôi.”

Tsukijima tự tin rằng cậu ta có thể sống sót qua các sự kiện game kinh hoàng ngay cả khi nhóm của nhân vật chính thất bại. Chỉ cần level trên 30, bạn có thể dễ dàng vượt qua bất kỳ sự kiện nào trong game. Có vẻ như Tsukijima có cách để đạt được level đó trong một khoảng thời gian tương đối ngắn.

Cách lên level của cậu ta thật sự hiệu quả đến vậy sao?

“Akagi thì nhằm nhò gì?” Tsukijima nói. “Điều quan trọng duy nhất là chúng ta có đủ sức mạnh để sinh tồn.”

“Cậu sẽ không nói vậy nếu cậu biết coi trọng mạng sống của người dân trong thị trấn này… không, là cả thế giới này,” Risa chỉ ra.

Có rất nhiều kịch bản game tàn khốc trong DEC. Chúng tôi có thể sống sót, nhưng cư dân của thế giới này sẽ không may mắn như vậy và sẽ phải chịu thương vong khủng khiếp. Lẽ nào cậu ta nghĩ đây chỉ là một thế giới ảo dựa trên game thôi sao? Gia đình tôi không phải là nhân vật game, Kaoru cũng vậy. Tôi chợt hình dung ra những bữa tối ồn ào quanh bàn ăn nhà mình. Đứa em gái hiếu động, ông bố dễ tính, và người mẹ điềm đạm… Có lẽ không đúng khi gọi cảm xúc của tôi là tình yêu, nhưng tôi thực sự trân trọng khoảng thời gian bên họ.

Và Kaoru… tôi biết cô ấy đã quyết tâm thế nào để vượt qua nghịch cảnh của cả lớp, đã nỗ lực ra sao, và đã phải trải qua những gì…

Mọi người ở đây đều đang sống cuộc đời của riêng họ, với những lo toan, niềm vui và nỗi buồn… Họ đang sống.

“Đây là thế giới mà chúng ta đã đặt chân đến,” Tsukijima tuyên bố. “Chúng ta là những kẻ được chọn. Chúng ta có thể định hình lại cả thế giới này nếu muốn. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì mình thích.”

“Kẻ được chọn?” Risa lặp lại đầy mỉa mai. “Cậu thực sự nghĩ vậy sao?”

“Chứ còn ai nữa?” Tsukijima hỏi. “Flash của AKK không đến được. Demon của Rounds cũng vậy. Ngay cả Mav cũng không ở đây! Cả cái thế giới tuyệt vời này là của riêng chúng ta. Cần bằng chứng nào nữa để tin rằng Chúa đã chọn chúng ta chứ?”

Tôiở đây mà, tôi thầm nghĩ. Dù sao thì, trí tưởng tượng của Tsukijima cũng thật phong phú. Tôi không đồng tình với quan điểm của cậu ta về thế giới này, dù cậu ta trông không giống người xấu. Cậu ta không cố gieo rắc hỗn loạn hay hủy diệt, nhưng tôi cũng chẳng thể chấp nhận cái niềm tin rằng chúng tôi ở đây để sử dụng những năng lực đặc biệt của mình.

Ban đầu, tôi cũng từng nghĩ mình đang ở trong một thế giới ảo và mọi người xung quanh chỉ là NPC. Nếu không cảm nhận được tình cảm gia đình ấm áp của Piggy hay tình yêu tuyệt vọng cậu ta dành cho Kaoru, có lẽ tôi cũng đã trở nên giống Tsukijima. Nhưng tôi đã cảm nhận được chúng, và những cảm xúc ấy đã trở nên vô cùng quý giá.

Trừ khi cậu ta thay đổi tư duy, Tsukijima và tôi sẽ không bao giờ có thể hợp tác.

“Nghe cậu có vẻ tự tin về việc mình sẽ lên level nhanh nhỉ,” Risa nhận xét. “Cậu biết điều gì mà tớ không biết à?”

“Tớ sẽ bật mí bí mật nếu cậu đồng ý lập đội với tớ,” Tsukijima nói, nở một nụ cười tinh quái. “Nhưng chỉ khi cậu chấp nhận dùng hợp đồng ma thuật.”

Vậy là cậu ta thực sự có một kỹ thuật bí mật nào đó. Mong là Risa có thể moi thông tin từ cậu ta.

“À, xin lỗi nhé, Piggy.” Tsukijima vỗ mạnh vào vai tôi. “Làm ơn quên hết những gì vừa nghe đi nhé.”

“Ừ…” tôi đáp. Ngay cả Piggy thật cũng thừa sức hiểu những gì các cậu vừa nói, và cậu ta sẽ không dễ quên đâu!

Tôi tiếp tục suy nghĩ về mối quan hệ với Tsukijima cho đến khi Tachigi bước tới.

Tachigi vừa liếc nhìn mấy tờ giấy trên tay vừa giải thích về hình thức của buổi tập.

“Buổi tập sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Mọi người hãy sắp xếp thành các cặp đã được chỉ định trong danh sách này.”

Đầu tiên, chúng tôi sẽ luyện tập theo cặp với kiếm nhựa, giống như trong tiết đấu kiếm, và các cặp đã được sắp xếp từ trước.

Bạn cặp của tôi, không ai khác, lại chính là… cô gái đó. Kuga, người đang đứng ngáp ngắn ngáp dài trước mặt tôi, rõ ràng không hề có ý định tham gia. Cô sở hữu kỹ năng Giám Định, phiên bản nâng cấp của Giám Định Cơ Bản, nên cô có thể nhìn thấu kỹ năng Fake và đọc được chỉ số thật của tôi. Tôi sẽ phải nhường cô ấy trong lúc tập. Nếu không thì mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức.

“Ch-Cố lên nhé…” tôi nói với Kuga.

Đáp lại, cô chỉ ngáp một cái. Tôi vào thế, kiếm đã sẵn sàng, còn cô thì chỉ cầm thanh kiếm lủng lẳng trên tay.

Cô ấy thậm chí còn chẳng thèm nhìn tôi.

Mình phải làm cái quái gì bây giờ?!