Dragoon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7371

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 137

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2482

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 199

Part 1 - Chương 92. Yêu cầu và chuẩn bị cho tốt nghiệp.

►Chương 92. Yêu cầu và chuẩn bị cho tốt nghiệp.

Trans: \__Tuấn Cpu__/

Chúc mọi người một ngày tốt lành.

⁂_______________________________⁂

Vào khoảng thời gian cuộc sống ở học viện sắp kết thúc, các học viên sắp tốt nghiệp bắt đầu dọn dẹp căn phòng đã gắn bó suốt năm năm với họ.

Một số học viên năm hai và năm ba cũng sẽ tốt nghiệp trong năm nay và vào khoảng thời gian này, kí túc xá học viện đang khá tất bật. Có một số học sinh sẽ gọi người hầu trong gia đình tới giúp, số khác lại săn lùng những học viên khóa dưới để bắt họ dọn dẹp.

Tương tự, Rudel cũng bắt đầu dọn dẹp mớ hành lí đã dần lớn hơn sau năm năm học tập.

Khi mới đến đây thì chỉ có một ít đồ đạc nhưng sau năm năm qua, có thêm một vài thứ quý báu khác.

“Quyển sách này... mình sẽ giữ nó.”

Quyển sách cậu cầm trên tay là quyển sách ảnh kể về các dragoon dành cho trẻ em. Đó là thứ gì đó cậu đã tặng cho Sakuya và còn lại căn phòng này. Rudel đã đọc quyển sách này từ khi còn bé, tưởng tượng nên cảnh tượng của mình trong tương lai sẽ như thế nào và sau đó, nó trở thành vật kỉ niệm cậu tặng cho Sakuya.

Ngoài ra còn có những mảnh kỉ vật khác quanh đó.

Thanh kiếm cậu sử dụng từ thời thơ ấu, dù đã gãy những cậu vẫn bảo quản nó cẩn thận. Đã từng có lần cậu cố vứt nó đi nhưng lại không làm được. Vứt không nỡ mà xài thì không được, cậu gặp khá nhiều rắc rối trong việc phải làm gì với nó.

“Hah, số lượng đồ đạc của mình tăng lên đáng kể nhỉ. Quần áo cũng vậy, không đời nào mình lại...”

Trong khi Rudel thuộc tuýp người ăn mặc đơn giản nhưng bởi không biết tình huống của các học viên khác, cậu có cảm giác như bản thân có khá nhiều quần áo. Luecke thì đang nghiền ngẫm trước núi sách trong khi Eunius gặp rắc rối trong việc giải quyết đống quà chưa được tặng cho mấy cô gái.

Người gặp vấn đề lớn nhất là Aleist.

Chắc như đinh đóng cột là cậu sẽ có năm cái đính hôn sau này và các cô gái đã tặng cậu ta không ít quà. Vẫn là như Aleist của mọi khi, và Fina còn gửi hàng đống quà dưới danh nghĩa chúc mừng.

Fina đã nhắm tới đợt này, tiến hành quấy rối dưới hình thức chúc mừng sự gia nhập của cậu ta vào thủ vệ quân.

Cô chọn lấy bất kì thứ gì to tướng nhất có thể tìm thấy và gửi chúng tới quấy phá Aleist. Nhưng vì vậy, nhiều tin đồn về việc Fina đang cố tình ‘tia’ Aleist lan ra.

Đó là một thảm họa đối với Aleist, nhưng sau khi bị gậy ông đập lưng ông, cuối cùng Fina trở nên khá ngoan ngoãn. Cô nhận ra rằng bản thân cô đang mất bình tĩnh.

Nhưng công chúa nào cũng vậy, Aileen cũng đã lấy lại được sự bình tĩnh.

Bởi cả Rudel và Aleist đều rời khỏi học viện, cung điện lo lắng cán cân sức mạnh giữa các tổ chức sẽ sụp đổ. Danh hiệu hắc bạch kị sĩ mang rất nhiều ý nghĩa đặc biệt với vương quốc Courtois.

Vì nguyên nhân đó, Fritz được chuyển sang khóa học năm ba và nhanh chóng thúc đẩy cậu ta trở thành chỉ huy cận vệ hoàng gia. Đó là thành quả của Aileen và những người ủng hộ cô sau khi suy tính rằng sẽ là quá trễ nếu Fritz trở thành chỉ huy sau tận hai năm nữa.

Đi đến nước này, Aileen không thể mặc kệ tổ chức thủ vệ quân do Fina thành lập được nữa.

Rudel đã trở thành dragoon nhưng tên của Aleist vẫn còn trong danh sách ứng cư viên hôn nhân của Aileen. Nếu cậu ra đạt được nhiều thành tựu trong thủ vệ quân, điều đó sẽ được sử dụng làm lí do để tiến hành đàm phán chuyện hôn ước.

Với Aileen, gần như cô đang bị dồn vào chân tường.

“Hah, Rudel-sama.”

Nhìn ra ngoài cửa sổ, Fina lẩm bẩm. Nếu ai đó nghe thấy cô lẩm bẩm tên của Rudel một cách trìu mến đến vậy, tin đồn sẽ tự động được lan ra khắp nơi.

Thực ra mà nói, chuyện cảm tình của cô với Aleist thức tỉnh đang dần trở nên phổ biến và một khi nó lan tới cung điện, sẽ không còn bất kì đường lui nào nữa. Hoàng hậu sẽ làm ầm chuyện đó lên và gấp rúc thúc giục một cuộc hôn nhân giữa Aleist và Fina.

“Có phải cô ấy vừa nói Rudel-sama không?”

“Eh? Nhưng không phải Fina-sama với Aleist-sama là...”

“Ôi thần phật ơi, một mối tình tay ba!”

Trong phòng học, một số bạn cùng lứa đang tám chuyện gần đó. Phần lớn họ là quý tộc nhưng có một vài thường dân trong số đó đang nghe trộm một cách lén lúc.

(Tsk, đúng là khó chịu trước mấy cái tin đồn nhảm thật. Nếu mình mà tiếp tục bị đồn với Aleist thì thực sự sẽ không còn con đường lui nào nữa mất. Trong trường hợp tệ nhất, mẹ mình sẽ thúc ép mình cưới Aleist và đẩy sư phụ cho bà chị mình. Chị ta mà không bị vướng phải chút rắc rối nào thì sẽ trở thành bức tường trở ngại lớn nhất trên con đường tới thiêng đàng lông tơ mềm mại của mình mất.)

Trong khi Fina đang bực tức trong lòng, trên hết là Aileen luôn luôn thù ghét bán nhân. Từ khoảnh khắc sự kiên nhẫn của Fina biến mất, họ đã được đinh sẽ đối đầu với nhau một ngày nào đó.

Trong mớ tài liệu được chuẩn bị cùng tập vở, thủ vệ quân và cận vệ hoàng gia... tên của các tân binh của mỗi lữ đoàn kị sĩ được liệt kê trên đó.

(Năm nay có năm thượng kị sĩ và chín dragoon... dragoon thì không làm gì được nhưng trông có vẻ như lực lượng thượng kị sĩ sắp bị nghiền nát rồi. Mình muốn nghiền nát nó trước khi ả tóc đen đó gia nhập quá! Còn biên giới thì vẫn như mọi khi...)

Các thượng kị sĩ đã chống cự và cô không thể giải tán họ như cách mà cô muốn. Từ quan điểm của Fina, chuyện đó cũng không có gì quá nghiêm trọng nên cô ngay lập tức thay đổi cách suy nghĩ.

Cô đã điều tra bất kì ai có biểu hiện tò mò với mình và đặc biệt chú ý tới hành động của đội cận vệ hoàng gia. Chọn Aileen thay vì cô, rất nhiều quý tộc trẻ đã gia nhập đảng phái của Aileen.

Nhìn vào hành động của đối phương, thực sự tình hình đang khá tệ.

(Vậy là gia tộc đó cũng không tốt. Gia tộc kia cũng gia nhập với chị ta? Oy oy, không phải vậy là hơi nhiều rồi à.)

Không ngăn được tiếng cười mỉa mai trong lòng, Fina lên kế hoạch sử dụng dịp này để làm sức mẻ đi một lượng lớn sức mạnh của giới quý tộc. Nếu buộc phải đổ máu, cô sẽ tận dụng đến tối đa sự hữu ích của từng giọt máu đổ xuống.

Đó là Fina Courtois.

Đó là thứ gì đó đã được quyết định ngay từ lúc chị gái cô chọn ưu tiên vấn đề cá nhân hơn là vương quốc này. Nhưng Aileen lại may mắn tới bất thường. Với Fina, đó là một vấn đề khá nan giải.

Tổ chức cận vệ hoàng gia cũng vậy, nó gần như đang được chúc phúc bởi thiêng đường.

(Mà, mình chưa bao giờ công nhận bất kì một thiêng đường nào khác ngoài thiêng đường lông tơ mềm mại của mình. Nhưng dù vậy... làm sao mà tổ chức của chị ta lại được ủng hộ tới vậy? Nếu là mình thì không đời nào lại đi đứng về phía chị ta, rủi ro là quá lớn. Có khi nào thế lực nào đó chống lưng cho chị ta không nhỉ?... Hah, không đời nào đâu nhỉ, không đời nào.)

Thực tế rằng có một thế lực lớn mạnh mang tên ‘cốt truyện’ là thứ gì đó Fina không bao giờ tưởng tượng ra.

“Tiệc tốt nghiệp sao? Năm nay chúng ta cũng có một cái à?”

Trong nhà ăn ở kí túc xá nam, Rudel và những thành viên như thường lệ đang tận hưởng bữa ăn của họ. Đó là một ngày hiếm hoi Aleist ngồi cùng một bàn với họ và thạm gia cuộc trò chuyện.

“Đúng đó! Lần này chúng ta là nhân vật chính phải không? Vậy thì phải tận hưởng hết mình luôn.”

Eunius đang khá cao hứng. Trong khi điểm học thuật là một thảm họa, bằng cách nào đó cậu ta đã xoay sở để kiếm đủ số điểm tốt nghiệp tối thiểu. Cậu ta rất phấn khởi vì cuối cùng cũng được giải thoát khỏi mấy quyển sách.

“Dù cho có nói là tận hưởng nhưng, cậu biết đó. Đồ ăn và biểu diễn trực tiếp... còn gì nữa? Nếu học viện đốt quá nhiều tiền vào bữa tiệc, phía cung điện sẽ khá ồn ào đấy.”

Về phương diện tài chính, họ sẽ không thể làm gì đó với quy mô quá lớn, Luecke nói. Aleist vừa hoàn thành phần tráng miệng trước khi tham gia vào.

“Một bữa tiệc, eh... như một buổi dạ hội chăng?”

“Là cái gì vậy?”

Khi Aleist nói về dạ hội, Eunius tò mò hỏi. Có lẽ do Rudel không mấy hứng thú nên tiếp tục nhấm nháp phần nước của mình.

“Không, umm, là cậu tham gia vào một bữa tiệc trong khi hóa trang. Mình nên giải thích thế nào cho hợp nhỉ, như diện một bộ trang phục... hay thứ gì đó cậu không thường mặc ấy. Như một bộ quần áo thú nhồi bông chẳng hạn. Mà không, cái đó thì hơi khác rồi.”

Trong khi giải thích, Aleist không thể truyền đạt một cách rõ ràng được.

“Thứ mà gì mà cậu không thường xuyên mặc? Có phải đàn ông đi mặc đầm rồi chạy lông nhông giữa bữa tiệc hay là thứ gì đó tương tự không? Cái đó nghe hơi bệnh đấy.”

Trước ấn tượng của Luecke, Eunius cười khoái chí.

“Giờ thì nghe thú vị rồi đó.”

“Hah?”

“Cậu....”

“Thứ ta không thường mặc....”

Khi thấy ba người kia thở dài, Eunius cười lớn hơn nữa. Tưởng tượng một người đàn ông diện hẳn một bộ đầm ở nơi công cộng, quả khá là bệnh.

“Đồ ngốc, tốt nhất là nên có thật nhiều ý tưởng đúng không? Chỉ là nghĩ thôi, đâu phải làm thật đâu, thế nên cứ tưởng tượng rồi đưa ra một vài ý kiến thú vị coi nào. Dù sao mấy người khác cũng đang gửi ý kiến lên học viện mà.”

Biết được bữa tiệc sẽ được tổ chức một lần nữa vào năm nay, các học viên đang gửi yêu cầu lên phía học viện. Có rất nhiều học viên quý tộc đã quá ngán ngẩm các bữa tiệc thông thường nên họ đề ra rất nhiều ý tưởng mới lạ.

“Phải rồi nhỉ... đúng rồi! Vậy thì mình muốn một cuộc thi sắc đẹp!!”

Aleis hưởng ứng với Eunius, lấy ra thứ gì đó rồi liệt kê lên ý tưởng của cậu ta. Ba người kia không biết cuộc thi sắc đẹp là gì tìm kiếm lời giải thích từ Aleist.

“Cái đó là thể loại gì vậy? Mà, nếu là về sắc đẹp thì chắc có khi là về mấy cô gái...”

Trong khi Luecke ngẫm nghĩ, Aleist giải thích với một nụ cười. Nó là một loại lễ hội thường được tổ chức tại trường học, trong kiếp trước, đó là một sự kiện cậu không thể tham gia được nên giờ đây cậu muốn tổ chức nó.

“Trong số những cô gái tham gia cuộc thi, cậu sẽ chọn ra người đẹp nhất theo ý kiến cá nhân. Sẽ càng tốt hơn nếu có nhiều thí sinh và chúng ta cũng có thể vận động các học sinh tham gia nữa. Nè, nếu chỉ là nêu ý tưởng thôi, vậy thì... cứ điền vào màn đánh giá các thí sinh nữ trong áo tắm đi.”

“Sắc đẹp à? Vậy thì mình sẽ bầu cho Izumi! Không, đợi đã. Sắc đẹp... cho Sakuya tham gia được không? Nếu mà được thì thật khó lựa chọn rồi đây.”

Rudel trông khá hứng thú. Từ cái cách cậu khẳng định sắc đẹp của Sakuya, có nghĩa là với Rudel, Izumi cũng quý báu với cậu như con rồng cậu hằng mơ ước từ nhỏ vậy.

Nhưng những người khác lại không hiểu nổi điều đó.

“Không, chuyện đó không đời nào xảy ra đâu.”

“Rudel, một con rồng thì có hơi...”

“Cậu muốn một con rồng mặc đồ bơi à?”

Ngay khi Aleist đã liệt kê xong ý tưởng của mình, Luecke là người tiếp theo. Nhớ lại bữa tiệc lần trước, cảnh Aleist gây náo loạn hiện về trong tâm trí Eunius.

Aleist, người luôn tạo ra hàng loạt các sự kiện lãng mạn một cách vô ý không còn xa lạ gì với mấy thể loại tình huống kiểu đó.

“Năm ngoái khá thú vị nhỉ. Cậu biết đó, cái lúc mà Aleist bị một cô gái tấn công ấy. Trong trường hợp đó, chúng ta có nên tổ chức một buổi lễ tỏ tình giữa hội trường không?”

“... Cậu còn tính lôi trò đùa đó ra bao nhiêu lần nữa vậy?”

“Tiếc thay. Miễn là còn sống, mình sẽ lôi nó ra mỗi lần mình gặp cậu.”

Khi Eunius nói vậy mới một gương mặt thẳng thắn, Rudel bồi thêm một cú dứt điểm.

“Lời tỏ tình trong giải đấu cũng vậy, nhưng cái đó nổi tiếng hơn hẳn. Một cái trong phòng bệnh, và một cái ở nơi hẻo lánh...ah, mình đang nói tới mấy nơi cậu dụ dỗ hôn thê ấy. Giờ thì chúng đều trở thành địa danh nổi tiếng rồi biết không.”

“Sao mấy người cứ phải đục khoét con tim của tôi vậy hả!!? Hầu hết trong số đó chỉ là do nhầm lẫn với hiểm lầm thôi mà! Ngay cả sau khi tốt nghiệp thì tên tuổi của mình sẽ bị lưu lại theo một cách kì quặc nào đó mất!”

“Cậu đang nói gì vậy? Tên tuổi cậu đã được lưu lại ngay lúc này rồi. Địa điểm tỏ tình của Aleist, ‘vị thần tình yêu’ đang được đồn ầm khắp học viện rồi kìa. Hoặc là mình nghe Izumi nói vậy.”

Dù đã nhận thức được ý nghĩ có harem là điều rất tồi tệ theo nhiều nghĩa, nhưng Aleist vẫn cứ tiếp tục tỏ tình lần này tới lần khác. Cậu ta giờ đây đã trở thành vị thần tình yêu của học viện.

“Nguồn thông tin của cậu toàn là từ Izumi nhỉ.”

Nếu Rudel nghe nó từ Izumi, Luecke chắc chắn rằng không có nhầm lẫn gì ở đây. Izumi là một người khá nổi tiếng trong các cô gái. Có khả năng cô đã nghe được gì đó từ các học viên khác và tự đi xác nhận sự thật. Suy đoán của Luecke hoàn toàn chính xác, không sai lấy một chi tiết nào.

Thực tế việc Izumi có quan hệ rộng rãi với các học viên khóa dưới quả nhiên là một điều hết sức hữu ích.

Trở thành thành viên ban kỉ luật là một cơ hội tốt để cô mở rộng tầm ảnh hưởng của mình.

“Vậy thì hãy thêm vào một tiết mục tỏ tình công khai nữa. Giờ thì, hỡi thần tình yêu của chúng con, điền vào tờ đơn đi.”

Eunius bắt Aleist điền thêm tiết mục tỏ tình công khai vào đó. Từ nãy đến giờ, Rudel là người duy nhất chưa đưa ra một ý tưởng nào.

“Cậu có yêu cầu gì không Rudel?”

Khi Luecke hỏi về yêu cầu của Rudel, cậu làm một gương mặt hơi bối rối.

“Mình à? Mình tham gia không tiệc tùng không được nhiều lắm. Mình không biết điều gì mấy tốt nữa.”

“Không gì sao? Cứ nói gì cũng được. Chúng ta chỉ đệ lên ý tưởng thôi mà, đâu phải nhất thiết là họ sẽ sử dụng chúng đâu.”

Aleist nêu lên vài ý tưởng và Rudel chọn một trong số chúng.

“Sự kiện cho lễ tốt nghiệp năm nay đã được quyết định, vậy tôi sẽ phổ biến những vấn đề chính.”

Các nhân viên tập hợp lại trong một cuộc họp bàn về tiệc tốt nghiệp. Họ cảm thấy nhẹ nhõm trong người vì giải đấu đã kết thúc êm đẹp mà không có bất kì tai ạn nào.

Nhưng vẫn còn đó một vài vấn đề với tiệc tốt nghiệp. Nó là thứ gì đó bắt đầu tổ chức từ năm ngoái và giờ đây các quý tộc trẻ đã bắt đầu để ý tới, nôi dung của bữa tiệc mới là một vấn đề.

Bắt đầu với đồ ăn và thức uống, họ yêu cầu đủ các loại thực phẩm chất lượng cao. Hơn nữa, còn có yêu cầu chọn ra những cô gái đẹp và đưa họ lên trình diễn trên sân khấu, đó là một vài trong số những yêu cầu được gửi đến.

Trong số chúng, chỉ có một vài ý tưởng là có tính khả thi. Các giảng viên chỉ hi vọng những học viên đưa ra ý tưởng của họ sau khi đã tính toán đến địa vị của chính họ và những học viên cùng tham gia khác.

“Không thể cứ phục vụ thực phẩm cao cấp cho tất cả học viên được, vậy nên, chúng ta sẽ nhấn mạnh vào phần nội dung của chính bữa tiệc.”

Họ không thể sử dụng quá nhiều tiền nhưng ngược lại, họ phải khiến bữa tiệc thật thú vị. Đó là một thử thách.

“Vậy trước tiên, chúng ta sẽ cho qua ý tưởng những người tham dự được hóa trang tùy ý, và tiếp theo, một màn đánh giá các thí sinh nữ trong áo tắm... nghe có hơi lạnh lùng vậy. Chúng ta sẽ làm gì đó với ma thuật sau. Và bỏ qua tiết mục tỏ tình công khai, trò chơi vua thì sao?”

Tất cả các kiến nghị của nhóm Rudel đều được thông qua. Lý do lớn nhất là bởi chúng rất phù hợp về về mặc tài chính.

“Thật sự không có vấn đề gì với cuộc thi sắc đẹp chứ?”

Một giáo viên nữ lên tiếng với giọng điệu khá gay gắc, nhưng từ quan điểm của những người đàn ông, họ có một lòng khao khát được chứng kiến cuộc thi đó. Hơn bất kì thứ gì, sẽ thật là quá lãng phí nếu họ không hành động và bắt lấy cơ hội lần này.

“Nó không bắt buộc người tham gia. Rất có thể sẽ hoàn toàn chẳng có lấy một thí sinh nào không phải sao?”

Nhẹ nhàng lãng tránh câu hỏi của vị giảng viên nữ, họ chuyển chủ đề sang vụ tỏ tình công khai. Có nhiều học viên bởi vì địa vị khiến họ gặp nhiều rắc rối trong việc tỏ tình cũng như được tỏ tình, nên đó là một vấn đề.

“Tỏ tình công khai... không phải như vậy là đi quá xa rồi sao?”

“Ừ, tôi cũng thấy vậy. Một số còn phải nốc cho say mấy dám làm vậy, nhưng liệu có ai lại thực sự muốn tỏ tình trước cả vài trăm con người không? Tôi thấy người ta thường làm nó ở một nơi riêng tư kín đáo là nhiều.”

Nhân viên nam đóng vai trò chủ tịch phiên họp bắt đầu giải thích ý tưởng cuối cùng.

“Cuối cùng là trò chơi vua. Trong trò này, chúng ta sẽ chọn ra một ‘vua’ trong số những người dự tiệc và cho tất cả những người khác chọn một con số. Vua sẽ không biết số thứ tự của bất kì ai và đưa ra một mệnh lệnh tùy ý.”

“Mà, dù sao cũng chỉ là một trò chơi thôi mà, có lẽ không vấn đề gì đâu.”

Hiệu trưởng chắc rằng trò chơi cuối cùng đỡ quan ngại hơn hẳn ba cái trước. Những người xung quanh vẫn đang tranh cãi một chút về cuộc thi sắc đẹp là đi quá xa.

Nhưng trước những kiến thức được Aleist mang theo từ một thế giới khác, không ai nhận ra điều đó cả.

Hiệu trưởng đang đón chờ buổi lễ tốt nghiệp của một thế hệ với quá nhiều học viên đầy rắc rối, và ông đã vượt qua được với sự nhẹ nhõm cũng như một chút cô đơn trong lòng. Hơn là bữa tiệc, ông hạnh phúc vì họ có thể tốt nghiệp một cách viên mãn.

Thế nên không ai nhận ra. Rằng trò chơi vua mới là thứ thực sự có vấn đề nhất trong tất cả....

=========

Thực ra thì trans có hơi tối cổ một chút, nên mấy ông có thể giải thích cái 'TFNC' với 'meme' là cái gì được không? Rồi còn cái vụ 'press F' gì nữa ở chương trước ông nào cmt ấy?????

⁑__________________________________⁑

[hóng, hóng các boy của chúng ta mặc đồ hầu gái đeo tai thú XD ] [chắc là điền cái vụ áo tắm ấy, không hiểu sao dạo gần đây đọc bản dịch khó hiểu quá@@, có khi ngồi ngẫm cả chục phút mà hổng hiểu, tới chừng dịch hoàn tất mới ngờ ngợ ra.]