Dragoon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

(Đang ra)

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

Mizuki Nomura

Nhân vật chính máu S đối đầu với cô nàng xinh đẹp máu S - Daiki Sanada, người đã nộp đơn tham gia câu lạc bộ nghệ thuật trong khi bản thân chẳng có chút năng khiếu nào về nghệ thuật. Thực ra, danh ngh

2 2

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

(Đang ra)

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

Yuzumoto Yuto

Câu chuyện tình yêu thuần khiết kể về hành trình đi đến hạnh phúc của nữ chính yêu anh trai đã mất, và người em trai của hôn phu lại yêu cô, cả hai đều thấu hiểu nỗi đau của nhau.

3 2

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

(Đang ra)

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

Ametsuki

Đây là câu chuyện về cách dẫn lối cho một cô gái xinh đẹp đang gặp rắc rối trở về với tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình

3 35

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Part 1 - Chương 94. Cuộc sống học đường kết thúc và đứa trẻ có vấn đề mới.

►Chương 94. Cuộc sống học đường kết thúc và đứa trẻ có vấn đề mới.

Trans: \__Tuấn Cpu__/

Chúc mọi người một ngày tốt lành.

⁂_______________________________⁂

“Mà, quả là một cuộc thi tuyệt vời.”

“Ừ, mình chưa bao giờ nghĩ nó sẽ cực đỉnh tới vậy.”

Một Aleist và Eunius đang cười tủm tỉm thảo luận về cuộc thi sắc đẹp chỉ vừa mới kết thúc. Luecke gật đầu theo một cách thờ ơ.

“Mấy tư thế khiêu gợi họ làm trong phần tự thiệu quả là đi vào lòng người. Mình chưa từng nghĩ Izumi khiêu gợi tới mức đó, nhưng cuối cùng thì Millia lại là người chiến thắng.”

Đúng, cuộc thi kết thúc với chiến thắng tuyệt đối thuộc về Millia.

Đến màn trình diễn sau chót, sự căng thẳng do xấu hổ đã khiến cô phạm sai lầm. Cắn lưỡi trong phần tự thiệu và lúc tạo tư thế, cô giẫm lên chiếc khăn dài quấn ngang hông của mình.

Bằng cách đó, không chỉ tấm khăn bị rơi ra, chiếc áo ngực phía trên nó cũng bị vướng vào và kéo theo theo khiến cô rơi vào tư thế hai tay che đôi ngực trần. Trước khung cảnh khốc liệt đó, cô có được sự ủng hộ tuyệt đối từ phía học viên nam và giành chiến thắng.

Bằng cách đó, á quân là Fina và theo sau đó là Izumi.

“Ừ, mình sẽ khắc ghi hình ảnh đó vào sâu trong tâm trí!”

Qua bộ giáp, Aleist siết chặt nắm đấm chiến thắng. Nhưng cuộc thi đã kết thúc, hiển nhiên, các hôn thê của cậu ta cũng đã xuống khỏi sân khấu.

Đã đổi những bộ đồ bơi thành đồ hóa trang, các cô gái đang làm một nụ cười tăm tối đằng sau Aleist.

Luecke và Eunius quyết định đánh bài chuồn ngay lập tức và đi tìm Rudel cùng Izumi. Từ phía đằng sau, họ có thể nghe thấy tiếng gào thét thảm thương của Aleist.

“Eh? Chơi như vậy không được! Mấy cậu cũng liên quan cơ mà... À anh chỉ đùa thôi! Anh chỉ đùa thôi mà!! Aaaaaah!!”

Ngay khi Aleist khóc thét lên, hai người họ bắt gặp Rudel và Izumi đang vai kề vai đi bên nhau.

‘Tiếp theo, đã đến giờ tỏ tình!! Hẳn là các bạn đều có chút hơi men trong người rồi đúng không? Bất kì ai muốn tận dụng cơ hội cuối cùng này để ngỏ ý với người thương thì giơ tay lên nào!!’

Mc rất nhiệt tình nhưng hội trường thì không. Dù cho bạn có bảo họ nên tỏ tình vào ngày cuối đi, thì cũng có một vài vấn đề.

Trước hết, một phần nào đó các học viên đều đã có đối tượng hôn nhân của họ. Nếu là quý tộc, họ đã có hôn ước từ trước và tùy theo mỗi cá nhân, thậm chí còn có vài người trong khi vẫn còn là học viên nhưng đang vây quanh bản thân với một số lượng không đếm xuể các cô gái.

Đứng đầu trong danh sách là Aleist và Eunius.

Hội trường bị bao phủ trong một bầu không khí mơ hồ và cũng có một vài học viên tham gia nhưng chủ yếu là để góp vui. Trong bầu không khí đó, một số học viên thường dân đang tụ tập lại ở một nơi cách biệt.

Dẫn đầu là Fritz, quanh đó còn có một vài học viên năm ba khác nữa.

Khi Fritz đã được quyết định sẽ trở thành chỉ huy đội cận vệ hoàng gia, cậu ta cũng mời thêm một vài người bạn thân thiết tham dự cùng. Những người bạn đó tập trung cùng với các đàn em của Fritz.

Trong hội trường đó, cậu đang giữ một li nước trong khi nhìn chung quanh.

“ Có chuyện gì sao, Fritz? Cậu không tham gia à?”

Một trong số các người bạn đề nghị cậu ta tham gia tiết mục. Như một chỉ huy đội cận vệ hoàng gia, nó có sức ảnh hưởng thậm chí còn lớn hơn những lữ đoàn kị sĩ khác, Fritz cũng có một sự nổi tiếng nhất định nào đó trong mắt các cô gái.

Đặc biệt là các học viên muốn vươn lên từ vị trí thường dân và những quý tộc địa vị thấp thường xuyên bắt chuyện với cậu ta. Nhưng Fritz đã có Aileen, thế nên cậu không thể tham gia loại sự kiện như thế này.

“Không, mình sẽ không trở thành một tên hề trong cái vở kịch dở tệ kia. Quan trọng hơn, buổi tiệc này không hề tự do. Bọn quý tộc có thực sự hiểu điều đó không vậy?”

Trong khi mọi người xung quanh đang cười đùa vui vẻ với nhau, Fritz không đọc được điều đó.

“Ư-ừm, c-cậu nói phải.”

Hùa theo Fritz, các kị sĩ thường dân, những người ao ước được leo cao hăng hái ủng hộ cậu ta. Sự thật thì họ vẫn muốn tận hưởng ngày cuối cùng ở học viện này.

Ánh mắt khó xử của nhóm người đó đã bắt gặp Izumi và Rudel đang trong bộ hóa trang.

Hai người họ đang mỉm cười vui vẻ trong lúc quan sát các học viên nữ giả vờ tỏ tình với các chàng trai, và những học viên nhận được lời tỏ tình không hay biết rằng đó chỉ đơn giản là một trò chọc ghẹo.

Fritz nốc sạch cả cốc nước trái cây trong một lần.

“Cái bọn chỉ làm quý tộc cho vui nào đó lại đi phớt lờ mệnh lệnh của cung điện để trở thành một dragoon, rồi giờ lại bị một ả người ngoại quốc dụ dỗ. Thật thối nát, cái vương quốc Courtois này.”

Nhìn sơ qua, ý kiến của Fritz không hề đúng, nhưng cũng không hẳn là sai. Nếu ai đó không có hiểu biết nhìn qua Rudel và Izumi, chắc chắn sẽ không tránh khỏi việc họ tưởng tượng ra cái kiểu quan hệ đó.

Mặc kệ cho hai người họ nghĩ về nhau như thế nào.

“Nè, thực sự Rudel đã từ chối nhập ngũ vào đội cận vệ hoàng gia sao? Chuyện đó vẫn được chấp nhận sao?”

Khi một người trông có vẻ thiếu chính kiến trong các đàn em của cậu ta phát ra thứ gì đó có phần ủng hộ Rudel, biểu cảm của Fritz lập tức thay đổi.

“Chúng ta đang đối mặt với một tên quý tộc, một đại công tước đấy! Cậu nên biết không có chuyện gì lạ khi hắn có thể làm được mấy chuyện đó. Bọn quý tộc thối nát đó đáng lẽ ra nên làm gì đó có ích cho đất nước này đi chứ.”

Trước quan điểm của Fritz, mọi người gật đầu.

Dù cho cậu ta có một môi trường để thấu hiểu, một nơi để học tập, nếu chỉ khư khư nhìn vào những thứ cậu ta muốn tin thì rốt cuộc cũng chỉ có quan điểm lệch lạc của cậu ta là được củng cố.

Cười giả lả với các đồng bạn, Fritz liếc Rudel. Nhưng hai người họ lại giống nhau đến bất ngờ.

Nếu Rudel không có bất kì ai để tin tưởng vào, rất có khả năng cậu sẽ chỉ chăm chăm vào việc trở thành dragoon và hủy hoại bản thân. Điểm khác biệt giữa hai người họ là có thể học cách chấp nhận hay không.

Rudel ao ước trở thành dragoon và Fritz muốn trở thành một anh hùng.

Đi xa tới vậy, khoảng cách giữa hai người họ đã tở nên không thể khỏa lấp.

“Mình chắc chắn sẽ thay đổi đất nước này.”

Nhìn đăm đăm Rudel đang bám theo Izumi trong bộ hóa trang, Frtiz lẩm bẩm.

Trong hội trường, tận dụng quãng thời gian trong lúc tiết mục tỏ tình đang diễn ra, Sophina đã thực hiện một vài chuyện sau màn.

Có được các thẻ đánh số sẽ được sử dụng trong trò chơi vua, Sophina xuất hiện trước Fina. Hai người họ bí mật gặp nhau trong một góc khuất của hội trường, nhanh chóng tiến hành công tác chuẩn bị.

“Công chúa, chuẩn bị đã hoàn tất.”

“Cô làm rất xuất sắc. Đúng như mong đợi từ một thượng kị sĩ.”

“... Thần rất vui vì có thể đáp lại sự mong đợi của người.” (Dù cho cô có khen ngợi tôi như thế này thì cũng không làm tôi hạnh phúc nổi đâu...)

Nhanh chóng đánh dấu, Fina đã có được đặc điểm của các thẻ đánh số khác. Nhưng chỉ vậy thôi khiến cô không an tâm, thế nên cô quay mặt về phía Sophina.

Xụ vai, Sophina lặng lẽ gật đầu.

‘Tiết mục tỏ tình đã qua, cuối cùng cũng đến lúc bắt đầu trò chơi vua!! Và đây thật là một cái tên khá bất kính nhưng chúng ta đã được Fina Courtois-sama chấp thuận, thế nên chúng ta cứ việc thoải mái tiến hành thôi! Đừng quá cứng nhắc và tham gia vào nào. Vậy giờ thì, Fina-sama sẽ tham gia game đầu tiên.’

Bên cạnh lời giới thiệu đầy nhiệt huyết của mc, Fina vẫy tay một cách khá dè dặt trong khi bước ra trung tâm vòng tròn do các học viên tạo ra. Bên cạnh, Sophina hộ tống cô như một cận vệ.

“Rất hân hạnh.”

‘Và dù cho chúng ta có bỏ địa vị qua một bên thì cũng không thể bắt đầu trong khi thiếu vắng các đại công tước tương lai!’

Được giới thiệu, Rudel và những người khác cũng bước vào theo. Bởi vì Fina cũng tham gia, họ đã chọn ra những thí sinh biết đọc bầu không khí và đứng đắn nhất trong vòng đầu.

Trong khi khá nghi ngờ việc Rudel có biết đọc bầu không khí hay không nhưng không phủ nhận thực tế cậu ta rất đứng đắn. Còn Aleist lại bị loại khỏi vòng đầu vì một vài lí do không rõ.

‘Được rồi, có rất là nhiều thẻ số trong chiếc hộp này! Chúng ta sẽ bắt đầu từ Fina-sama.’

Khi cậu ta nói vậy, một học viên giương chiếc hộp với đầy các cây gậy nhỏ cho Fina. Có một thẻ đánh số hình tròn được dán ở đầu dưới của mỗi cây gậy và chiếc thẻ đó sẽ chỉ ra bạn là vua hay nhận được con số nào.

“Nếu cậu ưu tiên cho ta như vậy.” (Fwahahaha!! Ta là vua nè!!)

Chọn ra một thẻ đánh số, Fina kín đáo loại bỏ mảnh đánh dấu cô đã dán vào lúc nãy. Rút ra thẻ vua mà không gặp chút trắc trở nào, cô trấn tĩnh lại bản thân.

(Hmm, nguy hiểm thật. Mình luôn mất tập trung vào những lúc thế này, chỉ một chút nữa thôi là mình lại làm điều gì đó điên rồ rồi. Hôm nay là một cơ hội lớn để có được sư phụ trong tay! Nếu thất bại thì sau nãy sẽ khá là đau đây.)

Sau khi Eunius và Luecke rút ra thẻ đánh số của mình, Rudel đang mặc bộ hóa trang nên gặp khá nhiều khó khăn để nắm lấy chiếc thẻ. Trước những cử chỉ kia, Fina cảm tưởng như bản thân như sắp chảy nước dãi đến nơi.

(Ngừng lại ngay Fina! Đó chỉ là một bé lông hàng nhái thôi. Mầy phải giữ trái tim mày thật kiên định... dầu sao đi nữa, mình ghét phải thừa nhận nhưng mình muốn lao vào ôm anh ấy quá đi mất!!)

Thấy Rudel nắm lấy một chiếc thẻ bằng cả hai tay và kéo nó lên, Fina chiến đấu với sự thôi thúc dữ dội trong tim. Cô nghĩ trái tim cô như bị đánh cắp bởi cử chỉ và vẻ ngoài đáng yêu đó.

Nhưng dù vậy, cô không hề mất cảnh giác. Liếc sang Sophina, người đang lặng lẽ gửi tín hiệu cho thượng kị sĩ cấp dưới của cô. Một trong số các thượng kị sĩ đã trà trộm vào một chỗ phía sau Rudel và xác nhận con số của cậu.

Vì lợi ích của ngày hôm nay, cô đã chọn ra những người tinh mắt nhất trong số các cấp dưới của cô. Khả năng của các cô gái thiên tài đang đặt hết vào trò chơi vua này.

‘Mọi người đã sẵn sàng chưa? Vậy, ai là vua~!!?’

Khi mc cao giọng hỏi, Fina cười thầm trong lòng rằng cô đang đợi mãi khoảnh khắc này trong khi nhẹ nhàng giơ tay lên. Chỉ từ dáng vẻ bên ngoài, cô hoàn toàn là một thiếu nữ xinh đẹp.

Trong lúc đó, Sophina thông báo cho cô con số trên thẻ của Rudel. Cẩn thận xác nhận nó, Fina không khỏi cười đắc thắng trong lòng. Nhưng khi hướng ánh mắt về phía Rudel, cô chợt nhận ra một thứ gì đó.

“Um, có vẻ đó là ta.” (Sư phụ số năm... vậy mệnh lệnh sẽ là...?)

Đang tán gẫu với Luecke và Eunius, trang phục của Rudel rất dễ thương và cũng không có gì để chê cử chỉ của cậu ta hết, nhưng vẫn còn thiếu thiếu gì đó.

“Thể loại mênh lệnh cô ấy đưa ra trong vòng đầu này sẽ quyết định tính chất của trò chơi về sau.”

“Thật vậy sao? Vậy nếu là một nụ hôn thì thực sự ổn chứ?”

“Không, cô ấy có thể ra lệnh cho số này hôn số kia. Aleist quả là tài năng khi đụng đến mấy thể loại này.”

Luecke khen ngơi Aleist vì đã đề xuất trò chơi này. Nhưng bản thân Aleist hiện giờ đang phải chịu phạt vì đã hủy hoại tâm trạng các cô vợ chưa cưới lúc cuộc thi sắc đẹp diễn ra.

“Chắc rồi, nếu là trò chơi này, vậy thì thậm chí có thể sử dụng nó trong các cửa hàng cũng không vấn đề gì. Cái tên đó quả là thiên tài!”

Eunius quyết định bắt đầu một trào lưu mới tại các cửa hàng cậu hay lui tới. Và với điều đó, Aleist lại có thêm một huyền thoại mới.

“Mình thì không mấy tài năng trong mấy lĩnh vực kiểu này. Mình có hơi ghen tị với cậu ấy.”

Đang vận bộ hóa trang, Rudel làm một dáng vẻ như suy tư gì đó. Nhưng dù cho Fina rất hài lòng với vẻ ngoài và cử chỉ Rudel, cô không hài lòng lắm với lời nói của cậu ta.

Phải chi vẻ ngoài của cậu ta không đáng yêu tới vậy, phải chi cử chỉ của cậu ta không dễ thương tới vậy.

(.... Thật không thể tha thứ. Cái cách nói đó thật không thể tha thứ được! Nếu anh đã đi xa đến mức đó rồi thì đáng lẽ ra cũng nên làm gì đó với lời nói của mình đi chứ!! Chỉ cần thêm một chút nữa thôi. Một chút xíu nữa thôi là nó đã hoàn hảo rồi vậy mà!!!)

‘Vậy thì, thưa Fina-sama, xin đưa ra mệnh lệnh của người nào!’

“Thưa công chúa, mệnh lệnh của người ạ” (Hah, thân là thượng kị sĩ mà bắt mình phải đi làm mấy chuyện con nít này...muốn về nhà quá.)

Nghe giọng nói thất thần của Sophina, Fina đã thấy được sự thành công của mục tiêu hôn Rudel ngay trước mắt. Nhưng trong lòng Fina, một ý tưởng mới chợt nảy ra.

(Hôn sư phụ... nhưng cũng thật khó bỏ quả ý tưởng thêm phần ‘woof’ vào cuối mỗi câu của anh ấy. Đợi chút đã, Fina, mi không được phép giao động ngay lúc này!)

Khi trái tim cô đang rơi vào tình trạng mâu thuẫn, một thiên thần từ trái tim cô xuất hiện thì thầm.

‘Cô đang làm gì vậy!? Hoàn thành mục tiêu ban đầu của cô đi chứ. Sử dụng cơ hội nghìn năm có một này để chiếm lấy sư phụ đi!!’

Thế rồi, một con quỷ từ đâu đó thì thầm vào tai cô.

‘Hehe, cô có chắc không? Nếu để cơ hội này vụt mất thì sẽ không có lần thứ hai nữa đâu, cô biết rõ mà? Hôn hít, gạo nấu thành cơm gì đó rồi đủ thứ chuyện khác để sau này làm cũng có sao đâu. Thẩm quyền của cô được sinh ra để lợi dụng mà, đúng chứ? Cô không còn lựa chọn nào ngoài ra lệnh thêm phần ‘woof’ vào cuối mỗi câu của anh ấy đâu, làm đi, ngay và luôn.’

Trước những lời của con ác quỷ, thiên thần bên trong Fina cũng lên tiếng đồng ý.

‘Ôi trời, ngươi có lí. Vậy lựa chọn đúng đắn phải là thêm phần ‘woof’ vào cuối mỗi câu của anh ấy! Hỡi thần ơi, con thức ngộ rồi!!’

Bởi con thiên thần đang chảy nước dãi ròng ròng và ác quỷ bên trong Fina, mục đích của cô đã thay đổi. Một cách quyết tâm, Fina mạnh dạn ban bố mệnh lệnh trong vô cảm.

Và trong khoảnh khắc đó, Fina đã bị lay động.

“Erk, em ấy bảo mình phải thêm woof vào cuối mỗi câu, woof.”

“Vậy không phải rất hay sao? Mình nghĩ đó là một mệnh lệnh khá dễ thương đấy chứ.”

Trò chơi vua vẫn tiếp tục nhưng bởi có rất đông học viên, chỉ một vài học viên có thể tham gia mỗi ván. Rudel đã rời khỏi từ sớm, đổi chỗ cho các học viên khác đang ngóng chờ tới lượt.

Đi xa đến mức như vậy, kế hoạch của Fina lại kết thúc trong thất bại. Nhưng cô vẫn khá hài lòng nên có vẻ cũng không là vấn đề gì mấy.

Rudel- người ép mình phải thêm phần woof vào mỗi câu và Izumi rời khỏi chỗ trò chơi vua đang được tổ chức với một ly nước trên tay. Luecke và Eunius vẫn đang chơi thế nên hai người họ đang giết thời gian.

Không thể quên công của hai chàng trai tinh tế khi cố tình tạo không gian riêng tư cho Rudel và Izumi được ở bên nhau.

“Dù vậy, bộ đồ bơi của cậu thực sự rất bất ngờ, woof.”

“C-cậu nghĩ vậy à? Họ nói thí sinh có thể giữ lại bộ đồ bơi sau đó, thế nên mình chọn ra cái mình thích nhất... cậu có ghét bộ đồ bơi đó không?”

“Không hề!... woof. Mình nghĩ nó thực sự rất đẹp, woof.”

Vẫn mặc bộ đồ hóa trang, Rudel bắt lấy tay Izumi. Izumi trông có vẻ như khá hạnh phúc khi Rudel có thiện cảm với nó.

“Tốt quá. Mĩnh nghĩ nó có hơi khiêu gợi, nhưng mình vui vì đã chọn nó.”

Izumi đã tự mình chọn bộ đồ bơi đó và trông có vẻ như cô nhìn nhận nó có hơi cực đoan một chút. Rudel tiếp tục khen ngợi dáng vẻ của cô trong bộ đồ bơi.

“Mình thực sự rất hào hứng luôn đó. Gần như không có sợi dây nào đằng sau lưng và cậu trông cứ như không mặc gì luôn, woof! Nhưng nếu có thể, mình không muốn cậu phô nó cho bất kì ai khác ngoài mình, woof.”

“Ừm, mình sẽ cẩn thận.”

Cười khúc khích, Izumi cảm thấy thái độ có hơi ghen tuông của cậu khá dễ thương.

Thế rồi, đã trốn thoát được khỏi các hôn thê, Aleist chạy đến tìm kiếm sự giúp đỡ. Cậu ta đang mặc một bộ giáp trụ nên mỗi bước đi, bạn có thể nghe thấy tiếng kim loại va chạm vào nhau.

Trong khi Aleist đang mặc thứ gì đó trông khá nổi bật, cậu quyết định sử dụng Rudel, một người mà các hôn thê của cậu ta không dám tiếp cận một cách dễ dàng.

“C-cứu mình, hai cậu! Cứ đà này dạ dày mình sẽ thủng lỗ chỗ mất.”

Khi Aleist đến trong than thở, lần này, Luecke và Eunius cũng xuất hiện. Cả hai người họ nhìn Aleist bằng ánh mắt mệt mỏi.

“Sao không chịu đọc tình huống đi hả?”

“Là đọc tình huống đó, chết tiệt.”

Trước những lời cùng một ý nghĩa của hai người bạn, Aleist nghiêng đầu. Nhưng dù cho cậu ta có nghiêng đầu trong chiếc mũ giáp với cặp chiếc sừng vàng chỉa lên kia, cảnh đó trông chẳng dễ thương chút nào.

Cả hội trường đang trở nên nhộn nhịp bởi trò chơi vua.

Một lượng lớn các học viên đang đợi tới lượt tham gia và Izumi đã bị một vài đàn em cấp dưới kéo đi.

Bốn chàng trai đang tụ họp gần bức tường nhưng Aleist đã có chút hơi men cộng thêm mệt mỏi, cậu ta đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

“Cậu ta ngủ thật rồi.”

Khi Eunius chọc chọc ngón tay vào Aleist, Luecke thở dài.

“Để cậu ta yên đi. Sau khi bị mấy cô vợ bám đuổi tới vậy, chắc chắn là cậu ta mệt lắm rồi... thật là, chắc chắn ngày nào đó dạ dày cậu ta sẽ thủng lỗ chỗ cho coi.”

“Hẳn vậy rồi, woof.”

Trong lúc Rudel và những người khá đang nói chuyện, các hôn thê của Aleist đã thực hiện màn tấn công của họ. Dù gần như đã trở thành thông lệ, nhưng trông có vẻ họ vẫn khá khắc nghiệt với cậu ta.

“Ah, nhưng cậu ta đã hò hét rất nhiệt tình vào cái lúc Millia gặp sự cố trang phục đấy. Cái tên này, bị phạt vậy cũng không oan ức gì.”

Eunius đang nói về lúc Millia bị tuột áo ngực. Phấn khích cộng với việc đã uống một ít trước đó nên cuối cùng cậu ta đã hét lên.

Trên sân khấu, các cô vợ chưa cưới quan sát từ đầu chí cuối. Không còn gì để chối cãi...

“... Mà, nếu cứ như thế này thì có lẽ Millia cũng sẽ đính hôn với Aleist thôi. Nhìn vào các elf nói chung, vấn đề này với Millia có khi lại là một may mắn. Chuyện bàn tính hôn nhân có lẽ sẽ được tiến hành dù ý định của cô ấy có thế nào đi nữa.”

Luecke nghiêng chiếc ly, khuấy tròn đồ uống bên trong và nhìn theo dòng chảy đó. Khi cuộc nói chuyện trở nên nghiêm túc, Eunius nhìn lên trần nhà.

Riêng Rudel, vì bộ đồ hóa trang nên chẳng thể nào toát ra bầu không khí nghiêm túc nổi.

“Hah, trở thành người lớn cũng như chim lồng cá chậu, huh.”

Eunius nốc toàn bộ cốc rựu trên tay, làm một gương mặt có chút cô đơn.

“Cậu đâu thể làm học viên mãi mãi được. Bọn này cũng vậy thôi. Sau lúc này đây, dù chúng ta sẽ phục vụ chung một vương quốc nhưng mỗi người đều có đảng phái của riêng mình.”

Vốn dĩ, gia tộc của họ luôn đối nghịch với nhau. Dù cho Rudel là một câu chuyện cá biệt, gia tộc Arses vẫn có một đảng phái riêng của nó. Cậu không thể cứ mãi làm ngơ được.

“Thật đau đớn làm sao.”

Trước những lời của Eunius, Luecke không trả lời gì. Nhưng trước đó, Rudel vẫn có một vài chuyện cần phải làm.

Lời hứa của cậu với làn sương đen... có lẽ nên gọi đó là số phận, nếu không chống lại dòng chảy lớn, cậu sẽ không bao giờ tiến về phía trước.

“Mình là một dragoon, woof. Phong tục của nó là phải đến biên giới một thời gian... woof.”

“Không, cậu là trường hợp đặc biệt thế nên có lẽ cậu sẽ được phục vụ tại cung điện, phải chứ? Cái tên ngái ngủ này chỉ tham gia thủ vệ quân cho có hội, rồi đột nhiên cũng trở thành ứng cử viên chỉ huy đó thôi.”

Eunius chỉnh sửa tuyên bố của Rudel, nhưng cậu có một sự hiểu biết mơ hồ nào đó. Đó là một dòng chảy cậu không thể làm gì để ngăn cản và nếu cứ như hiện tại thì sẽ bị nó cuốn đi...

Nhưng cậu vẫn không từ bỏ cuộc đấu tranh của mình.

Cậu đã hứa phải chiến đấu chống lại số phận và nó cũng là một trong những lí do cậu trở thành dragoon. Rudel đột nhiên cảm thấy như Sakuya vẫn-còn-là-con-người đang đứng bên cạnh cậu.

(Mình chắc chắn sẽ thực hiện lời hứa đó.)

Trông như thể Sakuya đang làm một gương mặt có chút buồn rầu. Nhưng cái cảm giác cô đang ở cạnh bên nhanh chóng phai mờ.

“Mà, chừng nào Rudel vẫn cứ như thế này, đảng phái nhà Arses sẽ bắt đầu rục rịch thôi. Chúng ta không thể cứ mãi là đồng minh được. Rudel, tốt hơn hết là cậu nên chuẩn bị tinh thần đi. Dù cho có là dragoon đi nữa, cậu vẫn là một bạch kị sĩ. Không phải là không có khả năng cậu sẽ trở thành vị vua kế tiếp. Không, trong số bọn mình, cậu mới là người có cơ hội lớn nhất.”

Luecke liếc nhẹ qua Aleist. Nhưng cậu không thể nào mà tưởng tượng được cái gã ngái ngủ kia lại có thể trở thành vua.

“Nếu trở thành vua, cậu sẽ thành địch thủ của bọn này.”

Dù cho nhà vua có là Rudel, nếu cách trị vị đối nghịch thì các đại công tước sẽ trở thành địch thủ. Tình bạn nơi trường lớp sẽ không có bất kì ý nghĩa gì trên chiến trường đó. Không, đúng hơn là những người xung quanh sẽ không để chúng có ý nghĩa.

Cả ba chìm vào im lặng nhưng khi Izumi tiến lại, Eunius lên tiếng.

“Mà, đó là chuyện sau này. Bây giờ, mình đoán vậy là quá đủ rồi.”

“Dĩ nhiên.”

“Đúng đó, woof.”

Rudel vẫn trung thành thực hiện mệnh lệnh của mình. Và nó là thứ gì đó khiến Luecke và Eunius không thể không bật cười.

Thực ra, thứ khiến họ cười là bởi Rudel vẫn không thể giữ lấy bầu không khí nghiêm túc cho tới phút cuối.

Trong học viện, sau khi buổi lễ tốt nghiệp đã chấm dứt, hiệu trưởng đang ôm đầu của ông.

Đã đi xa đến nước này, hội bảo vệ học viên đã đến phàn nàn rằng nội dung của bữa tiệc quá cực đoan. Cái tên trò chơi vua đã được Fina thông qua nên nó không thành vấn đề.

Nhưng trong cuộc thi sắc đẹp, bỏ phái nam qua một bên, phía các cô gái và phụ huynh của họ đã đến phàn nàn. Phần lớn là bởi vì Izumi và Millia.

Vốn đã không chấp nhận nội dung của bữa tiệc, họ còn phàn nàn rằng họ không thể nào nuốt trôi nổi sự cực đoan của các bộ đồ bơi. Hầu hết các học viên có mặt ở đây đơn giản là bởi vì cay cú sau khi thua cuộc.

Và trong khi đó, tiết mục tỏ tình cũng có một chút vấn đề, trong số các học viên, có một vài chàng trai đã đùa giỡn bằng cách tỏ tình với nhau và tiếng cười nó gây ra còn lớn hơn hẳn đa số các vở kịch thông thường.

Không ai nói gì cụ thể về phần hóa trang nhưng sau đó, học viện cũng nhận phải một lượng đáng kể những lời phàn nàn.

Nhưng sau cơn mưa trời lại sáng. Nó đã trở thành một bữa tiệc đáng nhớ nơi các học viên đã tạo nên những kỉ niệm đẹp đẽ khó quên.

Về phía các học viên, có rất nhiều trong số họ mong chờ bữa tiệc kế tiếp.

“Đi xa tới mức này, nghĩ tới chuyện mình lại bị dội cho một gáo nước lạnh như thế... mình thực sự chưa bao giờ nghĩ tới Izumi-kun và Millia-kun lại...”

Không phải là họ hoàn toàn yên tâm gì về Rudel và đồng bạn, nhưng vấn đề lại xảy ra ở một vài cá nhân họ không bao giờ ngờ tới khiến hiệu trưởng ôm đầu đau khổ.

“Hah... mà, nhiệm kì của mình chỉ còn vỏn vẹn có một năm. Phải tạo nên một kỉ niệm đẹp.”

Nhớ lại lúc Rudel đến học viện này, gương mặt ông trở nên nhẹ nhõm đến lạ thường. Có khá nhiều rắc rối nhưng nó cũng rất vui theo một cách riêng, hiệu trưởng tiếp tục nghĩ về cách xử lí những lời phàn nàn.

...Nhưng bởi vì một đứa trẻ có vấn đề sẽ ghé thăm học viện này sau hai năm nữa, những rắc rối của hiệu trưởng vẫn sẽ tiếp tục

Đứa trẻ có vấn đề đó sẽ khiến nhiệm kì của ông kéo dài là thứ gì đó hiệu trưởng không thể nào ngờ tới.

“Giờ thì, cố hết sức cho nhiệm kì cuối cùng của mình nào.”

==================

Ok, tính tới chương này là tôi đã dịch được 56 chương từ lúc bắt đầu rồi. Sau ngần ấy chương, tôi drop.......

Giỡn thôi, không có chuyện đó đâu. Ít nhất thì tôi sẽ làm cho hết bộ này dù tốc độ thì cũng sẽ như hiện tại, không nhanh hơn được. Mà ít ra thì hôm kia cày xong rank ct liên quân rồi nên sẽ nhanh hơn một chút.

Lan man đủ rồi, giờ thì cho tôi hỏi lối viết văn, cách dùng từ, xưng hô,... trong truyện có vấn đề gì không? Với về phần dịch thuật, trong lúc đọc hẳn sẽ có những chỗ khó hiểu, nó có nhiều không? Về phần đó thì tôi là người viết nên chắc chắn sẽ hiểu nên hỏi mọi người. Nếu mọi người chỉ ra thì phần nào đó tôi biết là mình hay mắc lỗi chỗ đó rồi cải thiện hơn xíu.

À, nếu ai thắc mắc sao không kèm link eng vs raw nữa thì là do tôi nghĩ nó khá thừa, những chỗ khó hiểu tôi đều note lại rồi và hẳn mọi người ở đây cũng không mấy ai dư giả thời gian tới mức đi đọc cả một chương eng hoặc thậm chí là raw để chỉnh một lỗi đâu nhỉ.

⁑__________________________________⁑

[stick in the mud, dịch thô: gậy trong bùn, hay hơn xíu thì cây gậy mắc kẹt trong bùn. Ý là bị ràn buộc, mất tự do] [silver lining on a dark cloud, dịch thô: bạc lót trên dải mây đen. Sao dạo này nhiều câu tra mãi không thấy câu đồng nghĩa tiếng Việt nhỉ? Cứ bắt một thằng văn tự viết luôn luôn đc 5 điểm (trong đó có 1 điểm do thầy cô thương) ngồi tự ngẫm, vừa lâu lại vừa không biết có chuẩn xác hay không]