Dragoon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Part 1 - Chương 97. Đánh giá và bỏ trốn.

►Chương 97. Đánh giá và bỏ trốn.

Trans: \__Tuấn Cpu__/

Chúc mọi người một ngày tốt lành.

⁂_______________________________⁂

‘Rudel Arses... Đánh giá: Hạng D’

Khi nhìn vào văn kiện đánh giá thứ hạng của mình, biểu cảm của Rudel trông rất nghiêm trọng.

Sakuya cũng đang ở ngoài khu huấn luyện nhưng hai cặp cánh và chiếc đuôi không phù hợp với cơ cơ thể to lớn kia đang rụt xuống. Có lẽ vì chán nản, biểu cảm của cô trông có gì đó khá tăm tối.

‘E-em xin lỗi.”

“Đừng để ý. Tôi thực sự không để tâm đâu.”

Lí do đánh giá của Rudel tệ hại đến vậy nằm ở cộng sự của cậu, Sakuya. Là một con rồng gaia phân loài, chuyên môn của cô là sức tấn công và phòng ngự.

Dù khá tệ về khoản bay lượn, cô có thể sử dụng kĩ năng của mình để khỏa lấp khoảng trống đó. Nhưng với tư cách là một con rồng của dragoon, cô là một sự thất bại.

Không quan trọng Rudel có tài cán đến bao nhiêu, nếu đánh giá của cô cứ thậm tệ như vậy thì Rudel sẽ chẳng thể nào tăng thứ hạng nổi.

Sakuya đã nhận được sự huấn luyện từ Mystith, nhưng quãng thời gian đó cũng không được bao lâu. Khó mà nói cô đã học được tất cả những kĩ năng cần thiết trong lúc đó. Thậm chí là có học được thêm gì đó đi nữa, vẫn có những kĩ năng được các dragoon sáng tạo thêm sau khi Mytith rời đi.

Bắt đầu với ‘bay lơ lửng’- dừng lại tại một vị trí cố định trên không trung - thứ được coi là không cần thiết trong thời của mystith.

Giờ đây, tại thời đại chiến đấu theo nhóm trở nên phổ biến, một lượng lớn những kĩ năng chiến đấu Mystith dạy cho cô đã nằm ngoài biên chế giảng dạy.

‘Nhưng nếu không thể đạt hạng D thì chúng ta không thể ra ngoài chiến đấu...”

Đúng, chỉ suýt soát đạt được hạng D, Rudel và Sakuya không được phép ra ngoài chiến trường. Nó còn có nghĩa là họ chẳng thể thoát khỏi cái mác tân binh.

Trong khi Rudel nắm được những khả năng cần thiết để trở thành dragoon, Sakuya bằng cách nào đó chỉ xoay sở được một chữ D to tướng.

“Đừng lo. Chúng ta chỉ cần tăng thứ hạng từng chút từng chút một là được. Và em cũng không cần quá lo lắng về chuyện đánh giá.”

Rudel cố khuyên giải Sakuya, nhưng rồi cậu lại nghe thấy một tiếng gầm lớn phát ra từ phía chuồng rồng. Thực ra có phần khác với những tiếng gầm gừ bình thường khiến Rudel nghi ngờ.

Mỗi lần nghe thấy chúng, Sakuya đều xuống tinh thần. Và cuộc trò chuyện sẽ chấm dứt.

“Có chuyện gì sao?”

‘... Không có gì.’

Dù cho mối liên kết suy nghĩ được hình thành giữa hai người, sự yếu ớt ở những từ cuối của Sakuya khiến Rudel bận tâm. Cậu trở nên cự kì lo ngại.

“Nếu có chuyện gì thì đừng ngại nói cho tôi biết đi. Em là cộng sự quý giá của tôi mà.”

‘Ư-ưmm.’

Trong khi Rudel lo lắng cho sự thiếu tinh thần của Sakuya, ngược lại, cô chỉ càng thêm chán nản hơn nữa.

Enora đang quan sát Rudel động viên Sakuya từ đằng xa.

“Tới ngay đây.”

Trước những lời cô phát ra, con rồng cô đã lập giao ước nhìn vào Sakuya.

‘Một đứa trẻ với một câu chuyện đến từ chỗ của Mystith sao? Trông có vẻ đứa nhóc đó khá thích bà ta. Ta cũng mang một chút ân huệ bởi sự giáo dục của bà ta, nhưng ta không có ý định hỗ trợ ở nếu chỉ ở mức độ này.’

Mystith là con rồng mạnh mẽ nhất tại nơi sinh sống của loài rồng nhưng lãnh địa của bà lại nhỏ đến một cách đáng ngạc nhiên. Dù có những con rồng ủng hộ bà, cũng là điều hiển nhiên khi có những con khác ở phe đối lập.

Con rồng của Enora là một trong những con thuộc phe đó.

Để chăm sóc cho con rồng của mình, Enora dừng việc nhìn chằm chằm vào Rudel và Sakuya. Tháo gỡ những dụng cụ sử dụng ở khu huấn luyện, biểu cảm của cô hiện lên một nụ cười tăm tối.

Nó khác biệt một trời một vực với cô lúc bình thường.

“Dù hắn ta có tài năng với tư cách là một kị sĩ như thế nào, với con rồng như thế thì cũng chỉ là thứ vô dụng.”

‘Nếu cô ấy thậm chí còn không bay được một cách đàng hoàng và hơi thở cũng chỉ ở mức nửa vời kiểu đó thì có trời mới cứu nổi.’

Để bắt đầu một cuộc không kích, điều tối cần thiết nhất là con rồng phải tung đòn hơi thở chính xác vào mục tiêu. Với tất cả điều đó, Sakuya rất tệ hại trong khoảng vừa bay vừa bắn hơi thở.

Dù cho đầu ra sức mạnh là rất cao nhưng độ chính xác lại cực kì thấp. Dù cho Rudel đã ra sức điều khiển nhưng cô vẫn hiếm khi bắn trúng.

“Nhận phải đánh là hạng D tại thời điểm ba tháng sau huấn luyện quả là chí mạng. Không đời nào họ có thể thêm hắn ta vào đội hình bay được. Đại công tước tương lai của chúng ta gục ngã là cái chắc. Tuần tới có một buổi đánh giá lại nhưng tôi chắc chắn đó không phải là thứ gì đó ở mức độ hắn đủ sức xoay sở nổi.”

Kì huấn luyện cơ bản đã kết thúc và giờ, họ sẽ học cách bay theo đội hình để chuẩn bị cho buổi lễ ra mắt. Nhưng hiện tại, khả năng của Sakuya chưa đạt đến mức độ đó.

‘Mà, trở thành một sự xấu hổ cho họ hàng của bọn ta như vậy. Lũ xám đang ầm ĩ hết cả lên.’

“Hmm~.”

Chứng kiến những kẻ cô coi như địch thủ lớn nhất – Rudel và Sakuya – trở thành nỗi thất bại lớn nhất trong số các tân binh, Enora rất hả hê. Con phong long giải thích thứ những con rồng xám, những con rồng bị nó gọi khinh bỉ là lũ xám đang làm gì với Sakuya.

‘Dù sao thì ta chưa từng thấy một con rồng hoang dã nào tệ hại tới vậy. Những tiếng nhạo báng, chế giễu đang ầm ĩ khắp nơi. Thật ồn ào không chịu nổi.’

“Chẳng phải thật tuyệt vời sao? Nếu chỉ cần vậy mà có thể nghiền nát bọn chúng, tôi phải mang ơn lũ rồng đó rồi. Nhưng tôi không thể cứ giậm chân tại chỗ như vậy được.”

Trong đầu Enora, cô từ lâu đã mất hứng thú với Rudel. Nhưng ngọn lửa thù địch hướng về phía Cattleya, người cô luôn bị mang ra so sánh vẫn luôn bừng cháy mãnh liệt.

Dù cô từng đánh giá cao khả năng của Rudel, nhưng nếu con rồng của cậu ta tệ hại đến vậy thì không việc gì cô cần phải bận tâm.

Trên giường phòng trọ, Rudel nhìn vào phiếu đánh giá trong khi tuyệt vọng tìm kiếm giải pháp.

“Bay lơ lửng... giữ nguyên tại chỗ trên không trung trong một khoảng thời gian cố định. Bắn mục tiêu... phá hủy các mục tiêu trong khi bay. Nếu đạt được hai mục này vậy thì mình có thể nhận được hạng C.”

Rudel nhìn vào phần tài liệu kèm theo phiếu đánh giá và chú ý tới hai mục. Trong khi mấy phần khác cũng tệ hại chẳng kém, cậu phải làm gì đó với hai mục được đánh giá như những tiêu chí thiết yếu nhất.

Thành thật mà nói, Rudel không mấy quan tâm chuyện thứ hạng. Sẽ chẳng có vấn đề gì miễn là cậu được phép đi ra chiến trường. Trong trường hợp này, không được tham gia vào đội hình bay cũng không sao.

Nhưng Sakuya đang chán nản.

“Mình phải làm gì đó để em ấy lấy lại sự tự tin. Nếu không... không, sẽ không có vấn đề gì ở đây hết! Mình đang nghĩ gì vậy chứ.”

Bật dậy, Rudel lao thẳng tới chỗ Sakuya.

Khi ngày đánh giá đến, bao quanh bởi những huấn luyện viên, những tân binh khác và rồng của họ, Rudel cùng Sakuya bước vào phần chuẩn bị.

“Được rồi, Sakuya, chúng ta sẽ làm đúng theo những gì đã lên kế hoạch!”

‘Vâng!’

Xác nhận bản thân đã chuẩn bị xong, Rudel quay về phía các huấn luyện viên và ra tín hiệu. Tại đó, các huấn luyện viên ra lệnh cho cậu bắt đầu bay lơ lửng.

Thay vì Enora, người đã mất hứng thú từ lâu, Saas với đôi mắt sắc bén trông có vẻ bất an đến kì lạ trong khi nhìn Rudel.

“Liệu họ có ổn không?”

Và rồi, kị sĩ đứng bên cạnh anh ta lên tiếng cười đùa.

“Trái với vẻ bề ngoài, anh là một người hay lo nhỉ. Mà, cứ coi thử xem họ xoay sở như thế nào chỉ sau vỏn vẹn hai tuần.”

Kị sĩ tính tình cởi mở quan sát Rudel và Sakuya một cách thư thái. Đầu tiên là phần thi bay lơ lửng nhưng rồi, Rudel thực hiện một hành động không ai ngờ tới.

Trước mặt tất cả mọi người, cậu triệu hồi ra đặc sản của mình, một chiếc khiên ánh sáng.

“... Cậu ta đang làm cái quái gì vậy?”

Trong khi một số người đang lẩm bẩm, Sakuya phóng lên và ngồi chễm chệ trên chiếc khiên đó. Cảnh tượng trông cứ như thể một con rồng đang ngồi trên thuyền khiến mọi người chết lặng.

Một trong các huấn luyện viên lớn tiếng xác nhận với Rudel.

“C-cậu đang làm cái gì vậy!? Bay lơ lửng ngay đi!”

Rudel lớn tiếng trả lời.

“Không vấn đề! Phần hướng dẫn miêu tả ‘giữ nguyên tại chỗ trên không trung trong một khoảng thời gian cố định’! Và thấy không? Chúng tôi đang giữ nguyên tại chỗ, không phải sao!?”

Sakuya chỉ ngồi trên tấm khiên Rudel triệu hồi. Ngoài ra thì không còn gì khác.

“Không, thì cũng đúng! Nhưng cái đó không phải ý của chúng tôi!!”

Nhìn gương mặt bối rối của các huấn luyện viên, những tân binh xung quanh đó cười khổ. Nhưng chỉ riêng Enora khó chịu.

“Nghĩ tới chuyện hắn ta dám thốt ra mấy lời biện hộ khó coi đó!”

Nhưng tân binh nữ khác nhìn vào một bên mặt của cô.

“Không, chuyện này đâu có gì đáng tức giận đâu? Hơn nữa, không phải nó rất vui sao?”

Vẫn là một Enora Campbell, không chút thay đổi.

Tiếp theo, bài thi bắn mục tiêu diễn ra.

Ở nơi được chuẩn bị cho phần thi bắn mục tiêu, chỉ có các cơ sở vật chất của dragoon xung quanh.

Mục tiêu là bắn trúng những bức tường gạch được dựng lên trên đường bay. Những bức tường được làm rất chắc chắn để đảm bảo rằng thậm chí có là hơi thở của loài rồng cũng không thể phá hủy được chúng.

Phá hủy những bức tường không phải là mục tiêu chính, thứ cần nhắm đến là những tấm ván gỗ được dán lên những bức tường đó. Chúng được làm đủ chắc chắn đến mức thậm chí một con rồng cũng không thể phá hủy được nếu nó không nghiêm túc.

Bay ở một tốc độ nhất định, họ sẽ phải phá hủy những mục tiêu được dựng lên trên đường đi.

Ngay khi mười mục tiêu đã được dán lên lên xong, vị huấn luyện viên ra hiệu lệnh cho Rudel.

Sakuya bay ra xa một đoạn để tạo đà.

Với trường hợp bay lở lửng vừa trước, các huấn luyện viên lo lắng liệu có hay không việc Rudel sẽ lại làm điều bất thường gì khác nữa. Không chỉ những bức tường gạch, chính những mục tiêu cũng được thiết kế sao cho con người khó lòng phá hủy, thế nên họ có chút gì đó khá an tâm. Bởi Sakuya rất tệ hại trong khoản đánh trúng mục tiêu cần nhắm đến, các huấn luyện viên và tân binh quan sát từ một khoảng cách xa bất thường.

Saas lo lắng theo một cách khác so với lần trước trong khi lẩm bẩm. Đúng như mong đợi, kị sĩ với tính cách cởi mở đáp lại.

“Chắc lần này sẽ ổn thôi, nhỉ?”

“Không, dù anh có hỏi tôi thì.. nhưng không phải lần trước thú vị lắm sao? Hẳn rồi, cậu ta không hề sai nên chắc sẽ đậu thôi.”

Tăng tốc, Sakuya băng qua tuyến đường được chỉ định, tiếp cận mục tiêu.

Nhưng dù cho mục tiêu đã nằm trong tầm ngắm của một đòn hơi thở thông thường, Sakuya vẫn chưa tung ra đòn nào. Ở miệng, cô hoặc là đang chuẩn bị bắn ra một đòn hơi thở, hoặc chỉ đơn giản là tập trung mana lại.

“... Không phải cái đó có hơi lớn sao?”

Khi một kị sĩ xấu tính lẩm bẩm, vẫn chưa bắn vào mục tiêu, Sakuya tiếp tục tiến lại gần, rồi gần hơn nữa. Lượng mana tích tụ trong miệng cô đang cực kì lớn.

Không bắn ra lấy một đòn nào, Sakuya bay đến ngay trên mục tiêu đầu tiên.

“Họ đang làm cái gì vậy chứ!?”

Saas đang rất quan ngại, nhưng mặc kệ sự lo lắng của mọi người xung quanh, dưới mệnh lệnh của Rudel, Sakuya thả khối mana cô đặc đó xuống.

Sakuya không thể bắn ra một đòn hơi thở mạnh trong không trung. Nắm bắt được điều đó, Rudel nảy ra ý tưởng thay vì bắn đi, chỉ cần làm một cú đánh bom là được.

Rudel đã chọn cách giải quyết thử thách này bằng cách thả một khối mana đậm đặc ngay trên mục tiêu. Thay vì ép mình nhắm vào các mục tiêu, cậu đặt cược tất cả vào một đòn thật mạnh mẽ duy nhất.

Khi quả cầu mana cô đặc đó rơi xuống, Sakuya ngay lập tức trốn lên trời. Thấy cô ấy gấp rúc bay lên cao như thế, các huấn luyện viên quay về phía những tân binh và gào lên.

“Chạyyyyy!!”

Từ kinh nghiệm của họ, các huấn luyện viên đánh giá rằng quả cầu mana đó cực kì nguy hiểm. Họ quay về phía các tân binh và ra lệnh sơ tán ngay lập tức.

Tất cả gọi cho rồng của mình và đó là khoảnh khắc mọi người chạy như ong vở tổ khỏi khu vực. Khối mana không rơi vào mục tiêu.

Khi nó tìm được đích đến ngay chính giữa những mục tiêu, một làn mây bụi và sóng xung kích thống trị cả khu vực. Tiếp sau âm thanh chói tai của vụ nổ, cả khu vực chìm trong biển lửa.

...Vụ nổ bao trùm tất cả, nuốt chửng những mục tiêu, cả tấm ván lẫn bức tường.

Khu huấn luyện như trở về thuở sơ khai.

May thay, không ai bị thương, nhưng tất cả mọi người tập trung lại chỉ có thể nhìn cảnh tượng đó trong câm lặng.

“Sakuya, chúng ta làm được rồi! Như chúng ta thăng hạng rồi!”

Đáp xuống khu đất hoang tàn, Rudel và Sakuya vui mừng bởi họ đã phá hủy ‘tất cả’ mục tiêu, cả tường ván lẫn tường. Sakuya cũng phát ra một tiếng gầm vui vẻ.

“Không, cậu biết đó, cậu vẫn hạng D.”

“Tại sao chứ!?”

Ngày tiếp theo, Rudel nhận được quyết định từ các huấn luyện viên sau khi họ đã thảo luận về sự việc. Có lẽ đó cũng là một kết quả hiển nhiên.

Hạng của Rudel và Sakuya vẫn được giữ ở hạng D.

Khi Rudel tiến lại phía huấn luyện viên trong lúc thốt ra một vài lời ngạc nhiên, một dragoon sợ hãi đứng đằng sau lưng ông giải thích.

“Ý tôi là, anh bạn à, ngồi lên một chiếc khiên ánh sáng trong phần thi bay lơ lửng là hết sức gian lận.”

“Chúng tôi giữ nguyên một vị trí trên không trung một khoảng thời gian đó thôi!”

Trong khi họ có giữ nguyên một vị trí trên không trung, đó không phải do sức mạnh của Sakuya, mà là nhờ vào Rudel. Ngược lại, Sakuya không làm gì cả. Cô chỉ đơn giản là ngồi trên chiếc khiên ánh sáng.

“Và chỉ để đánh trúng mục tiêu, cậu quyết định thổi bay cả khu huấn luyện sao? Ý tưởng của cậu thật khủng khiếp!”

“Nhưng văn kiện có bao giờ ghi chi tiết về cách chúng tôi nhắm vào mục tiêu đâu!”

“Dù cậu có nói gì đi nữa, quyết định này đã được thông qua bởi các huấn luyện viên... Tôi cầu xin cậu luôn đó, cứ làm bài thi theo cách bình thường giùm tôi được không? Làm ơn đừng có giở trò nữa.”

Khi vị huấn luyện viên xụ vai trao văn kiện cho Rudel, ông rời đi như thể đã bị thứ gì đó bào mòn cả tinh thần lẫn thể xác.

“Mình phải nói thế nào với Sakuya đây...”

Dù Sakuya đang chán nản, cậu phải thông báo cho cô về kết quả này. Nhớ lại Sakuya mong đợi kết quả của cô tới như thế nào, Rudel cảm thấy như có một áp lực đè nặng trong tâm trí.

“Tôi nghĩ đó là một kế hoạch thật hoàn hảo! Tôi và em sẽ cố vượt qua chúng lần tới...”

Trong khi Rudel cố động não hết mức có thể, cậu không thể tìm ra bất kì phương pháp nào để tăng hạng theo cách hợp lệ được cả.

Ngày tiếp theo, sau khi nhận được kết quả, Sakuya đã bỏ trốn.

==========================

Nghe nói bên hentaivn gặp biến gì đó, lâu rồi không làm chủ thớt , nhưng vẫn là thanh niên xem chùa thường trực, hi vọng lần này không gặp vấn đề gì quá lớn.

⁑__________________________________⁑