Dragoon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

27 171

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

285 7501

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 33

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 251

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 191

Part 1 - Chương 51. Extra: Vượt qua Marty 4.

►Chương 51. Extra: Vượt qua Marty 4.

Trans: \__Tuấn Cpu__/

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Chương này dịch hơi thô xíu, mọi người đọc hiểu thôi, mấy nay bận lại nên không trau chuốt nhiều được.

⁂_______________________________⁂

Trong một căn phòng chỉ có những người cao quý hơn cả các đại quý tộc mới được phép sử dụng; Fina, chủ nhân của căn phòng đang vừa ngồi ôm đầu gối vừa lẩm bẩm gì đó trên giường. Kể từ lúc lệnh cấm Rudel vuốt ve được ban hành, cuộc sống trong lông tơ mềm mại của cô bỗng nhiên trở nên xa vời.

Vào lúc này, chỉ có người bạn thân nhất của cô, Mii của tộc bạch miêu đến phòng chơi. Nàng hắc miêu Ness nói rằng Rudel là chủ nhân duy nhất của cô và không cho phép Fina vuốt ve. Cô cũng thích thái độ lạnh nhạt đó của Ness nên cũng không phàn nàn gì, nhưng cô bắt đầu khao khát quãng thời gian như trên thiên đàng trước kia khi Rudel ở đây.

“Bà chị tóc đen đáng nguyền rủa.. nếu không có cô, tôi đã bước đi trên con đường chinh phục lông tơ ngay bây giờ rồi!!!”

Trong khi Fina đang lẩm bẩm trong nét mặt vô cảm, cận vệ của cô, Sophina nhìn thấy và bị dọa lui.

(Chúng ta nên làm gì đây. Cả hai con công chúa của đất nước này xong rồi. Một thì chết mê chết mệt một tên thường dân, một thì nhất quyết chẳng thèm ngó ngàng gì tới chuyện quốc gia đại sự. Chúng ta chỉ có hai công chúa... chỉ có mỗi hai công chúa thôi, chết tiệt!)

“Đúng rồi! Mình chỉ cần giết chị ta rồi chiếm lấy chủ nhân cho riêng mình là được mà!”

“C-công chúa! Không được, Rudel-sama yêu Izumi nhiều lắm.”

Mii cố xoa dịu nhưng Fina lấy ra một con dao dấu trong ngăn bàn. Đó là một con dao tẩm độc cô nhờ Mii mua giúp.

“N-như vậy không tốt đâu công chúa.”

“Đừng ngăn cản mình Mii. Mình không còn lựa chọn nào khác ngoài làm việc này cả!”

“Bỏ nó xuống, công chúa.”

Mii nhẹ nhàng khuyên bảo cô nhưng Sophina lại khá lạnh lùng.

“Sao cô dám hành động như thể mình là một cô gái ngoan hiền như thế hả? Ánh nhìn của cô với sư phụ cứ như một thiếu nữ trong sáng trong cái độ tuổi ấy. Nhìn lại mình giùm tôi cái!! Nếu cô muốn quyến rũ sư phụ, cô chỉ có lựa chọn duy nhất là cùng tôi xây dựng một harem thôi! Nếu làm vậy, tôi có thể làm chuyện này rồi chuyện nọ với Mii và Ness và... rột, mình đang chảy nước miếng. Dù sao đi nữa! Nếu có ai giúp tôi, tôi sẽ cho phép người đó làm vợ bé, vậy nên tới đây giúp tôi một tay nào!”

Khi Fina hoàn toàn vô cảm nhấn mạnh điều đó, tất cả mọi người ngay lập tức lùi lại đằng sau. Sophina tưởng tượng cảnh đó trong đầu mình...

“N-nhưng có nhiều chuyện cậu có muốn cũng không thể làm được đâu!”

“Cô đã xem xét điều đó rồi, đúng không? Cô mà có một cơ thể nóng bỏng như cô tưởng tượng thì_____ công chúa, cô______!”

Cô nói không sai một li nào và Sophina cũng không rút lại những từ mà mình đã nói. Nhưng những lời từ miệng của cô lại quá vô lễ với một công chúa. Khi đang xem xét lại lời nói của mình thì mọi người trong phòng bỗng nhiên ngã gục, một làn sương đen bao phủ họ.

“H-huh? Mình bị sao vậy.. khoan đã, công chúa!”

Khi Sophina tỉnh dậy sau cơn hôn mê, cô tìm thấy Fina đang mắt trợn trắng nằm gục dưới sàn nhà. Nắm chặt con dao đồ chơi cô nghĩ đã được tẩm độc trên tay, ‘bà chị tóc đen’... cô lẩm bẩm trong khi đang ngủ. Sophina thấy nàng công chúa kia hơi đáng sợ, nhưng cũng đã xác nhận được sự an toàn của công chúa.

“Ơn trời. Cô ấy chỉ bất tỉnh thôi. Nhưng tốt nhất mình nên đưa cô ấy tới bệnh xá..eh!”

Cô cảm thở phào nhẹ nhỏm khi xác nhận công chúa vẫn ổn... Fina đột nhiên bật dựng dậy.

“Huh? Mình đã cố làm chuyện gì vậy?”

“C-công chúa, cô ổn chứ?”

Tương tự, Mii cũng tỉnh dậy. Cô nhìn vào con dao Fina đang cầm trên tay trước khi nháo nhào lên mà vừa xin lỗi vừa khóc tới thấy thương.

“C-công chúa, mình xin lỗi! Con dao đó là đồ giả. M-Mii... Mii không biết ở đâu có bán dao tẩm độc hết và rồi cuối cùng Mii đã đưa cậu con dao đồ chơi mà mình bị cửa hàng nọ gạ mua!”

Các thượng kị sĩ luôn kiểm tra tất cả mọi thứ, thế nên để đem các vật nguy hiểm vào đây là chuyện không thể. Họ đã kiểm tra con dao đồ chơi từ trước và biết rõ về nó. Người duy nhất không biết gì là Fina. Nhưng khi thấy Mii gào khóc và xin lỗi, Fina nói.

“Không sao đâu, Mii. Xin lỗi vì đã khiến cậu phải trải qua những cảm xúc đau buồn đó... Mình đã yêu cầu một việc quá sức và khiến cậu khóc mất rồi.”

(Dễ thương chết mất, dễ thương chết mất... như một hình phạt, chị sẽ không để em ngủ tối nay đâu. Chị sẽ cho em lên bờ xuống ruộng tới tận sáng luôn!!!)

Quên hết mọi chuyện về Izumi, tâm trạng Fina biến chuyển đúng như những gì cô mong muốn.

“Thưa công chúa! Trước tiên, chúng ta nên đi đến bệnh xá đi ạ!”

(Và đến gặp bác sĩ tâm thần luôn.)

Bên ngoài phòng công chúa, một bóng đen đang rón rén bước từng bước trên các khoảng tối trên hành lang. Nhận thấy có điều không ổn đang diễn ra trong phòng, các thượng kị sĩ bên ngoài bước vào đó nên không để ý đến cái bóng.

‘N-những cảm xúc này tối đen như mực vậy, thậm chí còn cực kì phản cảm nữa chứ. Nhưng với thứ này, ta đã tích lũy thêm được một ít sức mạnh... Rudel, cứ đợi đấy. Lần này, ta sẽ giết bằng được nhà ngươi và đưa thế giới này về con đường đúng đắn của nó... erk, thấy ghê quá, cái sự pha trộn giữa lông tơ và dục vọng này chắc khiến mình nôn chết mất.’

Cái bóng trốn ra khỏi kí túc xá nữ. Sinh ra từ Cattleya, được nuôi dưỡng bởi Lillim và thậm chí bây giờ, làn hắc sương đó vẫn tiếp tục thu thập sự thù ghét để cố giết chết Rudel. Do thực tế là nó chỉ thu thập cảm xúc từ nữ giới nên giờ đây, làn hắc sương đó đã bắt đầu có hình dáng và giọng nói của một thiếu nữ, và đến giờ nó vẫn ghét Rudel.

Cũng trong thời gian đó, Rudel đang ở trong bệnh xá. Cậu đang đến thăm Vargas. Lễ tốt nghiệp và các bữa tiệc sau đó đã kết thúc, khoảng thời gian ngắn này là lúc mà các học viên năm thứ năm có thể thư thả nghĩ ngơi, còn Vargas thì nhập viện. Mặt bầm đen bầm đỏ trong khi băng cứu thương thì quấn cùng người khiến cảnh tượng của anh bây giờ nhìn rất đáng thương.

“Anh bị chấn thương hoài vậy Vargas.”

“Không nhiều như cậu.”

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Vargas bị tấn công bởi các chàng trai khác. Nguyên nhân thì khá đa dạng. Hôn nhân với Basyle, người hầu của gia tộc Ases của anh đã được quyết định và trên tất cả, việc bổ nhiệm anh vào Lữ đoàn hiệp sĩ của gia tộc Halbades cũng đã chính thức hoàn thành.

Không chỉ đính hôn với Basyle, người chị cả nóng bỏng mà các học viên luôn ngước nhìn trong thèm muốn mà cậu còn được tiến cử vào một vị trí mà người thường có mơ cũng không bao giờ thấy. Dù đó là một vị trí mà anh có thể đạt được trong tương lai với khả năng của mình, nhưng theo cách bình thường, ít nhất anh cũng phải bỏ ra một khoảng thời gian tích lũy kinh nghiệm trước. Một vài giáo viên cũng tham gia vụ tấn công đó.

“Quan trọng hơn, nghe kĩ nè! Chiếc khiên của anh cuối cùng cũng hoàn thành rồi! Luecke sẽ mang nó tới đây sớm thôi nên anh chỉ cần đợi một chút nữa.”

“Hah!? Sao anh không hay biết gì chuyện này vậy?”

“Đó là đề nghị của em.”

Ngồi cạnh bên Vargas, Basyle mỉm cười trả lời. Basyle đã tặng cho Rudel thanh kiếm trước đó. Thanh kiếm được tạo nên từ nhiều vật liệu cực kì giá trị, Rudel rất vui, sau đó thấy không tốt lắm vì được tặng thanh kiếm tốt như vậy nhưng rồi cuối cùng cậu cười vui hớn hở còn nhiều hơn nữa.

“L-là do em sao?”

Khi mặt Vargas bắt đầu đỏ lên, Luecke bước vào phòng bệnh. Nhưng tay cậu trống rỗng.

“Mh, Rudel có đây à.”

“Ừ, anh muốn thấy chiếc khiên. Anh nghe nói là nó tuyệt lắm."

Nghe vậy em biết nó tuyệt mà, đúng không? Đúng không? Luecke nói và vui vẻ ra dấu cho các người hầu của mình đang đứng bên ngoài phòng bệnh. Ngay tức thì... ba người hầu mang vào một bộ giáp hoàn chỉnh cùng với chiếc khiên.

“Đ-đợi một chút. Có phải đó là một bộ giáp không?”

Khi Vargas la lên, Luecke làm một gương mặt như kiểu ‘ông anh đang nói gì vậy?’ trong khi trả lời.

“Tất nhiên rồi. Một bộ giáp chính thức từ lữ đoàn hiệp sĩ của Gia tộc Halbades và một chiếc khiên đặc biệt được khắc các ma thuật do em tự phát thảo. Đó là một tạo tác đáng kinh ngạc lắm đó... nghe nè, nó được tạo nên từ năm kim loại khác nhau để giúp nhẹ hơn và bền chắc hơn! Tuy tốn tiền đôi chút nhưng rất đáng.”

Nghe vậy, Rudel lên tiếng.

“Huh? Vậy là cậu dùng tới năm kim loại à? Không phải trước đó cậu nói nó hơi vượt quá ngân sách của cậu sao?”

“Trước đó không có ai trợ giúp cả. Ban đầu tôi định tự mình thuê anh ấy nhưng khi sự hứng thú của cha bị kích thích, chúng tôi quyết định cho anh ấy thành một kị sĩ chính thức luôn. Vì chuyện đó nên ngân quỹ tăng lên, chúng tôi thậm chí còn phải sửa lại bộ giáp nữa.”

Nghe cuộc đối thoại của Rudel và Luecke nãy giờ, nụ cười của Vargas với Basyle đông cứng. Tổng số tiền đã vượt đến một cảnh giới họ không tưởng tượng nổi. Hai người họ cuối cùng cũng hiểu ra Rudel là một quý tộc cao cấp đến mức nào. Vào đúng lúc đó, Eunius chạy vào trong phòng.

“Nè, không ai thông báo với tôi hết! Sao anh Vargas lại tham gia cái lữ đoàn hiệp sĩ ẻo lả ở chỗ Luecke vậy hả!?”

Trong khi Eunius đùng đùng nổi giận, Luecke lạnh lùn tạc gáo nước lạnh vào mặt cậu.

“Trong khi cậu ngồi đó há miệng chờ xung rụng, Gia tộc tôi đã tự mình chiêu mộ những cá nhân tài năng cho lữ đoàn kị sĩ của mình. Và cái đám kị sĩ não cơ bắp của cậu không cần những nhân tài như thế này làm chi đâu.”

“Đồ khốn, ngươi đúng là một tên đáng ghét! Đấu một trận ngay và luôn không?”

Miệng thì cười nhưng ánh mắt họ hoàn toàn nghiêm túc. Vargas cùng Basyle gửi ánh mắt tìm kiếm sự cứu rỗi đến Rudel thì cậu mỉm cười với Eunius và Luecke.

“Mong hai cậu đấu vui vẻ.”

Nhưng thông điệp cứ vậy mà bay vào hư vô. Cậu chúc hai người kia với một nụ cười dễ mến hết biết khiến họ cạn hết cả lời. Nhưng rồi một nữ thần cứu rỗi giáng thế.

“Các cậu nghĩ mình đang làm gì trong bệnh xá vậy? Các cậu đang làm phiền mọi người đó, thế nên dừng trò đó lại đi. Rudel nữa, đừng chỉ đứng đó nhìn, ngăn họ lại đi chứ.”

Trong khi Izumi chán nản bước vào phòng bệnh, Rudel cuống cuồng lên và xin lỗi ríu rít. Gần đó, hai người kia miễn cưỡng dừng trận đấu lại. Vargas và Basyle thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngoài lối vào phòng bệnh, một hiện diện quen thuộc đang liếc trừng trừng Izumi.

“T-trong khi cô chỉ là một bà chị tóc đen, sao cô dámmmmm!!!”

“Người đang làm gì vậy công chúa? Đến đây nhanh lên và coi lại bản thân mình đi ạ!”

Nhìn gương mặt vô cảm của Fina, Vargas và Basyle cầu nguyện cho hạnh phúc của Izumi.

⁑__________________________________⁑