Dòng thời gian nơi cô ấy vẫn còn sống!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kyoukai Senjou no Horizon

(Đang ra)

Kyoukai Senjou no Horizon

Kawakami Minoru

Việc tái tạo lịch sử diễn ra suôn sẻ cho đến năm 1413 sau Công nguyên, khi một cuộc chiến nổ ra ở Thần Quốc. Điều này khiến Thần Quốc Hài Hòa đổ bộ xuống thế giới ban đầu.

26 30

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

47 104

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

18 79

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

(Đang ra)

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

131313

"Ừm… tôi biết một chút thôi."

115 1521

Dân Mạng Mắng Ta Là Phế Vật, Ta Khen Hắn Nhìn Người Chuẩn Thật

(Đang ra)

Dân Mạng Mắng Ta Là Phế Vật, Ta Khen Hắn Nhìn Người Chuẩn Thật

Vân Thượng Đại Thúc (云上大叔)

Pha trộn giữa hiện thực mạng xã hội và hệ thống ảo tưởng, khiến độc giả vừa thấy quen thuộc, vừa thấy thú vị.

20 34

Act 2 - 6/1

Có một chuyện đáng mừng. Rentarou cuối cùng cũng đã trò chuyện với Hayama Haru.

"Hayama-san có vẻ cảnh giác với Jougasaki-kun ghê nhỉ?"

"Cậu nói gì vậy. Cô ấy cảnh giác với tôi là chuyện đương nhiên mà."

Vì trong anime gốc nó là như vậy. Đúng hơn, Rentarou có thể nói chuyện bình thường với một nhân vật phản diện như tôi mới là kẻ kỳ lạ đấy, hiểu không?

"Cậu có vẻ sẽ thân với cô ấy được chứ?"

"Hả? Với Hayama-san? Chuyện đó, ừm, không biết nữa."

"Tại sao chứ. Chẳng phải hai người đều là học sinh ngoại bộ sao. Phải giúp đỡ lẫn nhau chứ."

"Nếu có dịp, tớ sẽ thử bắt chuyện lại xem sao."

"Nên làm vậy đi."

Tôi đã thử suy nghĩ tại sao sự kiện vốn dĩ sẽ khiến hai người họ quen nhau lại không xảy ra, và có lẽ nguyên nhân là ở tôi. Khác với Jougasaki Akuto trong anime, tôi không bắt nạt học sinh ngoại bộ. Izumogawa và Sakurakouji cũng noi gương tôi mà thân thiện với họ. Kết quả là, những học sinh nội bộ khác cũng trở nên hòa hợp với học sinh ngoại bộ, và có lẽ những kẻ nội bộ thích thú với việc làm cho Hayama Haru bị lạc như trong tập một của anime đã không còn tồn tại.

Dù mất thời gian, nhưng cuối cùng thì nam chính và nữ chính cũng đã đối thoại với nhau. Tôi cảm thấy an tâm đôi chút. Từ giờ, chắc chắn hai người họ sẽ ngày càng thân thiết, rồi sẽ có mối quan hệ cùng nhau đi chơi, hay hẹn gặp ở công viên lúc nửa đêm để ngắm sao. Giống như những gì được khắc họa trong anime Kimi Aru. Phải như vậy mới được. Nếu không có Rentarou, sẽ chẳng còn ai ở bên cạnh và nâng đỡ cô ấy trong cuộc chiến với bệnh bạch cầu nữa.

Mùa mưa kết thúc, trời đột nhiên trở nên nóng nực. Tôi, Izumogawa và Sakurakouji quyết định mở một buổi học nhóm để chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ một. Địa điểm là dinh thự nhà Jougasaki. Ba chúng tôi ngồi cạnh nhau bên chiếc bàn gỗ lộng lẫy theo phong cách cổ điển, mở sách giáo khoa và vở ra giải bài tập.

Nếu có chỗ nào không hiểu, chúng tôi sẽ gọi các giảng viên nổi tiếng của các lò luyện thi cho từng môn đang đợi sẵn ở phòng khác vào giải thích. Họ sẽ ra đề ngay tại chỗ phù hợp với trình độ của chúng tôi. Tất nhiên, chúng tôi trả cho họ một khoản thù lao tương xứng.

Trong lúc đang học toán, Izumogawa ngáp và trông có vẻ buồn ngủ. Sakurakouji lên tiếng.

"Izumogawa-san, hôm nay trông cậu có vẻ mệt mỏi nhỉ?"

"Dạo này tớ bị thiếu ngủ. Mải mê chơi game đến khuya quá."

Izumogawa là một game thủ. Tôi tò mò hỏi.

"Có game nào thú vị mới ra mắt à?"

"Akuto-sama, ngành công nghiệp game hiện đang đứng trước một cuộc cách mạng. Các tựa game với ý tưởng đột phá đồng loạt được phát hành từ các công ty Nhật Bản, khiến người hâm mộ game trên toàn thế giới mê mẩn."

Khi tôi xác nhận tên những tựa game mà cậu ta đang khen ngợi, thì đó đều là những tác phẩm mà tôi đã nộp dưới dạng bản thảo kế hoạch vài năm trước. Một game hành động giải đố cho phép đặt các cổng không gian để dịch chuyển tức thời. Một game theo thể thức battle royale, nơi khoảng một trăm người chơi đổ bộ lên một hòn đảo, nhặt vũ khí và chiến đấu cho đến khi chỉ còn lại người cuối cùng.

"Tôi cảm nhận được rằng ngành công nghiệp game đã tăng tốc đột ngột trong vài năm qua."

Izumogawa đặt tay lên ngực, mơ màng nói. Sakurakouji vừa nghịch mái tóc uốn lọn dọc tựa mũi khoan vừa lắng nghe.

"Game dạo này thú vị đến thế sao?"

"Sakurakouji-san cũng nên thử chơi xem. Trong số đó, đặc biệt xuất sắc là một game tên là 'Box Craft' do một hãng phần mềm nhỏ vô danh phát triển. Đó là một game sinh tồn, người chơi đào đất, chặt cây để thu thập nguyên liệu và chế tạo vật phẩm."

Gia nhân Onoda thay trà mới cho chúng tôi. Cảm nhận được ánh nhìn, tôi ngẩng lên thì thấy vị giảng viên dạy toán đang chờ chúng tôi nói chuyện xong.

Một buổi tối, trong lúc đang ăn tối cùng cha, tôi nhận được báo cáo.

"Lợi nhuận từ các game của mày đang làm cho cổ phiếu liên quan của Tập đoàn Jougasaki tăng giá. Một thành quả đáng kinh ngạc."

"Con cảm ơn cha. Nhưng, đó không phải là game của con ạ. Con chỉ là người đề xuất ý tưởng mà thôi..."

Việc tôi làm là đạo nhái, nên lòng tôi cảm thấy day dứt. Tôi xé một mẩu bánh mì, phết bơ rồi đưa vào miệng. Bánh mì mới nướng được làm trong lò đá của nhà bếp Jougasaki. Nghe nói bột mì được nhập khẩu từ Pháp qua một kênh riêng.

"Hệ thống bòn tiền người dùng trên thiết bị di động cũng đang mang lại lợi nhuận khổng lồ đấy."

Jougasaki Houou đang tống vào bụng miếng bít tết tái chảy máu. Quản gia Setomiya, gia nhân Onoda và những người hầu chuyên phục vụ khác đang đứng dọc tường lắng nghe cuộc trò chuyện của hai cha con chúng tôi.

"Akuto, mày có muốn thứ gì không?"

Jougasaki Houou vừa nói vừa nhìn tôi như muốn bắn chết.

"Tao sẽ đặc biệt ban thưởng cho mày. Cứ nói thứ mày muốn đi."

"Vậy thì, con xin cha hãy viện trợ thêm vốn cho các tổ chức y tế. Các công ty dược phẩm, viện nghiên cứu, ngân hàng tủy xương, không chỉ trong Nhật Bản mà cả các cơ sở trên toàn thế giới, xin cha hãy quyên góp thêm cho họ."

Nhờ sự tài trợ từ Tập đoàn Jougasaki, nhiều đoạn phim quảng cáo với sự tham gia của các diễn viên nổi tiếng nhằm thúc đẩy việc đăng ký hiến tủy đã được sản xuất. Nghiên cứu về các loại thuốc chống ung thư mới nhất dường như cũng đang có tiến triển. Nếu có thêm vốn, dòng chảy này chắc chắn sẽ được đẩy nhanh hơn nữa.

"Mày không định dùng tiền cho bản thân mình sao?"

Jougasaki Houou uống cạn ly whisky rồi thở ra một hơi nóng hổi.

"Vì con đã được ban cho quá nhiều thứ rồi ạ."

"Thằng nhạt nhẽo."

"Con là một gã đàn ông tẻ nhạt mà."

"Không có cái dã tâm cắn xé và nuốt trọn kẻ thù thì đừng hòng tao giao Tập đoàn Jougasaki cho mày."

Tôi đã rất ngạc nhiên. Xem ra ông ta cũng có ý định để đứa con trai là tôi đây kế thừa đế chế khổng lồ mang tên Tập đoàn Jougasaki. Dù điều đó sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực.

"Không sao đâu ạ. Con chỉ là một gã đàn ông bình thường không có dã tâm. Nhưng, con cảm ơn cha."

Ông ấy là người thân duy nhất có cùng huyết thống với Jougasaki Akuto. Đó là sự thật không thể chối cãi. Tôi nên tranh thủ nói chuyện với ông ấy nhân lúc này. Vì chẳng bao lâu nữa, dù có muốn gặp cũng sẽ không thể gặp được. Chúng tôi là một cặp cha con sẽ cùng nhau đi đến chỗ diệt vong. Chỉ là ông ấy vẫn chưa biết điều đó mà thôi.

Những lúc không có kế hoạch gì vào sau giờ học hay ngày nghỉ, tôi tham gia hoạt động tình nguyện ở trước nhà ga.

"Bệnh bạch cầu là ung thư máu! Để tạo ra máu bình thường, cần phải thực hiện phẫu thuật cấy ghép tủy xương!"

"Nếu không phải là người có tủy tương thích với bệnh nhân thì không thể tiến hành cấy ghép!"

"Để cứu những người đang phải chịu đựng bệnh bạch cầu, xin mọi người hãy đăng ký hiến tủy tại ngân hàng tủy xương!"

Tôi cùng các bạn tình nguyện viên vừa hô hào kêu gọi người qua đường vừa phát tờ rơi.

Hayama Haru sẽ phát bệnh bạch cầu cấp vào mùa đông năm nay. Trong anime, cô ấy đã không thể tìm được người hiến tủy. Nhưng, bằng những hoạt động bền bỉ như thế này, tương lai chắc chắn sẽ thay đổi. Tôi tin là vậy. Khả năng trong đám đông này tình cờ có người có thể trở thành người hiến tủy cho Hayama Haru, phản ứng với tiếng gọi của tôi và quyết định thử đăng ký hiến tủy là gần như bằng không, nhưng không phải là không. Một thanh niên trạc tuổi sinh viên đại học đã cầm lấy tờ rơi tôi đưa khi đi lướt qua. Với lòng biết ơn, tôi cúi đầu thật sâu.

"Cậu vất vả rồi, Kurosaki-kun. Cảm ơn cậu như mọi khi nhé."

"Ngày mai cũng nhờ cậu nhé."

Mười tám giờ, chúng tôi giải tán. Tôi chào người phụ trách của nhóm tình nguyện rồi rời khỏi bùng binh. Tôi vào một phòng vệ sinh riêng trong tòa nhà ga, cởi bộ quần áo rẻ tiền dùng để cải trang và thay lại đồng phục của Học viện Kira. Tôi gọi điện cho tài xế Ootawara, nhờ ông đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm của tòa nhà.

Khi tôi ra khỏi phòng vệ sinh và đi dọc hành lang, tấm áp phích lễ hội pháo hoa dán trên tường đập vào mắt tôi.

---

Lễ hội Pháo hoa Lớn Thị trấn Natsume

Ngày tổ chức: Mùng 10 tháng Tám

Địa điểm: Bờ sông Hakuryou

---

Một hình minh họa pháo hoa đang được bắn lên được vẽ rất lớn. Đây là sự kiện được tổ chức hàng năm tại thị trấn này. Trong anime Kimi Aru cũng có một tập mà Rentarou và Hayama Haru đi xem pháo hoa. Nhớ lại điều đó, tôi chợt nảy ra một ý.

Nỗi trăn trở của tôi gần đây là làm thế nào để đưa Rentarou và Hayama Haru đến một mối quan hệ thân thiết. Hai người đó, dù là nhân vật chính và nữ chính của câu chuyện, nhưng hình như vẫn còn chưa trao đổi thông tin liên lạc. Nghe nói dù có lướt qua nhau trên hành lang cũng chỉ gật đầu chào nhẹ. Gần như chẳng khác gì người dưng.

Thế nhưng, nếu tận dụng lễ hội pháo hoa này, có lẽ tôi có thể nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa hai người họ. Đứng trước tấm áp phích và khoanh tay lại, tôi bắt đầu vạch ra kế hoạch.