Dòng thời gian nơi cô ấy vẫn còn sống!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kyoukai Senjou no Horizon

(Đang ra)

Kyoukai Senjou no Horizon

Kawakami Minoru

Việc tái tạo lịch sử diễn ra suôn sẻ cho đến năm 1413 sau Công nguyên, khi một cuộc chiến nổ ra ở Thần Quốc. Điều này khiến Thần Quốc Hài Hòa đổ bộ xuống thế giới ban đầu.

26 43

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

47 104

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

18 79

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

(Đang ra)

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

131313

"Ừm… tôi biết một chút thôi."

115 1521

Dân Mạng Mắng Ta Là Phế Vật, Ta Khen Hắn Nhìn Người Chuẩn Thật

(Đang ra)

Dân Mạng Mắng Ta Là Phế Vật, Ta Khen Hắn Nhìn Người Chuẩn Thật

Vân Thượng Đại Thúc (云上大叔)

Pha trộn giữa hiện thực mạng xã hội và hệ thống ảo tưởng, khiến độc giả vừa thấy quen thuộc, vừa thấy thú vị.

20 34

Act 2 - 6/4

Dinh thự nhà Sakurakouji là một tòa nhà lộng lẫy mang phong cách thuần Nhật. Nhiều dãy nhà mái ngói được nối với nhau bằng những hành lang có mái che. Tất cả người giúp việc đều mặc trang phục truyền thống của Nhật, tạo cảm giác như đang ghé thăm một lữ quán suối nước nóng.

Hôm đó, tôi và Izumogawa được Sakurakouji mời đến dinh thự. Tại sân trong có một sân khấu kiểu Nhật gọi là sân khấu kịch Noh, và một buổi hòa tấu đàn koto sẽ được tổ chức tại đó. Ngoài tôi và Izumogawa, còn có rất nhiều khách mời khác đang ngồi trên những chiếc ghế được xếp sẵn.

Sau phần trình diễn của một vài nghệ sĩ, Sakurakouji trong trang phục kimono bước lên sân khấu kịch Noh. Âm thanh thật tao nhã. Rừng tre bao quanh dinh thự xào xạc trong gió. Một làn gió mát thổi qua.

Cô ấy chơi đàn cho đến nốt cuối cùng, rồi cúi đầu thật sâu và bước xuống khỏi sân khấu.

"Một màn trình diễn tuyệt vời, nhưng sự kết hợp giữa mái tóc uốn lọn dọc và kimono quả là lạ lùng."

"Trông cứ như một quý bà châu Âu đang biểu diễn vậy."

Tôi và Izumogawa lần lượt nhận xét.

Sau buổi hòa tấu, một người giúp việc dẫn chúng tôi đến dãy nhà nơi Sakurakouji ở. Khi chúng tôi đang ngồi đợi trong một căn phòng kiểu Nhật có máy lạnh và uống trà, Sakurakouji đã thay thường phục bước vào.

"Xin chào. Akuto-sama, Izumogawa-san, cảm ơn hai vị đã đến đây hôm nay ạ."

Sau khi nói một lượt những lời khen về buổi hòa tấu, chúng tôi lấy bài tập hè trong cặp ra và cùng nhau học.

"Cùng nhau làm bài tập thế này, thời Sơ đẳng đúng là không thể tưởng tượng nổi ạ. Hồi đó tôi chẳng hề quan tâm đến việc học hành, nên lão quản gia lúc nào cũng cau có."

"Trường hợp của tôi thì ngược lại, từ lúc tôi bắt đầu học hành nghiêm túc, đám người hầu lại thấy tiếc nuối đấy."

"Ồ, tại sao vậy ạ, Izumogawa-san?"

"Vì trước đây tôi toàn dùng tiền để giải quyết bài tập. Tôi đưa cho đám người hầu bộn tiền tiêu vặt để họ bắt chước chữ viết của tôi và làm bài tập hộ. Họ dùng số tiền đó để đi du lịch, mua xe hơi. Giờ tôi tự làm bài tập rồi, nên khoản thù lao đột xuất đó cũng không còn nữa."

"Nhìn hai người, tôi thực sự cảm nhận được rằng con người có thể thay đổi."

"Akuto-sama đang nói gì vậy ạ?"

"Đúng thế ạ. Câu nói vừa rồi phải là của chúng tôi mới đúng."

Hai người họ lại nói như vậy. Việc tôi thay đổi là điều hiển nhiên. Nhân cách của Jougasaki Akuto đã bị nhân cách từ kiếp trước của tôi ghi đè lên rồi. Theo tôi, hai người họ, những người có thể tự mình thay đổi, mới là đáng quý hơn.

"Vì Akuto-sama là người thay đổi đầu tiên, nên chúng tôi chỉ đang cố gắng để bắt kịp ngài thôi ạ."

"Đúng vậy. Akuto-sama chính là kim chỉ nam cho hành động của chúng tôi, là trung tâm của vạn vật."

"Vẫn khoa trương như mọi khi..."

Lão quản gia nhà Sakurakouji mang bánh wagashi và trà đến nên chúng tôi nghỉ giải lao. Đó là loại bánh monaka cao cấp. Vị ngon của nó khác một trời một vực so với loại bánh monaka rẻ tiền mà tôi được sếp tặng làm quà thời còn là nhân viên văn phòng ở kiếp trước.

"Nhân tiện, Akuto-sama, có một việc về lễ hội pháo hoa em muốn báo cáo với ngài."

"Cứ nói đi, Izumogawa-kun."

Tôi bắt chước giọng điệu của người sếp ở kiếp trước, thúc giục cậu ta nói.

"Việc sắp xếp để mời Hayama-sama đi xem pháo hoa xem ra đã có triển vọng rồi ạ."

Nói đoạn, cậu ta kể lại chuyện xảy ra ở bữa tiệc mà cậu đã tham dự cùng mẹ mình. Có vẻ như thông qua một nữ sinh tên Saotome Ritsu, cậu ta có thể đưa được Hayama Haru đến lễ hội pháo hoa.

"Làm tốt lắm, Izumogawa-kun."

Cậu ta đặt tay lên ngực và nhắm mắt lại.

"Được giúp ích cho ngài là vinh hạnh của em."

Mái tóc vàng óng mượt của cậu ta khẽ lay động. Tôi bất giác nghĩ rằng, có lẽ dù không tình cờ gặp Saotome-san ở bữa tiệc, chỉ cần cậu ta lên tiếng, sẽ có vô số nữ sinh tìm mọi cách để giúp cậu ta đạt được nguyện vọng.

"Vào ngày diễn ra lễ hội pháo hoa, tôi giao cho cậu nhiệm vụ đưa Hayama Haru đến."

"Xin hãy giao cho em. Izumogawa này sẽ đưa Hayama-sama đến với Akuto-sama."

"Không phải đến chỗ tôi, mà là đến điểm hẹn. Tôi đã chỉ trên bản đồ rồi mà. Một tiếng sau khi lễ hội pháo hoa bắt đầu, đưa cô ấy đến đó. Rõ chưa."

Tôi nhìn sang Sakurakouji.

"Vậy thì, Sakurakouji-san, cô đi đón Rentarou được không?"

"Tôi... đi đón Rentarou... ạ?"

"Tôi sẽ đợi hai người họ đến ở gần điểm hẹn. Tôi không định gặp mặt, nhưng muốn quan sát từ xa."

"Tôi đã hiểu ạ. Xin hãy cứ giao cho tôi."

Sakurakouji cũng tràn đầy nhiệt huyết.

Nhân tiện, có một thông tin về lễ hội pháo hoa mà tôi vẫn chưa nói cho hai người họ biết. Vì đã xem anime Kimi Aru, tôi biết rằng vào ngày lễ hội diễn ra, sẽ có một sự cố nhỏ xảy ra. Giải thích cho họ ở giai đoạn này là rất khó. Họ sẽ thắc mắc tại sao tôi lại biết được những sự kiện sẽ xảy ra trong tương lai.

Ngày hôm đó, sự kiện ấy sẽ xảy ra tại một nhánh sông nối ra sông Haku-ryou. Khoảng một giờ sau khi lễ hội pháo hoa bắt đầu. Một cậu bé chừng năm tuổi đang ngắm pháo hoa sẽ bị ngã xuống sông qua một khe hở trên hàng rào.

Cậu bé sẽ chới với và kêu cứu. Người mẹ đi cùng, khi nhận ra con mình bị ngã, sẽ hét lên thất thanh. Con đường ven sông lúc đó vẫn có người qua lại. Nhưng ai cũng chần chừ, chỉ đứng nhìn. Giữa lúc đó, chỉ có một người duy nhất trèo qua hàng rào và nhảy xuống. Đó chính là nhân vật chính, Sasaki Rentarou.

Tuy chỉ là một nhánh sông nhưng chỗ đó cũng khá sâu. Nhưng Rentarou đã bơi và cứu được cậu bé đang đuối nước. Và người tình cờ chứng kiến toàn bộ sự việc chính là nữ chính Hayama Haru.

Thông qua sự kiện ở lễ hội pháo hoa, Hayama Haru bắt đầu ý thức rõ ràng về Rentarou. Lòng ngưỡng mộ dành cho cậu nảy sinh trong cô, và rồi sẽ dần chuyển thành tình cảm.

Ở dòng thời gian này, liệu sự kiện cậu bé đuối nước có xảy ra giống như trong anime Kimi Aru không? Tôi không biết. Cũng có khả năng sẽ chẳng có gì xảy ra cả. Nhưng cứ chuẩn bị trước thì hơn. Nếu Rentarou hiên ngang cứu đứa trẻ ngay trước mắt Hayama Haru, thì độ hảo cảm của cô ấy dành cho cậu ta chắc chắn sẽ tăng vọt.