Dòng thời gian nơi cô ấy vẫn còn sống!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kyoukai Senjou no Horizon

(Đang ra)

Kyoukai Senjou no Horizon

Kawakami Minoru

Việc tái tạo lịch sử diễn ra suôn sẻ cho đến năm 1413 sau Công nguyên, khi một cuộc chiến nổ ra ở Thần Quốc. Điều này khiến Thần Quốc Hài Hòa đổ bộ xuống thế giới ban đầu.

26 27

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

47 104

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

18 78

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

(Đang ra)

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

131313

"Ừm… tôi biết một chút thôi."

115 1521

Dân Mạng Mắng Ta Là Phế Vật, Ta Khen Hắn Nhìn Người Chuẩn Thật

(Đang ra)

Dân Mạng Mắng Ta Là Phế Vật, Ta Khen Hắn Nhìn Người Chuẩn Thật

Vân Thượng Đại Thúc (云上大叔)

Pha trộn giữa hiện thực mạng xã hội và hệ thống ảo tưởng, khiến độc giả vừa thấy quen thuộc, vừa thấy thú vị.

20 26

Act 2 - 8/3

Góc nhìn của Kitamizawa Yuzu

Tôi đã có một tuổi thơ hạnh phúc. Bố và mẹ rất hiền, tôi được mua bao nhiêu quần áo tùy thích, và được tặng rất nhiều thú nhồi bông. Mãi sau này tôi mới nhận ra rằng gia đình mình giàu có hơn so với mặt bằng chung. Hồi còn học ở phân hiệu cấp hai của Học viện Kira, tôi cứ ngỡ cuộc sống được đưa đón bằng xe hơi có tài xế riêng là chuyện bình thường.

Bất hạnh ập đến với bất cứ ai. Với tôi, cuộc đời đã tan vỡ vào năm mười tuổi. Trong số những đứa trẻ cùng lớp năm lớp bốn, có một cậu bé mang dung mạo và tính cách của một con ác quỷ. Tên hắn là Jougasaki Akuto. Hắn là quý tử của Tập đoàn Jougasaki, và các giáo viên chỉ biết lấy lòng hắn.

Tôi không biết lý do tại sao mình lại bị hắn để ý. Có lẽ hắn đã nghe thấy tôi khoe với bạn bè về sự hòa thuận của gia đình mình. Vì tôi thường kể với bạn bè rằng cuối tuần nào gia đình cũng đi chơi, rằng bố và mẹ luôn ôm tôi trước khi đi ngủ.

Chỉ là tin đồn, nhưng nghe nói hắn đã giết mẹ mình khi mới chào đời. Rằng vì đứa bé sinh ra có khuôn mặt quá đáng sợ nên người mẹ đã chết vì sốc. Do đó, mối quan hệ của hắn với cha cũng trở nên tồi tệ. Chắc hẳn hắn đã ghen tị với tôi và chọn tôi làm mục tiêu bắt nạt.

Ban đầu chỉ là những trò như ngáng chân hay đẩy nhẹ từ phía sau. Nhưng dần dần, hành vi của hắn ngày càng leo thang. Cậu ta còn sai cả đồng bọn là Izumogawa Shirou và Sakurakouji Himeko giúp sức, cướp sách giáo khoa của tôi rồi xé nát. Điều đau đớn nhất là bạn bè không còn nói chuyện với tôi nữa. Khi họ biết tôi bị hắn nhắm đến, họ đã giữ khoảng cách để không bị vạ lây. Tôi bị cô lập trong lớp, ngay cả giáo viên cũng trở nên xa cách.

Bàn với bố mẹ cũng vô ích. Bố tôi, người luôn hiền dịu, chỉ khó xử khuyên nhủ tôi: "Con hãy chịu đựng đi". Dù tôi có khóc lóc với mẹ, bà cũng chỉ nói "Mẹ xin lỗi" rồi cùng khóc với tôi.

Một ngày nọ, tôi bị bắt phải viết dòng chữ [TÔI LÀ MỘT CON LỢN] bằng bút lông dầu lên mặt và phải sống như vậy cả ngày. Hầu hết các bạn cùng lớp đều nhìn tôi với ánh mắt thương hại, nhưng cũng có một vài đứa cười khúc khích. Sau giờ học, tôi bị bắt phải giả tiếng lợn kêu. Jougasaki Akuto và đồng bọn của hắn nhìn tôi và tỏ ra thích thú. Tôi còn bị ép làm nhiều việc nhục nhã khác nữa. Những việc tàn nhẫn đến mức nếu chúng không biết điểm dừng thì có thể đã trở thành một vụ án hình sự. Dù có như vậy đi chăng nữa, chắc chắn nó cũng sẽ bị quyền lực dập tắt.

Khi tôi chuyển đến một trường tiểu học công lập, rời xa Học viện Kira, những ngày tháng địa ngục cuối cùng cũng kết thúc. Nhưng đến bây giờ, tôi vẫn mơ về những chuyện hồi đó. Giấc mơ bị Jougasaki Akuto nhìn xuống bằng đôi mắt tam bạch trong khi tôi phải bò rạp xuống liếm sàn nhà. Khi tỉnh dậy, toàn thân tôi ướt đẫm mồ hôi.

Trên cơ thể tôi vẫn còn lại nhiều vết bầm. Những vết bầm biến thành màu xanh đen trên da không bao giờ phai đi. Vết thương lòng cứ mưng mủ, tuôn ra một dòng hận thù đặc quánh. Mỗi ngày, tôi sống trong khi cầu mong sự hủy diệt của hắn. Thế mà người bạn Hayama Haru của tôi lại khẳng định rằng hắn đã trở thành người tốt. Rốt cuộc, Haru đã bị làm sao vậy. Tên đó không thể nào hối cải được. Jougasaki Akuto là một kẻ cặn bã bẩm sinh. Một con người còn tệ hơn cả bãi nôn, hơn cả dòi bọ. Một kẻ lấy việc cười nhạo kẻ yếu làm vui, một kẻ không thể chịu được nếu không hạ thấp ai đó. Hắn không thể nào trở thành người tốt được.

Tôi đã rất yêu quý Haru. Cô ấy là người bạn thân nhất của tôi. Khi cô ấy nói sẽ vào học phân hiệu cấp ba của Học viện Kira, lẽ ra tôi nên ngăn cản một cách nghiêm túc hơn. Ở học viện đó có Jougasaki Akuto. Tôi đã lo lắng rằng Haru cũng sẽ bị hắn để ý và chịu tổn thương trong lòng. Rằng dù không liên quan đến hắn, cô ấy cũng sẽ bị đám học sinh nội bộ bắt nạt và khổ sở. Nhưng tôi đã nghĩ, nếu chuyện đó xảy ra, tôi sẽ là người chữa lành vết thương cho Haru.

Nhưng Haru lại nói rằng cô ấy đang tận hưởng cuộc sống học đường một cách thoải mái. Tôi không thể chấp nhận được. Hơn nữa, cô ấy còn có những phát ngôn như thể đang bênh vực Jougasaki Akuto. Tôi bắt đầu nghi ngờ sự tỉnh táo của cô ấy. Haru đáng lẽ là bạn thân của tôi, tại sao lại nói những điều ngớ ngẩn như vậy.

Làm tình nguyện ở trước nhà ga ư? Hắn ta ư? Không thể nào có chuyện đó được. Nhưng nếu đó là sự thật, thì đây là một cơ hội.

Bởi vì nơi ở của hắn đã rõ ràng, và đó không phải là một nơi khép kín như dinh thự nhà Jougasaki hay học viện, mà là một nơi mà tôi có thể tiếp cận được.

Có một điều tôi chưa từng nói với Haru, đó là một việc tôi đã luôn suy tính. Tôi luôn cầu nguyện rằng thiên phạt sẽ giáng xuống Jougasaki Akuto, nhưng Thần linh không hành động thuận lợi như vậy. Vì thế, chính tôi sẽ trực tiếp trao cho hắn món quà của sự hủy diệt.