Khi tôi đến phòng thể dục, các cô gái trong câu lạc bộ cầu lông và câu lạc bộ tennis đang cãi nhau.
Hai câu lạc bộ đã được ngăn cách bởi một đường kẻ như thể trên mặt đất có một vết nứt. Đám con trai thì đang cố gắng làm dịu tình hình.
Khó mà phân biệt được bên nào là câu lạc bộ cầu lông bên nào là tennis nên tôi đoán bên có Shirona hẳn là câu lạc bộ tennis.
Shirona mỉm cười như một bông hoa nở rộ ngay khi thấy tôi. Tôi không hiểu tình hình đang diễn ra nên đã hỏi ngay khi cô ấy đi đến chỗ tôi:
“Mấy bà đang cãi nhau chuyện gì vậy?”
“À, là thế này, vào những ngày mưa có một lời hứa là sẽ cho câu lạc bộ tennis dùng một phần phòng thể dục nhưng câu lạc bộ cầu lông bây giờ lại bảo tụi tôi là họ không làm thế nữa. Nhưng đó là quyết định của các tiền bối hồi năm ngoái nên không biết bây giờ có liên quan đến tụi tôi không,tôi cũng không rõ nữa...”
Cô nàng này đang nói cái giống gì vậy? Tôi cũng không hiểu nổi luôn...
Makoto thì đứng về phía câu lạc bộ cầu lông. Cậu ấy có vẻ đang cố hòa giải nhưng hoàn toàn bị lơ đẹp.Nhìn vậy cũng đủ hiệu sức ảnh hưởng và cán cân quyền lực trong câu lạc bộ.
Trọng tâm của cuộc cãi vã nằm ở các học sinh năm hai. Các tiền bối năm ba đã rời câu lạc bộ sau giải đấu mùa hè nên bây giờ chỉ còn học sinh năm hai và năm nhất. Nên tôi có thể nhận ra một vài gương mặt quen thuộc.
“À, đó là Hiiragi Yuri, nếu tôi nhớ không nhầm cổ là bạn của Shirona nhỉ.”
“Ừmm. Yuri cũng có vẻ đang bực mình…”
“Được rồi. Để xem chúng ta có thể lên tiếng được không.”
Tôi lao vào đám đông và quan sát cuộc cãi vã.
“Điều đó là quyết định của các học sinh năm ba đúng không? Vậy tại sao chúng ta lại không thể thay đổi chứ?”
"Nhưng suốt thời gian qua các cậu vẫn cho tụi tôi mượn phòng thể dục vào những ngày mưa mà. Nhưng giờ lại ngừng luôn là sao? Nghe lạ thật nhỉ?"
"Câu lạc bộ cầu lông bọn tôi có rất nhiều thành viên mà. Bọn tôi còn phải chia sẻ phòng thể dục với đội bóng rổ nữa nếu có thêm nhóm nào lấy chiếm chỗ thì bọn tôi cũng chẳng luyện tập được luôn. Việc này kéo dài cũng lâu rồi nên vào những ngày mưa sao các cậu không tập luyện cơ bắp chút đi?"
"Ừm ừm, tụi tôi sắp có trận đấu đấy. Các cậu không chịu nhường tí được hả?"
"Bọn tôi cũng có trận đấu mà. Các cậu cũng không chịu nhường luôn à?"
Tôi cảm thấy choáng ngợp bởi cuộc cãi vã không ngừng của đám con gái. Nhìn bề ngoài thì có vẻ họ vẫn giữ phép lịch sự nhưng thực chất thì ánh mắt và biểu cảm của họ cứ như có thể bùng nổ. Nhìn cứ như một quả bơm sắp phát nổ vậy. Thôi thì để tôi gọi Lực lượng Phòng vệ đến luôn cho chắc ăn.
Tóm lại là họ cần tôi không nhỉ?
Cảm giác như tôi đến đây chỉ vì Shirona vậy nhưng mà cô ấy lại đứng ngoài cuộc và đang ở ngay bên cạnh tôi. Có thể nói là chuyện Makoto nhờ tôi xem như là đã hoàn thành rồi. Giờ chỉ còn việc kết thúc cuộc cãi nhau này nữa nhưng đâu nhất thiết phải là tôi làm đúng không? Tôi hoàn toàn là người ngoài cuộc. Tôi nghĩ nếu mình nhúng tay vào thì chỉ như đổ thêm dầu vào lửa thôi.
"Chúng ta có thể làm gì để giải quyết chuyện này đây?"
"Tôi cũng không biết nữa. Tôi thấy bên tennis trông có vẻ đáng thương hơn nhưng cũng hiểu quan điểm bên cầu lông. Cá nhân tôi thì không nghĩ bên tennis lỗi gì. Nhưng tốt hơn hết là ngồi lại nói chuyện cho ra lẽ. Còn không thì mọi chuyện sẽ phức tạp hơn."
Trong khi tụi tôi trò chuyện thong thả thì cuộc cãi vã càng lúc càng căng thẳng, họ chu môi và cãi vã như mấy con mèo hoang gầm gừ vào mặt nhau.
Tôi quyết định thử nói chuyện với Yuri. Tôi bước lại phía sau Yuri người đang đối đầu với nhóm bên cầu lông với hay tay khoanh trước ngực. Các bạn nữ có vẻ cảnh giác khi thấy tôi. Nhưng tôi không hề bận tâm vì tôi là người có kinh nghiệm từ chiến trường trong khu bán bánh mì của căn tin.
"Yuri trông cô có vẻ bận rộn ha."
"Ettou… bạn trai của Shirona à?"
“Không phải! Tôi đá cậu lên sao Kim giờ. Tôi đứng về phe cậu mà.”
“Cậu đang tranh thủ ghi điểm với Shirona đúng không? Lợi hại thật đấy”
Xem ra để nói chuyện với Yuri thì phải dùng ngôn ngữ khác ngoài tiếng Nhật mới được. Có lẽ trích một vài từ từ tiếng Swahili sẽ hiệu quả hơn.
Tôi đành kết luận rằng giao tiếp với Yuri là bất khả thi, và quay sang nhìn nhóm nữ sinh bên cầu lông. Họ trừng mắt nhìn tôi như thể có thù giết cha giết mẹ họ vậy. Tôi chỉ là người bị vạ lây thôi mà…
“Này, hôm nay tạm thời nhường sân cho bên tennis đi. Nếu đó là thỏa thuận từ trước thì việc phá vỡ mà không báo trước là hơi vô lý đấy.”
“Liên quan gì đến cậu hả.”
“Nếu cô không muốn nghe ý kiến từ người ngoài cuộc thì chúng ta không cần Bồi thẩm đoàn trên thế giới này.Cô hãy nghe ý kiến khách quan đi. Bình tĩnh lại nào.”
“Cậu cứ tự nói mấy lý lẽ vớ vẩn của mình đi. Tôi chẳng quan tâm. Bọn tôi đang phải nói chuyện với bên cầu lông.Còn cậu thuộc câu lạc bộ nào?”
“Câu lạc bộ Về Nhà.”
“Ể, pfff…”
Cô vừa dám cười nhạo câu lạc bộ Về Nhà à, can đảm thật đấy.
Giờ thì cô gây thù chuốc oán với toàn bộ học sinh thuộc câu lạc bộ Về Nhà trên cả nước rồi đấy. Chúng tôi là một dạng “câu lạc bộ độc lập không thuộc tổ chức”, hay còn gọi là “câu lạc bộ không biên giới”. Cô mà dám nhục nhã cái khái niệm cao cả này thì xin chúc mừng. Hãy tưởng tượng cảnh toàn bộ thành viên câu lạc bộ Về Nhà trên cả nước đồng loạt lao về phía mày như một cơn đại hồng thủy đi.
Đó là ngày tận thế luôn đấy.
“Cậu đang cười nham nhở cái gì thế…?”
Xin lỗi vì khiến cô sợ nhưng chính cô mới là người vừa tuyên chiến với bọn tôi đấy nhé. Chúng tôi không có gì để mất cả còn các cô có thể mất quyền tham gia giải. Khoảng cách giữa hai điều đó, nó khác biệt lắm đấy.
Còn Makoto thì đang nhìn tôi rồi che mặt. Như thể đang nói: “Suỉ lại làm chuyện rắc rối nữa rồi…”
Cậu không thấy tức giận khi có người xúc phạm câu lạc bộ của mình à?
Gì cơ? Về Nhà không phải là câu lạc bộ?
Cậu xứng đáng bị đưa tới Siberia đấy.
“Các cô đang lãng phí thời gian quý giá của tôi đấy. Hôm nay hãy nhường cho bên tennis, rồi sau đó ngồi xuống nói chuyện tử tế trên bàn làm việc đi.”
“Im đi. Không liên quan gì đến cậu cả.”
Tôi hiểu ý cô rồi. Lần tới ta nói chuyện bằng mã Morse nhé. Nhớ học trước đi đấy cô gái bên câu lạc bộ cầu lông. Tôi nhớ kĩ bộ ngực to của cô rồi.
Tôi đang định bỏ cuộc quay đi vì nghĩ đã quá muộn thì một cô gái tóc dài xuất hiện tại ranh giới giữa hai câu lạc bộ.
Cô ta quay lưng về phía chúng tôi và trực diện đội cầu lông.
Khoanh tay lại, chân đứng rộng bằng vai, dáng đứng kiêu hãnh kia—Không lẫn vào đâu được: đó chính là Hiwa Arina.
Dịch khúc này cx kì kì, thấy Sui nói vậy tui mới hiểu,nôm na là shirona nói dài dòng, không rõ ràng, không chắc chắn Tiếng Swahili là một ngôn ngữ Bantu được nói bởi các dân tộc sinh sống ở khu vực trải dài dọc bờ biển Ấn Độ Dương từ phía bắc Kenya tới miền bắc Mozambique, bao gồm cả quần đảo Comoros. Trùm cuối xuất hiện