Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

18 287

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

(Đang ra)

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

우리게임은망했어

Tớ là nhân vật chính.Trả lại cơ thể cho tớ...!Tớ là nhân vật chính mà...!

43 233

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

168 929

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

(Đang ra)

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

Mikawa Ghost

Học viện Shishou là nơi mà mọi thứ được quyết định bởi kết quả trò chơi. Trong kỳ thi tuyển sinh, Guren đã hoàn thành nó với thứ hạng thấp nhất : F Rank, đúng như kế hoạch của anh.

3 19

Oda Nobuna no yabou

(Đang ra)

Oda Nobuna no yabou

Mikage Kasuga

Sagara Yoshiharu bỗng tỉnh dậy và thấy rằng mình đã quay ngược thời gian trở về thời Chiến quốc. Trong ngay phút đầu tiên, cậu ta đã suýt bị giết trên chiến trường.

71 652

Tập 01 - Chương 05 Sự tiến bộ nhỏ bé

Tôi không thật sự nhớ mình đã đánh bao nhiêu cú nhưng cuối cùng thì tôi cũng đã được nghỉ ngơi. Việc tập thể dục thực sự khiến tôi ướt đẫm cả mồ hôi.

Gần ngay lúc giờ nghỉ họ đều chơi theo kiểu đấu cặp. Quả bóng hầu như không bay gần chúng tôi nên chúng tôi chủ yếu chỉ ngồi xem phần lớn thời gian.

Dù tôi không hiểu luật nhưng tôi vẫn xem trận đấu trong khi đoán các thuật ngữ kỹ thuật mình nghe được. Tôi có thể đoán được điều gì đang diễn ra nhưng có vẻ máy chủ của tôi gặp khó khăn khi xử lý nó. Đây là một lĩnh vực mà tôu cần phiên dịch ngay giờ .

Mắt Arina dán chặt vào trận đấu trong khi khoanh tay chặt lại. Cô ấy trông nghiêm túc một cách ngạc nhiên.

Khi trận đấu kết thúc, tôi nghỉ ngơi như thể chẳng có gì xảy ra.

Shirona đến chỗ chúng tôi trong lúc nghỉ.

“Tennis khó thật đấy.”

“Lúc đầu thì đúng là vậy. Nhưng khi cậu quen rồi thì vui lắm.”

Shirona có vẻ quan tâm đến Arina. Trong khi tôi ngồi lúng túng bên cạnh thì Arina đang vuốt ve đôi chân trần trắng bóng,mịn màn của cổ. Tôi cảm thấy mình có một chút ưu việt so với cô ấy, người đang trong tư thế cuộn mình như một con mèo nhà. Chuyện đó là sao Arina,bộ cô là mèo đấy à?

Tuy nhiên cô ấy sẽ giận nếu tôi nhìn cô ấy quá lâu.

“Gì?”

Nhìn xem! Cô gái xinh đẹp này lập tức nổi giận. Tôi chắc chắn rằng nhiệt độ sôi của cổ là khoảng 25 độ C.

“Hửm? Không có gì cả, tôi chỉ nghĩ về việc cô chơi tennis giỏi như thế nào thôi à. Cô từng chơi bao giờ chưa?”

“Một chút thôi.”

“Vậy à! Thảo nào cô đánh đẹp đến vậy.”

Tôi tham gia vào cuộc trò chuyện giữa Shirona và Arina vì không khí giữa họ đã bắt đầu trở nên gượng gạo.

“Arina, cô có năng khiếu đấy. Cách cô chơi như tuyển thủ trong không giống nghiệp dư chút nào. Sao cô không thử tham gia câu lạc bộ đi?”

Arina trả lời khi đang nhìn lên bầu trời trống trãi.

“Vì tôi không thực sự hiểu lắm.”

“Là về hoạt động câu lạc bộ à?”

“Tôi không biết phải làm gì trong câu lạc bộ và trông nó có vẻ chán. Cậu muốn nghe câu trả lời kiểu gì từ tôi hả? Im đi, đồ neanderthal (người tối cổ).”

“Tôi hiểu quá rõ luôn ấy chứ, tôi cũng không tham gia vì lý do tương tự.”

“Vậy à…”

Ừmm, đại khái là vậy.

Shirona đảo mắt ngạc nhiên . Có lẽ vì hiếm khi Arina nói chuyện nghiêm túc như vậy. Nếu đổi lại là tôi thì chắc tớ cũng ngạc nhiên thôi.

Sau đó quản lý thông báo rằng giờ nghỉ đã kết thúc và trận đấu tập bắt đầu.

Có vẻ như việc nhặt bóng không còn cần thiết nữa vì họ sẽ đánh với nhau.

Pakone,pakone

Một âm thanh dễ chịu vang lên trên sân. Tôi thích âm thanh này nghe như tiếng tàu hỏa đang kêu lạch cạch khi chạy. Bạn hiểu chứ? Cảm giác có một chút hoài niệm. Sẽ tuyệt lắm nếu cảnh này mà có bản “Thế giới mới” của Dvořák làm nhạc nền.

Tôi cảm thấy nên về nhà trước khi Arina bắt đầu khó chịu vì nhiệm vụ làm cậu bé nhặt bóng của tôi đã kết thúc và có vẻ như cô ấy cũng muốn về.

“Đi về thôi, Arina.”

“Chuyện đó…”

“Cô không về nhà à?”

“Tôi sẽ đi về khi cậu rạch cổ tay mình...”

Cái quái gì đang xảy ra vậy? Phải chăng từ trường Trái Đất đã bị hỗn loạn rồi? Không phải, cô ấy chỉ đơn giản là chọn không về nhà thôi. Tôi tưởng cổ mệt rồi nên chắc cổ muốn về.

Tôi tôn trọng ý kiến của cô ấy và vẫn tiếp tục ở lại xem trận đấu.

------

Bây giờ đã quá 6 giờ rồi. Sẽ không tốt nếu ở lại lâu hơn nữa .

Cuối cùng thì tôi quyết định chuẩn bị đi về lần này vì bầu không khí hoạt động câu lạc bộ cũng đang dần kết thúc. Arina cũng tương tự cổ đang sắp xếp và chuẩn bị hành lý để đi về.

“Cảm ơn cậu, Arina! Cảm ơn cậu nhiều lắm.”

“Không có gì. Tôi cũng đã có khoảng thời gian tuyệt vời ở đây. Cảm ơn nhé.”

“ Cậu đến đây bất cứ lúc nào cũng được nhé!”

“Ồ, được chứ à. Tôi sẽ nói khi nào tôi tham gia lại.”

“Được luôn! Tạm biệt nhe!”

Tôi và Arina rời khỏi sân tennis.

Chúng tôi đi về phía cổng trường. Có lẽ ngày mai sẽ có tin đồn lan ra. Bởi vì cảnh tượng Arina đi cùng một thằng con trai về nhà sẽ khá gây sốc. Thật ra bản thân tôi cũng ngạc nhiên chứ. Thật không thể tin được một đóa hồng đầy gai như cô ấy lại đang đi cạnh với một người như tôi.

Tôi liếc nhìn Arina từ phía bên.Người đang giữ ánh mắt nhìn thằng về phía trước, ưỡn thẳng người và bước đi như một người mẫu đang sải bước trên sàn catwalk. Có vẻ là chàng trai nào cũng sẽ bị cuốn hút bởi dáng hình này và sẽ phải lòng mất cổ thôi.

“Đừng nhìn tôi. Tôi giết cậu đấy.”

Cô ấy đe dọa tôi bằng ánh mắt đầy sát khí trong như không có chút dấu hiệu đùa cợt... Nếu tôi mà nói đùa kiểu đó chắc tôi sẽ bị xóa sổ khỏi thế giới này mà không để lại một dấu vết ADN nào cả. Tôi sẽ phải để em gái tôi duy trì dòng dõi của nhà tôi. Không thể nào, tôi thậm chí không muốn nghĩ đến việc có một gã đàn ông nào đó cưới em gái tôi đi. Nếu tôi chứng kiến điều đó thì tôi sẽ phóng ngay một quả tên lửa cho hắn ta.

Trong khi tôi nghĩ về chuyện đó, tôi cảm nhận được một ánh nhìn u ám từ bên cạnh thế nên tôi chọn đánh trống lảng.

“Hồi nãy có vui không?”

“Cũng tạm được.”

“Vậy là tốt rồi.”

“Cậu có thôi coi người khác như chuột bạch được không? Một con tinh tinh đang trốn khỏi sở thú mà kiêu ngạo như thế thì không ổn chút nào đâu. Quay lại sở thú sớm nhất có thể đi.”

“Cô đang giáng cấp tôi từ người tối cổ xuống tinh tinh á?! Mà tôi đâu có định làm thí nghiệm gì đâu mà. Tôi làm vậy vì cải tạo lại cô thôi nên đừng lo lắng. Hoàn toàn là vì lợi ích của cô mà.”

“Hàaaaa……”

Cô ấy thở dài và chùng vai xuống. Việc cô ấy không thất hứa là bởi vì cổ cũng có đôi chút mong muốn thay đổi. Dù chỉ là chút ít đó thôi nhưng hôm nay cũng là một thành tựu lớn. Tôi cảm thấy hài lòng với điều đó.

Tôi đến cổng trường và khu dân cư trải dài ra trước mắt tôi.

“Hẹn gặp lại cô sau giờ học ngày mai.”

“Ừmmm.”

Tôi thích như vậy.Chỉ cần câu trả lời đó thôi là tôi thấy mình có thể cố gắng tiếp tục nhỉ?

Arina quay lưng lại với tôi và bắt đầu bước đi. Cô ấy tiến vào con hẻm để lại âm thanh vang vọng của những bước đi trên đôi giày da. Khi tôi dõi theo cô ấy, tôi thầm cầu nguyện rằng sẽ có một cơn gió thật mạnh làm tung váy cô ấy lên nhưng như thể muốn trêu chọc tôi đó chỉ là một làn gió nhẹ thoáng qua má tôi.

Cuộc đời hiếm khi nào chiều theo ý mình nhỉ.

Nghe như trông trẻ vậy, sợ bé hổng kiễn nhẫn rồi giận ai ngờ bé còn ham chơi kkk