Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

263 5605

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

30 140

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Han Saeng Han Sa | 한생한사

Với quãng thời gian ít ỏi còn lại,Tôi phải dẫn dắt những đứa trẻ mà mình từng bỏ rơi đi đúng con đường.

14 148

Thường dân A mong muốn cứu lấy nữ phản diện bằng mọi giá!

(Đang ra)

Thường dân A mong muốn cứu lấy nữ phản diện bằng mọi giá!

Isshiki Koutarou

Thế là hành trình đảo ngược vận mệnh của một nhân vật không hề tồn tại trong game chính thức bắt đầu.

49 2182

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

(Đang ra)

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

binibig

"Dù phải vứt bỏ tất cả, tôi vẫn muốn đánh bại cậu."

52 261

Câu Chuyện Thứ Hai : Những cô gái thì thầm với anh - Chương 11 Tôi phải làm sao đây

Tôi chưa từng có chút hứng thú nào với hội học sinh cả.

Tôi không hiểu nổi người ta thấy gì hấp dẫn ở đó mà lại giơ tay xin tham gia. Chẳng lẽ họ thích bị người khác chú ý sao?

Dù thế nào đi nữa thì hội học sinh cũng chẳng nằm trong lựa chọn tôi.

Bọn họ thực sự nghĩ rằng mình có thể thay đổi trường học khi tham gia à? Hay chỉ đơn thuần vì muốn lấy thành tích? Nếu là lý do sau thì còn có thể coi là có kế hoạch và đáng nể chứ thành thật mà nói nếu là lý do đầu thì đúng là mơ mộng quá mức.

Dù có trở thành Hội trưởng Hội học sinh đi chăng nữa cũng đâu phải sẽ có quyền lực đặc biệt gì và cũng chẳng thể cải cách trường học. Cùng lắm cũng chỉ chỉnh sửa được những chuyện nhỏ nhặt thôi. Bạn không thể thoát khỏi sự kiểm soát của giáo viên và thậm chí nếu bạn có cố gắng chỉnh sửa thì cũng sẽ bị kiểm duyệt.

Tôi bắt đầu tò mò rằng Tsuru sẽ phản ứng thế nào nếu tôi nói cho cô ấy suy nghĩ của mình. Không phải tôi có ý xấu đâu chỉ là thật sự muốn biết lý do vì sao cô ấy lại chọn vào nơi mà rõ là phiền phức và chỉ có những người thích gây chú ý mới muốn tham gia như thế.

Với sự tò mò tôi chẳng thể kìm lại được. Thế nên tôi đành hỏi:

“Này Tsuru, sao cô lại vào hội học sinh vậy?”

“Tôi bị bắt ứng cử đó. Vì chẳng ai khác chịu làm cả. Mà tôi thì tuyệt đối không muốn làm hội trưởng nên đành đồng ý với điều kiện chỉ ra tranh chức thư ký thôi. Kết quả thì tôi trở thành thư ký luôn”.

“Cô không định làm ngay từ đầu á? Bất ngờ đấy”

“Mọi người cũng hay nói vậy lắm. Tôi nghĩ lấy mỗi thành tích học tập ra để quyết định ai xứng đáng vào hội học sinh thì đúng là ngu ngốc hết sức. Nếu lỡ tôi là một kẻ tâm thần thích giết người vì sự vui sướng thì sao? Đánh giá con người chỉ bằng mấy con số mà không thèm tìm hiểu bên trong họ là sự khó chịu với người bị đối xử như vậy. Tôi chỉ muốn hét vào mặt bọn họ rằng hãy nhìn vào bên trong người khác đi”.

Thì ra cô nàng này cũng biết nói ra những điều thú vị đấy chứ. Nếu giờ tôi khen cổ là học sinh đứng đầu khối thì cổ có khó chịu không nhỉ.

“Tôi cứ tưởng cô hăng hái tự ứng cử vào hội học sinh cơ chứ”

“Tất nhiên cũng có người nhiệt tình xung phong ứng cử mà. Điển hình như Hội trưởng Hội học sinh hiện tại đó.”

Tôi quay sang trêu chọc Arina.

“Này Arina., sao cô không ứng cử vào hội học sinh đi?”

“Vì nếu tôi trúng cử thì tôi sẽ lập nên một quốc gia”

“Chắc chắn sẽ là một chế độ độc tài...”

“Tôi sẽ bắt đầu bằng việc treo cổ cậu để làm gương. Và sẽ đường ranh giới quốc gia bằng máu của cậu.”

“Bỏ ngay cái sự thống trị khủng bố đó cho tôi”

Tôi quay qua Tsuru.

“Vào chuyện chính thôi. Tsuru muốn bọn tôi giúp cô chuyện gì vậy?”

“Tôi muốn hai cậu hỗ trợ việc truyền đạt thông tin giữa các câu lạc bộ để chuẩn bị cho lễ hội văn hóa và đồng thời đảm nhận vai trò điều hành.”

Nhắc mới nhớ bây giờ là thời điểm đó rồi ha. Tôi không tham gia câu lạc bộ nào nên chỉ giúp lớp mình về mảng chăm sóc khách hàng. Không ngờ bây giờ tôi lại bị lôi vào tận trung tâm tổ chức sự kiện thế này.

“Đó là cách nói khác của việc hãy tham gia vào ủy ban chấp hành lễ hội à?”

“Không không. Hội học sinh và ủy ban chấp hành lễ hội là độc lập mà. Tôi chỉ muốn nhờ cậu và Arina-san hỗ trợ cho Hội học sinh thôi không liên quan gì đến ủy ban kia cả. Tôi muốn nhờ hai cậu giúp những chỗ mà hội học sinh khó làm được ấy.”

“Ra vậy. Đại khái thì tôi cũng hình dung được rồi. Còn cô thì sao thấy sao Arina-sensei người từng tham gia hội học sinh?”

“Tôi không phiền.”

Vậy thì Arina cũng đồng ý

“Được rồi, bọn tôi sẽ giúp.”

“Wa~! Cảm ơn nhiều nha! Nhờ hai cậu đó!”

Tsuru tóm lấy tay trái của tôi và tay phải của Arina rồi nở một nụ cười rạng rỡ.

Có vẻ như nhiệm vụ lần này sẽ không dễ đâu.

---

Đã hai ngày trôi qua khi Tsuru đến thăm Vườn Hồng.

Tôi có lời gọi từ Tsuru.

Khi đang ăn trưa với Makoto thì Tsuru đến nhờ vả: ‘Nhớ dẫn theo Arina-san đến phòng Hội học sinh sau giờ học nhé.’

Makoto người ngồi gần đó sau khi nghe thấy vậy liền đầy nghiêm túc nói với tôi: ‘Sui! Lần này mày lại tính bày trò gì nữa vậy? Mày định lẻn vào hội học sinh để gây ra chuyện gì hả!?" Có vẻ gần đây cậu ta cứ nghĩ rằng tôi và Arina đang mưu tính điều gì đó khủng khiếp nên rất để mắt tới tôi.

Tôi thật sự rất cảm kích vì sự lo lắng đó nhưng tôi mong cậu ta cứ yên tâm. Tôi là một quý ông và có đầy tinh thần chính nghĩa. Còn Arina... tôi không biết.

Sau bữa trưa với Makoto thì tôi tới lớp của Arina để báo lại chuyện này. Như mọi khi, cô ấy trả lời bằng một tiếng "Ờ" hết sức hờ hững. Dù thái độ là vậy nhưng tôi biết cô ấy không phải kiểu người nói dối hay nuốt lời nên cũng không cần xác nhận lại gì thêm.

Khi tôi vừa quay người đi thì lại chạm phải ánh mắt của Shirona.

Thật ra thì tôi cũn đã thích Sui. ―

Những lời ấy ùa về trong tâm trí tôi. Tôi không rõ là đã cứng đờ bao lâu nữa. Tôi bất động như tượng đá.

Tôi phải làm gì đó thôi. Phải nói điều gì đó. Tôi tự nhủ như thế định thốt ra điều gì đó từ cổ họng nhưng cuối cùng lại không thành lời.

"Này, cậu tính làm tượng đá đến bao giờ nữa vậy?"

Lời nói của Arina kéo tôi về với thực tại.

"Không, không có gì. Gặp lại sau giờ học."

Chết tiệt. Ngại quá. Tôi không tự tin sẽ có thể nói chuyện với Shirona. Từ sau lần đó thì tôi và cô ấy vẫn chưa trò chuyện lại lần nào.

Tôi cũng cảm thấy khó chịu lắm nên định sẽ bước thêm một bước để thay đổi tình trạng này. Nhưng tôi phải bắt đầu thế nào giờ.

Tôi phải làm sao đây.