Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Lời thề hiệp sĩ

(Đang ra)

Lời thề hiệp sĩ

Hatake Rintaro

Nhưng... khi hai con người từng xa lạ trao nhau lời thề cuối cùng, mọi tuyệt vọng đều tan biến...

5 9

Tiểu thuyết Kamen Rider Den-O Kanjinchou

(Đang ra)

Tiểu thuyết Kamen Rider Den-O Kanjinchou

Shinichiro Shirakura (伸一郎 白倉)

Một "cuộc hành trình xuyên thời gian" đi vào lịch sử của những người bạn đã đồng hành cùng Kamen Rider Den-O, Kamen Rider Zeronos, Sakurai Yuuto và Deneb. Sau tất cả, liệu Deneb có thể bắt Yuto ăn nấm

3 6

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

31 372

Tập 01 - Chương 25 - Gối Đùi Và “Yêu” Của Cậu

Trans: Izual

Edit: HK.

_____

Mặc cho mấy trò mèo vừa nãy, bọn tôi cuối cùng cũng ăn xong phần bento Yuika làm.

“Oáp……”

Căng da bụng rồi thì lại chùn da mắt, tiếng ngáp đột nhiên thoát ra khỏi miệng rôi.

“Nếu buồn ngủ thì chợp mắt chút nhé?”

“Ừm…… cũng được……”

Nghe lời Yuika, tôi ngả định mình xuống tấm bạt…… nhưng ngay lúc tôi sắp làm thế.

“À khoan, chờ đã.”

“……?”

Không hiểu sao cô nàng ngăn tôi lại, làm tôi phải quay đầu sang nhìn.

“Nào, gối đầu xuống đây nè.”

…… Hả.

Yuika vỗ vỗ lên đùi mình trong tư thế đang ngồi.

Trên mặt là một nụ cười tinh nghich.

“Không, không được đâu.”

“Mư~.”

Nhưng khi bị tôi khước từ, miệng cậu ấy lập tức biến thành hình dấu “へ”.

“Không cần phải ngại đâu mà.”

“Nhưng, nếu làm vậy thì Yuika sẽ mỏi người lắm đó?”

“Kệ đi.”

“Sao mà được chứ……”

…… Ừ thì, ý tôi là.

Thú thực, tôi không nghĩ mình sẽ có thể chợp mắt nổi khi gối trên đùi Yuika……!

…… Đó mới là lý do chính.

“Mư mư mư……!”

Yuika tỏ ra không mấy hài lòng.

“Vậy thì tớ sẽ dùng quyền “bảo gì cũng nghe” nhận được vừa nãy!”

“Ặc……”

Thôi chết, hết cứu rồi……

“Shuu-kun đã nói rồi nhỉ? Rằng tớ có điều gì muốn làm không ấy.”

“À thì……”

“Đây, đây là chuyện tớ muốn làm đấy.”

“Kh–không…… cứ đà này tớ sẽ lại là người được nhận nữa mất……”

“Không sao đâu, nào, tớ đã dùng quyền “bảo gì cũng nghe” rồi nên ngoan ngoãn lại đây cho tớ.”

“…… Dạ.”

Tôi xích lại gần Yuika, đến nước này rồi thì khước từ thế méo nào được nữa.

“Nào, nằm xuống đây!”

Yuika dang tay như muốn nói cứ triển lúc nào cũng được.

“Thôi thì, ừm…… làm phiền cậu nhé?”

Lúc này, không biết phải nói sao mới phải nên tôi đành hỏi xin phép một cách mơ hồ.

Rồi từ từ hạ người xuống đùi Yuika.

Xong thì…… cuối cùng, đầu tôi được đón chào bởi một cảm giác mềm mại vừa phải.

“Phư phư, thế nào?”

“Ừm, à, cái đó……”

Thoải mái hơn tôi tưởng.

Cả độ cao và độ mềm đều phù hợp một cách hoàn hảo với đầu tôi.

Có lẽ vì vừa nãy chúng tôi còn chơi với nhau bên bờ sông nên mới có cảm giác mát mẻ dễ chịu này……

…… Cơ mà, miêu tả kiểu này nghe nó biến thái thế nào ấy.

“Quả thật, nó…… xấu hổ hơn tớ tưởng tượng.”

Đồng thời tôi cũng nói ra một cảm nghĩ khác của mình.

Thú thực, nhìn vào mắt Yuika trong khi cậu ấy đang cúi mặt xuống gần thế này có chút xấu hổ.

“Vậy ư? Tớ thì muốn ngắm kỹ mặt cậu lắm đó, nhưng mà nhé.”

Có vẻ đúng như Yuika nói, cậu ấy trông có vẻ không mấy để tâm.

“Shuu-kun nè.”

Yuika đưa tay ra trước mắt tôi.

“Lông mi của cậu dài ghê.”

Rồi nhẹ nhàng vuốt ve chúng.

Bình thường chẳng ai lại đụng vào chỗ đó nên tôi cảm thấy có chút nhột... nhưng đồng thời cũng dễ chịu một cách kỳ lạ.

“Da cậu cũng đẹp nữa…… có khi đến con gái cũng ghen tị với cậu nhỉ?”

Nói rồi Yuika dịu dàng xoa má tôi.

Cảm giác vừa nhột vừa dễ chịu đó lại đến rồi.

Cơ mà xấu hổ kinh khủng.

“Nói đến da thì Yuika có khi…… mà không, da của Yuika chắc chắn đẹp hơn.”

Tôi vội đáp lại để che giấu vẻ xấu hổ của mình.

“Phư phư, vì tớ chăm sóc bản thân rất kỹ mà.”

Nụ cười của cậu ấy gần hơn hẳn thường ngày, khiến tôi cũng căng thẳng hơn lệ thường rất nhiều.

“Tớ ấy nhé.”

Vuốt ve má tôi, Yuika tiếp tục nói bằng giọng trìu mến.

“Mặt Shuu-kun, tớ yêu lắm luôn ý.”

“Hả!?”

Nhỏ này, đừng có bỗng nhiên ra đòn đột ngột như vậy chứ……!?

Dĩ nhiên, tôi không nghĩ là câu đó không hàm ý gì sâu xa hơn “gương mặt đẹp” nhưng… chợt lóe lên trong đầu, hay là tôi cũng đáp trả xem sao…!

“Ừm……Gương mặt của Yuika…… tớ cũng yêu nó lắm.”

“Ehe, cảm ơn nha.”

Bằng phép màu nào đó tôi đã có thể đáp lời trong khi vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, nụ cười của Yuika càng ngày càngtươi tắn.

Aa…… mà, thật ra.

Vẻ mặt giận dỗi và vẻ mặt tinh quái của cô ấy cũng đáng yêu không kém.

Nhưng quả nhiên, tôi vẫn thích Yuika khi cười nhất……

“Ư…”

Tôi lại ngáp thêm một tiếng.

Trước khi kịp nhận ra, tâm trí tôi đã trở nên mơ hồ……

“Đừng ngại, muốn ngủ lúc nào cũng được mà.”

“Cảm ơn… phiền cậu nhé…”

Nhắm mắt lại, cơn buồn ngủ lập tức kéo tôi vào cõi mộng.

Lúc đầu, tôi nghĩ mình sẽ không thể nào ngủ nổi khi gối đùi Yuika nhưng… hóa ra lại không phải vậy…

Ngược lại nó còn yên bình đến không tưởng… nói sao ta…? Thoải mái hệt như nằm trên gối, còn cả mùi hương ngọt ngào vương vấn từ nãy đến giờ… bình yên đến lạ thường… À, đúng rồi……mùi hương này……

“Mùi của Yuika…… tớ cũng yêu nó lắm……”

Hửm…?

Mình mới thở ra cái gì thế nhở…?

◆◆◆

◆◆◆

“…… Shuu-kun? Ngủ rồi à?”

Dù có gọi bao nhiêu lần thì cậu ấy vẫn chỉ đáp lại bằng tiếng thở đều trong khi yên giấc.

Có vẻ như cậu chàng đã ngủ thật rồi.

Vậy thì.

“…… Phư.”

Âm thanh đầu tiên phát ra từ miệng tôi nghe như tiếng cười.

“Hầy……! Nguy hiểm ghê……!”

Nói rồi tôi quay đầu đi và thở dài một hơi.

Đồng thời tôi cũng nhận ra mặt mình đã nới lỏng và dịu hẳn đi.

“Hai lời “yêu” liên tiếp, nguy hiểm thật……!”

Lần thứ nhất, trông cứ như tôi dụ cậu ấy nói ra nhưng……!

Lần thứ hai, về ‘cái mùi” thì……!

Nghe như kiểu fetish ấy……! Hơi hư hỏng đó nha……!

Càng ngày phấn khích hơn……!

“Thiệt là, lúc nào cũng ra đòn bất ngờ như vậy……”

Và rồi trong khi dịu dàng ôm lấy đôi gò má Shuu-kun.

“Nhưng… nếu vậy thì.”

Tôi nhỏ giọng thì thầm.

“Lâu lâu có trả đũa một chút cũng không sao đâu……nhỉ?”

Tôi từ từ đưa mặt mình sát lại gần mặt Shuu-kun.

Khoảng cách giữa cả hai dần thu hẹp… bờ môi của cả hai sắp chạm vào nhau……

“…… Đùa thôi.”

Ngay trước khi môi chạm môi, tôi đã dừng lại.

“Quả nhiên…… không được nhỉ.”

Chỉ khi cả hai thấu hiểu tình cảm của nhau… và đều mong muốn điều đó xảy ra.

… Một ngày nào đó.

Hy vọng trong tương lai, tôi sẽ không phải hối hận khi đã do dự vào lúc này.

… Đùa thôi.

Suy nghĩ tiêu cực là không tốt, không tốt chút nào.

“Đúng rồi, thay vì hôn môi……”

Tôi đột nhiên nghĩ ra một ý hay, cẩn thận không làm Shuu-kun thức giấc, tôi lấy điện thoại ra khỏi túi ……

──Tách tách tách tách tách tách!

“Ưm……”

“Úi……!”

Thôi chết, tiếng chụp ảnh làm cậu ấy thức giấc mất rồi……!?

“… Khò.”

A, may ghê…… có vẻ như cậu ấy vẫn đang ngủ.

Phù, thế thì yên tâm rồi.

“……Ufufufu.”

Tôi mỉm cười xem lại những tấm hình mới chụp trong điện thoại.

Gương mặt ngây thơ khi yên giấc của Shuu-kun, ảnh hiếm ảnh hiếm.

“Mình cứ được nhận nhiều thế này, không biết có sao không nhỉ?”

_____

HK: Từ một thằng chỉ muốn trans giờ phải lưu lạc kiêm luôn edit, số tui nó “…” quá mà T.T