Có lẽ là nhanh hơn cả lúc Gottheld khai hỏa.
Từ trong hố gnoll, một tên gnoll đã lao ra.
Không, không phải. Dùng từ lao ra thì quá nhẹ nhàng.
Từ trong hố gnoll, bọn gnoll đã tràn ra.
Viên đạn mà súng của Gottheld bắn ra đã trúng một tên gnoll. Tên gnoll đó ngã lăn.
Gnoll rất nhát gan. Còn nhát gan hơn cả Ichika. Ít nhất thì những tên gnoll mà tôi đã gặp từ trước đến nay đều như vậy.
Tên này là sao đây?
Đồng bọn bị bắn chết, nhưng bọn gnoll vẫn không quan tâm mà cứ tiếp tục tràn ra khỏi hố gnoll.
Tất nhiên, ngay sau Gottheld một khắc, tôi cũng bóp cò. Trúng đạn, một tên gnoll ngã một cách ngoạn mục. Nhưng cũng chẳng ăn thua.
Nhưng cũng chỉ có thế.
“Đến rồi! Đến rồi!”
Ozvan mắt chột vui mừng hét lên.
“Bão Gnoll đó...!”
“GWAHAHAHAHAHAHAHA...!”
Siegbern hói dùng búa đập mạnh xuống đất.
“Lâu rồi nhỉ! Lễ hội! Lễ hội! Lễ hội bắt đầu rồi...!”
“Ể? Ể? Ể...!?”
Ichika, người sắp ngã quỵ, được Momohina và Millyryl đỡ hai bên.
Tôi vừa lùi về phía Ichika và những người khác, vừa bắn hai phát, hạ gục hai tên gnoll.
“Gottheld, cái gì đây!?“
“Bão Gnoll.”
Gottheld vẫn đứng yên tại chỗ, bắn giết bất cứ tên gnoll nào trong tầm ngắm.
“Thỉnh thoảng chúng lại ồ ạt kéo vào Vương quốc Thiết Huyết như thế này. Bọn gnoll vốn là lũ yếu bóng vía, nhưng riêng những lúc như thế này thì chúng không đời nào dừng lại. Trừ khi giết được kẻ cầm đầu.”
“LUOOOOOOOOO...!”
Willich mặt mày hung ác đã dùng một nhát chém của đại kiếm để chém gục một tên gnoll đang định áp sát Gottheld.
Ozvan, Siegbern, chém gục, đập nát những tên gnoll đang ồ ạt xông tới.
Khắp nơi đều ồn ào.
Không lẽ nào, không chỉ có ở đây à? Nghe nói hố gnoll có rất nhiều. Có lẽ bọn gnoll đang từ tất cả những hố đó mà xâm chiếm Vương Quốc Thiết Huyết.
“DELM-HEL-EN-BALK-ZEL-ARVE...!”
Momohina đã tung một ma thuật Blast [Phát Nổ] ngay chỗ hố gnoll. Bọn gnoll bị thổi bay. Tôi cũng, Gottheld cũng bắn. Bắn liên tiếp.
Trong một khoảnh khắc, thế công của bọn gnoll đã yếu đi.
...Tôi đã nghĩ vậy, nhưng nó đã ngay lập tức trở lại như cũ.
Các dwarf chắc không có ý định lùi bước. Nhưng, họ đang từ từ lùi lại. Áp lực từ bọn gnoll quá lớn, nên không thể không lùi.
“Này, dwarf! Tạm thời lùi lại! Nếu không chỉnh đốn lại đội hình thì...”
...sẽ chết đó, tôi định nói, rồi lại ngậm miệng lại.
Không được. Những lời như chết, đối với dwarf chẳng có chút gì là răn đe. Ngược lại còn làm chúng vui mừng. Nếu có thể chết trong lúc chiến đấu với kẻ thù thì đó là điều mong muốn. Chúng sẽ hăng hái đi tìm cái chết.
Ài.
Phiền phức thật.
“Tôi sẽ chuẩn bị cho các người một nơi chết tốt hơn! Bây giờ tạm thời lùi lại!”
“Hô hô...!?”
Ông già dwarf Siegbern quay cái đầu hói của mình lại. Toàn thân ông ta dính đầy máu của gnoll.
“Không nói hai lời chứ, nhóc con!”
“Không. Nhanh lên.”
“Được thôi! Ozvan! Willich, các ngươi cũng lùi lại! Nghĩ lại thì, chỗ này làm nơi chết cũng hơi tầm thường! Lễ hội đã đến rồi, nếu muốn thì có thể chết một cách oanh liệt hơn chứ!”
Dường như Ozvan, Willich cũng đã đồng ý.
Tôi và Gottheld khai hỏa, thỉnh thoảng Momohina lại tung một phát ma thuật và chúng tôi đã rời khỏi hố gnoll.
Không còn một dwarf nào đang vung búa rèn đúc nữa.
Lũ dwarf râu ria khốn kiếp đứa nào cũng cầm vũ khí tự làm chạy khắp nơi, và những cô gái dwarf trông như loli cũng mang theo dao găm chạy qua chạy lại.
“Gnoll đó!”
“Bão đó!”
“Bão Gnoll đó!”
“Giết!”
“Giết gnoll!”
“Giết hết không chừa một tên!”
“Gnoll!”
“Giết!”
“Giết gnoll!”
Tiếng hét, tiếng gào, tiếng nói bay tứ tung, tiếng gầm, tiếng hò.
Các dwarf đang sát khí đằng đằng.
Thực tế, họ đang giết bọn gnoll.
Bọn gnoll đang lần lượt tiến vào Vương Quốc Thiết Huyết. Quả nhiên là chúng đang ồ ạt tiến vào từ khắp các hố gnoll.
Bọn gnoll tay không. Chúng đến với tay không, rồi trộm vũ khí mà các dwarf dựng ở mái hiên hay xếp trên kệ. Và rồi chúng tấn công những dwarf ở gần đó.
Dwarf tất nhiên là cũng đáp trả, nhưng chỉ là chiến đấu theo ý mình, một cách tùy tiện. Ngay cả giữa gia đình hay bạn bè, cũng không thấy có vẻ gì là hợp tác hay che chở cho nhau. Ngược lại, các dwarf dường như đang cạnh tranh với nhau. Đây là con mồi của ta, ngươi đừng có xen vào, ta đã giết được bao nhiêu tên rồi, ta giết được nhiều hơn ngươi, là vậy đó. Chắc là họ định kiếm kill rồi khoe khoang.
Vì làm những chuyện như vậy, nên một dwarf đáng lẽ không bao giờ thua khi một chọi một với gnoll, lại bị hai, ba, hay nhiều tên gnoll hơn vây lại, rồi bị hạ gục một cách dễ dàng.
Có một dwarf nam đang bị năm, sáu tên gnoll đánh hội đồng, và một dwarf nữ, là vợ hay con gái, không chịu nổi đã định vào giúp, thì...
“Đừng có đến! Mày định phá hỏng cái chết của tao à, đồ đần độn!”
...bị quát một tiếng.
Dwarf nữ rưng rưng nước mắt.
“Đàn ông đích thực!”
...rồi giơ ngón cái lên.
Tôi cũng đã chứng kiến một cảnh tượng khó tin như vậy.
Ruột gan tôi sôi lên. Cảm giác như muốn moi gan ruột đã sôi lên đó ra nêm nếm rồi ăn luôn. Lũ ngốc hết thuốc chữa.
Chúng tôi tạm thời quay về nhà của Gottheld và Heinemarie. Và rồi đúng như dự đoán, Heinemarie đang chiến đấu một cách ác liệt với bọn gnoll.
“Gottheld...!”
“À.”
Tôi và Gottheld đã bắn chết hai trong số những tên gnoll đang vây quanh Heinemarie.
“Đi đi, dwarf!”
Không cần tôi phải lên tiếng, Ozvan, Siegbern và Willich đã đến hỗ trợ Heinemarie.
“Nư...!? Tránh ra! Đây là cuộc chiến của Heinemarie này...!”
Heinemarie nói những lời vớ vẩn như vậy, nhưng các dwarf đã mặc kệ mà quét sạch bọn gnoll.
“...Vậy!? L-làm sao bây giờ...!?”
Ichika vừa giữ chiếc áo hoodie dùng làm váy quấn, vừa nói. Sắp tuột à?
“À.”
Tôi gật đầu.
“Tìm kẻ cầm đầu, rồi kết liễu hắn. Nghe đâu, nếu không làm vậy thì Bão Gnoll này sẽ không kết thúc. Dwarf! Các người cũng giúp một tay! Đừng có để ý đến bọn tép riu! Mục tiêu là kẻ cầm đầu! Nếu có chết thì cũng phải kéo theo kẻ cầm đầu! Bông hoa tử mà một người đàn ông đích thực nở ra phải thật lộng lẫy chứ...!”
“DWAHAHAHAHAHA...!”
Ozvan mắt chột vừa vắt máu gnoll trên bộ râu của mình, vừa nói:
“Hay lắm! Đằng nào thì chẳng mấy chốc nữa lũ cận vệ cũng sẽ vác mặt ra thôi! Nếu chính tay ta đây phanh thây tên Gnoll King ngay trước mặt chúng, thì lũ mặt than khốn kiếp đó chắc sẽ tức hộc máu cho mà xem...!”
Kẻ cầm đầu của gnoll tên là Gnoll King à. Cận vệ? Mà đây là vương quốc của dwarf mà. Nếu có vua thì chắc cũng có một đội quân trực thuộc. Bọn họ có lẽ, khác với lũ dwarf khốn kiếp, có kỷ luật và khi Bão Gnoll xảy ra sẽ hành động để đánh bại Gnoll King. Lũ mặt than. Cận vệ mặc đồ đen à, chắc là vậy.
Tôi kiểm tra hộp chứa đạn. Hơi ít đấy. Tôi vừa nghĩ vậy, thì Gottheld đã ném cho tôi một hộp. Gottheld có khá nhiều hộp và có vẻ ông ta định lấy thêm từ cái kệ kia nữa.
“Yosh! Tìm ra Gnoll King rồi giết chết hắn! Heinemarie, cô cũng đến đây!”
“...Ta không nghe lệnh của ngươi!”
“Hả? Rén à?”
“R-rén!? Heinemarie này, thì có gì phải rén chứ!”
“Tôi sẽ đi lấy đầu của kẻ địch đó. Cô đang rén đúng không?”
“Không có rén...! Đi thì đi! Đi thì đi chứ sao!”
“Nhưng mà, Kisaragi-sama!”
Bộ ngực của Millyryl đang hở ra, nhưng tôi hơi phân vân không biết có nên nhắc nhở không.
Mà thôi kệ.
“Làm sao để tìm Gnoll King ạ...!?”
“Rõ ràng rồi mà.”
Tôi dùng ngón trỏ phải gõ vào thái dương mình.
“Bằng trực giác.”