Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

61 713

Dinh thự Kusunoki có sân vườn của thần

(Đang ra)

Dinh thự Kusunoki có sân vườn của thần

* Các vị thần và quyến thuộc hầu hết đều có hình dạng thú vật và không hóa thành người.

300 2

Không Tốc Tinh Ngân

(Đang ra)

Không Tốc Tinh Ngân

Đường gia tam thiếu

Tất cả rồi sẽ vây quanh chàng,Để viết lại trang định mệnh huy hoàng.

8 6

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

(Đang ra)

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

Cấp Nâm Thiêm Ma Cô Lạp

Câu hỏi: Sau khi gầy đi 30 cân rồi phát hiện ra mình là một mỹ nam thì cảm giác như thế nào?Câu trả lời ẩn danh: Sẽ tốn rất nhiều thời gian để ứng phó với những câu hỏi thừa thãi.Người hỏi tiếp: Không

164 243

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

137 5453

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

41 459

Volume 01 - Lời bạt

Cảm ơn các bạn đã đón đọc Tiệm Dagashi-ya Yahagi: Mở một tiệm bánh kẹo ở thế giới khác, tập một. Với tư cách là một tác giả, niềm vui lớn nhất là có thể chia sẻ một trong những câu chuyện của mình với tất cả các bạn. Tôi cũng xin gửi lời cảm ơn đến tất cả những người đã giúp cho cuốn sách này được ra đời, và họa sĩ Neruzo Nemaki-sensei vì những bức minh họa tuyệt vời. Xin chân thành cảm ơn.

Nếu phải thú thật thì, mẹ tôi khá nghiêm khắc, và bà không bao giờ mua dagashi cho tôi cả. Chắc hẳn là bà lo cho sức khỏe của tôi, nhưng tôi vẫn còn nhớ như in những ký ức buồn tủi khi nhìn đám trẻ trong xóm thưởng thức dagashi. Nếu tôi có bao giờ nói một câu như "Nhưng mà bố mẹ bạn Acchan vẫn mua cho bạn ấy mà," mẹ tôi sẽ ngay lập tức rút ra lá bài tẩy của bà: "Nhà nào luật nấy!"

Nhưng rồi khi tôi lên các lớp cuối cấp tiểu học, tôi cũng bắt đầu lén lút đến tiệm dagashi-ya, nên sự lo lắng của bà đã đổ sông đổ biển. Bà phát hiện ra nhờ cái lưỡi đỏ lè của tôi, bị nhuộm bởi phẩm màu nhân tạo. Những lúc đó, tôi ngoan ngoãn nghe mắng, rồi hôm sau lại cùng bạn bè đến tiệm dagashi-ya. Tiệm dagashi-ya là tụ điểm giao lưu của bọn trẻ con, và tôi là ngôi sao của giới xã giao. Tôi không thể không đi được. Ô hô hô hô! (Nói dối đấy.)

Tác phẩm này đã ra đời từ những ký ức đó. Khi tôi lồng ghép những ký ức hoài niệm ấy với thế giới fantasy, một cánh cửa đến thế giới mới đã mở ra. Sau đó, tôi ngay lập tức chạy đến một tiệm dagashi-ya để thu thập tư liệu.

Cũng phải thôi, vì đã vài chục năm rồi tôi mới bước qua ngưỡng cửa của một tiệm dagashi-ya, nhưng trong tiệm có vô số món dagashi tôi chưa từng thấy bao giờ. Mặt khác, cũng có những món dagashi đã tồn tại hàng chục năm. Cũng có một vài món đã ngừng sản xuất. Cảm giác hoài niệm và cô đơn hòa quyện vào nhau, làm tim tôi thắt lại. Tuy nhiên, tôi cảm thấy cảnh tượng những đứa trẻ mua quà vặt và đồ chơi không khác xưa là mấy. Ngay cả với tác động của thời gian thay đổi, bản chất của một tiệm dagashi-ya không thay đổi nhiều.

Tôi đã bắt đầu đi câu từ năm ngoái. Mọi chuyện bắt đầu từ một lời mời của một vài người đồng nghiệp sáng tác, và tôi đã hoàn toàn bị cuốn hút. Tôi đang viết những dòng này vào cuối tháng Sáu, và thời tiết vẫn tiếp tục ẩm ướt. Hôm nay, tôi lại một lần nữa nhìn lên bầu trời u ám và mơ về bờ sông vào một ngày quang đãng. Khi mùa mưa kết thúc, tôi muốn đến Biển Nhật Bản hoặc Thái Bình Dương.

Tôi đã câu được cá sòng và cá đục Nhật, rồi nấu chúng ngay tại chỗ cắm trại. Nhấm nháp cá mới bắt cùng một chút sake thì đúng là hết sẩy. Tôi có thể thưởng thức cả rượu lẫn cá. Tôi không còn ăn dagashi như hồi nhỏ nữa, nhưng nếu tôi bắt đầu nói về nó với các đồng nghiệp viết light novel trong lúc nhậu nhẹt, họ cũng hào hứng lắm.

Không chỉ dagashi làm họ phấn khích, mà cả những món đồ chơi hoài niệm nữa. Chắc là "bản tính khó dời" có khác, phải không nhỉ? Một tiểu thuyết gia nào đó đã rất say sưa khi nói với tôi về các mô hình nhựa Gundam và xe Mini 4WD. Dĩ nhiên, tôi đã không quên ghi chép lại! Tôi sẽ dùng chúng làm tư liệu cho tập tiếp theo.

Xin hãy lật những trang sách này.

Bạn có nghe thấy không? Tiếng lạch cạch của cánh cửa kéo bằng nhôm đang mở ra?

Bạn có nhìn thấy không? Những chồng quà vặt sặc sỡ? Những tấm thẻ xổ số đang treo lủng lẳng và những hộp đồ chơi xếp thành hàng trên tường?

"Chào mừng."

Tiệm Dagashi-ya Yahagi đang chờ đợi bạn.

— Bunzaburou Nagano

4e1dabae-0f0e-4f0d-aaa5-368a8707a378.jpg