“…..♪”
Luna vừa ngân nga một điệu nhạc vừa khuấy đều lòng trắng và lòng đỏ trứng với đôi đũa của cô ấy.
Lúc tôi cho đường vào để trộn cùng các gia vị trong tô, Luna lộ rõ vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt cô ấy. Nhưng khi nghe tôi bảo rằng “vị ngọt sẽ khiến trứng chiên thơm ngon hơn và dễ tạo độ phồng xốp”, cô ấy gật đầu đồng tình dường như đã hiểu ra vấn đề.
“Vậy là được rồi chứ nhỉ?”
Luna cẩn thận đưa cái tô cho tôi xem sau khi đánh xong hỗn hợp trứng.
“Ừm, vậy là đủ rồi. Giờ tớ sẽ lọc trứng bằng cái này nhé.”
Gia vị trong hỗn hợp trứng đã tan đều, nên tôi lấy cái rây đã chuẩn bị sẵn ra cho Luna xem.
“Cậu không chiên nó luôn như thế đâu… đúng không…?”
“Thật ra thì có thể nấu luôn cũng được, nhưng nếu thêm bước này vào… món trứng sẽ mịn và bông hơn đấy.”
Vì đã cất công làm cho Luna ăn, tôi biết chắc là nếu trứng ngon hơn thì vẫn tốt hơn.
Thành thật mà nói, nếu chỉ có một mình, chắc tôi sẽ thấy phiền rồi bỏ qua bước này mất. Nhưng… vì là nấu cho cô ấy ăn mà.
“Nhờ mấy việc tỉ mỉ như vậy nên món ăn của cậu lúc nào cũng ngon, đúng không?”
Luna nhìn tôi với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, như thể đang tôn trọng tôi vậy.
…Ựa, đau tim quá….
“Hehe… rồi, chắc vậy là xong rồi.”
Một lúc sau, tôi tiến về phía bếp rồi bật nó lên để làm nóng chảo chuẩn bị cho việc chiên trứng.
“Đây mới chỉ là một bước chuẩn bị thôi nha….”
Luna khẽ gật đầu, ngón trỏ cong nhẹ đặt lên cằm, chăm chú nhìn chiếc chảo đang được làm nóng dù chưa cho thức ăn vào.
Có lẽ vì thật sự nghiêm túc muốn học nấu ăn nên cô ấy tập trung cao độ và hiểu rất nhanh.
“Đây là một mẹo nhỏ để trứng cuộn mềm xốp hơn. Gọi là ‘làm nóng trước’ — chỉ cần làm ấm chảo từ trước, khi đổ trứng vào là nó chín ngay, giúp món trứng nhẹ và mềm hơn.”
“Tớ chẳng biết gì về mấy chuyện này cả…”
Nếu là người không thường xuyên nấu ăn thì không biết những bước chuẩn bị thế này cũng là điều dễ hiểu thôi.
Muốn biết thì chỉ có cách là học hỏi từ người khác, tự mình tìm hiểu, hoặc tự mắc lỗi rồi rút kinh nghiệm — mà để làm được thế, trước tiên phải sẵn sàng bước vào bếp đã.
Với sự nghiêm túc của Luna thì tôi cá rằng chẳng mấy chốc cô ấy sẽ nấu ăn rất giỏi thôi.
“Được rồi, chảo nóng rồi đấy. Giờ thì cho dầu thực vật vào —.”
Tôi quyết định để cho Luna đảm nhận phần này, vừa hướng dẫn vừa giải thích cho cô ấy.
“–Cậu không định đổ toàn bộ chỗ trứng đó vào trong một lần đâu phải không….”
Khi tôi ngăn Luna lại trước lúc cô ấy định đổ hết trứng vào một lần, cô ấy khựng lại, hơi rụt rè bước lùi ra một chút.
“Ừm, tốt hơn hết là chia trứng ra làm ba lần rồi đổ vào. Đầu tiên cho khoảng một phần ba vào chảo rồi nấu trước, sau đó gấp lại ở khoảng một phần ba chảo… Rồi lại cho tiếp phần trứng còn lại vào và nấu tiếp.”
Luna làm theo lời tôi nói, đổ một phần ba trứng vào chảo.
Khi phần đó chín đẹp, cô ấy khéo léo gập lại đúng như tôi hướng dẫn.
Thành quả ra tốt hơn so với tôi nghĩ nhiều, có vẻ cô ấy có khiếu nấu ăn thật.
Luna tiếp tục nấu món trứng cuộn…
“Xong rồi…!”
Khi món trứng mềm mịn, vàng ươm đẹp mắt hoàn thành, Luna hồ hởi đưa cho tôi xem, như thể đang nói “Nhìn nè, nhìn nè!”
“Ừ, cậu làm tốt lắm. Luna đúng là có khiếu nấu ăn thật đấy.”
Cô ấy làm đẹp đến mức không cần phải khen cho có, nên tôi mỉm cười và khen thật lòng. Nhờ vậy mà gương mặt xinh đẹp, thanh tú của Luna bỗng rạng rỡ như trẻ con được khen.
“Hehehe,... thật vậy sao….? Tớ nghĩ tớ sẽ phải cảm ơn Seito-sama vì đã dạy tớ cách làm đấy…..”
Tôi có thể cảm nhận rất rõ rằng Luna rất vui khi được khen, đến mức khóe môi tôi cũng bất giác mềm lại.
Cô ấy đúng là một cô gái đáng yêu.
“Chỉ nghe tớ giải thích cách làm thôi mà Luna vẫn có thể làm đẹp như vậy, thật sự giỏi lắm.”
Thật ra, lẽ ra tôi nên làm mẫu một lần cho cô ấy xem, nhưng như thế thì lại thành ra bắt Luna phải nhìn rồi làm theo, hơi phiền một chút.
Vì vậy tôi chọn cách giải thích bằng lời, rồi nhờ Luna tự tay thử luôn — thế mà cô ấy vẫn làm được rất tốt, điều đó chứng tỏ Luna thật sự có năng khiếu.
“Vậy thì tiếp theo mình bắt đầu cắt nó ra nhé?”
Tôi lấy một con dao trong bếp ra, định để Luna làm quen với việc dùng dao trước khi nấu món tiếp theo.
Ngay khi nhìn thấy con dao, Luna khẽ nín thở.
“Cậu thấy sợ à…?”
Cungc bởi vì cô ấy không thường xuyên nấu ăn thì việc cảm thấy đôi chút lo lắng, sợ hãi khi thấy một con dao làm bếp là chuyện hoàn toàn bình thường.
Tuy nhiên, Luna—
“Nó,...nó ổn thôi mà….”
Mặc dù có bản thân có vẻ lo lắng nhưng cô ấy vẫn nhận lấy con dao từ tay tôi.
“Đừng cố quá nhé. Cách cầm dao là như thế này—”
Tôi vừa nói, vừa làm mẫu cách cầm dao sao cho đúng, và cả cách đặt tay trái khi cắt — thường được gọi là tư thế “móng mèo”.
Luna bắt chước theo tôi, nhẹ nhàng đặt tay trái lên món trứng cuộn, nhưng—
“Ah… tớ có thể nhờ cậu một việc có được không…?”
Ngay lúc chúng tôi sắp bắt đầu cắt, Luna bỗng nhìn tôi từ đầu đến chân.
“Có chuyện gì vậy?”
“Cậu có thể… đặt tay lên chỗ đó được không…?”
“Ể?”
Tôi không hiểu Luna đang nói gì, liền nghiêng đầu khó hiểu.
Đặt tay lên chỗ đó… tức là… cậu ấy muốn tôi giữ món trứng lại à?
Nghe cũng hơi đáng sợ thật…
Nếu tôi là người cắt thì không sao, nhưng để tay trái đỡ món ăn trong lúc một cô gái chưa có kinh nghiệm nấu nướng cầm dao thì có hơi… nguy hiểm.
Nếu vậy, tôi còn thấy tự cắt luôn còn hơn.
Nhưng hình như tôi đã hiểu sai rồi—
“Tớ muốn… cậu cầm tay tớ từ phía sau, rồi chỉ cách cắt… giống như trong anime ấy…”
—Hóa ra Luna muốn tôi cầm tay cô ấy từ phía sau, giống như mấy cảnh trong anime.
Attentively nhưng mà trạng từ thì có mỗi chăm chú nên thôi để tạm danh từ :))) thôi có gì để vợ phi vào tay cho phát cũng không tiếc anh ạ omelette