“Hể….? Tiếp xúc thân mật về mặt thể xác sao…..?”
Nhờ ơn quả bom mà Aira-chan vừa quăng ra đã khiến cho Rion lườm tôi với đến lạnh cả sống lưng.
Thật sự biết ơn cô ấy mà….giờ tôi còn cảm thấy chẳng thể thở được luôn.
“Khoan, chờ đã… như vậy là sao….?”
Dĩ nhiên, tôi–người chẳng hề làm cái chuyện đó—lập tức phản bác.
Nhưng rồi….
“Nhưng khi bọn tôi tới đón Luna-sama ở đây, chị ấy chỉ mặc duy nhất chiếc áo sơ mi mà Seito-sama hay mặc đến trường và bên dưới chỉ có đồ lót mà thôi.”
Ngay khi lời Aira-chan vừa dứt, ánh mắt lạnh lẽo đó một lần nữa ghim thẳng người tôi.
Đôi mắt ấy như thể đang nói: “Anh dắt cô ấy vào tận phòng rồi à?”
Mồ hôi lạnh trên người tôi tuôn ra như thác đổ.
“Không, chỉ là… tại Luna muốn mặc bộ đó thôi mà…!”
“Lúc đó, Luna-sama đã giải thích mối quan hệ giữa chị ấy và Seito-sama là kiểu… ngủ cùng nhau, cùng ôm nhau. Nói cách khác, chúng tôi đã nhận định rằng giữa hai người là kiểu quan hệ như thế.”
Aira vẫn tiếp tục giải thích với khuôn mặt không một chút biến sắc nào.
Nói cách khác, chỉ vì Luna mặc chiếc áo sơ mi đó, lại bảo hai người từng ôm nhau ngủ, nên mọi người liền hiểu rằng chúng tôi đã “có quan hệ thân mật về mặt thể xác”.
Xét theo cách ăn mặc lúc ấy thì bị hiểu nhầm như vậy cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng – thực tế là giữa chúng tôi chưa hề có chuyện đó. ……
Dù cho Luna có chủ động tới mức nào đi nữa, tôi cũng đã phải cố hết sức để kiềm chế bản thân.
“Trông có vẻ anh đã tận hưởng cuộc sống sống chung một mình với cô ấy lâu lắm rồi nhỉ?”
Rion nghiêng đầu, nhếch mép cười như thể đang nhìn thấy thứ rác rưởi.
Đôi mắt và miệng của cô ấy không ăn khớp nhau gì cả, điều đó khiến vẻ mặt đó trông cực kì đáng sợ.
Tôi có thể dễ dàng tưởng tượng ra viễn cảnh mình sẽ bị hỏi tội sau này.
“Nếu để lộ ra rằng chị ấy đã thân mật với một người đàn ông khác dù đã có vị hôn phu, thì danh dự của hoàng gia chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng. Mà cho dù có định che giấu đi chăng nữa thì phía bên kia cũng sẽ tự mình kiểm chứng. Vì thế, các nữ hoàng đã quyết định hủy bỏ hôn ước hiện tại và chọn Seito-sama–người đã có quan hệ với chị ấy sẽ trở thành vị hôn phu mới.”
Khi nói “phía bên kia”, chắc cô ấy đang ám chỉ vị hôn phu ban đầu.
Bởi vì sau khi kết hôn, kiểu gì họ cũng sẽ đi đến bước ấy, nên sớm muộn gì người ta cũng sẽ phát hiện ra Luna từng trải hay chưa.
Vậy nên chính họ đã huỷ bỏ đi cái hôn ước đấy….
Và tôi sẽ trở thành hôn phu mới của cô ấy….
“Tại sao tớ có thể còn sống tới tận bây giờ sau tất cả những gì đã xảy ra nhỉ…..?”
Không,... ý tôi là nếu một người bình thường mà dây dưa với công chúa thì liệu có dễ gì mà được bỏ qua một cách dễ dàng như vậy được.
“Vì Luna-sama sang Nhật theo diện cá nhân, nên chúng tôi không thể xử lý nhẹ nhàng được. Quan trọng hơn hết là chính Luna-sama mong muốn được đính hôn với Seito-sama. Người mà Luna-sama thực sự yêu quý nên dĩ nhiên là chúng tôi không thể giết cậu ấy được, đúng không?”
Ngay khoảnh khắc cô ấy thốt ra từ “giết”, biểu cảm của Ayla-chan mới lần đầu thay đổi.
Hơn nữa, đó lại là một nụ cười đầy ẩn ý và đáng ngờ, kèm theo tiếng khúc khích chẳng mấy thiện cảm.
Cô gái này… thật ra, là một người khá kỳ lạ thì phải…?
Tôi muốn biết nụ cười khi nãy rốt cuộc có ý gì, mà cũng có thể tôi lại không muốn biết…
“Chẳng hay việc gặp được Seito là ngẫu nhiên sao?”
Giữa lúc này, Rion vẫn điềm tĩnh lên tiếng.
Cô ấy thật sự rất giỏi khi có thể giữ được bình tĩnh đến mức này.
“Phải. Bỏ qua ngoại hình ra thì, Luna-sama hiện đang trong hành trình tìm kiếm người định mệnh của mình – và tình cờ, cô ấy được Seito-sama cứu giúp, từ đó bắt đầu có hứng thú mãnh liệt với cậu ấy.”
Khi nghe Aira-chan giải thích, một từ trong đó bất chợt đâm vào tâm trí tôi.
Có thể đó chỉ là một chuyện nhỏ nhặt.
Nhưng tôi lại không thể không để ý đến nó.
“Tớ cứu cô ấy? Ý của cậu là sao?”
“Luna-sama, trong khi ghé thăm các thánh địa anime bắt đầu từ Tokyo—đã âm thầm tìm cơ hội để trốn đi. Và rồi, ở tỉnh Okayama này, cô ấy đã bỏ trốn. Nhưng chỉ trong vòng vài tiếng đồng hồ, đã bị vệ sĩ bắt được.”
Tôi cứ thắc mắc mãi sao cô ấy lại đến Okayama thay vì Tokyo, nơi có Akihabara mặc dù bản thân cô ấy thích anime đến vậy.
Có lẽ do ở Okayama này, vốn là bối cảnh của một bộ anime romcom nào đó, cũng có vài địa điểm được coi là thánh địa.
Dường như đó cũng là lý do cô ấy đến Okayama và rồi bỏ trốn từ đó dưới sự giúp đỡ của Aira-chan.
–Hmmmm…, khoan,....”vệ sĩ” là sao….?
“Từ từ,..vậy là những người tớ đánh ngày hôm đó không phải những kẻ bắt cóc sao….?”
“Oh, giờ cậu mới nhận ra sao?”
Trước câu hỏi của tôi, Aira-chan nghiêng đầu, vẻ mặt đầy bối rối.
…Chết thật, trước đó Luna đã lỡ miệng nói ra rồi…!
Nhưng sự thật thì bản thân tôI lại muốn tự mình kiểm chứng điều đó….
“Không thể nào… Tớ thực sự đã làm chuyện gì đó tệ lắm sao……?”
“Ra vậy. Có vẻ cậu đã nhận ra sau đó…”
Thấy phản ứng của tôi, Aira-chan dường như kết luận rằng lúc giúp Luna, tôi hoàn toàn không hề nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.
Mà đúng là vậy thật.
“Ừm, tuy là cậu không biết—nhưng vì cản trở việc bọn tôi đưa công chúa trở về nên… ban đầu, thực ra cũng chẳng có gì dám đảm bảo cho cậu còn giữ được mạng đâu.”
Lần này, Aira-chan nở một nụ cười rất dịu dàng.
A, đúng là khó nói ra thật, nhưng cô gái này… chắc chắn là kiểu S rồi.
Cô ấy đang âm thầm tận hưởng việc khiến tôi lúng túng đây mà.
“Aira-chan, em không nên trêu Seito-sama nữa nha.”
Luna dường như không thể ngó lơ tình huống này, nhẹ nhàng nhắc cô ấy.
Nghe vậy, Aira-chan khẽ ho nhẹ.
“Xin lỗi. Đương nhiên rồi, việc đó không thành vấn đề đâu, nên xin cậu cứ yên tâm.”
Có vẻ như chuyện tôi đánh mấy người kia cũng đã được tha thứ.
Luna cũng nói là không sao, nên chắc đúng như cô ấy nói – mọi việc đã được xử lý ổn thoả.
Tuy nhiên——
“Dù vậy, tớ… tớ vẫn phải xin lỗi họ mới được. Dù là tớ không biết thật, nhưng vẫn ra tay với những người không làm gì sai cả……”
“Tớ đoán là cậu sẽ nói vậy, nên đã gọi họ đến rồi.”
Aira-chan nói, rồi mở cửa ra.
Và rồi, hai người đàn ông mặc đồ đen xuất hiện, đứng sẵn ngay đó.
Vâng và đó là hai người tôi đã đánh bại.
“Cậu chuẩn bị sẵn cả chuyện này à?!”
“Biết trước chuyện gì sắp xảy ra là công việc của tôi mà.”
Aira-chan vừa nói, vừa đưa tay nâng nhẹ gọng kính.
…Dù thực tế là cô ấy có đeo kính đâu.
Gì thế này, cô gái này cũng thú vị đấy chứ, dù mặt mày thì lạnh như tiền. …
“Aira-chan rốt cuộc là ai nhỉ,...? Cô ấy ngầu thật đấy.”
“Em ấy là một người rất tài năng đấy.”
Nghe tôi nói thế, Luna khẽ mỉm cười vui vẻ.
Có vẻ Luna rất vui khi thấy Aira-chan được khen.
“Dù vậy thì tôi vẫn chưa thể bằng được Luna-sama đâu. Hai người, lại đây.”
Có vẻ Aira-chan là người có địa vị cao hơn, nên hai người đàn ông kia lập tức bước đến đứng cạnh cô ấy khi được gọi.
Nhìn tuổi thì hai người đó chắc cũng cỡ tuổi chú bác rồi, nhưng mà… Aira-chan là ai mà khiến họ phải nghe lời vậy chứ…?
Khi trong lòng tôi còn đang tràn ngập những thắc mắc, Aira-chan đã nhìn sang tôi.
Có vẻ như ý cô ấy là nếu tôi có định xin lỗi thì xin lỗi lẹ lên, kiểu vậy.
“À…..cháu xin lỗi…, xin lỗi vì đã hơi mạnh tay quá ạ.”
Tôi bước về phía họ, cúi đầu thật sâu.
Ngay sau đó—
““Tôi cũng vậy, thành thật xin lỗi cậu…!””
Không hiểu sao, cả hai người họ đồng loạt quỳ rạp xuống nền với khí thế cực kỳ nghiêm túc.
“Ể…?”
“Seito-sama là vị hôn phu của Luna-sama. Tức là như đã nói từ trước, trong mắt bọn tôi thì cậu là người gần gũi với tiểu thư. Dĩ nhiên, chủ nhân của bọn tôi vẫn là Luna-sama, nên ưu tiên cao nhất sẽ dành cho chị ấy.”
Thì ra là vậy. Giờ tớ mới hiểu tại sao hai người đàn ông mặc đồ đen đầy áp lực này lại tỏ ra khiêm nhường đến vậy.
Mà… cũng hơi ngượng thật…
“Cháu chỉ là một học sinh bình thường thôi, không cần khách sáo vậy đâu. Cứ đối xử với cháu như một thằng con trai bình thường là được rồi.”
Tôi cũng chẳng thể quen nổi kiểu này nên cố gắng nở một nụ cười gượng và nói với họ như vậy.
Việc Aira-chan dùng kính ngữ với tôi có thể không vấn đề gì bởi dù sao cô ấy cũng có thể nhỏ tuổi hơn tôi nhưng với những người lớn tuổi như này thật sự có hơi….
Vậy nên tôi đã nói với họ như vậy.
“Là người được Luna-sama chọn, sao có thể là người tầm thường được chứ…! Cậu thật là một nhân vật vĩ đại…!”
“Ngài ấy đã tha thứ cho hành vi vô lễ của chúng tôi… Lại còn nói ra những lời bao dung đến thế…”
Tôi không hiểu vì sao, nhưng hình tượng của tôi trong mắt hai người này lại đang tăng vọt.
Không biết bình thường họ sống trong môi trường kiểu gì nữa…
“Đủ rồi, hai người như vậy thì chẳng tới đâu được đâu. Lui xuống đi.”
““Vâng ạ…!””
Sau khi tôi nói lời xin lỗi, có vẻ Aira-chan đã thấy như thế là đủ, nên bảo họ lui xuống một cách dứt khoát.
…Con bé này đáng sợ thật đấy, còn hai ông kia thì ngoan như cún.
“Giờ thì, quay lại với câu chuyện lúc nãy—”
“Trước đó thì Aira-chan, chị muốn nói một chuyện.”
Ngay khi Aira-chan định tiếp tục phần giải thích, Luna lên tiếng ngắt lời.
Aira-chan liền cúi đầu trước Luna.
Thấy vậy, Luna mỉm cười dịu dàng rồi quay sang Rion.
Và sau đó—
“Lúc nãy Aira có nói rằng tớ và Seito-sama có quan hệ về mặt thể xác, nhưng xin cậu cứ yên tâm, không có chuyện đó xảy ra đâu.”
—Hiểu lầm của Rion, cuối cùng cũng được Luna tự mình đính chính.