Cô thu ngân mà tôi đã cứu giúp trong vụ cướp tiệm tạp hóa thực ra lại là cô bạn ngây thơ xinh đẹp chung lớp với tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

74 7698

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

弧盐

Nhìn chằm chằm vào đóa Tâm Hoa đã phủ bụi từ lâu trong tủ quần áo—Lâm Quân, cựu ma pháp thiếu nữ từng giải nghệ cách đây 19 năm—lại một lần nữa đứng trước ngã rẽ lớn trong cuộc đời mình.

11 16

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

3 7

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

44 102

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

16 31

Tập 01 (Đã hoàn thành) - Afterword

Lời bạt của tác giả.

Bộ truyện này chính là bản được biên tập lại từ truyện được đăng lên trang Kakuyomu.

Tôi thì đã lựa chọn thay đổi chút về mạch cốt truyện và cũng muốn biên tập lại từ đầu cho tới luôn.

Vậy thì, các bạn thấy thế nào? Có thấy tập truyện này có thú vị không?

Với tôi thì hết nước chấm luôn!

Kể cả nếu như nó bị hủy bỏ sau khi xuất bản tập đầu tiên, thì tôi cũng thấy mãn nguyện lắm rồi.

…Ừ thì, cái đó thì xạo đó. Chắc chắn là nói xạo rồi, tôi muốn viết nhiều hơn nữa cơ, thật lòng đó.

Với tư cách là tác giả, thì chuyện đó có một chút vấn đề, nhưng chắc chắn là tôi dành nhiều tâm huyết của mình nhất cho tác phẩm này rồi.

Lúc đó thì tôi đã cố gắng tập trung viết sao cho tập truyện này có nhiều sức hút nhất có thể thôi.

Còn về phần nội dung thì… không biết nó thành ra thế nào nhỉ?

Cá nhân tôi thì thấy rằng đó đã trở thành một câu chuyện đầy thú vị rồi, và tất nhiên nó còn tùy về phía độc giả. Như những nhà văn khác nói rồi đó: ‘Hãy viết một câu chuyện nhằm kích thích sự giải trí cho các người đọc.’ (.ái đó thì tôi tình cờ nghe được thôi).

Lúc sáng tác thì tôi cũng theo mấy cái nguyên tắc đó, nhưng mà lần này thì tôi đã sáng tác cũng như là biên tập lại bộ tiểu thuyết này theo cách mà đến tôi cũng sẽ tận hưởng hết mình khi đọc nó.

Đúng vậy, bởi thế lúc mà tôi đang viết truyện thì thấy lo lắng thắc mắc rằng: “Liệu mọi chuyện sẽ thực sự ổn thỏa không vậy?”

Khi mà tôi gửi bản thảo của mình cho bên biên tập viên, thì lúc đó đầu óc tôi căng như dây đàn luôn.

Rồi tôi tự nhủ rằng: “Nếu như họ nói rằng câu chuyện này không thể xuất bản thành dạng sách thì sẽ thế nào nhỉ?”

Vào cái thời điểm mà tôi gửi cái bản thảo đó qua email, lúc đó tôi kiểu: “Aaa! Mình gửi nó thật luôn kìa!” rồi bắt đầu ôm đầu phát hoảng một hồi (không phải đùa đâu nha, nghiêm túc đó). Mà cũng lâu lắm rồi mới trải nghiệm cái cảm giác hãi hùng như thế, haha.

Lúc đó thâm tâm tôi đã trải qua hàng đống những cung bậc cảm xúc, nhưng quá trình việc biến nó thành một cuốn sách lại khá là thú vị, và tôi thấy rất cảm kích với phía biên tập vì đã cho tôi cơ hội đó.

Và tôi cũng muốn nói lời cảm ơn với Nakamura-sensei về những bức hình minh họa quý giá kia.

Lúc mà tôi coi mấy bức vẽ thiết kế nhân vật, thì tôi đã không thể kiềm được bản thân mình và thốt lên: “Ái chà…”

Còn giờ thì sẽ đợi xem bên phía độc giả sẽ có phản ứng như thế nào thôi.

Chắc chắn sẽ có rất nhiều kiểu phản ứng khác nhau từ phía họ, và cũng có khả năng rằng sẽ không có nhiều lời bình mấy về bộ truyện.

Nhưng mà dù thế nào thì cũng không sao cả.

Và nếu chỉ có một người cảm thấy thích thú giống như là tôi, thì như thế cũng là tuyệt lắm rồi.