Cô thu ngân mà tôi đã cứu giúp trong vụ cướp tiệm tạp hóa thực ra lại là cô bạn ngây thơ xinh đẹp chung lớp với tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

11 51

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

(Đang ra)

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

※ Đây là 1 câu chuyện đi cắm sừng

27 275

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Hoàn thành)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

358 20946

Chuyển sinh vào game Romcom Yandere, cô nàng nguy hiểm bỗng nhiên trở thành em gái tôi.

(Đang ra)

Chuyển sinh vào game Romcom Yandere, cô nàng nguy hiểm bỗng nhiên trở thành em gái tôi.

Myon

Một thế giới kinh dị phủ dưới vỏ bọc tình yêu hài lãng mạn, và cô gái sẽ giết chết tôi trong tương lai bỗng nhiên trở thành em gái tôi.

2 7

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

54 1038

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

42 253

Tập 01 (Đã hoàn thành) - Chương 6: Lỡ hướng ngược phía tới ‘Hy vọng’ rồi!!

“Không biết liệu Riku có đến được hay không đây.”

Tôi coi đồng hồ một lượt rồi thở dài một tiếng.

“Chắc là đành phải một mình tới chỗ Ayana vậy…”

Và tôi tự nhủ mình một tiếng trong lúc mà đứng đợi ở chỗ trạm soát vé tại ga tàu.

Tôi thì không biết giữa hai người đó đã xảy ra chuyện gì, mà chuyện đó cũng chả quan trọng gì mấy. Nhưng chỉ vì tôi không biết được chuyện đó không có nghĩa là tôi sẽ bỏ mặc người bạn quan trọng của mình đâu nha.

Còn về phản ứng từ phía Riku thì… Tôi nghĩ rằng có chuyện gì đó nằm ngoài sức tưởng tượng đã xảy ra với cậu ấy. Có lẽ tôi đành phải tự mình tìm hiểu về nó vậy.

Vừa lúc tôi từ bỏ việc đợi chờ Riku và bắt đầu bước đi thì…

“Kana! Chờ đã nào!”

“Ể… Riku, cậu tới thật luôn này—”

Tôi quay người lại và thấy Riku đang nhễ nhại mồ hôi như thể vừa bước ra khỏi từ phòng tắm vậy.

“Gớm quá, cậu làm gì mà khiến toàn thân đầm đìa mồ hôi thế này?”

“Tớ… Tớ chạy một mạch tới đây… Tại ngủ quên ấy mà. Do sớm quá nên là…”

“Ngủ quên à… Thôi thì kệ đi vậy.”

Riku cố điều tiết lại nhịp thở rồi bước tới chỗ tôi.

Cảm giác như… nó kiểu như là bầu không khí lúc này bắt đầu khác đi hồi nãy vậy.

“Vậy thì chúng ta đi bây giờ được chưa, Kana?”

“...Có chuyện gì đó khiến cậu thay đổi à?”

“Ồ, cậu nhận ra được sao? Chỉ là tớ gặp phải chút chuyện phiền não thôi.”

“Đây không quan tâm, và cũng phải là mình đang đề cập tới chuyện đó… Cậu trước đây kiểu như… có thứ gì đó đang bấu víu lấy cậu vậy. Nhưng giờ trông cậu như kiểu đang tự bước đi bằng chính sức của mình.”

Khi tôi vừa dứt lời xong, Riku bắt đầu hiện cái vẻ mặt thẫn thờ và rồi nở mặt như thể vừa nhận ra được một điều gì đó.

“Cũng đúng… Hôm nay thì tớ cảm thấy đầu óc mình đang thông thoáng hơn so với mọi người. Khá là khoan khoái đó.”

“À, thế à?”

Mấy lời đó nghe chả giống như là đang nói dối cả. Thực ra thì vẻ mặt của Riku lúc này trông khá tràn đầy sức sống. Nó như thể là cậu ấy đã trút bỏ được những gánh nặng trên người mình vậy.

Sau khi nhìn đoàn tàu đi tới một hồi, Riku bắt đầu lầm bầm…

—Đây không thể nào chịu nổi được nữa, tôi đây muốn chết quách đi cho rồi.

“Cái gì vậy?”

Chờ đã, đừng nói là cậu ấy định đâm đầu vào…

“Có khoảng thời gian mà tớ đã nói câu như thế.”

“Cậu đang nói về chuyện gì vậy? Đừng có mà đùa cợt nữa.”

Tôi lườm Riku nhẹ một cái, khiến cho cậu ấy cảm thấy bối rối. Cái cậu này bị làm sao vậy?

Nhưng khi Riku bước về phía con tàu, thì cậu bắt đầu nở một gương mặt đầy cương quyết, và không có dấu hiệu cho thấy cậu đang chần chừ.

“Kana này.”

“Hả?”

“Chúng ta đi đón Hoshimiya thôi.”

“À.. Ừ…”- Tôi gật đầu đáp.

Thấy Riku nhìn thắng vào tôi và nói những lời như thế, thành thật thì tôi cảm thấy có chút giật mình.

Tôi lúc này có thể cảm nhận được cái nghị lực phía trong cậu ấy, như thể đã tìm được mục đích sống cho mình.

…Đúng là khác hẳn so với lần trước tôi gặp cậu ấy thật.

Tôi thì không biết giữa Ayana với Riku đã xảy ra chuyện gì, nhưng có lẽ tôi không cần phải biết tới chuyện đó.

Tuy nhiên, khi thấy Riku hiện giờ, tôi cảm thấy rằng mình có thể giao phó được mọi thứ cho cậu ấy…

Dù sao thì cậu ấy cũng đã bắt đầu đủ đáng tin rồi mà.

Và cứ thế, Riku bước lên tàu, và cánh cửa đóng lại… Thôi chết dở!

“Riku! Chờ đã! Con tàu đó… Nhầm chuyến rồi ông ơi! Lẽ ra nó phải đi từ phía bên kia mới đúng!”

“...Hả?”

Riku vội vã quay mặt lại. Qua tấm cửa kính, hai bọn tôi nhìn nhau một hồi.

“N-Này, não cậu không kịp nhảy số à?! Sao cậu lại lên nhầm tàu cơ vậy…!”

“C-Cậu hiểu lầm rồi! Tình hình kiểu này thì tớ tưởng là phải bắt chuyến tàu đó nên là… Thôi xin là xin vĩnh biệt cụ.”

Và con tàu cứ thế mà khởi hành một cách vô tình, đưa Riku tới một nơi xa lạ…

……….

“Thiệt tình… Có lẽ hết cứu với cậu ta thật rồi.”