Cô nàng thiên thần nuông chiều tôi mỗi ngày

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

(Đang ra)

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

Yuzumoto Yuto

Câu chuyện tình yêu thuần khiết kể về hành trình đi đến hạnh phúc của nữ chính yêu anh trai đã mất, và người em trai của hôn phu lại yêu cô, cả hai đều thấu hiểu nỗi đau của nhau.

0 0

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

(Đang ra)

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

Ametsuki

Đây là câu chuyện về cách dẫn lối cho một cô gái xinh đẹp đang gặp rắc rối trở về với tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình

3 35

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2387

Tổng hợp ngoại truyện Vol 1-5 - Đau tay - Vol.1, GA Bunko Special

“Tay cậu bị sao vậy?”

Amane đang ngồi trên ghế thì Mahiru thấy chiếc tay băng bó của cậu, rồi cô ấy cau mày hỏi.

“À, trong tiết thể dục tự dưng bị trật ấy mà. Tôi đã khám ở phòng y tế rồi. Họ bảo tôi nên nghỉ ngơi vài ngày.”

Amane vô tình mất thăng bằng khi đang chơi bóng rổ trong giờ thể dục, rồi cậu dùng tay để không bị ngã và trật luôn cái tay. Cái băng gạc này là hậu quả của pha xử lý cồng kềnh kia.

Trật cổ tay không đau lắm, với cả cậu nghe bảo trong vài ngày là khỏi nên cậu không lo lắng quá… nhưng Mahiru cau mày.

“…Rồi cậu tính sao?”

“Sao nữa? Cứ sinh hoạt như bình thường thôi, cố gắng không cử động tay. Có phải chân bị đau đâu mà.”

“Amane-kun, cậu đang xúc phạm đến những người từng bị đau chân như tôi đấy à?”

“Đừng hiểu nhầm. Nói tóm lại là nó không ảnh hưởng tới mức thành gánh nặng. Không sao đâu, cô khỏi lo.”

Amane không muốn Mahiru lo lắng đến nhường này. Dù sao thì cậu là do cậu tự chuốc lấy thôi. Cậu có thể dùng tay bên trái, cũng chả thấy phiền lắm.

Tuy nhiên Mahiru thì nghĩ ngược lại. Cô nhìn cổ tay Amane, khẽ thở dài.

“…Tôi sẽ giúp cậu tới khi tay cậu lành hẳn.”

“Ơ, không cần phải thế. Tôi có thể dùng tay trái. Tôi sẽ không gặp bất kỳ khó khăn nào trong sinh hoạt hàng ngày cả.”

“Hai tay cậu còn không làm được việc nhà nữa là một tay?”

“Ự, cũng đúng… nhưng cô không cần phải lo. Tôi có tay trái rồi.”

“Cứ nhận lòng tốt của tôi đi.”

Có vẻ cô vẫn nghĩ ngợi cái hồi cô trật mắt cá chân. Cậu thấy cô đã trả ơn bằng bữa ăn cô đãi rồi, nhưng xem ra Mahiru nghĩ khác.

Cô tỏ ra rất bình tĩnh và quả quyết, không cho cậu từ chối. Cậu cảm thấy hơi hoảng, nhưng cậu chỉ còn cách ngoan ngoãn nhận lòng tốt của cô.

=================

Kể từ khi cô biết vụ Amane chấn thương cổ tay, Mahiru siêng năng chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của cậu.

Cô làm onigiri, đảm bảo rằng Amane có thể ăn bằng một tay. Cô thậm chí còn làm hộ Amane việc nhà mà đáng lẽ ra nó là việc của cậu, lại còn đi mua sắm thay cậu nữa. Cử chỉ ân cần như vậy khiến Amane kinh ngạc.

Tuy nhiên thử thách gay go nhất là lúc cậu ăn món phụ.

“Tôi có thể ăn bằng tay trái thật mà.”

Mahiru đút từng miếng cho cậu ăn, cứ như chim mẹ mớm cho chim con, khiến cậu ngại kinh khủng.

Từ góc độ từ Mahiru thì chỉ đơn thuần là cô đang chăm sóc người ốm, chắc cô không hề thấy xấu hổ chút nào. Còn người bị đút thì không thể tỏ ra bình tĩnh nổi. Cậu không phải không thích, mà là cậu cực kỳ, cực kỳ xấu hổ.

Chắc Mahiru tưởng Amane thuận tay phải và không khéo dùng tay trái. Aaa, dẫu vậy, đây là một bài thử thách lý trí cực khổ.

Nếu Mahiru xấu hổ bởi chuyện này có lẽ Amane cũng chết vì xấu hổ mất. May cho cậu là, lý trí của cậu chỉ tụt một nửa, bởi cái cách cô tỏ ra rất trách nhiệm.

Cậu yên lặng quan sát cô khi cô đút cậu ăn, rồi thở dài.

“… Ờm, tôi có thể nói thật được không?”

Quả thực cậu có ý định nói ra rồi, nhưng tính cứng đầu của Mahiru không cho cậu làm vậy. Có lẽ nếu cậu nói ngay từ đầu thì chẳng rơi vào tình cảnh xấu hổ này.

“Có chuyện gì?”

“… Tôi thuận cả hai tay.”

“Hả?”

“Tôi thường dùng tay phải, nhưng thật ra hồi còn nhỏ tôi dùng cả hai tay, nên tôi có thể tự ăn được.”

Amane muốn nói rằng cậu có thể dùng tay trái, nhưng có vẻ Mahiru không hề nhận ra cậu thuận cả hai tay nên cô cứ thế ép đút cậu ăn.

Cô sửng sốt khi nghe những lời đó, mặt cô đang sôi dần lên.

“S-Sao cậu không nói sớm hơn?”

“Tôi định nói rồi, nhưng tôi không thể khi cô cứ nhiệt tình thế. Tôi đã cố ngăn cô lại.”

“R-Ra vậy…”

“Nhưng vì lần này cô rất nhiệt tình nên mong cô cứ tiếp tục đến khi tôi gỡ băng nhé.”

Vì cậu đã xấu hổ từ nãy, giờ đến lượt Mahiru phải chịu trận. Cậu nghĩ một chút trả thù thế này là đủ.

Cậu nghĩ vậy khi đang cố ý cười chọc Mahiru, kìm chế cơn ngượng ngùng sắp sửa bùng nổ trong người cậu, nhưng có vẻ nó lây sang cả cô ấy, vì cô ấy mặt đỏ lựng, liên tục đút thức ăn vào miệng cậu, rõ ràng là ăn miếng trả miếng.

“Ê hơi nhanh rồi đấy.”

“Mặc xác cậu.”

Cô ngoảnh mặt đi, nói vậy với giọng cao hơn bình thường. Amane khúc khích trước cảnh tượng ấy, và kìm chế cơn ngượng ngùng trong lòng khi đang nhai thức ăn ngon lành cô xúc cho cậu.

Minh họa khum chính thức

Có thể là hình minh họa

Zennomi dịch.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage