Chuyên viên "trừng phạt" của công chúa điện hạ ~ Sau khi bị thất thế vì nghi án quấy rối tình dục, không hiểu sao tôi lại trở thành chủ nhân của nàng công chúa biến thái

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

(Đang ra)

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

SF永远

Chúc mừng. Bạn đã tạo nên nhân vật chính mạnh nhất, người sẽ xoá bỏ mọi điều xấu xa một cách tàn nhẫn

26 228

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

(Đang ra)

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

Miikami Kota

Và thế là... để biến Nagi thành một hội trưởng đúng nghĩa, cuộc tái xuat dưới sự chỉ đạo của Reo chính thức bắt đầu!

15 62

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

134 3042

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Tạm ngưng)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

160 1343

Volume 1 - Chương 3.5: Phần tạm nghỉ

「Haizzz…… Thật không ngờ mọi chuyện lại ra nông nỗi này.」

Đã bao nhiêu ngày trôi qua kể từ hôm đó rồi nhỉ? Wendy đặt tay lên bộ ngực vẫn phẳng lì một cách tuyệt vọng như mọi khi rồi thở dài.

Dù đã pha chế thuốc đủ dùng cho mấy ngày và kiên trì sử dụng mỗi ngày, nhưng bộ ngực phẳng lì của cô chỉ ngày một trở nên nhạy cảm hơn chứ chẳng có dấu hiệu gì là sẽ nhú lên cả. Dĩ nhiên, cô cũng đã đến phản đối những kẻ đã chỉ cho cô công thức và bán cho cô nguyên liệu đắt đỏ, nhưng tất cả những gì cô nhận lại chỉ là những câu trả lời như: 「Hiệu quả còn tùy thuộc vào cơ địa mỗi người」, hay 「Chắc do nguyên liệu khác có vấn đề thôi」. Thậm chí còn có kẻ đã dẹp tiệm và rời khỏi thành phố, khiến cho một người như Wendy cuối cùng cũng nhận ra mình đã bị lừa. Magnus từng nói rằng mấy trò này đa phần là lừa đảo, không ngờ đến cả chuyện này mà anh ta cũng nói đúng.

Trong suốt thời gian đó, những lời phàn nàn từ những người mà cô đã đưa thuốc cho trước đây, cùng với những yêu cầu pha chế các loại thuốc mà cô không thể làm được, cứ liên tục đổ về chỗ Wendy. Đương nhiên, việc pha chế quan trọng nhất thì cũng hoàn toàn thất bại.

Đối với một Wendy như vậy, xưởng của cô không còn là nơi có thể khiến cô thấy yên lòng được nữa, và khi định thần lại, cô đã ở bên ngoài.

「Haizzz…… Biết thế này thì đã chẳng làm cái việc ngu ngốc ấy……」

Wendy vừa thở dài, vừa lang thang không mục đích trên phố.

Khi cô định thần lại, cô đã đến một khu quảng trường vắng người ở rìa thành phố.

「Trông cô có vẻ mệt mỏi quá, có chuyện gì sao?」

「Ể?」

Khi cô nhận ra, một sơ mặc tu phục, người có lẽ đang thuyết pháp ở quảng trường, đã đứng bên cạnh Wendy. Ở đất nước này, việc một sơ đi thuyết pháp là chuyện hiếm có, chắc vì còn trẻ nên mới nhiệt huyết như vậy chăng?

「Nếu cô không phiền, tôi có thể lắng nghe câu chuyện của cô được không?」

Tấm lòng nhân hậu thuần khiết của vị sơ đã làm trái tim Wendy rung động.

Đối với một Wendy không có ai để trút bầu tâm sự, vị sơ không hề biết gì về cô nhưng lại tỏ ra quan tâm như thế này quả là một đối tượng không thể nào thích hợp hơn.

「Chuyện hơi dài một chút, có được không?」

「Vâng, tất nhiên rồi ạ.」

「Vậy thì, nghe tôi kể nhé…… Ban đầu, tôi làm việc dưới trướng một người vì một mục đích nhất định, nhưng người đó lại chẳng có vẻ gì là sẽ thực hiện nguyện vọng của tôi cả……………」

Nói rồi, Wendy bắt đầu kể về hoàn cảnh của mình.

Và vị sơ cũng lắng nghe với vẻ mặt nghiêm túc, thỉnh thoảng lại gật đầu đồng tình.

「Ra vậy, cô đã vất vả nhiều rồi. Tôi xin chia buồn sâu sắc với cô.」

「A, cảm ơn sơ!」

Câu chuyện đời tư của một người lần đầu gặp mặt như Wendy lại được cô ấy lắng nghe với sự đồng cảm như thể đó là chuyện của chính mình. Như thể những gì bị dồn nén bấy lâu nay bỗng tuôn trào ra hết, cô bất giác trở nên thao thao bất tuyệt.

Dù đã nói giảm nói tránh những phần quan trọng có thể làm lộ ra hành vi sai trái và thân phận thật của mình, nhưng khi nhận ra thì cô đã kể hết một lượt những nỗi phiền muộn hiện tại.

「……Và thế là, tôi có cảm giác tất cả những gì mình đã làm đều hoàn toàn sai lầm.」

「Ra vậy, cô đã trải qua nhiều chuyện khó khăn rồi. Trước hết, xin chia buồn cùng cô.」

Đây là một hoàn cảnh mà nếu kể cho mười người thì cả mười người sẽ nói là 「Trách nhiệm của bản thân」, 「Tự làm tự chịu」, ấy thế mà vị sơ lại không hề phủ nhận Wendy. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến cô chực trào nước mắt.

「Sơ không nghĩ là do tôi xấu xa sao?」

「Tất nhiên, tôi không phủ nhận rằng tình hình hiện tại là kết quả từ những lựa chọn của cô. Nhưng việc cô đang đau khổ là sự thật mà.」

「Sơ ơi……………」

Wendy bất giác cảm động.

Nghĩ lại thì, những vị tu sĩ mà Wendy từng gặp trước đây ai nấy đều sặc mùi tiền. Nếu Wendy bây giờ mà tâm sự với họ chuyện này, chắc chắn họ sẽ nói ngay: 「Ngay cả một người như Quý cô Wendy đây, chỉ cần mua giấy miễn tội là có thể lên thiên đàng rồi」. Nhưng vị sơ trước mắt cô đây lại đang thực sự lo lắng cho Wendy một cách thuần khiết.

「Tuy có nhiều chuyện vất vả, nhưng bây giờ cô hãy quên hết tất cả đi và thả lỏng bản thân nhé.」

Nói rồi, cô ấy nhẹ nhàng ôm lấy Wendy.

「Ớ!??」

Dù thoáng chút bất ngờ, nhưng trái tim mỏi mệt của Wendy như tan chảy trước thân hình mềm mại và hơi ấm của cô ấy. Khi nhận ra, Wendy đã tựa cả người mình vào lồng ngực cô.

Không biết đã bao lâu trôi qua, cuối cùng vị sơ cũng buông tay ra, khiến Wendy cảm thấy có chút luyến tiếc.

「Xin lỗi vì đã giới thiệu muộn, tôi tên là Lina.」

「À, tôi là……………Welin.」

Sau khi gây ra một vụ việc lớn như vậy, cô không thể nào nói ra tên thật của mình được, thế là Wendy buột miệng nói ra một cái tên bừa.

「Cô Welin có vẻ đang rất đau khổ nhỉ. Thật ra, cuối tuần này ở nhà thờ Asche sẽ có một buổi lễ Misa, cô có muốn đến không ạ?」

Asche ư? Một thị trấn hẻo lánh đột ngột được nhắc đến khiến Wendy thoáng chút nghi ngờ.

「Chính những người đang đau khổ như cô Welin đây lại càng nên tham gia đó ạ!」

Thế nhưng, trước những lời nói chân thành của Lina, sự nghi ngờ đó ngay lập tức bay đi đâu mất.

Vì Lina đã chân thành lắng nghe nỗi phiền muộn của mình như vậy, chắc chắn cô ấy đang thực sự lo lắng cho mình. Hơn nữa, trong lòng Wendy lúc này cũng đã nảy sinh một cảm giác muốn phó mặc tất cả cho cô ấy.

「Tôi hiểu rồi, tôi nhất định sẽ đến.」

「Vâng, tôi sẽ đợi cô!」

Lina nở một nụ cười rạng rỡ rồi quay trở lại với buổi thuyết pháp của mình.

「Cuối cùng cũng đến nơi rồi……」

Vào cuối tuần, Wendy đã lặn lội đường xa trên xe ngựa để đến nhà thờ ở Asche.

Mấy ngày qua, cơn bão khiếu nại ngày một dồn dập đã khiến trái tim Wendy kiệt quệ. Bí quyết pha chế thì chẳng hiểu gì sất, mà ngực thì cũng chẳng có dấu hiệu gì là sẽ lớn lên. Trái tim cô lúc này đã chẳng còn tìm thấy lối thoát nào khác ngoài việc đến nhà thờ này.

Khi bước vào nhà nguyện, một không gian nhỏ nhắn, sạch sẽ hiện ra. Có vài vị sơ và hơn chục tín đồ ở đó, họ cất lời chào đón khi Wendy bước vào.

Tuy nhiên, có một điều khác biệt hoàn toàn so với các nhà thờ thông thường.

「Công việc vất vả quá, con không chịu nổi nữa rồi sơ ơi!」

「Ngoan nào, ngoan nào, không sao đâu~. Ta sẽ luôn là đồng minh của con mà~」

「Mama~ ơi!」

Trong số các tín đồ, có những người như thể bị thoái hóa về tuổi ấu thơ, họ ôm chầm lấy các sơ hoặc được các sơ dỗ dành. Thấy cảnh đó, Wendy quả thực có chút kinh ngạc, nhưng mặt khác, cô cũng cảm thấy có chút đồng cảm.

Lúc đó, Lina, vị sơ đã mời Wendy đến đây, tiến lại gần.

「Cảm ơn cô đã đến.」

「Sơ Lina!」

Thay cho lời chào, Lina ôm chầm lấy Wendy.

Wendy cứ thế mà dụi mặt vào lồng ngực cô ấy.

「Những người ở đây ai cũng có nỗi khổ tâm, họ đến đây để tìm kiếm sự cứu rỗi từ Thánh Mẫu.」

「Sự cứu rỗi?」

「Đúng vậy, dù là Thánh Mẫu, nhưng việc Người dang tay cứu giúp tất cả chúng ta là một điều khó khăn. Tuy nhiên, Người vẫn có thể đồng cảm với những bất hạnh của chúng ta và dịu dàng ôm lấy chúng ta.」

「Thánh Mẫu khác với Chúa sao ạ?」

「Hì hì, cô sẽ hiểu khi tham gia vào buổi lễ, nó sắp bắt đầu bây giờ…………… nói một cách chính thức thì là 『Nghi thức Ôm ấp của Thánh Mẫu』.」

Một cái tên có phần đáng ngờ đột nhiên xuất hiện khiến Wendy hơi bối rối, nhưng sau khi được Lina ôm vào lòng, trái tim cô đã chẳng còn chút nghi ngờ nào nữa.

「V-vâng ạ.」

「Vậy thì, chúng ta đi thôi nào.」

Một lúc sau, các sơ và tín đồ không hiểu sao lại đi xuống tầng hầm của nhà nguyện.

Trông cứ như thể họ đang sợ bị người khác phát hiện, Wendy vừa nghĩ vậy vừa đi theo họ xuống dưới.

Tầng hầm được bài trí như một nhà nguyện nhỏ, nhưng khi nhìn thấy nhân vật đang đứng phía trước, Wendy đã phải tròn mắt kinh ngạc. Mái tóc vàng óng lấp ló qua tấm mạng che màu đen, làn da trắng ngần trong suốt và khuôn mặt cân đối như búp bê, và trên hết, đối lập với thân hình mỏng manh ấy là một cặp gò bồng đảo căng tròn chẳng hề tương xứng. Vẻ đẹp đó khiến cô bất giác nín thở. Dù trông cô gái ấy có vẻ nhỏ tuổi hơn cả Wendy, nhưng từ cô lại toát ra một khí chất mẫu tính áp đảo, như thể có thể bao dung tất cả.

「Hỡi Thánh Mẫu nhân từ đang dõi theo chúng con từ thiên đàng, xin hãy ôm lấy những đứa trẻ đáng thương không biết đến tình yêu đích thực này.」

Khi cô gái cất lên giọng nói trong trẻo để xướng lên điều gì đó, ma lực bắt đầu lan tỏa khắp xung quanh. Bất chợt, trước mắt cô bừng sáng, và cơ thể Wendy cùng những người đàn ông khác đến dự lễ được bao bọc trong ánh sáng.

「Ồ ồ!?!?!?」「Quả nhiên là Lestia-sama…… không, thưa Mẹ!」「Aaa, hạnh phúc quá……」

Những giọng nói như đang ngây ngất vang lên từ khắp nơi.

Cơ thể Wendy được bao bọc trong ánh sáng, cảm thấy một sự ấm áp lạ kỳ như thể đang được ai đó ôm vào lòng. Dù lúc được Lina ôm, tim cô cũng cảm thấy bình yên, nhưng đó là sự bình yên khi được một người đồng loại thấu hiểu cho nỗi lòng của mình. Cái ôm lần này lại là sự bình yên khi được bao bọc bởi một đấng vĩ đại hơn.

「Aaa, đây chính là Thánh Mẫu……………」

「Không sao đâu, Thánh Mẫu luôn ở bên cạnh mọi người.」

Giọng nói hiền từ của Lestia thấm sâu vào tâm trí Wendy.

Và khi nghi lễ kết thúc, Lina lên tiếng.

「Cô thấy thế nào? Dù cô đã phạm một sai lầm lớn, nhưng ở đây, cô có thể cứu rỗi rất nhiều những đứa trẻ lạc lối đấy.」

「Thật sao? Một người như tôi cũng có thể?」

「Vâng, ví dụ như…… này.」

「Nghe tôi nói đi! Hôm nay tôi vừa bị bồ đá thẳng mặt, bảo là trông tôi gớm ghiếc……………」

Một người đàn ông chạy về phía Wendy.

Thấy vậy, cô phản ứng theo phản xạ.

「Hì hì, không cần phải lo lắng đâu. Anh không có gì sai cả. Tất cả là lỗi của cô ta.」

「Mẹ ơi!」

Dù chỉ bắt chước trả lời theo những sơ khác, người đàn ông đó lại làm nũng với Wendy như với mẹ của mình. Nhìn cảnh tượng đó, Wendy bất giác cảm thấy khao khát được công nhận của mình được thỏa mãn.

「Cô thấy sao? Ở đây, cô có thể trở thành một sự tồn tại luôn được tìm đến.」

「Thật vậy……………」

Nhưng rồi, Wendy chợt nhớ ra một điều quan trọng.

「Sơ Lina này, nếu tôi cố gắng ở đây, liệu bộ ngực của tôi có thể trở nên mẫu tính như của mọi người không?」

Nghe vậy, Lina khựng lại cười gượng một thoáng, rồi ngay lập tức trở lại với nụ cười hiền từ.

「Vâng, nếu cô tin vào Thánh Mẫu và trao đi tình yêu cho mọi người, có lẽ Thánh Mẫu cũng sẽ đáp lại tấm lòng của cô đấy.」

「Thật sao ạ!?!?」

Bình thường thì đây là một chuyện hoang đường không thể tin nổi, nhưng khi nhớ lại cái ôm vĩ đại lúc nãy, cô lại có cảm giác rằng nếu là Thánh Mẫu thì Người sẽ đáp lại.

Và thế là, khi ngày hôm đó kết thúc, Wendy đã hoàn toàn trở thành một con chiên của 『Thánh Mẫu Giáo』.