Chuyên viên "trừng phạt" của công chúa điện hạ ~ Sau khi bị thất thế vì nghi án quấy rối tình dục, không hiểu sao tôi lại trở thành chủ nhân của nàng công chúa biến thái

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

(Đang ra)

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

SF永远

Chúc mừng. Bạn đã tạo nên nhân vật chính mạnh nhất, người sẽ xoá bỏ mọi điều xấu xa một cách tàn nhẫn

26 228

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

(Đang ra)

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

Miikami Kota

Và thế là... để biến Nagi thành một hội trưởng đúng nghĩa, cuộc tái xuat dưới sự chỉ đạo của Reo chính thức bắt đầu!

15 62

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

134 3042

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Tạm ngưng)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

160 1343

Volume 1 - Chương 4.3: Thẩm vấn và trừng phạt

「Đúng vậy, nếu chúng ta sắp đột nhập vào chỗ của Lestia-san, thì dù là về mặt chiến đấu hay tinh thần, chúng ta sẽ phải đối mặt với kẻ thù mạnh nhất.」

「Cũng đúng.」

「...Và để đối mặt với kẻ thù mạnh nhất, chúng ta cũng cần phải chuẩn bị sức mạnh tối đa, em nghĩ vậy.」

「...Đúng vậy.」

Nghe Alicia nói với giọng đầy nhiệt huyết, dự cảm không lành của tôi ngày càng lớn hơn.

Alicia cũng có lúc nói những điều đúng đắn, nhưng khi nói những điều đúng đắn, cô ấy không bao giờ tỏ ra phấn khích như thế này. Mà mỗi khi cô ấy phấn khích thì...

「Magnus-sama, nếu em cũng bị trói bằng dây và bị thẩm vấn một cách cưỡng bức như cô ấy, em cảm thấy sức mạnh『Blessing』 sẽ được kích hoạt!!!」

「…………」

Đúng như tôi nghĩ. Vì thế nên tôi mới không muốn làm những chuyện như thế này trước mặt Alicia...

Nhưng đúng là không thể không thẩm vấn Wendy, và cũng không thể để cô ta không bị trói mà đi lang thang.

Trong khi đó, Wendy nghe thấy lời nói biến thái của Alicia bên cạnh thì chết lặng.

「Tôi biết anh là đồ biến thái súc sinh ác quỷ rồi, nhưng...」

「Đã bảo đó là do cô vu oan cho tôi mà!」

「Anh đã tẩy não cô ấy bằng cách nào vậy!?!?」

「Tôi không có làm!」

「Vậy thì anh đã dùng loại huấn luyện bệnh hoạn nào...」

Wendy ngày càng chìm sâu vào những suy nghĩ viển vông.

Cứ để thế này thì sẽ ảnh hưởng xấu đến giáo dục của Alicia, và con nhỏ này thì cứ để nó ngủ đi.

「Im đi... 『Shock』」

「Á!」

Tôi ném một khối ma lực vào người Wendy, cô ấy hét lên một tiếng rồi ngất đi.

Khi kẻ phiền phức đã biến mất, tôi quay sang Alicia.

「Mà này, đây là địa bàn của địch đấy? Dù đã hạ gục con nhỏ này, nhưng không biết lúc nào sẽ bị phát hiện đâu.」

「Nhưng nhìn căn nhà này thì có vẻ không có nhiều người ra vào lắm.」

Đúng là trong căn nhà này chỉ có vũ khí và dụng cụ có vẻ là của Wendy.

Dù không có nhiều người ra vào, nhưng nếu lãng phí thời gian thì nguy cơ bị phát hiện sẽ tăng lên.

Dù không có nguy hiểm gì đi nữa thì cũng không thể làm những chuyện như vậy ở đây được.

Thấy tôi vẫn còn do dự, Alicia lại đỏ mặt và nói.

「V-với lại, nếu có kẻ địch đến thì sẽ càng kích thích hơn chứ ạ ♡」

「Nói dối...」

Hết thuốc chữa rồi, con nhỏ này điên thật rồi.

Những lý do bình thường để ngăn cản cô ta, dù nói gì đi nữa cũng chỉ như đổ thêm dầu vào lửa.

「Nếu anh nhất quyết từ chối thì em cũng có cách của mình... 『Lock』!」

「Hả?」

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một lỗ khóa hiện ra trên cửa nhà, và với một tiếng "cạch", cánh cửa đã bị khóa bằng phép thuật. Thế này thì không chỉ người ngoài không vào được, mà chúng tôi cũng không ra được.

Dù chỉ là một phép thuật sơ cấp, nhưng không ngờ lại bị dùng ở một nơi như thế này... khốn kiệt, mình đã quá lơ là!

Tuy nhiên, tôi cũng có thể sử dụng thuật giả kim.

「......... 『Instant Alchemy - Universal key』!」

Một mảnh kim loại và một viên đá ma thuật từ trong túi tôi bay lên, và trước mắt tôi, một món đồ ma thuật có hình dạng chiếc chìa khóa được tạo ra.

Chìa khóa vạn năng là một loại chìa khóa ma thuật có thể mở được bất kỳ loại khóa nào. Việc tạo ra một thứ như vậy ngay lập tức khá là khó, nhưng không ngờ tôi lại phải dùng nó ở một nơi như thế này.

Tôi vội vàng cắm chìa khóa vạn năng vào lỗ khóa ma thuật, nhưng

「Không mở được!?! Khốn kiếp, cái gì mà cứng thế này!」

Lỗ khóa không hề nhúc nhích.

Cả "Lock" và " Universal key" đều không phải là hiệu ứng vật lý. Nói cách khác, đây là cuộc đối đầu giữa "một ổ khóa ma thuật tuyệt đối không thể mở được trừ khi có chìa khóa của người thi triển" và "một chiếc chìa khóa ma thuật có thể mở được mọi thứ".

Và kết quả cuối cùng là người có ma lực cao hơn sẽ thắng.

Và thật đáng buồn, Alicia, một thành viên của hoàng tộc, lại là người có ma lực mạnh nhất nước.

Nhận ra chiếc chìa khóa không mở được, tôi khuỵu xuống, và Alicia nhìn tôi với ánh mắt đắc thắng.

「Thực ra, chiếc chìa khóa này có cài đặt một mật khẩu. Nếu anh muốn đi nhanh thì chỉ còn cách thẩm vấn để moi ra thôi, đúng không ạ?」

「Chết tiệt.........」

Con nhỏ này có vẻ ngoài xinh đẹp, nhưng bản chất lại là một kẻ tự cao tự đại, sẽ không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích của mình.

Nếu vậy, chỉ còn cách nhanh chóng làm cho nó thỏa mãn và kết thúc mọi chuyện?

Dù có cảm giác như mình đang bị cuốn theo suy nghĩ của Alicia, nhưng không còn cách nào khác.

「Vậy em đi thay đồ nhé.」

Nói rồi, Alicia nhanh chóng vào phòng bên cạnh.

Thay đồ à, tôi nghĩ, nhưng đúng là trong trạng thái 『Blessing』 của bộ đồ hầu gái thì dù có bị roi quất cũng không đau. Trí tưởng tượng về những gì sắp xảy ra, cùng với tiếng sột soạt của quần áo từ phòng bên cạnh vọng ra, khiến tim tôi đập thình thịch.

Chẳng bao lâu, Alicia quay trở lại trong bộ trang phục lữ hành ban đầu. Bộ đồ bị rách một chút do các đòn tấn công trong rừng trông lại càng khêu gợi. Và rồi, cô tự mình vòng tay ra sau lưng và dõng dạc tuyên bố.

「Nào, hãy trói tôi thật chặt và thẩm vấn đi!」

「Không, nếu tù nhân mà có thái độ như vậy thì còn gì là thẩm vấn nữa?」

「Đúng vậy. Những lúc như thế này thì phải nói thế nào nhỉ? À...『Tôi đã trở thành tù nhân, nhưng tôi không có thông tin gì để nói cho ngài cả』!」

Ngược lại, Alicia nhìn tôi với ánh mắt nghiêm túc.

Có vẻ như cô ấy đang nhập vai một tù nhân bị bắt, và tôi thực sự có cảm giác như mình đang thẩm vấn cô ấy.

Có lẽ đây cũng là kiến thức cô ấy học được từ những cuốn truyện ký hay lịch sử về những cảnh tù nhân bị thẩm vấn.

Dù hoàn toàn không muốn tham gia, nhưng đã đến nước này thì chỉ còn cách nhanh chóng kích hoạt "Chúc Phúc" thôi. Và để làm được điều đó, tôi cũng phải nghiêm túc đóng vai này.

「Vậy à. Để xem cô cứng miệng được bao lâu.」

Nghe lời tôi nói, Alicia thoáng lộ vẻ mong đợi rồi ngay lập tức quay lại nhìn tôi với ánh mắt thách thức.

Chết tiệt, đúng là khó xử.

「.........『Instant Alchemy – Binding Rope』!」

「Kyaa!?!」

Những mảnh sợi trong tay tôi bay xung quanh Alicia và biến thành một sợi dây thừng trói chặt lấy cơ thể cô.

Nhưng rồi, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra.

Tôi chỉ định trói tay cô ấy ra sau lưng, nhưng sợi dây ma thuật lại vượt qua ý muốn của tôi, lan ra và bao bọc toàn thân cô.

Tại sao lại... tôi vừa nghĩ vậy thì chợt nhận ra.

Phép thuật thông thường (trừ trường hợp kỹ năng không đủ) sẽ tuân theo ý muốn của người sử dụng. Nhưng lần này, ma lực lại chảy theo một cách vượt qua cả ý muốn của tôi, những mảnh sợi đã lan ra khắp người Alicia. Tôi chỉ muốn trói tay và chân cô ấy thôi mà.

Chuyện gì thế này.........?

Không, lẽ nào đây là ý muốn của Alicia, hay đúng hơn là ma lực của cô ấy đã can thiệp vào phép thuật của tôi? Alicia có vẻ cũng không nhận ra điều đó, cô ấy vẫn đang xen kẽ giữa vẻ mặt nhập vai và vẻ mặt thật.

Thông thường, việc can thiệp vào phép thuật của người khác là không thể. Nếu có thể, cũng cần một kỹ năng ma thuật vô cùng cao siêu.

Tuy nhiên, phép thuật của tôi lần này được sử dụng xung quanh Alicia, và Alicia lại sở hữu một lượng ma lực hiếm có. Hơn nữa, cô ấy lại có một mong muốn mãnh liệt đối với phép thuật của tôi. Có lẽ do sức mạnh ma thuật to lớn đó của Alicia, mong muốn của cô ấy đã được phản ánh một cách vô thức, sợi dây tôi định tạo ra đã trói chặt lấy ngực Alicia để nhấn mạnh nó, rồi trói quanh bụng và eo, và cả hai chân cũng bị trói chặt lại không thể cử động. Cuối cùng, sợi dây thừng siết chặt toàn thân cô còn luồn vào cả váy của Alicia như một đòn kết liễu.

「Ưm... tuyệt quá, toàn thân bị siết chặt, chỉ cần cử động một chút là đau... quả là một kiểu trói lý tưởng, đúng là Magnus-sama...」

Alicia đỏ mặt nói, rồi chợt nhận ra.

「Khụ khụ, dù có trói em một cách dâm đãng như vậy, em cũng không có gì để khai đâu!」

Cô ấy nói lại.

Bị nói là "cách trói dâm đãng", tôi vô thức nhìn chằm chằm vào cô ấy. Bình thường cô ấy mặc quần áo rộng nên không quá nổi bật, nhưng bây giờ, dây thừng quấn ngang dọc, bộ ngực lớn bị nhấn mạnh qua lớp áo.

Hơn nữa, sợi dây thừng còn luồn từ trên xuống váy của cô ấy một cách mạnh bạo, khiến cho phần bên trong như sắp bị tốc lên, một trạng thái trói buộc vô cùng mong manh.

Và sợi dây trói chân thì siết chặt vào da, nhấn mạnh cặp đùi trắng nõn, mềm mại một cách quá đáng của cô ấy.

「…………」

Từ trước đến nay tôi đã cảm thấy tội lỗi nhiều lần, nhưng lần này, một loại tội lỗi hoàn toàn khác ập đến, khiến tôi bất giác nuốt nước bọt.

Nhưng, không thể do dự được.

「Vậy à, nhưng ta cũng cần phải mở khóa sớm.」

Nói rồi, tôi lấy ra chiếc roi quen thuộc.

Thấy vậy, lần này đến lượt Alicia nuốt nước bọt.

「Đ-đúng vậy, bây giờ toàn thân em đang bị trói chặt và không thể kháng cự, ưm~, nhưng trái tim em sẽ không bao giờ khuất phục trước ngài đâu!」

"Không thể kháng cự", nghe thấy vậy, tôi bất giác rùng mình. Không biết là cố ý hay vô tình, nhưng cô ta cứ liên tục kích thích trái tim bạo dâm của tôi.

Tôi cố gắng gạt đi những ý nghĩ xấu xa trong đầu và vung roi lên, nhưng Alicia lại tự mình xoay người đưa mông về phía tôi. Mỗi khi cử động, sợi dây trói chặt lại siết vào da thịt, và những tiếng rên "ưm~", "a~" của cô ấy lại càng kích thích những ý nghĩ xấu xa. Chết tiệt, sao vào một lúc như thế này lại phô bày ra một bộ dạng khiêu dâm như vậy chứ.

「Vậy à. Để xem thái độ đó của cô giữ được bao lâu.」

Tôi trút hết mọi sự bực bội của mình vào cú vung roi.

Bốp!!!

「Á! Á, ư ư ♡♡」

Cùng với một tiếng vang chói tai, chiếc roi quất trúng người, Alicia nhăn mặt. Dù là cô ấy, nhưng bị một chiếc roi được 『Blessing』 quất thẳng vào da thịt cũng đau lắm.

Hơn nữa, lần này không chỉ có nỗi đau từ chiếc roi.

Khi cơ thể cô run lên vì đau, sợi dây lại siết chặt vào da thịt, gây ra một nỗi đau khác. Nỗi đau không có lối thoát, hơi thở của Alicia trở nên gấp gáp.

「Á, ôi ♡♡ Ưm, a... ♡♡♡」

Tuy nhiên, đó cũng chỉ là một khoảnh khắc. Ngay sau đó, vẻ mặt của Alicia biến thành một biểu cảm ngây ngất.

「Hà, hà...」

「Thế nào? Chịu khai chưa?」

「Dù có dùng bạo lực như vậy ♡ Trái tim em cũng không thay đổi đâu ♡」

Dù có nói với bộ mặt thèm thuồng như vậy thì cũng vô ích.

「Vậy à, nhưng cô không thể cử động được, ta sẽ tiếp tục cho đến khi cô đổi ý.」

「Vâng ạ ♡ ... À không, dù có bị đánh như vậy, em cũng không đổi ý đâu!」

Alicia vô tình để lộ ra lời nói thật lòng rồi vội vàng sửa lại.

Tôi lại vung roi.

Bốp!!

「A, đau, ưm ưm ưm ♡♡」

Bốp!!

「Đau quá ♡♡ A, a, a a a a a a ♡♡♡」

Mỗi lần roi quất xuống, mồ hôi lại rịn ra trên khắp cơ thể Alicia, làm cho bộ quần áo bị dây thừng ép chặt vào da thịt trở nên xuyên thấu. Tiếng kêu đau đớn phát ra từ miệng cô dần dần trở nên trầm ấm và ngây ngất.

「Hà hà ♡ Bị trói trong tình trạng không thể kháng cự và bị quất roi liên tục, đúng là ác quỷ mà~ ♡」

Là do cô bắt tôi làm mà!

Bực mình, tôi vung roi mạnh hơn bao giờ hết.

Bốp!!!!!

「Á, á á á ♡♡♡ Vừa rồi, thật sự, ưm ♡ Đau lắm ạ ♡♡」

Alicia nói vậy rồi uốn éo người. Mỗi lần như vậy, sợi dây lại kêu ken két và siết vào da thịt, cô lại rên rỉ những tiếng thở đầy gợi cảm "a ♡", "ưm ♡". Bị đau mà cử động, toàn thân lại bị dây thừng gây ra nỗi đau lớn hơn. Bình thường thì sẽ phải quằn quại trong đau đớn, nhưng biểu cảm của Alicia lại nhuốm một màu sắc của khoái lạc còn lớn hơn cả sự đau đớn.

「A, toàn thân bị dây siết vào... ưm ♡ Ngay cả khi không bị đánh cũng bị hành hạ không ngừng ♡ Thế này thì em không chịu nổi nữa... a ♡」

Vừa rên rỉ, cơ thể cô lại khẽ tỏa ra ánh sáng. Có lẽ lần "trừng phạt" này quá "nặng đô" nên 『Blessing』 sắp được kích hoạt rồi.

Tốt, kết thúc thôi!

「Bị bắt và thẩm vấn mà còn hưng phấn, đúng là con biến thái!」

Bốp!!!!!

「A, ưm ưm ♡♡ Em, em xin lỗi ♡♡♡」

Sắp rồi. Tôi dồn hết mọi sự căm hận của mình đối với Alicia và vung roi.

「Không phải xin lỗi, chịu khai chưa?」

「Không, em muốn nữa... à, không phải, dù có bị đối xử tệ bạc đến đâu, em cũng không khai đâu ♡」

「Tự mình đề nghị mà còn không nhập vai cho đàng hoàng được à!?!?」

Bốp!!!!!

「Hức!!♡♡ Khụ, ưm, a a a ♡♡」

Biểu cảm của Alicia càng trở nên ngây ngất hơn.

「Em, em xin lỗi ♡♡ Bị kẻ thù bắt và thẩm vấn mà ♡♡ mỗi lần bị roi quất, nỗi đau từ roi và sự siết chặt của dây thừng lại khiến đầu óc em quay cuồng và không biết mình đang nói gì nữa ♡♡ Nếu còn bị đánh nữa ♡♡ thì em...」

Bốp!!!!!

「A a a a a a a a a a ♡♡♡ Bị đánh mạnh như vậy thì em không chịu nổi nữa ♡♡」

Đó là lúc cô ấy hét lên. Ánh sáng ma thuật mờ ảo đột nhiên bùng nổ và bao bọc lấy cơ thể cô.

Tốt, lần này 『Blessing』 đã bắt đầu sớm!

Mà khoan, 『Blessing』 sẽ ứng nghiệm với thứ mà Alicia đang nghĩ đến một cách mãnh liệt lúc đó. Vậy thì lần này đối tượng là.........

Tôi vừa nghĩ vậy thì sợi dây đang trói chặt cơ thể cô bỗng tỏa sáng.

「Tuyệt quá ♡♡ Sợi dây đang siết chặt toàn thân em ♡♡ Được 『Blessing』 rồi nó còn siết chặt hơn nữa ♡♡ Toàn thân bị siết chặt, siết chặt ♡♡」

Chắc là sướng... đau lắm, Alicia hét lên với giọng đầy gợi cảm.

Chẳng bao lâu, ánh sáng tan đi, sợi dây trói toàn thân Alicia giờ đây lấp lánh.

Lần này vì bị trói bằng dây nên mới thành ra thế này à. Mà khoan, dùng dây thừng thì làm thế nào bây giờ?

「Tuyệt vời, cái này tuyệt vời quá... ♡♡ Chỉ cần cử động một chút là nó lại ken két... ưm ♡♡」

「Này, sắp xong rồi đấy... mà cái này làm thế nào bây giờ?」

Lúc này tôi mới nhận ra một vấn đề còn trước cả việc phải dùng sợi dây được 『Blessing』 như thế nào.

Khác với roi hay quần áo, làm thế nào để xử lý sợi dây đang trói người? Dù có cố gắng cắt, nhưng một sợi dây đã nhận được 『Blessing』 thì không thể bị cắt bởi một con dao hay thanh kiếm thông thường.

「Vâng ạ ♡ Em cứ để thế này một lúc cũng không sao đâu ♡♡」

Alicia nói một cách thản nhiên với vẻ mặt ngây ngất, khiến tôi bực mình kinh khủng.

「Đồ ngốc! Cô quên là chúng ta phải đến chỗ của Lestia à!??」

「A!?? Ph-phải rồi!」

Alicia lúc này mới như sực tỉnh, giật mình nói.

「Xin lỗi, anh có thể cởi trói cho em được không ạ?」

「À, ừm.........」

Cũng không còn cách nào khác.

Đành vậy, tôi ngồi xuống bên cạnh Alicia và đưa tay đến nút thắt của sợi dây đang trói cô.

Nhưng.........

「Chết tiệt, cái này cứng quá!」

「A, anh chạm mạnh thế thì dây nó siết vào... ưm ♡」

Hơn nữa, mỗi khi tôi cố gắng cởi nút thắt, Alicia lại rên rỉ những tiếng đầy khó chịu và uốn éo người.

Vì bị trói quá chặt nên chỉ cần dùng một chút lực là nó lại siết vào da thịt.........

Chết tiệt!

Tôi cố gắng không để bị phát hiện nuốt nước bọt khi nhìn Alicia đang uốn éo.

Dễ quên mất, nhưng nếu chỉ nhìn bề ngoài, Alicia là một mỹ nhân có mái tóc bạc óng ả và thân hình đầy đặn. Một cô gái như vậy bị trói bằng một cách dâm đãng, nằm đó với vẻ mặt ngây ngất và mồ hôi nhễ nhại. Ngực cô như sắp lộ ra, và chiếc váy thì chỉ chực tốc lên.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi cảm thấy những cảm xúc không tốt lại trỗi dậy trong lòng.

Hơn nữa, khi cởi nút thắt, tôi không thể không chạm vào cơ thể cô ấy. Dù là qua lớp áo, nhưng cơ thể mềm mại bị dây thừng siết chặt và ướt đẫm mồ hôi...

Dù biết rằng bây giờ không phải là lúc, nhưng tôi không thể không ý thức được.

Trong lúc tôi đang đấu tranh với những ý nghĩ xấu xa đó.

「Ưm, anh sao vậy? Hay là thấy em không thể cử động được nên muốn làm những chuyện tồi tệ hơn à?」

Alicia nhìn tôi với ánh mắt mong đợi, và tôi chợt tỉnh táo lại.

Đúng vậy, dù cô ta có là mỹ nhân và có dáng vẻ khiêu dâm đến đâu, thì suy cho cùng, cô ta cũng chỉ là một con khổ dâm biến thái và vẫn luôn nghĩ tôi là một gã đàn ông có sở thích biến thái, và còn là một kẻ tự cao tự đại ép người khác phải chiều theo sở thích của mình.

Vậy mà tôi lại có thể rung động trước một kẻ như vậy. Dù bề ngoài có là mỹ nhân và có dáng vẻ khiêu dâm đến đâu, cũng không được để bị lừa.

Vừa nghĩ vậy, tôi lại có một thắc mắc.

「Tại sao cô lại cố chấp với tôi như vậy?」

「...Anh nói vậy là sao ạ?」

「Lần trước tôi cũng đã nói rồi, không phải ai cô cũng muốn bị làm những chuyện như thế này đúng không?」

「À, cái đó... thì, em cũng có hưng phấn, nhưng ít nhất về mặt lý trí thì em không mong muốn.」

Hưng phấn thật à, tôi nghĩ, nhưng nghe cô ấy nói về mặt lý trí thì không mong muốn, tôi vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy hơi nhẹ nhõm.

Và rồi tôi nhớ lại lúc "trừng phạt" Alicia trong bộ đồ hầu gái.

Lúc đó, khi tưởng tượng cảnh Alicia bị một người lạ "trừng phạt" và vui vẻ, không hiểu sao tôi lại cảm thấy khó chịu.

「Vậy tại sao lại là tôi? Ít nhất, lần đầu gặp nhau, đối với Alicia, tôi chỉ là một người lạ không hơn không kém ngoài những lời đồn đại, đúng không? Chắc chắn không có lý do nào khác ngoài những lời đồn đó chứ?」

Lần trước vì đang trong lúc hành sự nên tôi không hỏi sâu về chuyện đó.

Vì việc cởi trói có vẻ sẽ mất thời gian, và dù đang ở trong địa bàn địch, tôi vẫn vô tình hỏi.

Alicia tỏ vẻ hơi dỗi một chút rồi mới mở miệng.

「Xem ra anh không nhớ gì cả nhỉ.」

「À, ừm.」

Hả, tôi và Alicia đã từng có chuyện gì trong quá khứ sao?

「Vì đó là một câu chuyện hơi xấu hổ nên em định không nói, nhưng nếu anh đã hỏi thì em sẽ kể.」

Con nhỏ này cũng có cảm giác xấu hổ à.

「...Anh vừa nghĩ gì không hay đúng không?」

「Không, không có gì.」

「Này, xấu hổ cũng có nhiều loại mà. V-ví dụ như, bị còng tay và diễu hành ngoài đường thì thấy xấu hổ nhưng vẫn thích, còn bị người khác đọc trộm nhật ký thì lại thấy xấu hổ...」

Alicia đỏ mặt nói một cách ngập ngừng. Dáng vẻ và biểu cảm của một thiếu nữ đó hoàn toàn không ăn nhập gì với nội dung lời nói.

「Xin lỗi, tôi không đồng cảm được một chút nào.」

「Khụ khụ, đó là chuyện của mười năm trước. Lúc đó, một Nhà giả kim đang tại vị tên là Warren đã đến cung điện vì có việc.」

「Sư phụ của tôi sao.」

Bây giờ ông ấy đã nghỉ hưu vì tuổi già, nhưng ông đã dạy tôi rất nhiều điều. Nếu ông ấy đến cung điện, có lẽ lúc đó tôi, dù còn nhỏ, cũng đã đi cùng.

「Vâng. Lúc đó, Warren-san đến cung điện để luyện thành một món đồ ma thuật mà phụ hoàng đã nhờ. Hồi nhỏ, em rất có hứng thú với thuật giả kim, nhưng phụ hoàng và các thầy giáo chỉ nói rằng "Hoàng tộc nên học về lịch sử, lễ nghi, địa lý và công nghiệp trong nước hơn là thuật giả kim" và không dạy cho em. Vì vậy, một hôm, em đã quyết định lẻn vào phòng mà Warren-san đang sử dụng trong lúc ông ấy đang nói chuyện với phụ hoàng.」

Xem ra cô ấy đã có tố chất hành động như vậy từ hồi nhỏ rồi.

「Ở đó có rất nhiều món đồ ma thuật và nguyên liệu mà em chưa từng thấy, và em, một đứa trẻ, đã rất kinh ngạc. Và em đã xem xét chúng, lại gần hay cầm lên tay. Nhưng rồi, một cậu bé trạc tuổi em, là đệ tử của Warren-san, đã đến. Tưởng là bị phát hiện, em đã vô tình làm rơi một cái chai trên kệ. Và lúc đó, cậu bé đó đã đột ngột đẩy em ngã xuống!」

Nắm tay của Alicia siết chặt lại, và cô nói ngày càng nhanh.

「Trước đó em chưa từng tiếp xúc với một người khác giới nào cùng tuổi, vậy mà mặt cậu ấy lại gần đến mức em có thể cảm nhận được hơi thở. Em đã rất hoang mang và đầu óc trống rỗng, hơn nữa, cơ thể cậu ấy lại đè chặt lên em khiến em không thể trốn thoát. Và rồi trong tư thế đó, cậu ấy đã nghiêm khắc mắng em rằng "Đây không phải là nơi trẻ con có thể chạm vào một cách tùy tiện. Đừng có làm thế nữa"!」

Hả, cái tư thế nguy hiểm gì vậy. Trẻ con mà làm thế sao!

Nhưng là đệ tử của Warren và cùng tuổi với Alicia, vậy thì cậu bé đó là tôi rồi. Tôi không có ký ức nào về việc làm những chuyện như vậy...

Mà khoan, giả sử chuyện đó thực sự đã xảy ra, có yếu tố nào khiến cô ấy có cảm tình với tôi không?

「Hồi đó hay bây giờ, em đều là công chúa và có địa vị cao thứ hai trong nước sau phụ hoàng. Các thầy giáo và gia thần khi nói chuyện với em đều rất giữ kẽ. Ví dụ, dù em có trả lời sai một câu hỏi đơn giản, họ cũng sẽ nói "Chỉ là do hôm nay Điện hạ không khỏe thôi, chứ ngài chắc chắn sẽ làm được"!」

Chuyện đó thì có vấn đề gì? Tôi nghĩ, nhưng vấn đề là ở trong đầu con nhỏ này.

Dòng chảy câu chuyện đã hiện ra, và một dự cảm không lành lại ùa về.

「Các bộ trưởng và đại tư giáo khi góp ý với em cũng chỉ nói một cách vòng vo. Và phụ hoàng thì vì quá cưng chiều con gái nên không bao giờ mắng em. Đối với một người như em, việc bị đẩy ngã và mắng một cách nghiêm khắc như vậy là một trải nghiệm lần đầu tiên!」

Alicia nói với vẻ mặt ngây ngất, nhưng cuối cùng thì nó cũng quy về cái sở thích méo mó đó thôi.

Tôi thầm thở dài.

「Tuy nhiên, lúc đó em không hiểu tại sao mình lại thấy vui, và phải mất vài năm sau đó em mới nhận ra cảm xúc của mình. Việc bị người khác trừng phạt một cách nghiêm khắc là một điều hạnh phúc, và」

「…………」

Giá như cô không bao giờ nhận ra thì tốt hơn.

「Và khi điều tra tên của đệ tử Warren-san, em biết đó chỉ có thể là Magnus-sama, và sau đó em cũng đã thu thập tin đồn về anh... anh là một người tuyệt vời, không phụ lòng mong đợi của em, không, còn hơn cả thế nữa.」

「Không, từ đầu đến cuối chỉ toàn những điểm cần phản bác, và đại khái là tôi không bao giờ đẩy ngã một người mới gặp, lại còn là con gái!」

「Hả? Nhưng người phù hợp chỉ có Magnus-sama thôi, và với lại...」

Nói rồi, Alicia đột nhiên vén áo sau lưng tôi lên khi sợi dây đã được cởi ra.

「Oái, c-cô làm gì vậy!?!?」

「Đây này, có rồi. Vết sẹo từ lần anh che cho em khỏi hóa chất đó.」

「Lẽ nào.........」

Nghe vậy, tôi nhớ lại một ký ức.

Đúng là, hồi đó có một cô bé đã tự ý vào phòng của sư phụ. Và cô bé đó đã suýt làm rơi một loại hóa chất nguy hiểm trong phòng. Nếu nó dính vào người thì có thể sẽ bị thương. Nghĩ vậy, tôi đã vội vàng che cho cô bé đó, và hình như cũng có nhắc nhở một chút.

Lúc đó, tôi không ngờ cô bé đó lại là công chúa nên đã hoàn toàn quên mất chuyện đó.

「Nếu vậy thì phải nói chuyện tôi che cho cô khỏi hóa chất trước chứ! Nghe câu chuyện ban đầu, tôi cứ tưởng mình là một kẻ biến thái!」

「Không, anh đã đẩy em ngã rất mạnh! Anh đã đè lên người em, giữ chặt tay chân em, và mặt anh còn gần đến mức như sắp tấn công em...」

「Cái "gần đến mức như sắp tấn công" đó là do cô tự cảm nhận thôi!」

Khi liên quan đến sở thích của mình, nhận thức của cô ấy lại bị bóp méo một cách tiện lợi, hoàn toàn không đáng tin.

「Và sau đó, anh còn dạy em về thuật giả kim nữa, đúng không ạ?」

Nghe vậy, tôi cũng có cảm giác như đã có chuyện đó. Có lẽ lúc đó, tôi, một đứa trẻ mới học được kiến thức, đã rất vui khi có thể dạy lại cho người khác. Mà khoan, bình thường thì đó mới là ký ức chính chứ? Đáng lẽ nó phải là một kỷ niệm đẹp "anh đã cho em, một người chỉ biết đến cuộc sống trong cung điện, thấy được một thế giới mới là thuật giả kim", vậy mà lại bị nhớ thành "người đã đẩy ngã và suýt tấn công mình"...

「Mà này, nếu đó là công chúa thì ngay cả tôi hồi mười năm trước cũng phải nhận ra chứ!」

「À, đúng rồi, lúc đó để không bị phát hiện trong cung điện, em đã cải trang thành một người bình thường...」

「Thật à.」

Vậy là cô bé đó thực sự là Alicia sao. Nghĩ lại, mái tóc của cô bé lúc đó được búi lên, nhưng cũng là mái tóc bạc dài và óng ả giống Alicia.

「Sau đó em cũng không thể quên được chuyện lúc đó. Nhưng dù có điều tra cũng không có tin đồn nào về sở thích như vậy. Vì vậy em đã nghĩ đó chỉ là sự hiểu lầm của mình.」

「Đó mới là sự thật.」

「Và rồi khi có chuyện đính hôn, em đã nghĩ mình phải vứt bỏ những kỷ niệm nhỏ bé của một thành viên hoàng tộc. Đúng lúc đó, em lại nghe được tin đồn rằng Magnus-sama thích trừng phạt phụ nữ một cách nghiêm khắc!」

「Đã bảo đó là tin đồn nhảm rồi mà! Tóm lại, cả lần đầu gặp và lần gặp lại vừa rồi, tôi đều bị hiểu lầm một cách kỳ quặc sao. Haizz...」

Tôi thở dài.

「Hả? Hiểu lầm gì chứ, em nghĩ anh là một người đàn ông mạnh mẽ và tuyệt vời... ưm, chỗ đó không được ♡」

Khi tôi cố gắng cởi nút thắt cứng, tôi đã vô tình dùng sức vào ngón tay, và từ miệng Alicia lại phát ra một tiếng rên rỉ.

Tôi định sửa lại lời nói của cô ấy, nhưng rồi lại nghĩ thôi kệ.

「Nghe thấy giọng của cô, tôi không thể tập trung được, cô có thể nín được không?」

「Dù anh có nói vậy... a ♡」

Mỗi khi tôi cử động ngón tay, Alicia lại rên rỉ.

Bình thường trong tình huống này, người ta sẽ kêu đau hay khổ sở, tôi nghĩ... nhưng giọng của con nhỏ này thật là hại cho tinh thần.

「Nãy giờ chỗ này cứ siết chặt vào người em ♡ Hay là Magnus-sama bịt miệng em lại thì em sẽ không phát ra tiếng nữa đâu!!」

Alicia hét lên như thể vừa nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời.

Nghe vậy, tôi càng thêm chán nản.

「Chắc chắn là cô muốn bị bịt miệng thôi đúng không. Tóm lại, nếu muốn tôi cởi trói nhanh thì im lặng đi.」

「Không, em cứ để thế này một lúc cũng được... ưm ♡」

「Argh! đủ rồi! Con nhỏ này, cô nói cái gì vậy!」

Và thế là, tôi đã phải vật lộn với sợi dây và Alicia thêm vài chục phút nữa.