Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 298

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 36: Thuần hóa Ma Thú

"Shiro, lại đây!"

"Gâu!"

Tôi vừa gọi, con chó trắng to đùng, Shiro đã hăm hở phóng tới.

Nó nhảy chồm lên tôi, khiến tôi ngã dúi dụi xuống bãi cỏ vì sức nặng và đà lao tới của nó.

Từng cọng cỏ bay lơ lửng trong không khí, mang theo mùi đất và mùi cây xanh ngai ngái.

Tôi là Lloyd De Saloum, đệ thất hoàng tử của vương quốc Saloum.

10 tuổi, và cực kỳ mê ma thuật.

Kiếp trước chỉ là 1 pháp sư nghèo hèn không tên tuổi, lần đầu tiên được tận mắt chứng kiến thượng cấp ma thuật thì ngây ngất đến nỗi chết queo tại chỗ, rồi chuyển sinh vào thân xác này.

Vì là đệ thất hoàng tử, lại sinh muộn, nên chẳng có tí quyền thừa kế ngai vàng nào.

Thế nên tôi được cho phép sống tự do thoải mái, và đương nhiên là tôi cắm đầu vào nghiên cứu ma thuật yêu thích của mình.

…Tuy nhiên, dạo gần đây hình như mọi người xung quanh bắt đầu kỳ vọng hơi quá vào tôi thì phải.

Chắc chỉ là cảm giác thôi nhỉ?

Dù sao tôi cũng chỉ là đệ thất hoàng tử mờ nhạt và chẳng có gì nổi bật cả.

"Gâu! Gâu!"

Tiện thể thì, con chó đang liếm mặt tôi đây chính là Shiro.

Ban đầu nó là ma thú tấn công tôi, nhưng chẳng hiểu sao lại thích tôi và quấn lấy không rời.

Được cho phép mang về, tôi liền nhận nó làm sử ma.

Ngay lúc tôi đang xoa đầu Shiro, lòng bàn tay tôi bỗng hé ra một cái miệng.

"Hehehe, đến ma thú cũng phải mê ngài Lloyd thì đúng là danh bất hư truyền rồi ạ."

Đây là Grimoire, một ma nhân.

Tôi gọi hắn là Grimo.

Nó vốn bị phong ấn trong thư viện cấm dưới hầm hoàng cung, nhưng sau một mớ chuyện lằng nhằng, giờ thành sử ma của tôi.

Tôi để nó sống trong da tay mình, thi thoảng nó lại mở miệng chõ vào đủ chuyện như thế này.

"Guhihi, mày còn thu phục được cả ma thú nữa hả. Tốt lắm, cứ gom thật nhiều sức mạnh vào đi, để sau này tao chiếm thân xác mày xong thì hưởng sướng trọn gói…!"

Tên này thì thi thoảng lại lảm nhảm mấy câu kiểu vậy, tính tình cũng chẳng ổn định gì cho cam.

Ít ra thì nói cho tôi nghe chứ đừng lầm bầm một mình kiểu đấy chứ!

"Gâu! Gâu!"

"Này này, con chó chết tiệt! Câm cái mõm lại! Biến đi!"

Shiro sủa vào mặt Grimo vì mấy lời độc miệng của hắn.

…Có vẻ 2 đứa này không ưa nhau cho lắm.

"Nào nào, đừng cãi nhau nữa, tiếp tục huấn luyện thôi."

"Gâu~!"

Tôi nắm chặt tay để Grimo ngậm miệng lại, còn Shiro thì lập tức ngồi xuống ngay ngắn.

Thứ tôi đang thực hiện là một kỹ thuật của Ma Thú Sư, dùng ma lực truyền đạt mệnh lệnh mà không cần nói thành lời.

Ma Thú Sư, đúng như tên gọi, là những người ký kết với ma thú và điều khiển chúng như sử ma.

Nghe nói nghề này ra đời từ những pháp sư yêu thích thú triệu hồi đến mức dồn toàn lực nghiên cứu cách điều khiển chúng hiệu quả hơn.

Họ không cần dùng thuật thức phức tạp mà chỉ dùng ma lực để truyền ý niệm, và tôi đang thử áp dụng cách đó.

"Shiro!"

Tôi gọi, nhưng Shiro chỉ tròn mắt nhìn tôi đầy háo hức, chờ mệnh lệnh tiếp theo.

Tôi đã truyền ý niệm “lại đây” bằng ma lực, nhưng có vẻ cậu nhóc không hiểu.

Shiro rất thông minh, hầu hết các mệnh lệnh thông thường tôi chỉ cần nói là nó hiểu liền.

Nhưng những mệnh lệnh phức tạp như “chạy 3 vòng rồi sủa 1 tiếng” thì lại khác.

Nói vậy thôi thì không thể truyền đủ chi tiết như chạy nhanh hay chậm, quay hướng nào, sủa ra sao…

Nếu có thể truyền đạt mệnh lệnh bằng ý niệm thì chắc mấy vụ đó dễ hơn nhiều.

"Ngài Lloyd, sao không dùng thuật thức ra lệnh luôn?"

"Thuật thức là ngôn ngữ ma thuật đặc biệt để can thiệp vào thế giới. Shiro không hiểu được nên cũng chẳng có tác dụng."

Hơn nữa, số người có thể đọc hiểu và chỉnh sửa thuật thức hiện nay cực kỳ ít, tôi cũng chỉ mới đạt đến mức thay đổi vài từ đơn giản thôi.

Từ góc độ đó mà nói thì, rèn luyện khả năng đọc hiểu thông qua việc đọc sách mỗi ngày là rất cần thiết.

Cuối cùng, cách hiệu quả nhất vẫn là dùng ma lực kết hợp lời nói.

"…Ngồi."

"Gâu~!"

Thế là tôi tiếp tục dạy Shiro từng mệnh lệnh một, bằng cách lặp đi lặp lại với cả lời nói và ma lực.

Nhưng… cách này khá mất thời gian, lại không linh hoạt.

Những chi tiết nhỏ thường không truyền đạt được.

Phải chi có cách nào hiệu quả hơn thì tốt.

Đang suy nghĩ, tôi bỗng nhớ tới một người.

"Phải rồi, chị Alieze có thể biết cách…"

—Alieze De Saloum, đệ lục công chúa của Vương quốc Saloum.

Chị ấy hơn tôi 3 tuổi, cũng giống tôi là không có quyền kế vị nên sống tự do thoải mái.

Điều chị ấy mê?

Chính là động vật.

Từ chó mèo, bò sát, chim chóc cho đến cả ma thú, chị ấy nuôi đủ hết.

Việc tôi được nuôi Shiro không bị cấm chắc một phần cũng nhờ tiền lệ từ chị ấy.

"Dù hơi ngại thật, nhưng… thôi thì đến gặp chị ấy vậy."

"Gâu~!"

Shiro vui vẻ đáp lại ngay.

Chúng tôi cùng hướng về ngọn tháp tách biệt nằm trong khuôn viên hoàng cung.

Vườn quanh tháp rất rộng, nơi đó có cả sóc, thỏ và nhiều loài động vật nhỏ đang tò mò nhìn chúng tôi.

Trên cành cây là vô số chim đủ màu hót líu lo vang trời.

"Haa~ Mấy con này đều là của chị gái ngài nuôi cả sao? Mà thả tự do thế này tụi nó không bỏ trốn à?"

"Chị Alieze từ nhỏ đã rất được động vật yêu quý. Giờ nghĩ lại thì chắc nhờ ma lực… Ta bắt đầu nghi ngờ vậy đấy."

Nuôi được từng ấy con vật thì người thường làm sao nổi.

Cùng là huyết thống hoàng tộc, nếu chị ấy sở hữu năng lực thiên bẩm về ma thuật thì cũng chẳng có gì lạ.

Không ít người sinh ra với tài năng hoặc dòng máu đặc biệt có thể sử dụng ma lực một cách vô thức.

Tôi tới trước cánh cửa lớn của tháp, gõ nhẹ:

"Chị ơi, chị Alieze. Em là Lloyd đây, chị có ở trong không?"

Một lát sau, cánh cửa mở ra, hiện ra một cô hầu gái tóc đen.

Hình như là…

"Eris, đúng không?"

"Được ngài nhớ tên thật là vinh dự cho tôi, lâu rồi không gặp, ngài Lloyd."

"Ừm, lâu rồi ha. Tôi muốn gặp chị Alieze, phiền cô báo giúp nhé."

"Vâng, xin chờ một lát."

Eris cúi đầu nhẹ rồi quay trở vào trong.

1 lúc sau, cánh cửa lại mở ra—

"Llooooooyd~~~!"

Chưa kịp phản ứng gì thì tôi đã bị ôm chầm lấy.

"Wapuh!?"

Thân thể mềm mại và đầy đặn ấy đè ép tôi một cách dữ dội.

Ngộp thở luôn rồi!

"Lloyd, Lloyd, Lloyd ơi~! Trời ơi, lâu lắm không gặp! Em tự đến tìm chị luôn cơ đấy, chị vui phát khóc luôn nè!"

Chị ấy còn vừa xoa đầu tôi một cách "nồng nhiệt" đến phát đau…

“Tiểu thư Alieze, xin người dừng lại đi ạ. Ngài Lloyd đang bị nghẹt thở rồi.”

“Ể!? Trời ơi, đúng thật. Xin lỗi nhé~”

Alieze vừa nói vừa nới lỏng cánh tay đang siết chặt lấy tôi.

...Phù, suýt ngạt thở luôn.

Bảo sao tôi không muốn đến đây cho lắm.

Từ ngày xưa, cứ hễ thấy tôi là Alieze lại ôm chầm lấy, hôn hít đủ kiểu, coi tôi như món đồ chơi yêu thích.

Vừa ho sặc sụa, tôi vừa ngẩng mặt lên thì thấy ngay trước mắt là một người phụ nữ với mái tóc dài màu hồng nhạt bồng bềnh.

Không chỉ tóc, cả chiếc váy cô ấy mặc cũng gắn đầy lông mềm và quả bông, từ trên xuống dưới đều mềm mại nhẹ nhàng.

…Ngực cũng vậy.

“Fufuh~ xin lỗi nha Lloyd. Tại chị vui quá thôi. Mà em đến đây có chuyện gì vậy?”

Alieze vừa cười vừa nghiêng đầu, dịu dàng hỏi.