Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

21 63

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

26 65

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

315 514

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

256 4545

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

316 1622

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

556 1772

Vol 1: Kỹ Năng Cheat Hết Sạch Rồi [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 19 - ĐẦU BUỔI TRƯA: Tạm biệt, mị lực ngọt ngào.

NGÀY 19

ĐẦU BUỔI TRƯA

Tạm biệt, mị lực ngọt ngào.

TIỆM VŨ KHÍ?

 

NƠI NÀY TRÔNG GIỐNG một xe bán đồ ăn hơn là một tiệm vũ khí. Mình không chắc có thể gọi đây là một cửa hàng nữa… Trông nó như một đống phế liệu.

“Nhóc có thể tìm thấy đủ loại đồ kỳ lạ và vật phẩm bí ẩn ở đây,” ông nói. “Tôi dám chắc—cửa hàng này hoàn toàn dành cho nhóc đấy, nhóc con.”

Tôi không thể trang bị đồ bình thường, nên ông ta dẫn tôi đến cửa hàng đáng ngờ và tai tiếng nhất mà tôi từng thấy. Mình có nên thấy bị xúc phạm không?

Dù tôi có thể sử dụng Giám Định, tôi thực sự không biết gì về vũ khí. Thôi kệ, cũng chẳng mất gì khi xem. Tôi lướt qua các món hàng được trưng bày, nhặt bất kỳ món nào bắt mắt và giám định chúng.

“Cành Tầm Gửi: Một cây gậy gỗ. Tăng sức mạnh cho trượng. ? ? ?”

Lại thêm dấu chấm hỏi. Có phải chủ quán chỉ thu thập những vũ khí có dấu chấm hỏi trong phần mô tả không?

“Miếng Đệm Vai Gai: Tăng độ tàn bạo.”

Ờ, đúng là đống rác này tệ thật. Ai mặc thứ này đảm bảo sẽ biến thành nhân vật phản diện.

“Vòng Cổ VII +30% (Bảy Khe).”

Khe? Có nghĩa là vòng cổ này hoạt động giống như Túi Trữ Vật của tôi à? Kể từ khi Giám Định của tôi đạt cấp 5, tôi nhận thấy rằng “Áo Choàng?”, “Găng Tay Da?”, “Giày Da?”, “Bộ Quần Áo?”, và “Gậy Gỗ?” của tôi đều có thêm dòng “Bảy Khe” vào mô tả của chúng. Chúng đều là một phần của cùng một bộ trang bị sao?

Tôi quay sang người chủ cửa hàng trùm mũ. Khuôn mặt ông ta dường như đông cứng trong một nụ cười toe toét sún răng với đôi mắt trũng sâu, tạo ấn tượng như một bộ xương đang mặc bộ đồ người. Tôi không chắc mình có muốn mua bất cứ thứ gì không, nhưng ít nhất tôi có thể có được một số thông tin miễn phí.

Tôi nói: “Này, cái vòng cổ này là sao vậy? ‘Bảy Khe’ nghĩa là gì?”

“Ồ hô hô, cậu trai trẻ, cậu có con mắt tinh tường đấy. Điều đó có nghĩa là cậu có thể lưu trữ hiệu ứng của các vật phẩm khác. Chỉ những vật phẩm trang bị vào cùng một vị trí mới hoạt động, và mỗi hiệu ứng vật phẩm chỉ có 30% hiệu quả khi được lưu trữ trong vòng cổ.”

Nghe có vẻ hữu ích quá. Tôi luôn có thể cần kháng độc hoặc kháng ngủ cao hơn, và nếu tôi có thể có được bùa hộ mệnh cho mọi loại kháng cự, tôi sẽ trở nên bất khả chiến bại.

Tất nhiên, việc hiệu ứng chỉ có 30% hiệu quả không phải là lý tưởng. Ngay cả một vật phẩm kháng độc 100% cũng chỉ cho tôi 30% kháng cự sau khi được gắn vào. Dù vậy, vẫn tốt hơn là không có gì, và dù sao tôi cũng chưa tìm thấy chiếc vòng cổ nào khác. Với số tiền này, “có cũng tốt” là một lý do đủ để mua thứ gì đó.

Quan trọng hơn, có chuyện gì với tất cả các dấu chấm hỏi trong mô tả của Cành Tầm Gửi? Tôi rất muốn tăng sức mạnh cho Mộc Linh Trượng của mình. Tôi không biết nó hoạt động như thế nào, nhưng tôi muốn bất kỳ sự tăng sức mạnh nào tôi có thể tìm thấy.

Vì tôi không có vũ khí nào khác, tôi nghĩ mình cũng nên lấy nó luôn.

“Áo Choàng Gương: Phản lại các đòn tấn công ma pháp thông qua Phép Tiểu Phản Chiếu.”

Nghe có vẻ hữu ích. Tôi chưa bị tấn công bằng ma pháp, nhưng tôi không có cách nào để chống lại các đòn tấn công phép thuật nếu không có thứ gì đó như thế này. Và vì nó là một chiếc áo choàng, tôi có thể cất nó vào trong “Áo Choàng?” của mình với sáu khe trống. Tôi không nghĩ rằng nó có thể phản lại hoàn toàn tất cả các đòn tấn công ma thuật, nhưng nếu tôi nâng cấp nó và sử dụng cùng với các kỹ năng của mình, nó có thể là một cách tốt để chống lại phép thuật. Ngay cả khi nó đắt tiền, mình cũng sẽ vung tiền vào nó! Đưa nó cho mình!

Gã cầm giáo đang xỉa răng và ngáp. Đừng hối nào, chính ông là người đưa tui đến đây mà! Đây là quyền—không, là nghĩa vụ—của tôi để xem hàng. Nếu tôi không kiểm tra từng món hàng cuối cùng, làm sao tôi có thể chắc chắn mình đã mua đúng thứ?

Có nhiều đồ tốt ở đây hơn tôi dự đoán, và tôi thì giàu nứt đố đổ vách. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ đi mua sắm thả ga trong một thế giới giả tưởng.

Tôi thấy “Bộ Quần Áo Chống Dao: Không thể bị rách.” Nghe có vẻ tốt, nhưng bộ đồ hiện tại của tôi không bao giờ rách, cháy hay bị bẩn. Tôi nhận thấy một bộ quần áo khác cho sức mạnh và lực +7 nhưng ngoài ra có vẻ khá yếu. Nếu tôi muốn tăng sức mạnh, “Hoả Trượng: Hỏa Thuật +10%” sẽ hiệu quả hơn nhiều. Ngay khi tôi thấy nó, tôi lại thấy các trang bị khác cho tiền thưởng 20% và 30%, khiến 10% trở nên vô giá trị khi so sánh.

“Mũ Chống Dao: Không thể bị rách.” Chậc, ngay cả khi mình không thể bị đâm vào đầu, đầu mình vẫn có thể bị nghiền nát. Mũ đội đầu mà không phải là mũ bảo hiểm thì có ích gì chứ?!

“Kiếm Trảm Mana: Một thanh ma kiếm có độ sắc bén lạ thường. Tối thiểu Lv50.”

Một thanh kiếm thực sự!

Tôi muốn nó, nhưng tôi còn lâu mới đạt được cấp độ tối thiểu. Tôi vẫn có thể mua nó và vung vẩy, ngay cả khi phép thuật không kích hoạt phải không?

Hử? Tôi nhận thấy một thứ còn lạ hơn: “Hư Vô Trượng: Siêu hiệu quả cho người dùng Hư Vô Thuật.” Tôi phải học Hư Vô Thuật mới dùng được nó à?! Mẹ kiếp, thế thì có ích gì? Cây trượng phải tự làm việc cho mình chứ! Thà gọi nó là Trượng Đào Lửa còn hơn! Nó giống như mấy anh công an bên Cam vậy á! Tôi gần như đã bị thuyết phục! Gần như. Mình có nên mua nó phòng hờ không nhỉ?

Có thể một ngày nào đó nó sẽ hữu ích. Không, tôi đang nghĩ gì vậy? Tôi đang tìm những thứ mình cần, những thứ có lợi ích tích cực. Tôi không thể dựa vào suy nghĩ viển vông để mua sắm!

Lão già cầm giáo đó đã đi ăn tối. Thật thô lỗ! Ông ta không thể đợi tôi được sao? Ngay cả chủ cửa hàng cũng đang cố nén nước mắt và trông như muốn tôi đi! Thôi nào, mình mới chỉ bắt đầu thôi, họ không biết rằng kiên nhẫn là một đức tính tốt à?

Tôi có một chiếc Khốn Giả Nhẫn, nhưng nó làm tôi lo lắng, nên tôi thường lờ nó đi. Khi tôi lấy nó ra và dùng Giám Định, tôi thấy nó cũng có thẻ Bảy Khe. Nhẫn! tôi nghĩ. Mình sẽ sưu tập tất cả các loại nhẫn! Vì lý do nào đó, chủ cửa hàng lại miễn cưỡng cho tôi xem bất kỳ món trang sức nào. Vấn đề của ông ta là gì?! Nhanh lên và cho tui xem! Cho tui xem, cho tui xem, cho tui xem!

“Tôi xin cậu,” chủ cửa hàng rên rỉ. “Tôi sẽ cho cậu bất cứ thứ gì: phiếu giảm giá, khuyến mãi, quà tặng, thẻ khách hàng thân thiết. Chỉ cần chọn một cái gì đó đi. Tôi mệt chết đi được và cả ngày chưa ăn gì. Mọi thứ đều đau nhức…”

Người cầm giáo quay lại và nói: “Này, nhóc, chủ quán trông như sắp ngất đến nơi rồi. Sao nhóc không mua đại cái gì đi? Chính tôi cũng sắp không mở nổi mắt nữa rồi. Trời tối đến nỗi gần như không thấy hàng của ông ta nữa.”

Thật thảm hại. Khách hàng không phải lúc nào cũng đúng sao? Nếu ông ta chịu giúp tôi một chút, tôi sẽ mua rất nhiều thứ của ông ta!

“Đừng lo cho tui. Tui có thể nhìn rõ vì tui có Dạ Thị và Giám Định. Ông có muốn dùng đèn lồng ma thuật không?”

“Chúng tôi muốn về nhà!” họ hét vào mặt tôi.

Họ là gì vậy, những đứa trẻ lạc à? Lớp trưởng, người đang đi tuần đêm ngang qua, đã bị lôi vào để thuyết phục tôi rời đi.

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng và cạn kiệt, cuối cùng tôi đã chốt lại các ứng cử viên của mình. Tôi vừa mới bắt đầu vòng sàng lọc cuối cùng cho giỏ hàng của mình, nhưng họ lại đang gào thét đòi đuổi tôi ra ngoài!

Vì họ cứ hối thúc như vậy, tôi quyết định mua tất cả những gì tôi đã chọn cho đến nay. Chắc chắn, đó sẽ không phải là một sự lãng phí tiền bạc.

“Tính tiền cho tui được không?” tôi nói, đổ mọi thứ lên quầy hàng.

“Cậu muốn mua… tất cả? Chúng tôi bán giá hợp lý, và tôi biết cậu đã giúp Gatek, nên tôi muốn cho cậu một cái giá tốt, nhưng cậu đã chọn một số món hàng đắt nhất của tôi. Sẽ tốn hơn 10 triệu ele đấy.”

“Ông không thể làm tròn xuống dưới 8 triệu ele được sao? Đó là tất cả những gì tui có, và tui sẽ trả giá cả đêm nếu cần.”

“Làm ơn đừng!” tất cả họ đều hét lên.

Lớp trưởng xem qua những gì tôi muốn mua và bắt tôi đặt lại vài món. Không có “Áo Choàng Lấp Lánh: Lấp lánh đầy phong cách,” “Bình May Mắn: Một chiếc bình được cho là mang lại hạnh phúc cho ngôi nhà nó được đặt vào,” và “Nhẫn Pheromone: Có thể tăng mị lực của người đeo đối với người khác giới,” tổng giá đã giảm xuống còn 8 triệu ele. Nhưng mình thực sự muốn cái cuối cùng đó, mình muốn nó mà?

“Có thể tăng mị lực của người đeo đối với người khác giới” nghe thật tuyệt vời.

Thôi được, mình sẽ đặt nó lại, tôi nghĩ.

Nhẫn Pheromone tình cờ lại là sản phẩm đắt nhất, có giá 2,6 triệu ele. Chủ tiệm ném chiếc nhẫn vào một đống trang sức ở phía sau xe hàng của mình. Tạm biệt, mị lực ngọt ngào.