Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Lấy Thân Nữ Nhi Tại Yêu Võ Đang Ma Vương

(Đang ra)

Ta Lấy Thân Nữ Nhi Tại Yêu Võ Đang Ma Vương

Mê Mang Tiểu Trùng

Chú thích: Thiên tai thứ tư, không có CP, không có nam chính.

15 120

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

312 8939

Tôi là lãnh chúa gian ác của quốc gia giữa các vì sao!

(Đang ra)

Tôi là lãnh chúa gian ác của quốc gia giữa các vì sao!

Mishima Yomu

Liệu Liam có thể trở thành một lãnh chúa gian ác một cách bình an vô sự không?

52 46

Ông chú quê mùa trở thành kiếm thánh - Về việc dù tôi chỉ là một sư phụ kiếm thuật ở vùng quê hẻo lánh, nhưng các đệ tử thành đạt lại không chịu buông tha cho tôi

(Đang ra)

Ông chú quê mùa trở thành kiếm thánh - Về việc dù tôi chỉ là một sư phụ kiếm thuật ở vùng quê hẻo lánh, nhưng các đệ tử thành đạt lại không chịu buông tha cho tôi

Sagasaki Shigeru

Beryl, người không nhận thức được sức mạnh của mình, dần dần cho thế giới biết đến sức mạnh đó khi được bao quanh bởi các đệ tử biết về sức mạnh của anh. Đặc biệt là khi không có ý thức về nó.

10 12

Nogizaka Haruka no Himitsu

(Đang ra)

Nogizaka Haruka no Himitsu

Igarashi Yūsaku

Yūto là một nam sinh trung học bình thường còn Haruka là một nữ sinh xinh đẹp, thông minh và giàu có được mến mộ. Cả hai vô tình gặp nhau trong thư viện và Yūto biết sở thích bí mật của Haruka là cô r

108 1

Vol 4: Công Chúa, Rơi Vào Mê Cung Giả Đi [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 49 - NỬA ĐÊM: Làm freelancer trong xưởng bóc lột của chính mình là tự hành hạ bản thân!

NGÀY 49

NỬA ĐÊM

Làm freelancer trong xưởng bóc lột của chính mình là tự hành hạ bản thân!

QUÁN TRỌ BẠCH BẠI

 

GÁI BÁM ĐUÔI VÀ GÁI TỜ RƠI đã ôm nhau khóc rồi ngủ thiếp đi, nhưng tôi vẫn đang cày cuốc công việc phụ của mình.

Không ai có thể phủ nhận rằng tôi là một NEET làm việc chăm chỉ nhất mà thế giới từng thấy!

Lúc này, tôi đang gia cố áo giáp của Gái Khiên bằng mithril. Thay vì đi phiêu lưu kỳ thú trong thế giới kiếm và ma thuật này, tôi lại mắc kẹt với việc nâng cấp trang bị cho cả lớp.

"Cái quái gì là 'phục trang chiến đấu' vậy?!"

Ồ, đây là yêu cầu của Chibi, nên chẳng có lý do gì để xem xét cả. Cô nàng quá nhỏ bé để mặc bất cứ thứ gì trông quyến rũ—hơn nữa, để hở nhiều da thịt trong chiến đấu có thực sự là một ý tưởng hay không? Cô nàng không quan tâm đến phòng thủ sao? Yêu cầu bị từ chối.

Ngoài ra, tôi còn làm cả pin ma thạch, cả loại sạc được và không sạc được.

"Eureka! Một sản phẩm mới! Chắc chắn đây sẽ là món bán chạy nhất!"

Những món đồ đẹp đẽ này được thiết kế để dự trữ thêm ma lực. Chúng sẽ hoàn hảo cho tuyến sau—vì tất cả bọn họ đều là người sử dụng ma pháp, nên họ là đối tượng lý tưởng cho pin ma thạch.

"Bọn họ sẽ giành nhau mua cho mà xem!" tôi thì thầm với chính mình.

Vì các bạn cùng lớp của tôi hết MP quá nhanh, nên họ không thể tiến xa trong bất kỳ hầm ngục nào. Với ma lực dự trữ, họ sẽ có thể chiến đấu lâu hơn. Họ cần những trang bị này càng sớm càng tốt.

Khi tôi cho các bạn cùng lớp xem pin, tất cả đều nói, "Thảo nào cậu không bao giờ hết MP!"

Nguyên tắc của pin thì đơn giản thôi. Theo Cách Sử Dụng Vật Phẩm Ma Pháp!, tôi chỉ cần sắp xếp một nhóm ma thạch thành một mạch để ma lực có thể chảy qua chúng. Bằng cách hợp nhất một mạch như vậy, tôi có thể tạo ra một viên pin ma thạch di động. Vì người dân trong thế giới này chưa bao giờ nghe đến pin hoặc mạch điện, lý thuyết này chưa bao giờ được đưa vào thực tế.

Nói tóm lại, pin ma thạch hoạt động như các kho chứa MP. Chúng không chỉ là biện pháp đối phó với việc hết MP giữa trận chiến, mà còn cho phép người sử dụng ma pháp sử dụng những phép thuật đắt tiền hơn. Ai cũng sẽ muốn có chúng. Ai cũng sẽ cần chúng. Và lợi nhuận sẽ thuộc về một mình tôi!

"Bình thường, không ai có thể kiểm tra lý thuyết đó phải không?" tôi lẩm bẩm. "Dù sao thì, ai trong thế giới này lại có một bộ sưu tập khổng lồ gồm từng loại ma thạch riêng lẻ chứ?"

Hiển nhiên là mình. Những con quái vật ở mỗi tầng của một hầm ngục đều có ma thạch cùng cấp, vì vậy khi tôi dọn sạch một tầng, tôi đã thu thập tất cả chúng. Tôi có đủ nguyên liệu để thí nghiệm. Khó khăn duy nhất tôi gặp phải là hiệu quả phụ thuộc vào loại ma thạch được sử dụng và loại mạch tôi tạo ra từ chúng. Cuối cùng, tôi đã phải thử qua mọi sự kết hợp có thể. Tôi không thể chuyển sang sản xuất hàng loạt trước khi tôi hiểu được các nguyên tắc của mạch ma thạch.

"Không biết phần tiếp theo của Cách Sử Dụng Vật Phẩm Ma Pháp! có ra không nhỉ. Chắc nó cũng bị cấm vì có cái tên vô nghĩa như Biết Cách Sử Dụng Vật Phẩm Ma Pháp! Dù sao đi nữa, đây chắc chắn là phần đầu tiên trong một bộ sách được viết bởi một học giả cổ đại đúng không?"

Trước mắt, tôi sẽ làm đủ pin cho tất cả mọi người. Hóa ra tôi không cần làm một cái cho mình, vì túi đồ của tôi vô tình đã trở thành một viên pin MP cực mạnh. Vì tôi mang theo quá nhiều ma thạch cấp cao trong đó, chúng tự nhiên tạo thành các mạch và cung cấp cho tôi một dòng MP miễn phí.

"Nghĩ lại thì, thật kỳ lạ khi mình không bao giờ hết MP. Hóa ra, mình đã hút ma lực từ chính ma thạch của mình suốt thời gian qua. Chắc đó cũng là lý do tại sao kỹ năng Phục Hồi MP của mình lên cấp nhanh như vậy."

Bất cứ khi nào tôi hết MP, viên pin trong túi đồ của tôi lại lấp đầy cho tôi. Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao Phục Hồi MP lại tiến hóa thành Hấp Thụ MP. Tôi sẽ không bao giờ biết được nếu không đọc Cách Sử Dụng Vật Phẩm Ma Pháp! Đọc sách thực sự rất quan trọng.

Vì bây giờ tôi có Hấp Thụ MP, tôi đoán rằng tôi đã hấp thụ ma lực xung quanh và truyền nó trở lại vào pin ma thạch. Rốt cuộc, tôi đã cải tạo cả một dãy núi mà không hết ma lực. Lẽ ra phải cần một lượng MP khổng lồ, nhưng tôi lại không hề nhận ra. Nó hoạt động trơn tru.

Và tôi vẫn ở đó, cày cuốc công việc phụ vào lúc nửa đêm. Lớp trưởng Thiết giáp hoàn toàn đã ngủ say. Đôi chân dài của cô thò ra khỏi chăn, vẻ đẹp thần thánh của chúng thu hút ánh mắt tôi đến cặp đùi quyến rũ, không tì vết của cô nàng. Đó là một cái bẫy! Chắc chắn là một cái bẫy! Tôi đã mắc bẫy quá nhiều lần, và lần nào cũng không ngủ được, lại còn bị một xô lời mắng mỏ!

"Hmm, mình muốn bắt đầu sản xuất nước sốt trong hang của mình, nhưng mình còn chưa kịp lập kế hoạch nuôi gà, và mình chưa làm gì với khu vườn kể từ khi dọn sạch nó. Bên cạnh đó, mình thực sự muốn có những giây phút vui vẻ trong bồn tắm nước nóng. Dù sở hữu nhà riêng, mình lại không có thời gian để trở thành một Hikikomori đàng hoàng!"

Mình đáng lẽ phải là Cô Độc, Hikikomori và NEET, chết tiệt chứ!

"Việc đầu tiên là phải giải quyết tình huống 'con gà quả trứng' này. Chúng là những nguyên liệu thiết yếu cho món omurice và oyakodon! Mình cũng thèm rong biển và cá ngừ bào khô điên cuồng! Thật sự không có hải sản ở đây, mọi người có biết không?! Biển ở đâu chứ?!" tôi lẩm bẩm.

Tôi nghi ngờ mình có thể ra biển sớm, nhưng ngô thì chắc sẽ được thôi! Hoàn hảo! Omurice ăn với súp ngô rất hợp mà ha? Vậy có nghĩa là tôi cần phải tìm nguồn cung cấp ngô. Ít nhất thì tôi đã có hành tây và hành lá rồi. Mình cần gì nữa nhỉ... bơ? Ồ, và cả phô mai nữa! Đây là một trường hợp khẩn cấp—ngành nông nghiệp cần phải đổi mới! Tôi thậm chí còn không phải là công dân, vậy tại sao tôi phải thực hiện cải cách nông nghiệp? Đó có phải là công việc phụ không vậy?!

Vừa càu nhàu, tôi vừa quay lại với công việc cày cuốc buổi đêm.

Có phải Cô Độc, Hikikomori và NEET khiến tôi dễ dàng thức trắng đêm không? Dù tôi vẫn muốn ngủ. Việc này giống như làm freelancer trong một xưởng bóc lột sức lao động.

Trong cuộc họp hôm nay, tôi đã hiểu được từng nhóm gặp phải những khó khăn gì, vì vậy tôi muốn làm trang bị để giảm bớt những vấn đề của họ. Hơn nữa, tôi có thể tính giá cắt cổ! Mình sắp giàu to rồi! Mệt mỏi, nhưng giàu có!

"Những tên otaku đáng chết đó sẽ phải trả thêm một khoản thuế otaku đặc biệt. Bọn chúng đang ngủ ngon lành ngay bây giờ và điều đó khiến tôi phát điên. Mình sẽ lột sạch bọn chúng!"

Khởi đầu, tôi đã làm sáu mươi viên pin ma pháp dùng một lần, cộng thêm chín mươi viên sạc được đặc biệt cho tuyến sau. Sáng mai, tôi sẽ trở lại trạng thái triệu phú!

Vẫn còn một vấn đề lớn: các bạn nữ đều phá sản sau buổi mua sắm quần áo gần đây. Tôi thậm chí còn phải cho họ vay tiền để mua nhẫn vào hôm qua! Ồ! Nếu tôi làm một viên pin ma thạch trông giống một chiếc vòng tay, nó sẽ bán chạy như tôm tươi! Trông nó sẽ giống tràng hạt, nhưng nếu mỗi chiếc vòng tay sử dụng nhiều loại ma thạch có màu sắc khác nhau, nó vẫn sẽ là một món ăn khách. Hê hê hê, mình sẽ đẩy các nữ sinh lún sâu hơn nữa vào nợ nần! Họ xứng đáng nếm trải mùi vị nghèo khó mà mình đã phải chịu đựng!

Dù các bạn nữ đều không còn một xu dính túi, tôi vẫn đồng ý làm một lô quần áo may đo cho họ. Không có đơn hàng nào của họ ghi rõ kích cỡ, chỉ có màu sắc và thiết kế. Lẽ ra tôi phải tự đo cho họ sao? Họ thậm chí còn không làm mẫu cho tôi dùng!

"Bọn họ thực sự bắt một thằng con trai tuổi dậy thì khỏe mạnh đi lấy số đo cho các thiếu nữ cũng tuổi dậy thì sao? Thật ư? Nếu vậy, mình rất mong được làm đơn hàng của Lớp phó A—một chiếc váy da dài, bó sát với một đường xẻ táo bạo. Nghe hay đến mức mình muốn đi đo ngay lập tức. Mình cũng sẽ làm một cái cho Lớp trưởng Thiết giáp! Cổ sẽ mặc nó, và mình sẽ cởi nó ra. Đúng vậy, mặc nó chỉ với mục đích để cởi ra! Không phải là cổ không trông tuyệt vời khi mặc nó đâu."

Nhân tiện, trang bị của cả Lớp trưởng Thiết giáp và của mình cũng nên được nâng cấp bằng mithril.

"Chúng đều đã là đồ cheat rồi, nên mình không chắc liệu chúng có thể OP hơn nữa không," tôi nói. "Chắc để sau cũng được. Mặc dù Áo Choàng Kho Tàng của Lớp trưởng Thiết giáp khá tệ, nên ít nhất mình cũng nên nâng cấp nó ha?”

Đến lúc đó, tôi sẽ thực sự phải lấy tất cả trang bị của mình ra và tăng cường chúng.

“Mình sẽ phải tháo hết trang bị của mình ra để nâng cấp sao? Để xem nào, về vũ khí, mình hợp nhất Hư Vô Trượng, Kiếm Trảm Mana, Trảm Thảo Kiếm—mà một vũ khí thần thoại, thiêng liêng thì không cần nâng cấp—và Lão Thụ Linh Trượng. Áo choàng của mình được gắn Áo Choàng Tàng Hình, Áo Choàng Phản Chiếu và Áo Choàng Né Tránh. Giày thì: Giày Tăng Tốc, Giáp Chân Kháng Lực và Giày Bám Dính. Găng tay: Thương Thuẫn Thủ Giáp và Găng Tay Pháp Sư. Cuối cùng, nhẫn: Bẫy Nhẫn, Ác Quỷ Nhẫn, Tiểu Tiên Nhẫn, Tạo Golem Nhẫn và Ngục Chủ Nhẫn thừa thãi. Mình đã gắn Kim Cang Phủ vào quần áo của mình—cái đó có thể đáng để buff. Cả Mũ Ác Ma nữa..."

Làm thế quái nào tôi có thể làm tất cả những thứ đó trong một đêm chứ?! Luật lao động đâu rồi?!

"Tại sao mình lại bóc lột sức lao động của chính mình?! Đây là một lượng thời gian làm thêm giờ không được trả lương tội phạm! Mình bằng cách nào đó đã biến sở thích thành một xưởng bóc lột! Mình thậm chí còn không hiểu làm thế nào mình có thể tự bóc lột chính mình! Mình có thể đổ lỗi cho ai ngoài bản thân mình không?"

Tôi cũng có một đống đơn hàng từ cửa hàng tạp hóa. Mình cần để thị trấn tự lo việc phát triển của nó, nếu không mình sẽ phải điều hành cả nền kinh tế như một công việc bán thời gian mất!

Buồn ngủ quá... Trận chiến khỏa thân đã kéo dài quá lâu đến nỗi tôi thậm chí không thể duy trì chế độ gõ cửa. Nữ đế mê cung vĩnh cửu giờ đang nằm trên giường, một nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt đang ngủ của cô nàng. Cô chảy nước dãi một chút, nhưng bằng cách nào đó vẫn rất đáng yêu.

Không có những công việc này, tôi sẽ túng quẫn, nhưng tôi thực sự có quá nhiều việc phải làm. Với trình độ phát triển kinh tế hiện tại của thành phố, việc bóc lột là điều không thể tránh khỏi. Khi nào thì việc này mới kết thúc đây?

Và suốt thời gian đó, đôi đùi đầy đặn, lộ ra kia cứ cám dỗ tôi quay lại giường.

"Đơn hàng này có gì gấp?! Cô chủ cửa hàng tạp hóa đó nói cái gì cũng gấp hết! Món cơm chiên nấm cho ba người thì gấp cái gì?! Tự làm bữa tối của mình đi chứ! Mình không phải nhà hàng! Và mình vẫn phải đi hầm ngục vào buổi sáng... nhưng ít nhất cô ấy cũng khiến nó đáng giá! Mình có thể tính giá tùy ý!"

Tôi điều khiển nguyên liệu thô bay lượn trong không khí, một dây chuyền sản xuất bí ẩn kết thúc trong kho chứa của tôi. Chẳng có điểm kết thúc nào cả, thậm chí còn chưa đến gần—đống hóa đơn còn lại của tôi hầu như chưa hề giảm bớt. Chúng nhiều đến mức xoắn ốc xuyên qua mái nhà, một mũi khoan đâm thủng trời! Tôi cảm thấy lý trí của mình bị quăng ra khỏi cửa sổ khi tôi cố gắng làm điều không thể.

“Mình không thể—mình không thể làm được nữa! Mình bỏ cuộc! Yep, đã đến lúc cho hiệp ba!"

Vào giường! Kích hoạt chế độ gõ kính!

Những sự kiện của hiệp ba quá tục tĩu để có thể hiển thị.

Tluc: Do ngày 7,8 này mình bận không đăng chương được nên hôm nay và ngày mai mỗi ngày mình sẽ up 4 chương để bù cho 2 hôm mình off. Tluc: Overpowered.