Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

7 15

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

597 3046

Majo to Youhei

(Đang ra)

Majo to Youhei

Chohokiteki Kaeru

Thế nên, gã quyết định dấn thân vào một chuyến hải trình đến một lục địa xa lạ, một vùng đất tuy đã được biết đến từ lâu nhưng chỉ mới có thể đặt chân đến trong những năm gần đây.

17 31

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

399 979

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

366 3837

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

45 289

Vol 3: Ma Pháp Dịch Chuyển Vì Thiếu Nữ Đang Khóc [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 42 - BUỔI SÁNG - HẠ DU THÔN MÊ CUNG: Tại sao mọi người lại bắt dân làng chờ đợi lâu đến vậy?

NGÀY 42

BUỔI SÁNG

Tại sao mọi người lại bắt dân làng chờ đợi lâu đến vậy?

HẠ DU THÔN MÊ CUNG

 

CUỐI CÙNG CẢ HAI CŨNG ĐẾN tầng 12. Ngay cả khi chúng tôi có được một vài món đồ và ma thạch, tụi tôi chắc chắn không nhận được bất kỳ sự huấn luyện hay kinh nghiệm nào. Trong Tối Thượng Mê Cung, quái vật quá mạnh để chiến đấu trực tiếp, nhưng trong hầm ngục này chúng chết gần như ngay lập tức.

Rõ ràng là một hầm ngục được xây dựng kém như thế này chắc chắn sẽ có những con quái vật vô giá trị và những ma thạch chất lượng thấp.

Ít nhất thì cũng có rất nhiều rương kho báu, ngay cả khi chúng không có gì đáng giá. Tối Thượng Mê Cung đó thực sự là một thứ gì đó đặc biệt. Hoàng đế mê cung đặc biệt đáng chú ý vì hóa ra cô lại là một cô gái tuyệt vời. Dù khi đó cô chỉ là một đống xương rung rinh.

Không còn nghi ngờ gì nữa, cô là kho báu vĩ đại nhất của Tối Thượng Mê Cung. Vì vậy, tôi rất biết ơn vì mình đã đến thế giới này. Tôi đảm bảo sẽ bày tỏ lòng biết ơn của mình một cách trọn vẹn mỗi đêm.

“Chán quá đi mất. Không có con quái vật nào gần bằng trình độ của tụi mình, và chúng thậm chí không thể chạm tới tui trước khi cậu tiêu diệt chúng. Cậu có nghĩ rằng bản thân có thể giúp tui một việc lớn và để một vài con đi, để tui có việc gì đó để làm không?”

Cô lắc đầu lia lịa.

Nếu tôi nhìn nhận tình huống từ một góc độ bên ngoài, tôi không hơn gì một tên hầu cận thấp kém của một hiệp sĩ vinh quang trong bộ giáp bạch kim lấp lánh! Tôi hoàn toàn là một nhân vật phụ! Tôi sẽ không ngạc nhiên chút nào nếu tôi có được danh hiệu Nô Bộc.

Điều đó sẽ làm tôi tức điên lên. Tôi đã bị mắc kẹt với những danh hiệu như Cô Độc, NEET và Hikikomori rồi!

Tôi không có gì khác để làm ngoài việc nghĩ về những điều này. Hầu như không còn con quái vật nào trong cái bãi rác này. Chúng có thể sẽ bị tuyệt chủng bất cứ lúc nào. Chúng tôi bị bao quanh bởi ma thạch vì những con quái vật ngu ngốc này không biết bơi, hoặc ít nhất là chúng không thể đối phó với nước lụt.

“Tui cảm nhận được thứ gì đó ở tầng 13—có manh mối nào không?” tôi hỏi. “Không có nhiều, nhưng chúng di chuyển rất nhiều á?”

“L-liệm ác q-quỷ…”

Liệm ác quỷ à? Điều đó có nghĩa là gì? Tôi phải thừa nhận, thật đáng yêu khi một người xinh đẹp như vậy lại gặp khó khăn khi nói điều gì đó. Tôi muốn chỉ muốn ôm lấy cô và… quên đi! Nhỏ lại lườm mình nữa rồi!

Cô có ý là bọn quỷ sắp toang, quỷ sắp chết, hay chỉ là nó đã chết rồi?

“Ừm, tụi mình sẽ gặp rắc rối khi đối đầu với những con quỷ liếm láp. Chúng sẽ mlem khắp người tui mất!”

Cô bắt đầu bắt chước một số hành động, vung tay xung quanh. Quay cuồng như liện… tụi quỷ?!

Tôi nghĩ rằng mình sẽ không hiểu cho đến khi tôi nhìn thấy chúng tận mắt, vì vậy chúng tôi đi xuống cầu thang, và hóa ra chúng là Liềm Ác Quỷ Lv 13. Và tôi đã lo lắng rằng chúng là Chị Phiến Quỷ hay gì đó.

Khoan đã. Chúng là những lưỡi hái quỷ bay. Chúng trông giống như loại lưỡi hái mà thần chết sẽ mang theo. Những tên otaku ở sơ trung chắc chắn sẽ nghĩ rằng chúng rất hoành tráng.

Ba lưỡi hái quay cuồng và lao về phía chúng tôi. Ừm, những lưỡi hái bay là mồi nhử otaku chính hiệu. Trên thực tế, nếu một đám otaku xuất hiện ở đây, chúng sẽ hoàn toàn cố gắng đánh cắp những lưỡi hái bay cho riêng mình!

Chúng lướt qua không trung, quay cuồng theo một kiểu tấn công xoắn ốc nào đó, những lưỡi kiếm đen lấp lánh. Ba lưỡi dao, nhưng chúng chỉ ở lv 13, nên không quá tệ.

Tôi không thể cưỡng lại được, thân phận otaku loser bên trong tôi muốn giữ chúng mãi mãi!

“Ờm, Phục Tùng?”

Chúng lạch cạch rơi xuống đất. Có vẻ như nó đã có tác dụng. Đột nhiên, tôi nhớ ra rằng gần đây tôi đã có được Ác Quỷ Nhẫn, nên đó là lý do tại sao chúng đóng băng tại chỗ và rơi xuống, hoàn toàn bất lực. Chúng đang chờ lệnh à?

“Ờ, bay đi,” tôi nói, giọng không chắc chắn.

Ôi chết tiệt, chúng thực sự đã bay! Ba lưỡi hái tử thần kiểu kích đen và bạc bay lên không trung. Tuyệt vời quá! Nó ngầu đến mức mình thậm chí không cảm thấy xấu hổ vì là một tên otaku sắc sảo.

Tôi ra lệnh cho chúng mà không cần nói. Chỉ với một suy nghĩ đơn giản, chúng bắt đầu quay quanh tôi. Chúng tuân theo mọi ý muốn của tôi, nên có lẽ tôi thực sự có thể sử dụng chúng. Dù tôi cần phải nâng cấp chúng trước.

Mình sẽ tìm ra cách khi làm, tôi nghĩ. Chúng sẽ tự động lên cấp khi tôi thử nghiệm với chúng. Giá như tôi có một lưỡi hái thứ tư, thì tôi có thể gặt hái mọi tên otaku cùng một lúc. Thật đáng tiếc.

Tôi nghịch những liềm ác quỷ một lúc. Tôi có thể điều khiển từng cái một cách độc lập mà không gặp bất kỳ rắc rối nào. Có lẽ đó là một trong những lợi ích của Suy Nghĩ Tối Thượng.

1657e46e-9bfe-4baa-90bc-506f7f9c2e28.jpg

Điều này thật ngầu, dù nó khiến tôi trông giống một nhân vật phản diện hơn bình thường. Tôi đã mặc đồ đen hoàn toàn, và nếu tôi truyền Giáp Gai vào quần áo của mình, những mạo hiểm giả chắc chắn sẽ nhầm tôi với một con quái vật hầm ngục và tấn công ngay khi nhìn thấy.

Bây giờ tôi cuối cùng cũng có thể tự mình tiêu diệt một số quái vật trong hầm ngục này. Những lưỡi hái thậm chí còn có chức năng tự động—tôi có thể làm vườn với những thứ tuyệt vời này! Hiện tại, chúng đang băm nhỏ một số quái vật giống giun màu nâu. Khi có cơ hội, tôi có thể sẽ phát quang một số cây trong rừng. Những lưỡi hái này thật tuyệt vời. Mình rất vui vì đã đến đây. Tôi đã có khoai tây và công cụ làm vườn!

Khi tôi đang có một khoảng thời gian tuyệt vời để điều khiển những lưỡi hái tử thần khổng lồ đang quay bằng tâm trí của mình, chúng tôi tiếp tục đi sâu hơn. Ngay khi tôi nghĩ rằng không có đủ chỗ trong hầm ngục chật chội này cho những lưỡi hái của tôi, chúng đã biến hình. Lưỡi kiếm dài, sắc nhọn gấp lại, biến chúng thành những ngọn giáo. Cả tiện lợi và rất thú vị.

Nhưng vẫn hầu như không có quái vật nào để chiến đấu. Ở tầng 16, tất cả quái vật đã bị biến thành ma thạch khi chúng tôi đến đó, ngay cả trong căn phòng ẩn.

Rương kho báu chứa: “Khiên Phản Đòn: Phản chiếu sát thương vật lý và ma thuật lên đến một ngưỡng nhất định. Phòng thủ +20%.”

Tôi quyết định bán cái này cho các bạn cùng lớp. Họ có ưu tiên mua các trang bị cấp cao hơn, vì cửa hàng vũ khí không thực sự đủ tiền mua những món đồ tốt. Trước đây tôi đã kiếm được một khoản lợi nhuận khổng lồ từ Khiên Đao, vì vậy một số cô gái có lẽ cũng muốn cái này. Mình đoán đã đến lúc cho một cuộc đấu giá khác.

Bây giờ chúng tôi đã đến tận tầng 16, ma thạch bắt đầu được cải thiện, nhưng vẫn không có nhiều. Tôi cho rằng hầm ngục này vẫn chưa phát triển xong. Nó vẫn chật chội và đầy rẫy những con quái vật cấp thấp thảm hại.

“Ồ, vậy đây là, kiểu, điểm cuối à?”

Lớp trưởng Thiết giáp gật đầu.

Tôi không có hy vọng gì để khắc phục mị lực của mình với một hầm ngục chỉ có mười bảy tầng. Tôi thậm chí còn chưa tìm thấy nó trong một hầm ngục có một trăm tầng. Điều đó có nghĩa là mị lực của tôi đơn giản là không tồn tại?

✦✧

Vua hầm ngục dường như cư ngụ ở tầng 17. Đúng như mong đợi, có một ma thạch khổng lồ nằm trên mặt đất, bên cạnh một ngọn giáo và một bộ giáp. Đó chắc hẳn là trang bị của nó.

Một vua hầm ngục bọc thép à? Một Giáp Sống hay một hiệp sĩ xương có thực sự chết vì chết đuối không? Tôi tự hỏi rốt cuộc công việc của vua hầm ngục này là gì. Tôi luôn nghe nói rằng thế giới giả tưởng đầy rẫy những bí ẩn, nhưng không có manh mối, tôi không có hy vọng giải quyết bí ẩn này. Vua hầm ngục có lẽ cũng không biết. Ít nhất nó có thể làm một điều lịch sự và để lại một lời nhắn trước khi chết! Có lẽ nó không thể viết trong khi đang chết đuối?

À, dường như có một lối đi ở đây, dẫn đến một căn phòng ẩn khác! Tôi đã không thể phát hiện ra nó nếu không có kỹ năng Phân Tích Không Gian của mình. Đó chắc chắn là khả năng hầm ngục hữu ích nhất, tôi nghĩ. Nó đã được tích hợp vào kỹ năng Mộc Tinh Nhãn, vì vậy tôi vẫn có thể sử dụng nó dù nó không được liệt kê trong trạng thái của tôi. Phân Tích Không Gian ơi, mi đã giúp ta rất nhiều dù ta hiếm khi thừa nhận, cảm ơn nhé.

“Lối này. Đó là một lối đi bí mật! Hoặc một căn phòng ẩn! Một trong hai! Cậu biết ý tui là gì mà ha?”

Có một tảng đá rõ ràng lộ ra một lối đi bí mật khi tôi đẩy vào nó. Tôi bắt đầu ghét những diễn biến bí ẩn như thế này—mỗi khi có điều gì đó ở đây có vẻ thú vị, nó lại thất vọng một cách không thể tránh khỏi.

Vì có một rương kho báu ở cuối đường hầm này, nên nó có lẽ đủ điều kiện là một căn phòng ẩn. Cái này cũng không yêu cầu chìa khóa, vậy thì cái Chìa Khóa Ma Thuật chết tiệt mà tôi nhặt được có ý nghĩa gì? Nó đang khuyến khích tôi trở thành siêu đạo chích sao? Chà, tôi là một cậu bé mười sáu tuổi thất nghiệp sống trong một cái hang, nên có vẻ như tôi có tất cả các tiêu chuẩn để trở thành kẻ cướp. Nếu mình không thể có chức nghiệp, mình có thể trở thành đạo chích nhỉ?

Có một chiếc nhẫn bên trong rương kho báu: “Ngục Chủ Nhẫn: Sáng tạo mê cung, kiểm soát mê cung.”

Gì cơ?!

“K-khoan đã, Vua Hầm Ngục! Tại sao ngươi không trang bị cái này?! Tại sao nó lại bị giấu đi?! Đây là loại nhẫn mà ngươi phải đeo, không phải quên! Ngươi là loại vua hầm ngục gì vậy?! Ngươi ghét công việc của mình hay sao? Đó là lý do tại sao ngươi giấu chiếc nhẫn à? Ngươi đã bỏ việc để đi xem thế giới sao? Ta đoán điều kiện làm việc khắc nghiệt và bóc lột đúng không? Ý là, ngay cả trùm cuối, hoàng đế mê cung, cũng đã nghỉ việc. Mọi người thực sự ghét làm việc trong hầm ngục nhỉ?”

Khoan đã, nếu tôi đeo cái này vào, hoàng đế mê cung có làm việc cho tôi không? Đã có một hoàng đế mê cung mới tiếp quản chưa? Đeo chiếc nhẫn này có lẽ sẽ gây ra đủ loại xáo trộn trong hệ thống cấp bậc của hầm ngục, vì vậy tôi cất nó đi tạm thời.

Với kỹ năng sáng tạo hầm ngục, tôi có thể làm nhiều hơn là tu sửa, tôi có thể tạo ra hầm ngục của riêng mình! Giữ lại cũng không hại gì, đề phòng trường hợp cần.

Vật phẩm rơi ra của vua hầm ngục khá điển hình: “Thiết Bản Giáp: Tăng phòng thủ (lớn). Kháng ma thuật (vừa). Tự động phục hồi.”

Nó chỉ là một bộ giáp cơ bản, dù nó có một thiết kế khá công phu. Mặc dù vậy, nó không quá màu mè như Giáp Gai. Lớp trưởng Thiết giáp không muốn nó, nhưng nó có hiệu ứng tốt, vì vậy nó hoàn hảo cho cuộc đấu giá.

Đã đủ thám hiểm hầm ngục cho ngày hôm nay. Không còn gì khác ở đây, thậm chí không có bất kỳ loại kem dưỡng da hay dầu mát xa nào—thật lãng phí độ ẩm. Không có điểm nào để nghỉ ngơi ở đây. Tôi đã hy vọng rằng chiếc rương kho báu cuối cùng nằm trên một bệ xoay mà tôi có thể biến thành một cái giường, nhưng hầm ngục này là một thất bại từ đầu đến cuối.

Trên đường trở về, tôi nói với người nông dân rằng hầm ngục đã chết và không còn quái vật nữa, và ông ấy rất vui vì một lý do nào đó. Ông ấy thậm chí còn đưa trưởng làng ra gặp tôi. Ôi, bây giờ tôi phải nói chuyện với một ông già cổ hủ khác, cứ như thể tôi chưa thấy đủ những người đó vậy.

Sau khi cúi đầu chào tôi khoảng một trăm lần, họ cho tôi rất nhiều rau. Tại sao họ không im lặng một lần đi! Đó là tất cả những gì tôi từng muốn. Theo lời trưởng lão, một trận lụt đã phá hủy các bức tường quanh thị trấn của họ, khiến họ không có khả năng chống lại quái vật. Nghe có vẻ đáng sợ, đặc biệt là vì người dân của ngôi làng này không được trang bị dùi cui chiến tranh như những người từ cái thị trấn khát máu mà tôi đến.

Họ đã cho tôi một bó trái cây và rau củ. Một ngôi làng nhỏ như thế này không cần một bức tường khổng lồ, và tôi không có việc gì để làm cả ngày—chỉ leo lên leo xuống cầu thang hàng giờ—nên mana của tôi hoàn toàn đầy. Tôi đặt tay lên mặt đất và truyền tất cả sức mạnh ma thuật của mình vào đất.

Nếu tôi quyết định phạm vi ảnh hưởng trước, tôi có thể hình dung kết quả và biến chúng thành hiện thực. Với nguồn ma thuật dự trữ của mình, tôi có thể đi hơi quá đà, kiểm soát độ sâu và chiều cao của bức tường để nó có thể chịu được bất kỳ cuộc tấn công nào của quái vật.

“Các ông chỉ cần một bức tường thôi đúng không? Không có hào hay gì chứ? Những mối nguy hiểm như vậy có lẽ là một ý tồi, không an toàn lắm.”

Bức tường tôi tạo ra cao ba mét, và đủ dày để một con goblin trùm có lẽ không thể đập vỡ được. Có thể một con kobold hoặc sói có thể trèo qua, nhưng nếu tôi làm nó quá cao, nó có thể đổ xuống. Tôi đã khắc một con mương quanh bức tường để làm cho nó khó trèo hơn—hoàn hảo.

“Tui cảm thấy tội lỗi khi nhận hết số rau này, nên tui đã xây cho các ông một bức tường để giữ an toàn, ờm? Đại loại vậy?”

Dân làng đã không nói nên lời.

Khi họ lấy lại bình tĩnh, họ quyết định cho tôi thậm chí nhiều rau hơn! Xét về tất cả đất nông nghiệp, họ có lẽ có một lượng dư thừa lớn. Nếu không có túi vật phẩm, tôi sẽ không thể mang hết chúng, ngay cả với một chiếc xe ngựa kéo!

Họ có vẻ hạnh phúc, vậy thì tất cả kết thúc tốt đẹp ha? Trưởng làng khóc vì sung sướng. Tại sao ông ấy lại làm ầm ĩ lên thế này? Không có ai xung quanh có thể điều khiển Thổ Thuật sao? Tôi sẽ kiếm được nhiều lợi nhuận hơn từ số rau tôi có được từ việc xây bức tường này so với việc đột kích hầm ngục.

Du lịch thực sự có những mặt tốt. Tôi cảm thấy muốn làm món lẩu tối nay. Mình có thể làm một cái nồi đất sét bằng Thổ Thuật không nhỉ? Tôi không chắc.

Tluc: Túm cái váy là do Angelica phát âm “Liềm” không chuẩn nên Haruka-kun liên tưởng tầm bậy.