Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

7 15

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

597 3046

Majo to Youhei

(Đang ra)

Majo to Youhei

Chohokiteki Kaeru

Thế nên, gã quyết định dấn thân vào một chuyến hải trình đến một lục địa xa lạ, một vùng đất tuy đã được biết đến từ lâu nhưng chỉ mới có thể đặt chân đến trong những năm gần đây.

17 31

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

399 979

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

366 3837

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

45 289

Vol 3: Ma Pháp Dịch Chuyển Vì Thiếu Nữ Đang Khóc [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 42 - BUỔI TỐI - GIAO ĐOẠN QUÁN TRỌ BẠCH BẠI: Tôi có làm gì sai đâu, tại sao không ai chịu tin tôi hết vậy?

NGÀY 42

BUỔI TỐI

Tôi có làm gì sai đâu, tại sao không ai chịu tin tôi hết vậy?

GIAO ĐOẠN: QUÁN TRỌ BẠCH BẠI

 

ĐÃ ĐẾN LÚC HỌP HỘI THIẾU NỮ trong bồn tắm. Trong khi cởi đồ và kỳ lưng cho nhau, bọn tôi hỏi Angelica về ngày hôm nay của cổ. Dù lời nói còn ngập ngừng, nhưng không hiểu sao, cổ lại dễ hiểu hơn cả Haruka-kun, người chỉ toàn phun ra một tràng những lời dối trá khó mà giải thích nổi.

“Một ngôi làng nhỏ,” cổ nói, “rất nghèo. Nhưng người dân ở đây lại hiền lành, tử tế.”

Gần khu rừng tà ác như vậy, mà thứ duy nhất che chắn cho họ chỉ là một hàng rào đổ nát, không được tu sửa.

Tất nhiên, Haruka-kun đã không hề nhắc đến việc cậu ấy nhận được nhiều rau củ như vậy là vì ngoài tất cả những gì đã làm, cậu ấy còn phân phát thức ăn và thuốc cho nông dân nữa.

Dân làng đã khóc những giọt nước mắt biết ơn.

Angelica rạng rỡ tự hào khi kể về Haruka-kun, cứ như cậu ấy là một người anh hùng tỏa sáng vậy.

Dân làng đã vui mừng khôn xiết khi cậu ấy xây một bức tường để rào quanh ngôi làng. Cậu ấy đã mua hết khoai tây mà họ không bán được, thậm chí còn chỉ cho họ cách nấu ăn bằng khoai tây. Sau đó, cậu ấy đã dọn sạch khu rừng tà ác bao quanh làng, vì vậy dân làng tiếp tục bày tỏ lòng biết ơn bằng cách tặng thêm nhiều rau củ nữa.

Angelica đã kể cho bọn tôi nghe về rất nhiều điều mà Haruka-kun đã bỏ qua. Mắt bọn tôi đỏ hoe vì khóc quá nhiều.

Giờ thì bọn tôi đã hiểu: Haruka-kun luôn diễn tả hành động của mình theo một cách tồi tệ nhất có thể.

Bọn tôi đều biết những kẻ đạo đức giả, luôn tự tô hồng bản thân—tôi có thể nghĩ ra vô số người lớn như thế. Họ tự tâng bốc mình, giả vờ những hành động vô nghĩa của họ là những việc làm vĩ đại, trục lợi từ những lời nói dối của chính họ. Có rất nhiều người như vậy ở thế giới nơi bọn tôi từng sống.

Ngược lại, Haruka-kun lại là một người hoàn toàn trái ngược. Cậu ấy chẳng bao giờ nói điều gì tốt đẹp cả—về bản thân hay về bất cứ ai khác. Mỗi lời thốt ra từ miệng cậu ấy đều nhỏ giọt nọc độc, thế nên dù cậu ấy có làm những việc phi thường đi chăng nữa, bọn tôi cũng chỉ thấy được những vấn đề mà cậu ấy gây ra.

Tôi chưa bao giờ nghe cậu ấy nói rằng mình đã làm đúng một điều gì đó.

Dù Haruka-kun luôn giúp đỡ mọi người, nhưng lại hành động như thể tất cả chỉ là sự trùng hợp—một tai nạn, không liên quan gì đến cậu ấy, cậu ấy không biết, cậu ấy không làm gì cả, cậu ấy rất ngạc nhiên. Cậu ấy vô tội nhưng lại mang chiếc mặt nạ của một tên tội phạm.

Cậu ấy là một kẻ chống đạo đức giả. Luôn tỏ ra như một kẻ xấu, nhưng cuối cùng lại giúp đỡ mọi người mà cậu ấy gặp và từ chối nhận công lao.

Ngày hôm nay cũng không khác gì những ngày khác. Khi tất cả dân làng khóc nức nở cảm ơn, cậu ấy đã lảng đi như thể đó là điểm yếu chí mạng của mình.

Khi hoàn toàn một mình ở thế giới này, Haruka-kun đã đối mặt với một bầy quái vật, và sau đó tự mình trốn thoát khỏi Tối Thượng Mê Cung. Vậy mà, khi có ai đó cố gắng cảm ơn, cậu ấy lại mất bình tĩnh và chạy trốn khỏi hiện trường.

Cậu ấy chỉ biết cách đóng vai phản diện.

Chính vì thế mà mắt của bọn tôi mới đỏ hoe.

Bọn tôi chuyển cuộc họp thiếu nữ từ phòng tắm sang phòng của mình. Angelica vui vẻ khoe những bộ váy và đồ lót mà Haruka-kun đã mua cho cổ.

Không ai có thể phủ nhận rằng thế giới này có những bộ quần áo tuyệt đẹp. Cổ có những chiếc váy và đồ lót xinh xắn, cùng vô số phụ kiện tinh xảo. Bọn tôi nhìn với ánh mắt ghen tị và chuyền tay nhau xem… nhưng càng nhìn, chúng tôi càng nhận ra những bộ quần áo này hở hang đến mức nào. Mọi người đột nhiên hiểu chính xác Haruka-kun đang làm gì. Ý là, cái váy này—

“Cái gì đây?! Cái đường xẻ trên chiếc váy này đi thẳng lên đến hông, giống như xường xám vậy?!” tôi nói.

“Cái này dễ thương quá… Khoan đã, đường viền cổ áo lại xẻ xuống tận rốn,” Lớp phó B nói.

“Cái váy đen này lộng lẫy thật, với phần lưng hở,” một trong những cô nàng thể thao nói. “Khoan đã, nếu tớ mà mặc cái này, ai cũng sẽ thấy mông tớ mất! Thật là khiếm nhã!”

“Cái này toàn ren mà không có lớp lót! Có thể gọi nó là một chiếc váy không vậy?!” Lớp phó A hét lên. “Nó không che được cái gì cả! Lỗ còn nhiều hơn vải!”

“Chưa kể cái này nữa,” Gái Cá nói. “Nó đúng nghĩa là một cái lưới!”

Những chiếc váy có màu sắc tươi sáng và được làm từ loại vải chất lượng cao, nhưng khi tôi nhìn kỹ hơn, tất cả đều hở hang quá mức!

“Ở thế giới này thậm chí còn có cả đồ lót,” Nữ Hoàng Gal nói.

“Cái này dễ thương, nhưng nó lại quá ít vải, chỉ che được một nửa mông thôi!”

“Ồ, nhìn cái này kìa! Hai bên chỉ là những sợi dây, nhưng lại có nét dễ thương, dâm thế nào ấy? Thật ra không, nó hoàn toàn dâm luôn, không có chút dễ thương nào cả.”

“Cái này che còn ít hơn một cái khăn tay! Nó chỉ đơn giản là đang nói, ‘nhìn tất cả những chỗ hở này đi!’”

“Ôi trời ơi, nhìn cái kia kìa! Là đồ lót bằng lưới! Bằng lưới đấy!”

“Nếu những món đồ này bình thường hơn một chút, tớ đã muốn có rồi, nhưng chúng quá hở hang!”

Lúc đầu, bọn tôi rất hào hứng vì có đồ lót dễ thương ở thế giới này, nhưng càng nhìn, bọn tôi càng nhận ra chẳng có món nào che được cái gì cả. Hầu hết đều rất nhỏ hoặc xuyên thấu!

“Cậu—cậu thậm chí còn không cần cởi cái này ra để khoả thân,” Gái Khoả Thân nói.

“Đừng nói với tớ là cậu đã mặc cái này—cậu mặc rồi à?!” tôi nói.

“Tất cả những thứ này… Haruka-kun đã mua ở đâu vậy?”

Cửa hàng tạp hoá á?! Tớ phải đi xem mới được!”

“Tớ không nghĩ cái đồ lót này có thể tồn tại được trong trận chiến—nó sẽ tan rã ngay giữa trận đấu!”

“Đúng vậy, nó chỉ dành cho mục đích gợi cảm thôi.”

“Ý là nó dễ thương, nhưng tại sao tớ phải mặc nó? Kể cả khi cậu coi nó như đồ lót may mắn, tớ cũng không muốn có loại may mắn mà những món đồ này mang lại.”

Những chiếc váy và đồ lót hoàn toàn không thực tế, nhưng rõ ràng là chúng được sử dụng hàng ngày—hay đúng hơn là hàng đêm! Đó là loại chiến đấu duy nhất mà chúng dành cho!

Angelica, với nụ cười ngây thơ trên mặt, đã giải thích một cách quá chi tiết chính xác tay của cậu ấy đã đi đâu, tại sao lại có những lỗ hổng trên những món đồ này, v.v. Nó quá trần trụi đối với những tâm hồn trẻ thơ dễ bị tổn thương của bọn tôi!

Các bạn nữ không thể chịu đựng nổi và theo nghĩa đen là bắt đầu ngất đi vì những lời mô tả đó! Vẻ mặt của cổ cũng thật gợi cảm. Ý là, mình hiểu là bị cuốn theo cảm xúc, nhưng như này là quá nhiều thông tin rồi! Đôi mắt và khuôn mặt của cô tan chảy với hơi nóng của những niềm vui đã được hồi tưởng!

Ví dụ: Cổ kể với bọn tôi rằng hôm nay cổ có một đôi bông tai đá màu xanh. Chúng tôi đều nói rằng điều đó thật tuyệt, cho đến khi cổ cho mọi người xem chiếc váy xanh với đường xẻ tà cực cao mà chúng được dùng để đi kèm.

Bọn tôi ngay lập tức nhận ra rằng đôi bông tai chỉ là thứ phụ kiện đi kèm cho chiếc váy!

Cổ vẫn tiếp tục, chỉ vào những nơi mà cậu ấy đã liếm và cắn, những điều mà cậu ấy đã làm với lưỡi, tay và ngón tay—chuyện này hoàn toàn vượt quá giới hạn rồi!

Những lời mô tả sống động như vậy đã khiến ngay cả những thiếu nữ có trái tim sắt đá nhất cũng phải rùng mình! Mắt bọn tôi đảo ngược, chúng tôi gần như bất tỉnh vì những hồi ức của cô ấy.

Mắt ai cũng đỏ hoe. Mắt tôi cũng đỏ ngầu vì tất cả sự phấn khích này.