NGÀY 28
BUỔI SÁNG
Mấy con kobold mà tôi giết có gì hay ho để nói chuyện đâu nhỉ?
QUÁN TRỌ BẠCH BẠI
MỌI NGƯỜI TỤ TẬP LẠI ăn sáng. Như thường lệ, chúng tôi vây quanh Haruka-kun; tụi tôi biết rõ những khoảnh khắc quý giá và hữu hạn này khi có cậu ở bên. Thế là, buổi sáng nay chúng tôi vây quanh cậu ấy—và tấn công!
Chúng tôi thay phiên nhau chất vấn cậu trong bữa sáng. Thật ra cũng chẳng cần thiết lắm, vì bọn tôi đều biết cậu cảm thấy thế nào trước khi thực hiện những hành vi phạm tội khác nhau của mình, nhưng mọi người vẫn hỏi: Cậu định làm gì? Cậu đang cố gắng bày trò gì? Cả lớp tuyệt vọng muốn moi ra câu trả lời từ cậu trước khi cậu thực hiện nó và tất cả chúng tôi phải gánh chịu hậu quả. Mấy tên Ota đã nói chắc chắn với tụi tôi rằng hôm qua cậu định vào hầm ngục.
“Haruka-kun nè?” Tôi gọi, mỉm cười. “Cậu định vào hầm ngục à?”
“Yup, tui đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi,” cậu đáp. “Tui muốn kho báu với mấy thứ linh tinh, nên nói đúng hơn là tui đang đi tìm rương báu. Cậu hiểu ý tui chứ?”
Cậu định đi đến… rương báu? Đi lấy rương báu? Vậy hầm ngục chỉ là cái cớ thôi sao.
“Cậu không nên đi một mình! Chắc là nguy hiểm lắm đấy,” tôi lắp bắp, không chắc phải nói gì.
“Hầm ngục chắc là nguy hiểm lắm đấy,” Lớp phó A chen vào.
“Đúng vậy, nó, kiểu như, rất nguy hiểm ấy, chắc chắn rồi!” Lớp phó B đồng tình.
Chúng tôi đang cố ngăn cậu lại, vậy tại sao bọn tôi không thể nói thẳng với cậu rằng nó cực kỳ nguy hiểm?
“Nhưng trong đó có thứ tui thực sự cần,” cậu nói. “Nên tui phải đi mà ha?”
Thứ cậu cần sao? Điều đó có nghĩa là cậu có kế hoạch lớn hơn là chỉ vào hầm ngục. Đó không phải là tin tốt.
“Cậu cần gì trong hầm ngục?” tôi hỏi.
Tại sao cậu không mua nó luôn đi? Cậu có rất nhiều tiền mà.
“À, đó là một thứ của hầm ngục, kiểu như giảm giá độc quyền trong hầm ngục ấy? Đại loại thế? Độc quyền hầm ngục? Giới hạn hầm ngục?”
Một vật phẩm mà ta chỉ có thể mua trong hầm ngục ư? Cậu có đang ám chỉ rằng có các cửa hàng… trong hầm ngục không? Mọi người đang xếp hàng để mua các sản phẩm độc quyền của hầm ngục ư? Cái gì?! Cậu sẽ nói là còn có cả các buổi ra mắt vào nửa đêm nữa sao?
“Nếu đó là vũ khí hoặc trang bị, chẳng phải sẽ có yêu cầu cấp độ tối thiểu để sử dụng sao?”
Tôi biết Haruka-kun vẫn còn dưới Lv 20. Cậu ấy không có lý do gì để tìm kiếm bất kỳ vũ khí hay trang bị nào, tôi nghĩ.
“Ờm,” Haruka-kun nói, “Tui chắc chắn sẽ sử dụng được thứ này. Nó có, ừm, một cái rào cản cấp độ lỏng lẻo á?”
Tôi nhớ ra điều gì đó. Cậu ấy đang nói đến… Pheromone Nhẫn sao?! Không phải cái đó! Cậu đang tìm chiếc nhẫn giúp tăng mị lực với người khác giới!
Khi chúng tôi lần đầu đến cửa hàng đó, tôi đã tức giận với cậu vì đã lãng phí quá nhiều tiền, nhưng những trang bị cậu mua ở đó có lẽ đã cứu sống cậu ấy. Tôi biết ơn vì điều đó. Nếu không có nó, cậu đã không trở về—cậu đã không sống sót. Cậu đã chết trong hang động, và không bao giờ trở lại với chúng tôi, cũng như với tôi.
Nhưng… nhưng Pheromone Nhẫn?! Cậu không cần cái đó! Nó chẳng có tác dụng hữu ích nào cả, trời ơi! Nó dùng để tăng mị lực của cậu mà!
“Sao cậu không nói thẳng cho tớ biết cậu đang tìm gì?” tôi nói. “Làm ơn đừng nói với tớ là Pheromone Nhẫn nhé!”
Haruka-kun lắc đầu qua lại như một con robot. Đúng vậy, trò lừa đã bị bại lộ rồi.
“K-k-không t-thể nào! Pher-Pheromone Nhẫn là cái quái gì cơ? Tui đang tìm Ph-Ph-Ph—Solomon Nhẫn ấy cơ! Tui thề luôn ơ! S-So-Solo-Solomon Nhẫn đấy hơ! Nó, ừm, cho phép tui nói chuyện với động vật, goblin, không vấn đề gì ơ! Sau đó tui có thể nói chuyện với kobold nữa ớ, tui đang nói… rất nhanh đó? Hơ hơ! Tui muốn nói chuyện với kô bơ! Chúng—rất chi là vàng bơ, với kiểu dáng chó ngơ ngơ. Tui muốn tìm hiểu kỹ hơn ấy cơ? Chắc chắn rồi là ấy ơ? Kobold luôn nói chuyện một mình, kiểu vậy ớ? Tui nói đúng không hở? Kiểm tra mic? Alo, một, hai?”
Cậu ấy… đang rap sao? Cậu bị làm sao vậy? Cậu không vần điệu một cách ngẫu nhiên! Cứ như cậu đã luyện tập vậy!
Pheromone Nhẫn chắc chắn phải ở trong hầm ngục, tôi nghĩ. Đến lúc thiêu rụi cái thứ đó rồi. Hầm ngục, đương nhiên! Và Pheromone Nhẫn! Còn những thứ khác thì sao? Kiểm tra mic? Không có micrô trong thế giới này! Và tại sao Haruka-kun lại cần trò chuyện với kobold? Cậu sẽ giết hết chúng trước khi chúng kịp nói chuyện! Mấy con kobold bạn bè của cậu đều đã chết hết rồi! Cậu chẳng cho chúng cơ hội mở miệng, chứ đừng nói đến việc ngưỡng mộ kiểu dáng của chúng!
Thế này là không ổn. Chúng ta cần một cuộc họp. Một cuộc họp khẩn cấp!
Liệu chúng tôi có phải phá hủy hầm ngục bằng mọi giá không? Các biện pháp khẩn cấp là cần thiết. Đây là lệnh từ Lớp trưởng của các cậu: “Chuẩn bị các biện pháp khẩn cấp để phá hủy hầm ngục!”