Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

474 3472

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

(Hoàn thành)

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

篠宮夕 著・文・その他ほか

Nếu bạn gặp lại cô gái mình thầm thương trộm nhớ hồi trung học tại một buổi họp lớp hay gì đó sau khi đi làm, liệu mối quan hệ lãng mạn có thể phát triển không? Để tôi nói rõ nhé. Chuyện đó không thể

33 28

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

(Đang ra)

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Rokusyou • Usuasagi

Giờ đây, cậu bắt đầu một chuyến du hành không phải để cứu rỗi thế giới, mà là để thực sự chiêm ngưỡng nó. Một cuộc hành trình của những cuộc gặp gỡ và chia ly, nơi mỗi con người, mỗi khung cảnh thoáng

53 69

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

162 72

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

279 5621

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

108 2539

Vol 2: Nữ Đế Mạnh Nhất Mê Cung Cũng Cô Đơn [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 29 - BUỔI SÁNG: Mấy đứa Otaku và não thịt muốn cứu tôi thoát khỏi cạm bẫy ư? Tôi thà tụi nó lo đặt đồ ăn online cho mình còn hơn.

NGÀY 29

BUỔI SÁNG

Mấy đứa Otaku và não thịt muốn cứu tôi thoát khỏi cạm bẫy ư? Tôi thà tụi nó lo đặt đồ ăn online cho mình còn hơn.

QUÁN TRỌ BẠCH BẠI

 

TỐI QUA CẬU ẤY ĐÃ KHÔNG TRỞ VỀ. Cậu ấy đã rơi xuống một cái hố sâu hun hút, nên việc cậu ấy xuất hiện có lẽ không hợp lý cho lắm… nhưng giờ thì tôi còn lo lắng hơn cả hôm qua. Chúng tôi đã thức trắng cả đêm, chờ đợi cậu ấy, với suy nghĩ: Không đời nào cậu ấy không trở về. Cả lớp đều mắt đỏ hoe.

✦✧

Đó là lỗi của cậu ấy, tôi nghĩ. Chính cậu ấy luôn tự đặt mình vào những tình huống nguy hiểm như vậy.

“Cậu ấy sẽ trở về mà đúng không?” mọi người liên tục hỏi. “Kiểu như ‘À ừm, tui bị ngã xuống rồi bằng cách nào đó tui lại lên được, mọi người biết mà.’”

“Đúng rồi!”

Chúng tôi đã cố gắng cười đùa về chuyện đó tối qua. Nhưng đêm đã qua đi, và cậu ấy vẫn không trở lại.

“Cậu ấy sẽ trở về chứ? Cậu ấy sẽ tức điên lên, nói ‘Mấy đứa Ota chết tiệt đã giữ tui ở ngoài cả đêm!’”

“Đúng vậy! Cậu ấy sẽ trút giận lên tụi này!”

Chúng tôi liên tục hình dung những phản ứng cậu ấy có thể có khi trở về, ngay cả khi cả lớp bắt đầu lo lắng. Nhưng đêm đã qua đi, và không có dấu hiệu nào của Haruka-kun.

Sáng hôm sau, tất cả chúng tôi đều đồng ý sẽ đi gặp cậu ấy ở hầm ngục. Vừa đi vừa đùa giỡn, bọn tôi lại bước vào hầm ngục. Cậu ấy đã cứu chúng tôi trước đây, và giờ đến lượt tụi tôi cứu cậu ấy!

Chúng tôi hoàn tất việc chuẩn bị và trở lại tầng sâu nhất mà chúng tôi đã đạt được cho đến nay.

“Đây là tầng 47 à? cậu ấy ở đâu?”

“Cái hầm ngục này có bao nhiêu tầng vậy?”

“Tớ sẽ đi đến bất cứ tầng nào cần thiết!” Fukunuki-san kêu lên. “Cậu ấy đáng bị mắng một trận, và tớ muốn là người làm điều đó!”

“Theo truyền thuyết, có hơn 100 tầng… Tuy nhiên, chưa có ai thực sự chạm đến tầng cuối cùng, nên thông tin đó cũng chỉ như một câu chuyện cổ tích thôi.”

Chúng tôi tiếp tục đi xuống, vừa đi vừa cằn nhằn. Từ tầng 46 trở xuống, hướng về tầng sâu nhất nơi Haruka-kun đã rơi xuống.

“Đây là nơi xa nhất chúng ta từng đến rồi nhỉ? Tụi mình sẽ không có bản đồ cho bất kỳ tầng sâu hơn nào sau đây. Chúng ta có cần tìm kiếm từng tầng một không?”

“Nếu bọn mình nghĩ chỉ có 50 tầng thì có thể chấp nhận được, nhưng 100 tầng thì sao…? Đừng nói là chúng ta phải ở lại qua đêm đó nha.”

Chúng tôi tiếp tục đi, và những lời than phiền của cả nhóm đi kèm với mỗi bước chân về phía Haruka-kun.

Shimazaki-san và bạn bè của cô nói rằng trạng thái Phục Tùng của họ vẫn chưa biến mất, điều đó có nghĩa là Haruka-kun vẫn còn sống.

“Chuyện này đã đủ tệ rồi mà mỗi tầng lại là một mê cung! Tại sao các tầng không thể là không gian mở, để chúng ta có thể nhìn thấy những gì trên mỗi tầng?”

“Vậy thì quái vật sẽ có một phát bắn rõ ràng vào chúng ta! Mê cung buộc chúng phải tấn công chúng ta từng con một, vậy cậu không nghĩ nó an toàn hơn sao?”

Xuống nữa và xuống nữa. Cuối cùng chúng tôi cũng sẽ tìm thấy Haruka-kun, ở ngay tầng cuối cùng. Vì vậy, mọi người tiếp tục, nói bất cứ điều gì nảy ra trong đầu, và cẩn thận băng qua hầm ngục vì cậu ấy.

“Không cần vội, tụi mình còn nhiều việc phải đi nữa.”

“Tớ biết mà. Đừng lo cho tớ!”

Các tầng chúng tôi đi qua giờ đây có số lượng lớn quái vật mạnh mẽ, Lv 40+; quái vật mạnh đến mức một tổ đội không đủ sức hạ gục chúng. Mọi chuyện không còn dễ dàng nữa. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn tiếp tục chiến đấu với chúng như thể chúng không là gì cả, vì tất cả đều biết rằng Haruka-kun sẽ chiến đấu theo cách của mình để trở lại với chúng tôi. Haruka-kun đáng thương, người đã chiến đấu một mình trong sâu thẳm của hầm ngục này, ở giữa một ổ quái vật mạnh mẽ. Tụi tôi đều tuyệt vọng để đến gần cậu ấy nhất có thể.

Haruka-kun đang chờ đợi chúng tôi. Dù quái vật có mạnh đến đâu, hay bọn tôi phải đối mặt với bao nhiêu con, Haruka-kun vẫn ở phía bên kia. Tôi sẽ đến được đó miễn là cậu ấy ở đó để chào đón tôi. Mọi người khác cũng cảm thấy như vậy; không ai đề nghị chúng tôi nghỉ ngơi. Cả lớp sẽ tiếp tục đi, dù cậu ấy nằm ở tầng 100 hay tầng 1000, cho đến khi chúng tôi đến được với cậu ấy.