Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

21 62

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

26 64

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

315 514

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

256 4545

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

316 1622

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

556 1770

Vol 1: Kỹ Năng Cheat Hết Sạch Rồi [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 9 - Đâu phải tại tôi bị tái phát cái tư duy đáng xấu hổ của một thằng nhóc sơ trung chứ!

NGÀY 9

Đâu phải tại tôi bị tái phát cái tư duy đáng xấu hổ của một thằng nhóc sơ trung chứ!

TRONG HANG ĐỘNG

 

TRỜI ĐẤT ƠI, buổi sáng gì mà ồn ào thế! Sao cứ léo nhéo mãi vậy? Tôi chỉ muốn ngủ thôi mà.

"Trời sáng rồi. Chắc cũng đến lúc rồi nhỉ?"

Để cảm ơn vì đã cung cấp thông tin, tôi đưa cho đám otaku một cái ba lô nhét đầy nấm đủ ăn trong mười ngày. Một đứa trong số chúng loạng choạng vì sức nặng của cái túi. Thôi kệ, không phải chuyện của mình. Tạm biệt nhé, mấy cây nấm! Vĩnh biệt những chàng trai vui tính! Họ tiến vào rừng. Ủa, không phải họ nó định đến thị trấn à?

"Đừng để bị bạn cùng lớp bắt được đấy!" tôi gọi với theo. "Giờ thì biến đi!"

"Biến á? Rồiii, đi liền đây!"

Họ quay lại và đồng thanh hét: "Cậu chắc chắn không muốn đi cùng chứ?!" Sao tụi nó lúc nào cũng nói đồng thanh được nhỉ? Một bí ẩn của thời đại…

Mấy người này chẳng biết ý gì cả! Nếu là mấy cô gái xinh xắn, có lẽ tôi đã bị thuyết phục đi theo rồi.

Ngay cả một kẻ cô độc như tôi, chỉ cần mồi chài đúng cách, cũng có thể bị dụ ra khỏi cái hang này. Ý là, tôi thực tế cũng giống một cô nàng anime hậu đậu mà, hoàn toàn hợp rơ luôn.

"Tui từ chối!" tôi vừa nói vừa tạo dáng như một Joestar từ chối lời mời gọi vào Cuộc Phiêu Lưu Kỳ Lạ.

"Không phải bọn tớ mới là otaku sao? Cậu cũng là đồng bọn từ trước đến giờ rồi còn gì!" họ gào lên. Họ đang cố nói cái quái gì về tôi vậy?

"Đúng là tui có đọc manga với light novel, nhưng tui không có ảo tưởng với chúng như một tên otaku chính hiệu đâu!" tôi vặn lại.

"Bọn tớ cũng không có cảm giác ảo tưởng với manga!"

"Đúng vậy, thường thì không!"

"Ừ thì, thỉnh thoảng thôi..."

"Tớ mới chỉ cảm thấy thế một lần! À thì, hai lần!"

Tất cả đám otaku bắt đầu nói chồng lên nhau. Ồn ào đến tận phút cuối cùng. Xấu hổ đúng là một từ không có trong từ điển của otaku.

"Cảm ơn cậu vì mọi thứ! Hẹn sớm gặp lại!"

"Bọn tớ thực sự rất biết ơn. Bọn tớ sẽ đền đáp cậu, nên lúc nào đó hãy vào thị trấn chơi nhé!"

"Nhắc mới nhớ, nếu không đi sớm, chúng ta sẽ thành một lũ man rợ vô pháp mất."

"Chuẩn luôn!"

Trời ạ, mấy người còn chưa tìm thấy thị trấn nào nữa là! Và mấy người sẽ không thành lũ man rợ đâu—chỉ thành hikikomori thôi!

"Đi nhanh giùm cái! Gặp lại sau nhé."

"Hẹn sớm gặp lại!" tất cả họ đồng thanh hô lên rồi lên đường hướng tới một thị trấn giả định nào đó.

Tôi thở dài. Cuối cùng cũng yên tĩnh.

Vừa gặm thỏ khô, tôi vừa vào rừng tìm goblin. Đám otaku đã gợi ý rằng tôi nên lên cấp bằng cách tiêu diệt chúng bằng các đòn tấn công vật lý. Một con kobold hay orc có lẽ cho nhiều kinh nghiệm hơn, nhưng chúng có thể quá mạnh để dây vào. Hiện tại thì goblin là ổn rồi. Tôi có thể lo lắng về kobold và orc nếu có bao giờ gặp chúng. Tôi thậm chí còn không thể vạch ra chiến lược cho thứ mình chưa từng thấy bao giờ.

Đám otaku đã không thể Phong Ấn những kỹ năng tệ hại của tôi trước khi rời đi, dù họ đã cố gắng. Vì vậy, tôi cần thêm kinh nghiệm. Chiến đấu với quái vật là lựa chọn duy nhất của tôi.

Tôi tìm thấy một con goblin và lao vào nó, hét lớn. "Hiyaaaaah!"

Rồi một con khác—tôi hạ gục nó bằng một tiếng hét xung trận. "Hiyayayaah!"

Giờ mình thành kẻ sát nhân rồi sao? tôi nghĩ. Có lẽ tôi sắp có một danh hiệu mới, kiểu như Tên Ngoài Vòng Pháp Luật Tóc Mohican Khát Máu hay gì đó. Tôi kiểm tra—vẫn chưa có gì. Đám otaku quả quyết rằng lũ goblin quanh hang rất mạnh, nhưng chúng chỉ toàn Lv 10 đến 15. Tất cả những gì chúng có là Thông Thạo Chuỳ, Đại Kích và Húc Thân.

Toàn lũ yếu xìu.

Tôi đoán chắc họ đã chạm trán lũ goblin khi hoàn toàn cạn kiệt ma lực và hoảng loạn. Dù vậy, việc mấy gã Lv 16 với kỹ năng cheat lại không thắng nổi chúng thì cũng khá là thảm hại.

Họ vốn luôn bị bắt nạt và thể chất hoàn toàn yếu ớt, nên có lẽ họ yếu hơn nhiều so với cấp độ của mình.

Khoan đã, có thứ gì khác ở đây! Nó màu xanh, cao và gầy, với khuôn mặt của một con chó. Tôi đã đọc về những sinh vật như thế này—đó là một con kobold. Tôi dùng Giám Định.

Kobold A

CHỦNG TỘC: Kobold

LV: 11

HP: 40

MP: 6

VIT: 26

POW: 24

SPE: 37

DEX: 25

RES: 6

INT: 8

LUK: 18

CHIẾN KỸ: Thông Thạo Vuốt Lv3, Ngoạm Lv2, Húc Thân Lv1

KỸ NĂNG: Nhảy Lv1, Hù Dọa Lv1, Phát Hiện Hiện Diện Lv1, Phát Hiện Mùi Lv3, Bầy Đoàn Tác Chiến Lv1

TRANG BỊ: Gậy Gỗ

Nó chắc chắn mạnh hơn lũ goblin. Liệu tôi có thể thắng một đối thủ có tốc độ gấp ba lần mình không? Rồi tôi nhận ra nó không đơn độc. Có một con kobold thứ hai, cũng trên Lv 10. Tôi cố gắng tạo khoảng cách, nhưng ánh mắt chúng tôi đã chạm nhau. Đừng để ý đến tôi mà! Chết tiệt, nó có Phát Hiện Hiện Diện! Nó lao về phía tôi—nhanh như cắt—nhưng dừng lại trước khi tấn công.

Tệ hơn nữa, chắc chúng đang dùng Bầy Đoàn Tác Chiến. Con kobold còn lại lao vòng ra sau, bọc hậu tôi.

Con kobold thứ hai sủa lên khi nó vung gậy tấn công từ phía sau, nhưng tôi đã kịp thời phản công nhờ vào kỹ năng Phát Hiện Hiện Diện của mình.

Chưa bao giờ nghĩ rằng kobold lại thực sự sủa trong trận chiến như vậy—có lẽ mình cũng nên có một câu hét xung trận khuôn mẫu nhỉ? Aaaagh—

"Chết tiệt! Đau quá!"

Tôi không hề liều lĩnh, chỉ là con kobold đầu tiên quá nhanh—nó đã cắn được tôi. Mặt nó chỉ cách mặt tôi vài inch, và tôi có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi của nó khi nó há to miệng và lao vào cổ họng tôi. Tôi chỉ vừa kịp đẩy nó ra bằng đầu tù của cây gậy, nhưng không kịp trước khi nó ngoạm răng vào tay tôi. Nếu tôi không giơ tay trái lên phòng thủ, nó đã cắn đứt đầu tôi rồi. Nó định ngoạm đầu tôi như một quả táo chín!

"Đau chết đi được!" tôi nói.

Tay tôi bị kẹt trong miệng nó khi nó kéo lê tôi trên mặt đất. Tình hình tệ rồi. Nó ở quá gần để có thể đâm bằng đầu gậy. Vì bị kéo ngã, những cú vung của tôi cũng không có trọng lượng. Với bàn tay bị kẹt trong miệng nó, tôi có thể dễ dàng nhắm vào đầu con kobold—nhưng tôi chẳng gây ra chút sát thương nào cả.

Bàn tay tôi đau buốt, và con quái vật liên tục cào tôi bằng móng vuốt, gây ra thêm đau đớn.

Chết tiệt! Tôi tập trung và truyền thêm ma lực vào cây gậy của mình, sau đó sử dụng Trọng Lượng Thuật và Đóng Gói Thuật để làm nó nặng hơn và mạnh hơn. Tôi vung cây gậy từ trên vai xuống như đang đóng một cây đinh.

Nhận lấy này! Cây gậy của tôi đập nát đầu con kobold, khiến nó nổ tung ra mọi hướng.

"Ôi mẹ ơi..."

Thịt nát kobold thật kinh tởm. Đó là lần cận kề cái chết nhất của mình.

Sau khi bình tĩnh lại và gạt bỏ ý muốn báo thù, tôi lấy ra một viên ma thạch từ xác con kobold. Tôi dùng Giám Định: "Ma Thạch Hạng F." Chẳng khá hơn những gì goblin đánh rơi, dù con kobold mạnh hơn nhiều. Điều đó thật vô lý.

Trong các light novel điển hình, thì có thể bán những ma thạch như thế này trong thị trấn, nhưng nếu nhận được một viên đá Hạng F từ một con kobold, thì tốt hơn hết là nên bám lấy lũ goblin. Hiệp hội Mạo hiểm giả ở thế giới này chắc vất vả lắm, nếu hội đó có tồn tại.

Tôi kiểm tra chỉ số của mình. Suýt nữa thì toi! Mình đã lên Lv 4, nhưng gần hết HP rồi!

HP: 7/50

MP: 9/47

Tệ thật. Mình sẽ không sống sót qua một trận chiến thực sự nữa đâu. Tôi ẩn giấu sự hiện diện của mình và cẩn thận quay trở lại. Lén lút, lén lút, lén lút. Sau một lúc luồn lách, tôi cảm thấy có thứ gì đó ở gần. Ồ, chỉ là goblin thôi.

"Hyaaaaah!" Tôi xử lý chúng.

"Nhà là nhất!"

Tôi mệt đến mức gần như không thể lết mình vào giường, nhưng tôi đã cố gắng ngã nhào vào đó trước khi ngất đi. Giường của tôi, giống như tất cả đồ đạc khác, được làm bằng đá, nên tôi bị đau khi đáp xuống.

Mình đã về được rồi. Đâu đó trên đường đi, tôi thực sự bắt đầu coi nơi này là nhà. Nó rất lớn ngay cả khi có năm vị khách, nên sau khi đám otaku rời đi, nó… hơi trống trải. Nhưng chắc chắn đây là nhà.

Bây giờ khi ở một mình, tôi có rất nhiều điều để suy nghĩ. Đầu tiên là thông tin mà đám otaku đã cho tôi. Tôi biết về những người bạn cùng lớp đang ở ngoài khu rừng kia, tất cả những truyền thuyết về thế giới giả tưởng này—dù tôi đoán đó chỉ là những thứ chúng suy ra từ anime, light novel và game. Dù sao thì họ cũng là những otaku chính hiệu.

Tuy nhiên, ngay cả sau tất cả những gì họ đã nói, tôi vẫn không thể hiểu tại sao chúng tôi lại bị đưa đến dị giới. Đám otaku có lẽ rất phấn khích khi được ở đây. Họ đang sống trong giấc mơ của mình. Không có gì ngạc nhiên khi họ hoạt bát hơn nhiều so với khi còn ở trường. Tôi chưa bao giờ nhận ra họ có thể nói nhiều đến thế. Nhưng họ vẫn bị cả lớp lạm dụng và phỉ báng…

Tôi đã quen thuộc với khá nhiều light novel chuyển sinh, nhưng đám otaku đó lại ở một đẳng cấp khác. Phần còn lại của lớp đã đối xử với họ như những kẻ hầu tiện lợi để sai vặt, nhưng tụi kia lại hoàn toàn phụ thuộc vào kiến thức và sự hiểu biết của họ về những gì đang xảy ra. Đám otaku hoàn toàn nắm vững các quy tắc của thế giới này.

Và nếu các bạn cùng lớp của tôi nhận ra điều đó, mọi chuyện sẽ tốt hơn nhiều cho tất cả. Thay vào đó, tụi nó vẫn bám vào trật tự xã hội từ thế giới cũ của chúng tôi, đối xử với đám otaku như những vật tế thần ở dưới đáy hệ thống phân cấp xã hội, ngay cả trong một thế giới không có trường cao trung.

Thành thật mà nói, tôi không ngạc nhiên khi lũ ngốc trong lớp tôi không nhận ra rằng tụi nó cần đám otaku hơn là đám otaku cần tụi nó. Tụi nó không còn ai để dựa dẫm hay biết phải làm gì. Gieo nhân nào gặt quả nấy mà, tôi thầm nghĩ. Bên đó chắc giờ đang loạn cả lên.

Mình vẫn không thể tin được rằng họ mang theo dao đa năng bỏ túi chỉ để phòng trường hợp bị đưa đến dị giới. Cả bốn đứa! Mình thực sự cần một cái như thế… Lẽ ra mình nên đề nghị đổi thêm nước trái cây để lấy một con dao đa năng.

Và rồi còn con kobold nữa—đó là một thảm họa hoàn toàn. Nó quá nhanh. Nó đã cắn và cào nát tôi. Tại sao nó còn phải cầm một cây gậy làm gì nhỉ?

Túi của tôi không bị rách, và găng tay trái của tôi cũng vẫn ổn. Khi tôi dùng Giám Định lên chúng, chúng vẫn có dấu chấm hỏi bí ẩn bên cạnh tên. Nghiêm túc đấy, có chuyện gì vậy?

Tôi hy vọng không có nhiều kobold ở ngoài kia; chúng có thể áp đảo tôi quá dễ dàng. Đây có phải là giới hạn của việc sử dụng một cây gậy làm vũ khí không? Cái gọi là Thông Thạo Gậy? Mình chỉ cần luyện tập và trở nên mạnh mẽ hơn.

Tôi khá quen thuộc với kiếm thuật qua việc tập kendo. Ít nhất tôi đã xem phim và anime nơi mọi người chiến đấu bằng thương và trường kiếm. Nhưng đấu gậy? Chẳng phải có một bộ phim về một anh chàng pháp sư đeo kính chiến đấu bằng trượng hay gì đó sao?

Tôi nhớ lại từ các cảnh chiến đấu trong manga và anime rằng mình có thể vung một cây trượng như một thanh kiếm và đâm nó như một ngọn giáo, vì vậy đó là những gì tôi đã luyện tập với cây gậy của mình. Hết lần này đến lần khác, tôi tạo dáng, và—thông qua sự lặp lại—buộc cơ thể mình phải ghi nhớ các động tác.

"Phù."

Tôi kiệt sức. Không nhận ra, tôi đã hoàn toàn mải mê luyện tập.

Tôi gần như đã nắm được Phong Cách Trượng Shinto-Muso. Với những khẩu quyết như, "Đâm như thương, vung như kích, chém như trường kiếm," đó chính xác là phong cách sẽ thu hút một tên

otaku tuổi mới lớn.

Đâu phải tại mình bị tái phát cái tư duy đáng xấu hổ của một thằng nhóc sơ trung đâu chứ! Tôi xoay cây gậy trên đầu và tạo dáng chiến thắng. Trời ạ, nếu ai đó nhìn thấy cảnh này, chắc tôi phải tự sát mất. May mắn thay, mình là một kẻ cô độc!

Sàn hang trơn trượt vì mồ hôi của tôi. Với sàn nhà như thế này, và thể lực cùng MP của tôi vẫn đang hồi phục, đã đến lúc thử nghiệm dọn dẹp của mình.

Ban đầu tôi có được Thổ Thuật từ việc san phẳng và tạo hình sàn nhà bằng Đóng Gói Thuật. Sẽ thế nào nếu tôi thử "đóng gói" nước để lau sàn cùng một lúc?

Tôi lấy ra một bình nước mà tôi đã chế tạo. Vẫn dễ hơn là dựa vào ma thuật để mang nó, nhưng đó là bí mật nhỏ của mình. Tôi đổ nước ra sàn. Đến giờ Roomba rồi! Tôi đẩy nước bẩn ra ngoài để đổ đi.

Khi kiểm tra trạng thái của mình, những nghi ngờ của tôi đã được xác nhận—tôi giờ đã có Thủy Thuật Lv1. Hoàn hảo. Sàn nhà sạch sẽ nhưng vẫn còn ẩm, vì vậy bây giờ tôi dự định làm khô nó bằng một ít gió được "đóng gói" bằng ma thuật, hy vọng sẽ nhận được Phong Thuật trong quá trình này.

Thí nghiệm đã thành công. Bây giờ khi tôi kiểm tra trạng thái của mình, thay vì thấy Hỏa, Thủy, v.v. được liệt kê riêng lẻ, nó lại ghi là Tứ Nguyên Tố Thuật Lv1. Phong Thuật chắc hẳn đã được gộp vào đó.

Tôi đã sử dụng Thấm Nhập Ma Pháp trên cây gậy gỗ của mình, nên biết đâu tôi cũng có thể có Mộc Thuật. Lôi Thuật, Băng Thuật và Hồi Phục Thuật đều là những kỹ năng có thể học được, nhưng tôi không biết làm thế nào để học chúng. Tôi không nghĩ rằng mình có thể đơn giản "đóng gói" một tia sét theo đúng nghĩa đen.

Để cho vui, tôi thử dùng Thấm Nhập Ma Pháp lên những chiếc dùi cui của goblin. Một tiếng "rắc" lớn vang vọng khắp hang động.

Ồ, nó gãy rồi. Tôi thử lại với chiếc dùi cui tiếp theo, lần này chậm rãi. Tiếng cạch đột ngột làm tôi giật mình. Tôi chỉ vừa mới bắt đầu, vậy mà nó đã vỡ tan thành từng mảnh.

"Thấm nhập! Dùi Cui Goblin!"

Cái tiếp theo cũng gãy. Tôi dùng Thấm Nhập lên "Gậy Gỗ?" suốt mà, tại sao tôi lại không thể thấm nhập vào một chiếc dùi cui goblin? Những khả năng duy nhất tôi có thể nghĩ đến là Thấm Nhập quá mạnh hoặc những chiếc dùi cui quá yếu.

Có thể là cả hai.

Tôi lấy lại cây gậy gỗ cướp được từ con kobold, nhưng cây này không có dấu chấm hỏi trong phần mô tả của nó.

"Cái này thì sao?" Rắc!

Nó vỡ tan thành những mảnh vụn. Hoặc là "Gậy Gỗ?" của tôi bằng cách nào đó có thể hấp thụ ma thuật được thấm nhập, hoặc độ bền của nó đã tăng cấp nhờ sử dụng. Dù thế nào đi nữa, tôi phải cẩn thận—đó là vũ khí duy nhất của tôi. Nếu tôi làm gãy nó bằng chính ma thuật của mình giữa trận chiến, tôi sẽ hoàn toàn tiêu đời. Tôi nhẹ nhàng rắc ma thuật lên nó. Được rồi, có tác dụng!

Ma lực của tôi từ từ thấm vào cây gậy. Vẫn ổn, cẩn thận thôi, đừng làm gãy. Thêm một chút nữa... Được rồi!

Cây gậy có cảm giác lạ trong tay tôi. Tôi đã làm gãy nó bằng cách nào đó sao? Toát mồ hôi hột vì lo lắng, tôi nhanh chóng dùng Giám Định.

Mô tả của cây gậy đã đổi thành "Trượng Tinh Mộc." Tôi cảm thấy nó rung lên với một nhịp đập nhẹ nhàng. Mình đã làm nó mạnh hơn à? Cảm giác như một cái cây sống! Tôi vung nó trong không khí vài lần và có vẻ ổn. Tuy nhiên, tôi đã hoàn toàn cạn kiệt MP và cảm thấy như mình sắp gục ngã trước khi đến được giường. Hôm nay thử nghiệm thế là đủ rồi. Chúc bé ngủ ngon!