Chào nhé.
Không rõ vì cơ duyên gì mà tôi lại được đầu thai và hiện đang sống dưới cái tên Ellen, 8 tuổi đầu.
Tôi chưa từng nghĩ chuyện luân hồi chuyển kiếp kiểu như trong Phật giáo lại xảy ra với chính mình.
Kiếp trước, tôi là một nhà khoa học sống ở Nhật Bản.
Từng là người theo chủ nghĩa duy vật chính hiệu, tôi chẳng mảy may bận tâm đến các khái niệm tôn giáo.
Viện nghiên cứu nơi tôi làm việc chuyên khám phá vật liệu mới, phát triển các chất liệu tiên tiến.
Tôi tham gia đủ thứ:
Tổng hợp vật chất, đo đạc, thử nghiệm... từ hợp chất kim loại, vật liệu dẫn điện cho tới các hiện tượng liên quan đến chất hữu cơ truyền dẫn.
Dù ở bộ phận khác, nhưng tôi vẫn nhớ cái ngày viện chúng tôi chế tạo thành công nguyên tố mới, cả viện như vỡ òa ăn mừng.
Nói thật là tôi không nhớ mình chết vì lý do gì.
Có lẽ là đang làm thí nghiệm gì đó thì xảy ra sự cố?
Cũng có thể do kiệt sức vì mấy đêm liền thức trắng nghiên cứu.
Tôi chết lúc 28 tuổi, một người phụ nữ xem công việc là chồng nhưng điều duy nhất tôi còn nhớ là mỗi ngày trôi qua đều thật rực rỡ và đáng sống.
Và, quay trở lại phần đầu, chuyện về người anh hùng ấy chính là cha tôi ở kiếp này.
Mẹ tôi là Nữ vương khởi nguyên Origin.
Tôi là đứa con được sinh ra giữa tinh linh và con người, cách đây 8 năm.
Nói thật thì, cha tôi dù đã chìm vào giấc ngủ trong Tinh Linh giới, nhưng chỉ khoảng 1 năm sau là tỉnh dậy.
Vừa tỉnh là đã than thở rằng mệt quá, không muốn quay về trần thế vì rắc rối đủ đường, thế là quyết định ở lại dưỡng sức trong Tinh Linh giới thêm một thời gian.
Rồi trong lúc ở lại đó, cha ký kết khế ước, yêu luôn mẹ tôi, Vua Tinh Linh, và hai người nên duyên.
Vì giao ước ấy, cha tôi dần biến đổi, trở thành bán tinh linh.
Từ đó, cha không còn kiểm soát được sức mạnh của bản thân.
Vốn dĩ trước kia, ông chỉ mượn sức mạnh từ mẹ tôi, Vua Tinh Linh qua khế ước.
Nhưng khi trở thành bạn đời của mẹ, nguồn sức mạnh ấy không còn là "đi mượn" nữa mà hòa nhập vào chính ông.
Chính sự hòa trộn giữa ma lực con người vốn có và sức mạnh tinh linh quá lớn đã khiến cơ thể ông sinh phản ứng, trở nên mất kiểm soát.
Thế là, vì lý do “nguy hiểm”, ông chẳng thể quay về nhân giới theo một nghĩa hoàn toàn mới.
Cha vừa tu luyện để kiểm soát sức mạnh trong Tinh Linh giới, vừa chăm sóc tôi sau khi tôi ra đời.
Giờ thì mọi thứ cũng tạm ổn.
À mà, nói cho đúng thì khoảng thời gian huấn luyện của tôi cũng kéo dài kha khá rồi đấy.
Tôi là một quarter, nghĩa là 1/4 dòng máu tinh linh.
Vì ảnh hưởng từ ký ức kiếp trước, số phận tôi gắn liền với thứ tôi từng theo đuổi:
Các nguyên tố.
Ngay khi nhận ra mình đã chuyển sinh, tôi đã háo hức đến mức lôi hết mấy thứ đang dang dở từ kiếp trước ra để thử nghiệm... và vô tình tạo nên một vụ "quá trớn".
Sự kiện ấy xảy ra khi tôi mới 2 tuổi, và nó là nguyên nhân khiến quá trình giáo dục kế vị Nữ vương Tinh Linh tương lai bắt đầu.
Dù hiện tại tôi vẫn thấy hối hận, nhưng trên cương vị nhà khoa học, tôi không hề tiếc.
Bởi với tôi, một kẻ yêu nghiên cứu đến tận xương tủy, nếu đã tò mò thì nhất định phải thử nghiệm.
Không làm thì cứ trằn trọc mãi không ngủ được.
Tinh linh có hình dạng vật chất chỉ xuất hiện ở cấp Đại tinh linh trở lên.
Nhưng tôi là con lai có dòng máu con người nên ngay từ đầu đã có thân thể và lớn lên giống người thường.
Tuy vậy, vì vẫn là tinh linh nên tôi nhỏ hơn so với mặt bằng chung.
Bình thường bé gái 10 tuổi sẽ cao khoảng 140cm, còn tôi thì chưa đến 120cm.
Thành ra hay bị nhầm là mới 5, 6 tuổi.
Mẹ tôi nói rằng:
Đến lúc cơ thể đạt cỡ 15 tuổi ở loài người thì quá trình lớn lên sẽ gần như dừng hẳn.
Dẫu vậy, bà vẫn hay nghiêng đầu băn khoăn vì tôi lớn quá chậm ngay cả so với tiêu chuẩn tinh linh.
Tôi nghĩ ra một khả năng:
Chắc là tại kiếp trước của tôi.
Vì tôi lùn bẩm sinh mà…
…Đúng như mọi người đang nghĩ đấy.
Mặt non choẹt, lại còn ngực lép như bánh tráng.
Từng bị crush từ chối chỉ vì nhìn "giống em gái".
Cũng từng nghe câu đau lòng:
"Đi chung ngoài đường người ta tưởng anh là tội phạm mất…"
Tất cả thành một vết thương lòng khó lành.
Tiện thể thì, mẹ tôi ở kiếp này... ngực bự.
Bự chà bá luôn.
Chắc cỡ H hay I cup gì đó.
Tôi chỉ còn biết cầu trời khấn Phật là di truyền sẽ làm tròn trách nhiệm ở khoản này.
Thế nhưng cha tôi thì lại bảo:
"Nhỏ cũng tốt, dễ bồng bế mà."
Lúc nào ông cũng cười hiền hậu như thế.
Thế nên, tôi cũng chẳng chấp nữa, mỗi ngày vẫn giơ hai tay lên kiểu "Banzai~" để được cha bế như thường.
Sau khi quá trình tăng trưởng dừng lại, tốc độ lớn lên sẽ chậm kinh khủng.
Cỡ vài chục đến vài trăm năm mới lên được 1 tuổi.
Tôi nghĩ thôi thì cứ từ tốn mà lớn vậy.
Cuối cùng, sức mạnh tinh linh của tôi như tên gọi Ellen đã gợi ý, bắt nguồn từ “Element”.
Đúng, chính là nguyên tố.
Không biết vì nhân quả gì, tôi đã được chuyển sinh thành một tinh linh nguyên tố.