Người dịch: Nguyên wibu
--------------------------------------------
Chúng tôi về đến nhà và mở cửa.
"Tớ về rồi đây."
Giọng của Toru và Aino vang lên cùng lúc.
Cả hai nhìn nhau rồi bật cười khúc khích.
Họ cởi giày, bước lên hành lang.
Aino dừng lại và ngẩng lên nhìn Toru.
"Đây là nhà của chúng ta, đúng không?"
"Cậu có muốn viết tên lên bảng trước cửa không?"
Toru nói đùa, và Aino nghiêng đầu rồi cười khúc khích.
"Tớ thấy ý đó hay đấy. Nhưng… cậu định viết tên ai?"
"Hay là mình viết tên Toru và Aino cạnh nhau?"
"Viết là ‘Renjo Toru’ và ‘Renjo Aino’ chẳng hạn?"
"Ehehe."
Aino bật cười.
Việc hai người mang cùng họ rõ ràng là ngụ ý đã kết hôn.
Toru cảm thấy má mình nóng ran. Cậu hơi ngượng.
"Nói thế này hơi sớm quá nhỉ."
"Vậy sao? Tớ nghĩ chúng ta nên nghĩ luôn tên cho con thì hơn."
Aino nhìn Toru với ánh mắt tinh quái, còn Toru thì lặng người.
Trong đầu cậu thoáng hiện hình ảnh bụng Aino dần to lên, và ánh mắt vô thức liếc xuống phần dưới của cô.
Aino, trong bộ đồng phục học sinh, giật mình sau đó lấy tay kéo váy xuống, rồi đỏ mặt.
"Toru-kun, cậu vừa nhìn tớ… với ánh mắt dâm dục hả?"
"Đâu có đâu…"
"Tớ không ngại nếu cậu nhìn tớ như thế. Nhưng cậu không được nhìn ngực hay mông của cô gái khác đâu đấy, hiểu không?"
"Chuyện đó thì tớ biết chứ. Người duy nhất tớ muốn nhìn như thế chỉ có Aino thôi."
Vừa dứt lời, Toru chợt nhận ra mình vừa nói hớ.
Cậu đã tự thừa nhận là có nhìn Aino với ánh mắt ấy.
Aino có chút bối rối, rồi vội vàng lí nhí:
"Phải rồi… chỉ mình tớ thôi mà…"
Giọng cô nhỏ đi, khuôn mặt cũng đỏ ửng.
Bất chợt, Toru nhận ra một điều.
Aino luôn là người trêu chọc cậu, chủ động tiếp cận như khi cùng nhau tắm, khi ôm nhau trên giường, hay cả khi để cậu chạm vào ngực cô.
Nhưng có lẽ, chưa một lần nào Toru là người chủ động nói điều gì khiến Aino phải lúng túng.
Và đó chính là lý do Aino trở nên hoảng hốt.
Nói cách khác Aino cũng dễ bị phản đòn lắm.
Toru thấy buồn cười và muốn trêu cô một chút.
"À mà, Aino từng nói rằng khi về nhà, tụi mình có thể làm những chuyện ngại ngùng mà ở trường không làm được, phải không?"
"Ừ… thì, đúng là tớ có nói vậy, nhưng…"
"Vậy… làm được chứ?"
Trước câu hỏi của Toru, Aino lùi lại một bước, có vẻ lúng túng.
Vì thường ngày chính cô là người chủ động, nên giờ khi bị ép ngược lại, Toru thấy rất thú vị.
Khi Aino lùi về phía bức tường hành lang, Toru cũng tiến gần thêm một bước.
Và như một lẽ tự nhiên, cậu đặt tay lên tường bên cạnh người Aino.
Aino khẽ run lên, nhưng trông lại có vẻ vui.
"A… Kabedon… hả"
"Nếu Cậu gọi thế thì chắc là đúng rồi… Nhưng tớ xin lỗi, tớ không phải nam chính ngôn tình đâu. Tớ chỉ là chính bản thân mình thôi."
Aino lắc đầu.
Đôi mắt xanh lam như đá sapphire lấp lánh, cô khẽ thì thầm:
"Không sao hết… Vì đó là Toru-kun, nên mới được."
Toru cảm thấy tim mình đập hụt một nhịp.
Và lần này, người bị làm cho hồi hộp lại chính là cậu.
Aino cười hạnh phúc.
"Tớ tưởng cậu định làm gì đó… nhạy cảm cơ."
"Thì… cũng không hẳn là không nghĩ đến."
"Cậu muốn sờ ngực hay mông tớ nữa không?"
"Ban ngày thì tớ không hứng thú chuyện đó lắm…"
"Vậy… ban đêm thì được chứ?"
"Ờ… cũng không hẳn là…"
"Hay là… cậu muốn hôn tớ?"
"Hả?"
"Tớ nghĩ… nếu được cậu hôn lúc này thì sẽ giống mấy cảnh trong truyện shoujo lắm."
Aino quay mặt đi, xấu hổ.
Kabedon (壁ドン): Hành động chống tay lên tường, ép người kia vào tường để tạo áp lực tình cảm (thường trong truyện tình yêu Nhật Bản). Shoujo (少女): Thể loại manga/anime/tiểu thuyết nhắm đến đối tượng nữ tuổi teen, thường tập trung vào tình yêu, cảm xúc và các mối quan hệ lãng mạn, nhẹ nhàng.